Người Tình Bá Đạo _ chương 85 - 86 -87
Chương 85: Nội tâm khiển trách
Tô Ngưng, chúng ta có thể quay lại buổi
sáng hôm đó ở Mộ Phong không? Ngày hôm đó chị cười thật ấm áp, khiến tôi
có cảm giác muốn ỷ lại. Kỳ thực trong lòng tôi cũng không chịu nổi, tôi
cũng có chỗ khó của tôi, hợp đồng giấy trắng mực đen viết 5 năm, trong
hợp đồng nõi rõ tôi không có khả năng bội ước, trừ phi Hoa Thần muốn
chấm dứt.
Tôi không biết Hoa Thần có yêu chị hay không? Nhưng nếu anh thực sự yêu chị thì có lẽ đã giải thoát tôi từ lâu rồi.
Trong lòng chị chịu khổ sở, tôi cũng
thế. Tôi không muốn làm con vật cưng của anh, khi nhàn rỗi chọc ghẹo,
khi vội mặc kệ không hỏi.
Ai có thể hiểu cho tôi đây? Tôi cũng có
nỗi khổ của tôi, nếu tôi không chọn con đường này, chỉ sợ mẹ tôi đã sớm
rời nhân thế. Ở trước mặt Hoa Thần, tôi phải cố hết sức làm ra vẻ ngoan
hiền, miễn cường cười vui cho anh hài lòng. Ở trước mặt mẹ, tôi phải cố
hết sức che dấu những hành vi bất thường của mình. Ở trước mặt Tô Ngưng,
bị lương tâm khiển trách khiến tôi vô cùng khó chịu. Ở trước mặt Hạ Mộc
Lạo, tôi phải cố gắng làm ra vẻ như không có chuyện gì. Ở trước mặt Tử
Kiềm, tôi phải tận lực lấp liếm sự thay đổi của bản thân. Mỗi ngày phải
đối mặt với những người khác nhau, tôi phải dùng những tình cảm khác
nhau, những vẻ mặt khác nhau đối xử, sống như vậy thật sự rất mệt, mệt
chết đi được.
Tôi rất sợ nhìn thấy Tô Ngưng, trước mặt
Hạ Vô Xá tôi còn có thể miễn cưỡng chính mình giả bộ bình tĩnh. Nhưng
nếu nói tôi phải đối mặt với Tô Ngưng, tôi chỉ có thể buồn bã chấp nhận,
bởi vì tôi thực sự có lỗi với cô.
Trước khi ra khỏi nhà, thấy chiếc khăn
quàng cổ mẹ đang đan, nhìn sợi len màu xanh da trời là biết cái khăn đó
đan cho tôi, hốc mắt nóng lên, nghẹn ngào nói:”Mẹ, năm ngoái con và Tử
Kiềm đã có rồi mà?”
Khuôn mặt mẹ cười từ ái, yêu thương
nói:”Khăn quàng cổ năm ngoái không ấm lắm, hơn nữa màu sắc cũng không
còn đẹp nữa. Chỉ còn hai tháng trời sẽ trở lạnh, đan khăn không vất vả,
vài ngày là xong thôi.”
Nhất thời tôi không biết nên nói cái gì,
lẳng lặng ngồi bên cạnh mẹ. Bà không nhìn tôi, thản nhiên hỏi:”Thiển
Thiển, con và anh trai Nhiễm Nhiễm có chuyện gì?”
Ngẩn ra, nhìn chằm chằm vào mẹ. Chuyện này mẹ cũng đã biết rồi:”Con đang hẹn hò với Hạ Mộc Lạo, đơn giản vậy thôi.”
Mẹ buông cái khăn quàng cổ mới đan được
phân nửa trong tay ra, bình tĩnh nhìn tôi:”Thiển Thiển, con hẹn hò với
nó là vì nợ tiền nó sao?”
Hít vào một hơi thật sâu, thành thật
nói:”Tiền là Nhiễm Nhiễm cho con mượn, anh ấy không biết, hơn nữa bọn
con đâu có kết hôn, sao có thể nhận tiền của anh ấy được.”
Mẹ thâm trầm nói:”Thiển thiển, những kẻ
có tiền không phải là người mà chúng ta có thể động tới, cho dù nó có
yêu con nhưng người nhà nó tất sẽ không chấp nhận con, con vẫn còn nhỏ,
rất nhiều chuyện chưa từng trải qua, nên suy nghĩ mới còn đơn giản, con
và nó có thể hẹn hò, nhưng không được bỏ cả thể xác lẫn tinh thần, hai
đứa không có tương lai, hiểu chưa?”
Mẹ, những cái này con hiểu, con không
dám mơ tưởng với cao đến tên Hạ Mộc Lạo kia.”Mẹ, trước mắt bọn con không
có tình cảm quá sâu đậm, cũng sẽ chia tay nhanh thôi.”
“Mẹ chỉ sợ con bị tổn thương, những kẻ
có tiền rất chú trọng tới thế lực và gia cảnh. Cho dù kết hôn, con cũng
khó sống yên. Mẹ không ép con phải chia tay với nó ngay bây giờ, có một
số chuyện con tự quyết định được rồi.”
Thoải mái cười:”Con biết rồi, bọn con chỉ là tạm thời hẹn hò, con sẽ không vì anh ấy mà đánh mất cả trái tim đâu.”
Chương 86: Gặp lại Tô Ngưng
Sau khi ra khỏi nhà, trong đầu nghĩ đi
nghĩ lại những lời mẹ vừa nói, chuyện này tôi hiểu được, sau này cái mà
Hạ Mộc Lạo cưới không phải chỉ là một người phụ nữ, mà là cả một gia
tộc, chính xác là cưới thế lực phía sau cô dâu. Người giống như tôi
không có gia thế không có bối cảnh, cho dù vào được Hạ gia cũng sẽ không
có địa vị gì.
Theo lời mẹ có thể nhận ra bà đang hoài
nghi tính chân thực của chuyện hồi sáng, tôi cứ tưởng rằng mẹ không ra
khỏi nhà là sẽ không biết, ai dè sai bét, tuy rằng chỉ trong một ngày
ngắn ngủi, nhưng tất cả mọi người đều đã biết, khu Dụ Vi nhỏ bé có nhiều
người ở như vậy, không thể tránh nghe phong phanh được ít lời đồn đãi.
Bà hoài nghi là chuyện bình thường, mẹ cho rằng tôi thực sự vay tiền
Nhiễm Nhiễm, bà nghĩ tôi làm nhân tình cho Hạ Mộc Lạo để gán nợ. Tính
chất cũng không sai biệt lắm, tôi đúng là đang làm tình nhân, chỉ là mẹ
hiểu lầm kim chủ của tôi là Hạ Mộc Lạo.
Tôi cảm thấy mình càng ngày càng giống
một cái máy nói dối, không cần suy nghĩ nhiều, mở miệng ra là nói dối,
xem ra muốn quay về chính mình không đơn giản như vậy, tôi bây giờ khác
tôi “thật” nhiều quá, hơn nữa trước mắt cũng không có tự do.
Từng trận gió đêm lạnh buốt, tôi một
thân mặc trang phục hè, khó tránh được sẽ cảm thấy lạnh, vội ôm lấy hai
tay mình. Đợi hơn nửa tiếng cũng không có xe taxi, chỉ có thể vừa đi vừa
chờ, đi rất xa rồi mới gặp được một chiếc, kết quả lại bị người khác
giành mất.
Trong lòng ấm ức, cứ đứng ở đó không chịu đi.
Đợi hơn nửa giờ trong gió lạnh nữa, xe
taxi mới chậm rãi đến. Đợi đến khi tôi tới biệt thự thì đã hơn 9 giờ,
không khí dường như có chút không thoải mái, mỗi bước đi tim đều đập
mãnh liệt, tôi không vì sao mình lại có cảm giác sắp phải lên đoạn đầu
đài, tại sao tự dưng lại sợ hãi thế này?
Đi tới phòng khách, một người không thể
tưởng tưởng được đang ở trước mắt—–Tô Ngưng, mặt cô không chút thay đổi
ngồi trên ghế sofa, tôi giống như một tội phạm tử tù đang ở trước mặt cô
đợi tuyên án, còn cô dường như chuẩn bị tuyên án tôi.
Nhìn thấy tôi, cô nhướn mày một lúc, nhưng cũng không nói gì.
Tim đột nhiên cứng lại, không biết làm
thế nào cho phải. Cô ấy đã đến tận đây, giấu diếm tốt đến đâu cũng có
ngày bị lòi ra, không biết Hoa Thần thấy tình cảnh này sẽ có cảm tưởng
gì.
Tôi không biết làm thế nào mà tìm được
chỗ này, nhưng đối với tôi mà nói hiển nhiên không phải là một chuyện
tốt, tôi và Hoa Thần chết chắc!!!
Ánh mắt cô chuyển dời về phía tôi:”Thiển Thiển, ngồi đi, tôi muốn nói chuyện với cô.”
Cố lấy dũng khí đi về phía Tô Ngưng, hai
chân đều run lên, chỉ có hai mấy bước chân mà tôi phải mất vài phút mới
đến được, Trong lòng âm thầm cảm thán may mà Hoa Thần đến muộn, nếu
không sẽ bị cô ấy bắt gian ngay trên giường. Ngồi đối diện cô ở trên
sofa, nghiêm túc nhìn cô:”Chị nói đi, tôi nghe đây.”
Bảo mẫu lập tức bưng ra hai cốc nước, vẻ mặt lo lắng nhìn tôi.
Tô Ngưng uống một ngụm nước, đáy mắt
không có biểu cảm, trên mặt không có cảm xúc:”Thiển thiển, tôi muốn biết
cô và Thần bắt đầu ở chung từ khi nào?”
Hả, sống chung? Thế này mà tính là sống chung? Chỉ là anh chi tiền bao dưỡng tôi, tôi là thú cưng, không hơn.
“Tôi có thể không trả lời chị vấn đề này
không?” Tôi không biết nên trả lời như thế nào, ngoại cự tuyệt ra tôi
không còn cách nào khác.
Ánh mắt cô dời khỏi người tôi, hỏi:”Mộc Lạo có biết quan hệ giữa cô và Thần không?”
Aizz….Vậy là Tô Ngưng đã chính thức lên
sàn. Thiển Thiển sẽ làm gì? Phản ứng của Hoa Thần thế nào? Tất cả sẽ có
trong chap mới vào một ngày không xa
Chương 87: Tin hay không tin
Trấn định lại tâm trí, nhìn theo ánh mắt
của cô, mấy cái khuy áo tây phục của Hoa Thần đang nằm trên bàn, mấy
cái khuy đó là do tôi làm hỏng, lần đó giúp Hoa Thần cởi ra nhất thời
không nắm vững “kĩ xảo”, cái khuy áo kia trở thành vật hy sinh, vốn dĩ
tôi muốn giúp anh khâu lại, nhưng chưa bao giờ thấy anh mặc lại bộ y
phục này, cái khuy vứt ở trên bàn cũng chẳng có ai để ý. Thu lại ánh
mắt:”Chị không phải đã nói với Mộc Lạo rồi sao?”
Tô Ngưng đi qua, nắm chặt cái khuy áo
kia, cười nhạo ra tiếng:”Thiển Thiển, tôi vốn dĩ thích cô, cứ tưởng cô
thuần khiết giống như vẻ bề ngoài của mình, ai ngờ sau lưng lại lén lút
quan hệ với bạn trai của tôi.”
Tô Ngưng, kỳ thực tôi cũng thích chị,
nếu không có Hoa Thần, có lẽ chúng ta có thể chung sống hòa thuận:”Chị
biết tôi ở đây, là do tên thợ điện kia nói phải không?”
Tô Ngưng cười không đáp, chỉ là nụ cười ở
khóe miệng là cười nhạo:”Tấm ảnh hôm qua là do tôi truyền ra, chắc Thần
đã nói với cô rồi.”
Cô có thể thản nhiên thừa nhận khiến tôi cảm thấy bất ngờ:”Ừm, chuyện này tôi biết rồi.”
“Thiển Thiển, tôi làm thế này là muốn
chứng thực một việc. Tôi muốn biết cô thực sự hẹn hò với Mộc Lạo, hay là
ở một chỗ cùng Hoa Thần, Mộc Lạo chỉ là người che dấu cho các người.”
Cô quả nhiên không thể cho qua dễ dàng
như vậy, chỉ bằng ngữ khí bình thường vừa ngồi vừa nói chuyện với tôi,
thì tôi không bì kịp được rồi:”Kết quả đó có khiến chị vừa lòng không?”
“Kết quả không làm cho tôi thất vọng,
Mộc Lạo không gạt tôi. Thiển Thiển, cô thực sự có lỗi với Mộc Lạo, vì
tấm ảnh kia đã khiến mấy tòa soạn báo tạp chí phải đóng cửa, Mộc Lạo làm
như vậy đơn giản là muốn bảo vệ cô, nhưng cô lại lén lút dan díu với
Thần sau lưng cậu ấy. Tôi nghĩ rằng Mộc Lạo và cô ở cùng nhau sẽ có hạnh
phúc, bây giờ xem ra Mộc Lạo cũng không tốt hơn tôi.”
Ngẩn ra, không thể tin nhìn Tô
Ngưng,”Không thể tin được anh ấy lại làm như vậy, tôi cứ nghĩ anh ấy chỉ
nói suông thôi.” Thì ra những lời hắn nói ngày hôm qua đều là thật, hắn
thực sự làm cho những người đó thất nghiệp.
Cô chuyển lời mở đề:”Kỳ thật khi ở Mộ
Phong tôi đã nhận ra cô và Hoa Thần có quan hệ gì đó, Thần từ trước tới
nay đều trầm mặc, càng không quan tâm đến người khác. Ngày đó ở bờ biển,
anh thế mà lại quan tâm cái tay bị thương của cô, lúc ấy tôi đã cảm
thấy không đúng, nhưng tôi vẫn chọn lựa tin tưởng Thần, huống chi Mộc
Lạo đối tốt với cô như vậy, cô không cần phải bỏ Mộc Lạo để theo đuổi
một người không muốn giữ mình bên cạnh, tôi vẫn tự an ủi mình rằng Thần
chỉ thuận miệng hỏi một chút, các người không có quan hệ gì. Cho đến
ngày hôm đó, cô hỏi tôi có thực sự yêu Thần hay không, tôi lại càng cảm
thấy không đúng, vậy nên mới nói với cô rất nhiều, tôi chỉ muốn cho cô
biết Thần sẽ không giữ cô ở lại bên cạnh, hơn nữa cô cũng không yêu anh
ấy bằng tôi, Thần cũng không thể mang lại hạnh phúc như cô mong muốn.”
“Những chuyện cô nói tôi đều biết, nhưng
tôi không hề hy vọng Hoa Thần sẽ mang lại hạnh phúc cho tôi, càng không
đem hạnh phúc của mình phó thác trên người Hạ Mộc Lạo, vì vậy không có
chuyện tôi có lỗi với Hạ Mộc Lạo.” Tôi chưa bao giờ muốn làm tình nhân
của Hoa Thần, nửa năm trước đã nghĩ như thế, nửa năm sau vẫn không hề
thay đổi, mặc kệ cô tin hay không tin. Một khi hết hạn hợp đồng, lúc đó
tôi và Hoa Thần sẽ chẳng còn liên quan gì nữa, khi ấy người Tô Ngưng
phải đối phó sẽ là người tình tiếp theo của anh.

