Lớp học siêu quậy - Chương 03

Chương 3. Thử Thách

 Sáng hôm sau, Minh tự dậy
thật sớm, chuẩn bị mọi thứ, xuống ăn sáng ngay khi cậu gọi.

Đến trường với tâm trạng hứng
khởi, nó leo lên lớp, vẫn cái lớp trống không người, nhưng nó không tỏ ra nản
chí. Chạy sang lớp kế bên, nó gọi Thu ra nói chuyện:

- Có biết tụi lớp tui hay đi
đâu chơi không?

- Có trời mới biết… à, hay
thử ra quán nước bà Thọ xem sao, thấy tụi nó hay tụ tập ở đó.

- Cảm ơn nha.

Minh mon men ra quán nước
trước trường, có hai quán, biết quán nào? Đang loay hoay chưa biết tính sao thì
Minh thoáng thấy anh chàng lớp trưởng. Nhanh như chớp, Minh chạy nhanh qua
đường, tiến lại chỗ lớp trưởng:

- Hôm nay lại không đi học?-
Minh nhìn lớp trưởng.

Tên này quay lại nhìn Minh
với nửa con mắt, rồi quay đi tỏ vẻ không quan tâm. Nhìn thái độ đó Minh phát
cáu, nhưng nó vội kiềm chế:

- Ê, dù sao tui cũng là thành
viên lớp mà, đi đâu cho tui theo với.

- Thích thì chiều- một cô bạn
kéo tay Minh lên xe- dù sao đã chui vào lớp này thì cũng chung số phận.

Minh leo lên chiếc Attila,
đang tính nói chuyện thì cô bạn rú ga chạy làm Minh xém ngã người ra sau. Minh
bắt chuyện:

- Bạn này tên gì thế, mới vào
nên chả biết ai với ai.

- Dã Quỳ.

- Thế mấy bạn phía trước tên
gì, nói Minh biết với.

- Chí Hiếu lớp trưởng, mấy
đứa kia chơi rồi sẽ biết.

- Thế giờ đi đâu?- Minh tò mò.

- Cứ đi khắc biết.

Xe dừng lại trước 1 quán café
đối điện bờ biển. Bước chân vào quán, nó đang nhìn menu.

-     Uống gì?- 1 cậu bạn hất cằm nhìn nó.

-     Bạc xỉu- nó trả lời sau khi nhìn sơ qua
menu.

-     Như mọi khi, thêm một bạc xỉu- cậu bạn
quay sang nói với nhân viên.

Hình như đây là quán quen của
lớp. Nó đang nhìn ra của sổ thì Quỳ kéo tay nó:

-       Lớp mình có thêm thành viên mới, đủ lại
sĩ số ban đầu. Các bạn giới thiệu về mình cho người mới nào. Trưởng trước đi!

Không thèm nhìn mặt nó, Hiếu im
lặng ngã người ra ghế, mắt lim dim. Nó liếc Hiếu một cái “ người đâu mà khinh
người, rồi sẽ biết tay ta”- nó nhủ thầm.

-                           
Chào,
Thắng- biệt danh Quyến béo. Cậu bạn phong cách hip hop, đội cái mũ đen lệch một
bên.

-                           
Ngọc

-                           
Hạnh
Nguyên

-                           
Hoàng
Nguyên

-                           
Thạch

-                           
Vân

-                           
Huyền
Trang

….

Vậy là nó cũng đã biết hết
mặt lớp nó, ai cũng vui vẻ chào đón nó trừ lớp trưởng. Xong phần chào hỏi, nó
đang nhấm nháp ly nước thì thấy Ngọc hỏi Hoàng Nguyên:

-                           
Bài bữa
trước giải ra đúng rồi đó, lấy đạo hàm ra liền.

-                           
Uh,
đã nói rồi mà.

Hóa ra các “thần đồng” không
lên lớp nhưng vẫn học nhóm. Nó thấy vui vì đã phát hiện được ra một điều hay
ho.

Ngồi đến 10h30 lớp nó cũng đã
trao đổi xong bài học của ngày hôm đó.

……………………………………………………………………………………….

Tối đó, mặc dù rất rất buồn
ngủ nhưng nó vẫn cố chống hai con mắt lên nhìn vào cuốn sách toán.

Hic! Đọc đi đọc lại vẫn không
hiểu hết được! toán gì mà cao siêu dữ vậy nè….- nó lảm nhảm, vò đầu, chống cằm,
nhìn ra ban công. Đêm khuya vắng lặng, gió thổi đung đưa chiếc chuông gió, mát
mát nó lim dim mắt, ngủ gục trên bàn tới sáng( may không chảy ke)

Tít tít  tít tít!

Với tay tắt đồng hồ, Minh
đứng dậy, nhìn sơ một lượt, chớp mắt, nó…phi thân lên giường ngủ tiếp.

Đang lim dim thì nó nghe
tiếng gõ cửa

-         
Minh,
dậy con! Ăn sáng rồi đi học

-         
….

-         
Minh
ơi!

-         
…..

-         
Minh

-         
Cậu
ơi, hôm nay cho con ngủ đi, đằng nào cũng không có ai đi học hết- nó nhăn mặt.

-         
Con
không dậy thì cậu gọi sang cho ba con đấy nhá!

Nghe tới ba, hai con mắt Minh
mở to, bật dậy.

-         
Dạ con
xuống liền!

Hic! Cậu đúng là không thương
cháu gì hết, phải ngoan không thì ở thêm một năm là tiêu đời.

***** Trống báo vào lớp, vẫn không có
bóng dáng “thiên thần” nào.

Minh nhìn ra ngoài cửa sổ, phóng tầm mắt
xuống sân banh, gió thổi nhè nhẹ, nó lim dim và nhắm mắt…ngủ.

*****Làm một giấc tới hết giờ ra chơi, nó
mở mắt, sân trường nắng vàng, lớp học vẫn không có ai….

Nó lon ton ôm cặp xuống phòng giáo viên.
Bước xuống cầu thang, do còn mớ ngủ, nó bước hụt chân và…bạch bạch bạch… nó đi
bằng mông xuống tầng.

Vừa đáp đất, ngay lập tức nó đứng dậy
nhìn khắp xung quanh, may là đã vào giờ học nên không ai thấy cảnh tượng đáng
xấu hổ vừa nãy của nó. Lúc này nó mới xoa xoa hai “cái chảo” của mình. Đang
tính bước đi thì nó nhìn thấy bác bảo vệ đang cố gắng bê chậu cây kiểng, ngay
lập tức nó chạy lại

-         
Bác ơi,
để con phục bác.

-         
Uh,
bác cảm ơn con nha!

Phụ khiêng chậu cây xong, nó phủi hai tay,
nhìn bác cười. Bác nheo mắt nhìn nó.

-         
Sao giờ
này con xuống đấy, trốn học ah. Bác không mở cửa cho về đâu.

-         
Dạ,
đâu có! Con muốn đi học nhưng mà không có ai sao con học được, nên con tính
xuống… đi vòng vòng cho nó đỡ… chán

-         
À, con học lớp B8 đúng không? Con tên gì nhỉ, hình như là
Minh.

-         
Sao bác biết?( chả lẽ mình nổi tiếng dzữ vậy, hehe, nó
cười thầm)

-         
Bác làm ở trường mấy chục năm, đứa nào ra sao bác biết
hết, giờ này mà con đi chơi thế này thì chỉ có học B8 thôi, bữa trước bác có
nghe mấy đứa lớp con nói chuyện. Thôi, vào phòng chơi với bác khi nào tới giờ
hãy về.

-         
Dạ-
Minh theo chân bác. Hì! Vậy là có người để khai thác.

Ngồi trong phòng bảo vệ, bác rót trà cho
nó. Đỡ từ tay bác chén trà.

- Bác hay nói chuyện với bạn trong lớp
con à?

Ngồi nói chuyện với bác tới giờ ra về nó
cũng đã thu thập được cả “ rổ” thông tin.

---- Hehe, bắt đầu kế hoạch tác chiến---
nó cười thầm.

 

Báo cáo nội dung xấu