Người Tình Bá Đạo _ Chương 24 - 25 - 26
Chương 24: Tiếp tục giấu diếm
Lúc tôi tới được quán bar Duy Đô thì mẹ vẫn chưa đến, Già Minh lo lắng nhìn tôi,” Thiển Thiển, em còn muốn giấu đến bao giờ?”
Tôi muốn giấu đến bao lâu? Không phải là
tôi muốn bao lâu, mà tôi muốn giấu đến hết hạn hợp đòng, giấu cho tới
khi chết.” Già Minh, chuyện này có thể giấu được đến bao giờ thì cứ
giấu. Còn có, cảm ơn anh đã giúp em lần này.”
“ Không cần phải khách khí như vậy, chỉ cần có thể giúp, em cứ việc mở miệng, anh nhất định sẽ giúp em.”
Lần đầu tiên cảm thấy giống người khác
cũng có chút ưu đãi, bởi vì tôi giống người thân của Già Minh mà hắn mới
nguyện ý giúp tôi, không khinh thường khi biết tôi là tình nhân của
người khác. Thật không dám tưởng tượng nếu Già Minh không chịu giúp tôi,
tôi không biết liệu có thể che giấu được bí mật này không nữa?” Già
Minh, những người khác có biết chuyện này không”?
Hắn nhẹ nhàng cười ” Yên tâm đi, anh đã
đi thông báo cho mọi người hết rồi, tất cả các nhân viên của Duy Đô đều
nói Tô Thiển Thiển chính là tài vụ của Duy Đô để đề phòng mẹ em tìm
người nào đó hỏi.”
Lần trước tôi cảm thấy hắn là một người
cẩn thận, quả thật không sai. Tôi chỉ nói qua loa vài câu trong điện
thoại, vậy mà hắn có thể nghĩ được chu đáo đến thế.
“ Thiển Thiển, đó có phải là mẹ em không?”
Quay đầu lại nhì, mẹ đã vào đến cửa quán bar, mắt không ngừng nhìn ngó xung quanh.
Bây giờ vẫn còn rất sớm, trong Duy Đô
không có nhiều khách, tôi đứng dậy đi về phía mẹ, trên mặt nở rộ một nụ
cười dối trá, “ Mẹ, đến đây rồi sao không gọi điện cho con.”
“ Thiển Thiển, theo mẹ về nhà.” Mẹ cầm lấy tay tôi lôi ra phía cửa.
Lúc Già Minh lại gần, khóe môi khẽ nhếch
lên một nụ cười có độ cong hoàn mĩ,” Dì Tô à, dì đừng đi vội, ngồi
xuống uống cốc nước đã.”
Mẹ giương mắt nhìn thoáng qua Già Minh, lại nhìn tôi liếc mắt một cái,” Thiển Thiển, vị này là?”
“ Đây là quản lý của quán bar, rất hay giúp đỡ con.”
Mẹ lịch sự gật đầu với Già Minh. Ba người nhẹ nhàng ngồi xuống, người phục vụ bưng tới mấy cốc nước đặt trên bàn.
“ Cám ơn cậu đã giúp đỡ con gái tôi, hiện tại nó phải lấy bài vở làm trọng, cho nên phải từ chức.”
“ Dì Tô, đi làm ở Duy Đô đối với chuyện
học hành của Thiển Thiển không có ảnh hưởng gì đâu, buổi chiều cô ấy chỉ
cần kiểm tra lại sổ sách thu chi, cùng cháu đối chiếu một chút, thời
gian tự do còn lại hoàn toàn là để cô ấy tự sắp xếp.”
Mẹ đem tầm mắt chuyển hướng sang tôi, tôi khẽ nhìn mẹ gật đầu.
“ Dì Tô nếu không tin lời cháu thì có thể tự mình đi xem.” Nói xong Già Minh đứng dậy, dẫn mẹ tôi đến gian phòng phía sau quán.
Ngay lúc đứng dậy, dưới ngọn đền âm u, tôi chợt nhìn thấy Hoa Thần, bị một cô gái tóc quăn xinh đẹp kéo tay lôi vào Duy Đô.
Tuy rằng tôi chỉ là tình nhân của hắn,
không có tư cách hỏi đến, nhưng mà tận mắt nhìn thấy hắn cùng một người
phụ nữ khác ở cùng một chỗ, trong lòng không khỏi có chút khó chịu.
Quay đầu đi, hắn ở cùng với ai đâu có liên quan gì tới tôi? Tôi có tư cách gì mà quản?
Còn chưa đi đến cửa sau, Già Minh cầm
tay nắm cửa, bật đèn lên, trước mặt xuất hiện một gian phòng nhỏ, có một
cái bàn làm việc, một cái máy vi tính, một tập văn kiện màu xám, trên
bàn còn có một chậu cây tiên nhân chưởng.
“ Dì Tô, đây là nơi Thiển Thiển thường
ngày vẫn làm việc, hiệu quả cách âm của gian phòng này rất tốt, bên
ngoài cho dù ồn ào thế nào cũng không có ảnh hưởng.”
“ Mẹ, con đi làm ở đây thực sự không có ảnh hưởng đến bài tập, mẹ cứ yên tâm đi.”
Chương 25: Giao dịch tiền bạc
Dưới sự khuyên bảo của Già Minh, cuối
cùng mẹ cũng không phản đối nữa, tôi đưa bà ra khỏi quán, vẫy một chiếc
taxi, tận mắt thấy mẹ lên xe.
Sau khi chiếc xe biến mất khỏi tầm mắt, khóe mắt xót xa mờ ảo.
Mẹ, con đã lừa gạt mẹ nhiều lần như vậy, về sau liệu mẹ có thể tha thứ cho con không?
Cổ tay chợt lạnh, xoay đầu nhìn lại thấy
Hạ Mộc Lạo mặt không chút thay đổi đứng ở bên cạnh tôi. Dùng hết khí
lực toàn thân dãy dụa, nhưng mà tay hắn một chút cũng không có chuyển
dời.
Hắn không phải đang cùng Nhiễm Nhiễm đi
xem phim sao? Tại sao lại có thể xuất hiện ở Duy Đô? Sợ hãi lùi từng
bước về phía sau, vẻ mặt đề phòng nhìn hắn,” Hạ Mộc Lạo, buông tay ra.”
Hạ Mộc Lạo lạnh lùng nói,” Đi vào với tôi.”
Trước mắt cả người hắn tản ra một cỗ
lãnh khí, trong lòng thực sự sợ hãi, rất sợ hãi, chân không nghe theo lí
trí vội vàng theo hắn đi vào Duy Đô.
“ Hạ Mộc Lạo? Anh buông tay ra được chưa? Tôi đã đi theo anh rồi còn gì?”
Giãy dụa không được, tôi chỉ có thể thỏa hiệp.
Bước chân hắn dừng lại, quay đầu lại
lạnh lùng nhìn tôi, tay kia tiến đến cằm của tôi, còn chưa kịp phản ứng,
hắn đã nắm chặt lấy,” Tô Thiển Thiển, tí nữa vào ghế ngồi cô nhớ phải
nói rằng cô là bạn gái của tôi, diễn cho tốt một chút.”
Bạn gái của hắn? Cả người tôi như lọt vào sương mù, tay nắm cằm của tôi đã buông ra, nhưng cổ tay vẫn còn bị siết chặt.
Lại là chỗ ghế kia, Hạ Mộc Lạo đi ra mở
cửa, tôi phản xạ có điều kiện lập tức bắt lấy tay hắn, Hoa Thần hiện tại
đang ở bên trong, anh ta là ông chủ của tôi, nhưng Hạ Mộc Lạo lại bắt
tôi làm trò trước mặt Hoa Thần nói tôi là bạn gái của hắn, hợp đồng năm
năm còn chưa hết, không thể làm như vậy được.
“ Hạ Mộc Lạo, tôi không phải là diễn viên, anh đi tìm người khác đi.”
Hạ Mộc Lạo với tay đến, đột nhiên ôm
chầm thắt lưng của tôi, thân thể hai người dính sát vào một chỗ, bàn tay
đang đặt trên hông tôi chậm rãi tiến về phía trước, khiến cả người tôi
run rẩy, động cũng không dám động.
“ Cô thật sự không phải là diễn viên
sao? Tôi lại thấy kĩ thuật diễn xuất của cô rất tốt, Tử Kiềm không phải
vì bị cô mắng mà sửng sốt sao? Mẹ cô lúc đó bị cô lừa cũng rất sửng sốt
sao?”
“ Đó là chuyện của tôi, ai cần anh quản? Tôi cũng không phải là người của anh, anh lấy tư cách gì mà quản tôi.”
“ Cô quả thực không phải là người của
tôi, nhưng trong số những người bị cô lừa có em gái tôi, nếu cô không
muốn mọi người biết cô là nhân tình, thì ngoan ngoãn mà hợp tác với
tôi.”
Đê tiện, dám uy hiếp tôi à? Anh không xúc phạm tôi, không uy hiếp tôi thì không chịu được có phải không?
Lạnh lùng trừng mắt với hắn,” Hạ Mộc
Lạo,anh rốt cuộc muốn như thế nào? Tôi đâu có trêu gì anh, muốn trốn còn
không trốn được nữa là. Nếu anh sợ tôi làm hư Nhiễm Nhiễm thì về sau
tôi sẽ không tiếp cận nó nữa, có được không? Anh làm ơn buông tay ra cho
tôi đi.”
Nhiễm Nhiễm, nếu thật sự là vì cậu mà
hắn mới đối xử với tớ như thế, tớ sau này thật không dám tiếp xúc với
cậu, rời xa cậu.Như vậy, chí ít trong mắt mẹ, tớ vẫn là một đứa con
ngoan hiền, tớ thà mất đi tình bạn giữa chúng ta, cũng không muốn làm mẹ
phải thất vọng. Cô đơn tớ có thể chịu được, nhưng tớ sợ mình sẽ phải
đối mặt với ánh mắt chất vấn của mẹ, sợ phải đối mặt với ánh mắt thất
vọng của bà, càng sợ rằng mẹ sẽ không còn cần tớ nữa, vì vậy tớ chỉ có
thể hy sinh tình bạn giữa chúng ta để cứu lại tình thân. Nhiếm Nhiếm,
thực xin lỗi.
Ánh mắt của hắn càng lúc càng lạnh, “ Tô Thiển Thiển, nói đi, cô cần bao nhiêu tiền?”
Chương 26: Người phụ nữ của Hạ Mộc Lạo
Lúc Hạ Mộc Lạo ôm lấy thắt lưng của tôi
bước vào phòng, Hoa Thần chỉ thản nhiên nhìn tôi liếc mắt một cái, ánh
mắt cũng không có dừng lại trên người tôi, anh ta mỉm cười,” Mộc Lạo,
tại sao lại đến chậm như vậy?”
Hạ Mộc Lạo giống như một người hoàn toàn
khác, lãnh khí trên người lúc tiến đến gần ghế ngồi biến mất không còn
chút tăm hơi,” Cùng Nhiễm Nhiễm đi xem phim, nhận được điện thoại của
cậu liền lập tức chạy đến đây.”
Mỹ nữ bên cạnh Hoa Thần cả người tản ra
một loại khí chất chín chắn, đôi mắt đẹp khẽ chuyển động,” Mộc Lạo, đây
là bạn gái của anh sao?”
Hạ Mộc Lạo ôm tôi ngồi xuống, “Tô Thiển
Thiển là bạn gái hiện tại của anh. Thiển Thiển, đây là Tô Ngưng, người
bên cạnh là bạn trai của cô ấy, Hoa Thần.”
Tôi nhìn hai người bọn họ mỉm cười gật đầu,” Xin chào.”
Tôi thật sự là quá gian dối, cùng Hoa Thần lên giường vài lần rồi mà bây giờ lại làm bộ như không quen biết anh ta.
A, có điểm nghi hoặc, Tô Ngưng tựa hồ
chơi rất thân với Hạ Mộc Lạo, Hạ Mộc Lạo nói Tô Ngưng là bạn gái của Hoa
Thần, chẳng lẽ Hoa Thần vẫn chưa kết hôn?
Ý cười trên mặt Tô Ngưng càng lúc càng
sâu,” Thiển Thiển, tên nghe rất êm tai. Mộc Lạo, thì ra anh thích dạng
nữ sinh còn thuần khiết như vậy, thấy anh tìm được bạn gái rồi, em và
Thần cũng yên tâm.”
Hạ Mộc Lạo cười mà không đáp, đem tay
của tôi đặt ở trong lòng bàn tay. Tay hắn gắt gao nắm chặt lấy tay tôi,
có lẽ Tô Ngưng nhìn thấy động tác này của hắn nên cho rằng tôi và hắn là
một đôi tình nhân tình nồng ý đậm.
Tô Ngưng thấy Hạ Mộc Lạo vẫn chưa trả
lời, ánh măt chuyển hướng sang tôi,” Thiển Thiển, một nam nhân tốt như
Mộc Lạo em nhất định phải giữ thật chặt, đừng để hắn chạy mất.”
Đừng nói là giữ chặt, tôi chỉ ước gì hắn
tránh tôi xa xa một chút. Cúi đầu tránh đi ánh mắt của cô,” Được, em sẽ
giữ anh ấy thật chặt.”
Hạ Mộc Lạo phun ra một câu,” Cô ấy không giữ chặt, anh cũng không chạy được.”
Vừa mới dứt lời, môi hắn đã dán chặt
trên môi của tôi, đôi môi của hắn rất lạnh, hai bàn tay vẫn nắm chặt vào
nhau, tôi trừng lớn mắt hằm hè nhìn hắn.
“ Hôn môi phải nhắm mắt lại.” Môi hắn rời khỏi môi tôi.
Hứ, cái này không được tính là hôn môi, chỉ có thể nói là hai môi tiếp xúc nhau, hôn môi không chỉ giới hạn trong môi.
Ánh mắt của Hoa Thần quét lại chỗ tôi,”
Mộc Lạo, bạn gái cậu thật ngây thơ quá đi, đến hôn môi cũng không biết
là phải nhắm mắt lại, xem ra cô ấy đã được giáo-dục-rất-tốt.”
Ngây thơ? Lời này của Hoa Thần là có ý gì? So với tôi còn dối trá hơn, anh ta định dùng cách thức như vậy châm chọc tôi sao?
Không khí thực cổ quái, bỏ bàn tay của Hạ Mộc Lao ra, đứng lên, thản nhiên nói một câu,” Tôi còn có việc, đi trước.”
Cúi đầu đi đến cửa ra, mới đi được hai
bước, bàn tay đã bị Hạ Mộc Lao nắm chặt,” Anh đưa em về. Tô Ngưng, Hoa
Thần, tớ đi trước.”
Tô Ngưng cười gian xảo,” Đi nhanh đi, đi nhanh đi.”
Hạ Mộc Lạo tìm tôi đến tựa hồ chỉ để
diễn trò cho Tô Ngưng xem, vở kịch này đã phải hy sinh nụ hôn đầu tiên
của tôi, Hoa Thần chưa bao giờ hôn qua môi của tôi, nụ hôn đầu tiên tôi
cố gắng bảo vệ mười tám năm rốt cuộc cũng chỉ vì một vở tuồng mà hy
sinh.