01. Nhật kí lá cây!

Nhật kí lá cây!

Lá rời cây...lá ủ mình dưới gốc cây một ngày, 2 ngày, rồi 1 tháng,
2 tháng...những tháng trôi qua Lá cứ chờ mong yêu một cái gì đó mãi mãi không
thuộc về mình. Nhìn lên Cây, lá thấy xung quanh Cây bao nhiêu là mầm xanh non
mơn mởn, Cây đang vui đùa trong nắng, trong gió, trong mưa...lá nhớ lại những
ngày đã đi qua trong đời lá và cây.

Gió đến, gió mang yêu thương, gió thì thầm to nhỏ bên Lá. Gió khẽ vào tai
lá và nói ʺ đi theo Gió, Gió sẽ mang hạnh phúc đến
cho Lá, Gió không hứa sẽ làm Lá vơi đi nỗi nhớ về Cây nhưng Gió hứa Gió sẽ mang
true love đến bên Lá suốt những ngày còn lại. Để cuộc sống của Lá mỗi ngày một
niềm vui...đi nhé Lá! Gió sẽ mang Lá đi bên mình suốt những ngày còn lại đến
khi nào Gió thôi ngừng thởʺ

Gió oiiiiiiiiiii ngoài kia sóng gió, bao xô đẩy, bao gian nan. Lấy gì để
tin Gió không bỏ Lá trên chặng đường gian nan đó. Hãy để Lá tự cuốn đi trong
gió, trong mây, trong đất. Nơi nào Lá cảm nhận được hạnh phúc thực sự. Một nơi
Lá có thể nghiêng mình khi mệt mỏi, nơi Lá vô tư chuyện trò, nơi Lá là chính Lá
chứ không bất kỳ ai...nó ở đâu. Gió hãy cuốn Lá đi, đi thật xa, đi tìm nơi nào
là hạnh phúc của Lá.

Lá đã khóc, khóc rất nhiều...sáng ngủ dậy thấy những giọt nước mắt vẫn
còn nằm lăn lóc trên Lá. Nó có vị mặn, ngọt của yêu thương. Cứ đêm về, Lá nghĩ
về Cây là Lá lại khóc.

Trăng chứng kiến hết tất cả mọi chuyện. Có đêm, đợi lúc Lá đi ngủ Trăng
đã nghiêng mình bên Lá. Trăng xóa nhòa những giọt nước mắt. Phải chăng Trăng hiểu
vì sao Lá buồn khi đêm về...

Trăng yêu Lá. Một tình yêu thầm kín chỉ có

Trăng mới hiểu. Trăng chỉ mong sao được nhìn thấy Lá cười như ngày xưa. Nụ
cười giòn tan trong nắng, trong mưa cả những khi vui đùa cùng gió. Trăng chứng
kiến bao nhiêu đêm Lá khóc. Những giọt nước mắt cứ rơi...cứ rơi từ chỗ ngân ngấn
nước.

Nói gì đây để Lá biết Trăng cũng muốn đêm về cùng chuyện trò, nghiêng
mình bên Lá. Trăng nguyện soi bóng Lá suốt đời...

Một ngày...

Lá đã ra đi, Lá về với đất. Nơi luôn ôm Lá vào lòng, chôn chặt Lá. Nơi
không muốn xa rời Lá dù vui hay buồn đều muốn Lá có bên. Đất không hứa hẹn, thề
thốt cũng không thể biết làm gì để diễn đạt tình cảm mình. Đất chỉ ôm lấy Lá,
ôm chặt lấy Lá và gào lên vì sung sướng. Đất đợi giây phút này lâu lắm rồi. Đi
đâu, ở đâu, dù đang buồn hay đang vui Đất đều mang Lá đi bên cạnh mình. Như một
minh chứng Đất yêu Lá.

Đất không muốn cuộc sống của mình thiếu Lá dù chỉ là phút giây, Đất đã có
Lá bằng tình yêu chân thành của mình.

Đôi khi Lá chỉ là chiếc Lá nhỏ bé thế thôi.

...

Cuộc sống như một bức tranh muôn màu, PHẢI có màu SÁNG và màu TỐI. Không
phải ai cũng muốn bức tranh của mình có màu TỐI trong đó. Cuộc sống mà luôn có
nhiều điều thú vị và bất ngờ đang chờ ở phía trước cần mỗi người khám phá để hiểu
bản thân mình và những người xung quanh. Lúc đó mới biết được tất cả câu trả lời
mà mình tự đặt câu hỏi? Chẳng ai quyết định được cuộc đời cho mình mà chính mình
phải tự quyết định nó theo cách của riêng ta. Vui vẻ và hạnh phúc mỗi ngày để
đón nhận những điều kì diệu mà cuộc sống ban tặng...

Iʹm me: đó là chính tôi...

Iʹm me: dù bạn nghĩ gì...

Sống chậm lại...nghĩ khác đi...yêu
thương nhiều hơn...!:x:X:x

Báo cáo nội dung xấu