Đại Thanh Tửu Vương - Chương 05 phần 1
Chương 5
Câu trả lời của nàng, làm cho mọi
người không khỏi kinh ngạc. Phải biết rằng, đây là một loại rượu vô cùng trân
quý, chỉ bán cho quan to hoặc quý nhân, nếu không phải thương nhân quyền quý,
bình dân dân chúng còn không đến lượt uống đâu! Thế nhưng nha hoàn này cư nhiên
lại không biết tốt xấu, cự tuyệt ý tốt của đại thiếu gia.
“Uống.” Con ngươi đen lộ ra một
tia tức giận.
“Không.” Nàng lắc đầu.
Bạc môi nhếch lên, nàng là cố ý
làm cho hắn không chịu đựng nổi sao sao?
“Ta muốn ngươi uống.” Giọng nói
trầm thấp lại vang lên, trong có ẩn chứa nồng đậm cảnh cáo.
Nàng biểu tình khó xử không chút
nào che lấp, tuyệt nhiên không cảm thấy đây là một loại ban ân, nàng biểu hiện
bộ dáng như là bị đưa đến là một cư khoai lang nóng đến phỏng tay phải cấp đẩy
đi, chỉ sợ không kịp, quả thực là không chừa cho hắn chút mặt mũi nào.
Nha đầu kia là có ý định khiêu
khích quyền uy của hắn, tốt lắm! Hắn sẵn cho nàng biết, làm như vậy phải nhận
được cáu hậu quả gì!
Đột nhiên, hắn một ngụm uống cạn,
trong khi nàng còn không kịp phản ứng, hắn mạnh một phen ôm nàng, đặt môi hắn
lên môi nàng, trước mặt mọi người đem liệt rượu (rượu nóng như lửa) đẩy vào miệng nàng. (Chẹp chẹp! Lại
cưỡng hôn rồi!)
Rượu vừa được đẩy vào, nàng cảm
giác nóng rực, cũng theo hầu của nàng một đường đốt tới trong cơ thể.
Sau khi xác định nàng một ngụm to
rượu đều đã uống xong, hắn mới buông tha môi của nàng, làm nàng liên tục ho
khan, khuôn mặt cũng trở nên đỏ bừng, khiến chúng nam tử toàn thân bật cười.
Hắn muốn cho nàng hiểu được chính
mình thân phận cùng địa vị, nàng là nô tỳ của hắn, mà hắn là chủ nhân của nàng,
nếu dám vọng tưởng khiêu chiến chủ nhân quyền uy, thì người duy nhất chịu khổ,
là chính mình.
Cảm giác cay nóng nồng đậm cơ hồ
đang lan ra toàn thân, hướng lên não của nàng, giống như một trên sóng to, quấy
rầy thần trí của nàng, cay đến nỗi nàng thiếu chút nữa rơi lệ.
Khương Thế Dung lại đi đến một
cái đào hang khác, lại rót rượu vào một cái chén nhỏ, rồi đưa cho nàng.
“Uống.”
Nàng cầm chén rượu, biết rõ chính
mình rốt cuộc không thể cự tuyệt, nam nhân này đã một lần cho nàng thấy trước
được kết cục, nàng đành phải cứng rắn da đầu nang chén rượu đặt lên miệng, nhắm
mắt lại, cảm thụ hương rượu ở hầu lại một lần nữa làm cổ nàng nồng đậm nóng
rực.
“Đây là rượu gì?” Hắn hỏi.
“Hoa hồng ngọc lộ.”
Mọi người bắt đầu bội phục vị
giác thật tốt của nàng, trình độ hiểu biết và phân biệt các loại rượu của nàng,
xác thực không thua kém gì nam nhân, đây cũng là lý do vì sao Khương Thế Dung
đối với nàng vài phần kính trọng, quật khởi ý định đem nàng giữ ở bên người.
Hắn lại tiếp tục kiên trì, nàng
rốt cục uống đến chén thứ ba, hơn nữa còn nói ra được xuất xứ của rượu.
“Xem ra, ta thực không thể xem
thường ngươi.” Hắn ý vị thâm trường nhìn thẳng nàng, thưởng thức cùng lúc cũng
đối với nàng sinh ra cảnh giác. Đem nàng giữ ở bên người, phải chăng là nuôi
ong tay áo?
Tử Vi liếc mắt nhìn hắn một cái,
hừ nói: “Làm chi dùng ánh mắt như vậy để nhìn ta, làm ta cảm thấy khó chịu,
đừng nhìn nữa được không!”
Hắn sửng sốt, tiện đà bật ra ánh
mắt nguy hiểm. “Ngươi nói cái gì?”
“Ta đây nói cho ngươi biết, ta
mới đúng là không có hứng thú với bí phương của nhà ngươi, đây toàn là chủ ý
của mẹ kế ta, nữ nhân kia dã tâm thật lớn, từ sau khi được gả cho cha ta, liền
từng bước từng bước đem quyền sở hữu của tửu phường chiếm về tay mình, ta đã
khuyên cha nhiều lần, nhưng cha không tin, liên tiếp sủng ái nữ nhân kia, kết
quả sau khi lừa dối được cha, bà ta càng thêm ngang ngược phách lối.”
Hắn nhìn nàng. “Mẹ kế của ngươi?”
“Đứng vậy, những người đáng tin
cậy trong nhà ta, đều lần lượt bị bà ta đuổi đi, rồi tự tiến của người của
chính mình, tửu phường toàn bộ đều nghe lời nàng, lấy người cũng đều là người
của nàng, ta và đệ muội cứ như vậy bị mọi người cô lập, vì sợ không có nhà để
về, ta tận lực thuận theo ý nàng, chỉ hy vọng nàng có thể niệm tình cha ta,
không cần phải gây khó dễ cho tỉ muội ba người chúng ta.”
Đây là nguyên nhân vì sao, nàng
nàng trà trộn vào Khương phủ làm nha hoàn.
Nàng đem toàn bộ lời muốn nói
trong lòng từ lâu nói ra, hơn nữa lần này không cần hắn bức bách, chính nàng
liền tự động nâng cốc rượu uống hết.
Lau miệng, nàng căm giận quở
trách nói: “Nữ nhân kia tưởng tính kế lừa được ngươi, lại không biết nói ngươi
mới dễ lừa như vậy đâu, ta mới đến ngày đầu tiên, đã bị ngươi nhìn thấu tất cả,
không hổ là Tửu Vương, bất cứ cái gì cũng đều không thể gạt được ngươi.”
Nàng lại tự động rót một chén
rượu, cũng không hỏi qua hắn xem thế có được hay không, dù sao rượu cũng nhiều
như vậy, uống mấy bát cũng chẳng làm sao đi.
“Muốn theo ngươi ăn cắp bí
phương, căn bản còn khó hơn lên trời, đúng không? Hừ, ngươi dừng nghĩ rằng ta
không hiểu được, ngươi căn bản là không sợ ta trộm, bởi vì biết ta trộm không
được, cho nên mới hào phóng như vậy đưa ta đến tửu phường, còn muốn ta uống
rượu, không phải sao?”
Nàng thao thao bất tuyệt nói,
toàn bộ mọi người nghe được há hốc mồm, bao gồm cả Khương Thế Dung.
Nha đầu kia là ăn nhân phải gan
báo sao? Dám dùng loại khẩu khi như vậy nói chuyện với hắn?
“Ta nha, căn bản là uổng phí công
phu, tới chỗ này làm nha hoàn, cái gì cũng không được đến, tiện nghi lại đã bị
ngươi chiếm hết.”
Nói xong, nàng lắc đầu, còn thở
dài. “Nói thực ra, ta mừng rỡ thoải mái, nếu bị ngươi nhìn thấu tất cả, ta cũng
không phải lén lút, làm nha hoàn cho ngươi còn rất, ăn ngon, mặc tốt, chỗ ở
cũng không phải lo, chính là buổi tối cùng ngươi làm cái việc kia, thực là vất
vả.”
Không khí chung quanh căng thẳng
tới cực điểm, tất cả đều trừng lồi mắt, không thể tin được tiểu nữ nhân này,
thế nhưng lại ở trước mặt mọi người, phê bình lão đại của bọn họ, lại còn nói
cùng hắn làm cái việc kia thực sự vất vả?
Khương Thế Dung thái dương lộ ra
gân xanh, sắc mặt âm trầm thập phần khiếp người, nếu là người thông minh, nên
chạy nhanh quỳ xuống đất cầu xin hắn tha thứ, nữ nhân này tám phần là không
muốn sống nữa, ngay tại khi mọi người vì nàng mà đổ biết bao mồ hôi lạnh,
không thể tưởng được nàng còn bồi thêm một câu:
“Nghiêm khắc mà nói, ngươi lại
không tổn thất, ta lại nhân tài nha, ngươi tức giận cái gì a?”
Xong rồi xong rồi! Lần này là tai
nạn chết người rồi!
Ngoài ý muốn, Khương Thế Dung
cũng không có tức giận ngay lập tức, mà là phát hiện ra có điều không hợp lí.
Nha đầu kia như thế nào lại trở nên nói nhiều như vậy? Ngày thường nàng thâm
trầm không nói, nhưng là cung kính có thừa, khiêm tốn có thêm, mặc kệ hắn như
thế nào nhục nhã, nàng đều có thể khuôn mặt tươi cười nghênh đón, hơn nữa, tuyệt
không nói nhiều.
Có vấn đề!
Hắn đưa tay nhẹ nhàng nâng cầm
của nàng lên, cẩn thận xem cho kỹ.
“Làm chi?” Cặp mắt đẹp kia trừng
lên nhìn hắn, trong đáy mắt lại nhuộm một tầng lờ mờ.
Hắn vươn tay, bắt lấy cổ tay của
nàng, đặt tại mạch thượng, bắt mạch mạch tượng của nàng, sau đó biết được đáp
án ngoài ý muốn.
“Ngươi uống say?” Hắn cảm thấy
thật ngoài ý muốn. Người có thể giả say, nhưng mạch tượng lại không thể gạt
người, mạch tượng của nàng biểu hiện, nàng hiện tại đang say thái quá mà mất
hết lý trí.
“Ai nói, mới mấy bát mà thôi, làm
sao có thể say?” Ba một tiếng, nàng đập tay kia vào tay hắn đang giữ nàng, buộc
hắn phải buông tay.
Chung quanh lại lần nữa truyền
đến không khí căng thẳng đến khó thở.
Khương Thế Dung trừng mắt nhìn
tay chính mình, có nháy mắt giật mình sửng sốt, cảm thấy bất khả tư nghị, nha
đầu kia... Thế nhưng giống như đánh ruồi bọ, đem tay hắn xoá sạch?
Ở Khương phủ, người nào lấy nhân
không đúng hắn kính sợ có thêm, nàng cũng dám như thế đối hắn bất kính?
“Ngươi…” Hắn vươn hai tay, nguyên
bản bắt nàng chộp tới hảo hảo sửa trị, cuối cùng lại biến thành hứng lấy nàng
thiếu chút nữa té ngã thân mình.
“Rượu này thực là thơm nha, đều
giống nhau là rượu, nhưng rượu do Như Ý tửu phường chưng cất đặc biệt hảo uống
a.”
Nàng hít một hơi thật sâu, mũi
phập phồng, hương thơm thấm nhập vào trong cơ thể, toàn thân đều mềm yếu, hoàn
toàn không biết là bản thân thân mình vừa một phen nguy hiểm, hay là hắn vừa
nhanh nhẹn đem nàng ổn định, mới không làm cho nàng ngã xuống đất.
Khương Thế Dung một bàn tay ôm
nàng, tay kia thì bắt lấy tay kia của nàng cơ hồ như sắp làm đổ bát rượu.
Nàng nâng mặt lên, nhăn mày, kỳ
quái nhìn hắn. “Ngươi bắt bát của ta làm chi? Không phải muốn ta uống sao? Hiện
tại lại không cho phép ta uống lên?”
“...” Nhìn nàng men say hưng nùng
ánh mắt, hắn thực ngoài ý muốn, nàng đối với việc trông coi, thưởng thức hương
rượu như thế cao, tửu lượng lại hay kém vô cùng.
Khó trách nàng thao thao bất
tuyệt, so với ngày thường nói nhiều, còn phi thường thẳng thắn, lời nên nói
cũng nói, lời không nên nói cũng đã nói không thiếu một chữ, làm cho hắn dở
khóc dở cười, cũng không thể nổi giận nổi, lại ngoài ý muốn phát hiện, chính
mình đối với gương mặt đang say của nàng, thế nhưng cảm thấy không có cách.
Hắn nhìn thẳng gương mặt đỏ bừng,
ánh mắt lờ mờ không như ngày thường thường thật cẩn thận, thần thái cử chỉ cũng
không hèn mọn, nàng say, nhưng ánh mắt trong lúc đó lại rất có thần, giống như
thay đổi tành một người khác.
Nàng trương cái miệng nhỏ nhắn,
tiếp tục kỉ lí oa không dứt.
“Ngươi biết không? Kỳ thật ta có
thể chạy trốn, nhưng ta không đi, ngươi có biết vì sao không?”
Hắn đương nhiên sẽ không trả lời
vấn đề của một nữ nhân đang say rượu, bèn ôm lấy nàng, chỉ đạo cho những người
khác tiếp tục làm việc xong, liền mệnh lệnh Thạch Tiều. “Kêu xa phu đem xe ngựa
đến.”
Không hề báo động trước, hai tay
nhỏ bé mạnh mẽ nắm chặt hai bả vai hắn, dùng sức mà lắc.
“Ngươi vì sao không trả lời ta?”
Mọi người lại được một trận nín
thở, bởi vì hình ảnh trước mặt làm người ta không khỏi giật mình, một đám thành
đầu gỗ, ngơ ngác trừng mắt nhìn bọn họ không thôi.
Không hề báo động trước, hai tay
nhỏ bé mạnh mẽ nắm chặt hai bả vai hắn, dùng sức mà lắc. “Ngươi vì sao không
trả lời ta?”
Mọi người lại được một trận nín
thở, bởi vì hình ảnh trước mặt làm người ta không khỏi giật mình, một đám thành
đầu gỗ, ngơ ngác trừng mắt nhìn bọn họ không thôi.
Lão đại của bọn họ... lão đại vô
cùng quyền uy của bọn họ, cho tới bây giờ không ai dám ở động thủ trên đầu thái
tuế lão đại, gương mặt anh tuấn uy vũ nhưng lại bị nha hoàn này không muốn sống
này xả thành bánh lớn mặt, liền ngay cả người thường xuyên mặt không chút thay
đổi Thạch Tiều, cũng trừng mắt choáng váng.
“Uy, nói chuyện a.” Tử Vi thở phì
phì kháng nghị.
“...” Hai má bị xả thành như vậy,
bảo hắn như thế nào nói chuyện.
Hắn nên tức giận, nhưng trên thực
tế, hắn cũng không rất tức giận, ngược lại lại dâng lên một thú tâm trạng cảm
xúc phức tạp, ngôn từ khó có thể mà miêu tả hết, xem ra, nếu hắn không trả lời,
nữ nhân này nhất định chưa từ bỏ ý định.
“Ngươi vì sao không đi?” Hắn lựa
chọn thuận theo yêu cầu của nàng mà hỏi, trong lòng lại suy nghĩ kỳ thực đã có
đáp án, nàng không đi, đương nhiên là vì bị quản chế của khế ước.
Nàng vừa lòng, buông tay khỏi mặt
hắn, cả người mềm mại tựa vào trên người hắn. “Nếu ta đi rồi, đệ đệ và muội
muội của ta phải làm sao bây giờ? Bọn họ còn nhỏ, không có ta bảo hộ, kia nữ
nhân nhất định sẽ làm bị thương hại bọn họ, nếu ta trộm không được tửu phường
bí phương của các ngươi, nói không chừng nàng bà ta sẽ đem Tùng Tùng cùng Đậu
Đậu bán cho người khác, cũng giống như là bán ta đi thôi.”
Tùng Tùng? Đậu Đậu? Đại khái
chính là đệ đệ cùng muội muội của nàng đi.
Đôi tay ngọc kia lại đột nhiên
bắt lấy vạt áo của hắn, kéo gần hơi thở của hai người, nàng dùng ánh mắt vô
cùng kiên nghị cùng ngữ khí kiên định nói cho hắn.
“Ta nhất định phải bảo hộ bọn họ,
bởi vì ta là tỷ tỷ duy nhất của bọn họ, ta đã đáp ứng với nương (mẹ) ta trước lúc người ra đi, ta
nhất định phải bảo hộ bọn họ, ngươi hiểu chưa?”
Hắn đưa tay đỡ lấy nàng, trầm mặc
một lát, trả lời.
“Hiểu được.”
Nàng trừng thật to đôi mắt, sau
đó lại khôi phục lại trạng thái lờ mờ, làm như vừa nghe được đáp án vừa lòng,
hai tay buông hắn ra, thậm chí lộ ra một chút tươi cười.
“Ngươi hiểu được là tốt rồi, ta...
Ta mới sẽ không dễ dàng bị đánh bại, sẽ không dễ dàng gục ngã đâu...” Mắt đẹp
lờ mờ nhắm lại, thân thể mềm nhũn mềm mại hướng trong lòng hắn dựa sát vào
nhau. Nàng liền như vậy âu yếm ở trong lòng hắn, vù vù ngủ thiếp đi.
Nhìn nàng ở trong lòng hắn bất
tỉnh nhân sự, khuôn mặt thanh lệ động lòng người kia khi ngủ không hề một chút
cảnh giác, làm hắn trầm mặc thật lâu.
Nàng nói mỗi một chữ, mỗi một
câu, hắn hoàn toàn ghi tạc trong đầu.
Trong tửu phường chợt im ắng, mọi
người vẫn như cũ nín thở, ánh mắt nhất thời đồng loạt đổ về phía lão đại bọn
họ, không biết lão đại đang suy tính điều gì.
Thật lâu thật lâu sau đó, rốt cục
cũng có người mở miệng: “Lão đại, nàng là tới trộm bí phương của chúng ta.”

