Học Sinh Chuyển Lớp P1 - Chương 014-015-016
CHAP 14:AI ĐÃ TỎA SÁNG
Bỗng nhiên,một chai nước suối áp vào má tôi.Là Ngữ Y.Cô bạn khẽ mỉm cười và động viên.
-Còn 30 phút nữa mà.Gì mà bí xị vậy-Mặt cô nàng nhái theo giống hệt mặt tôi
-Ừm.Nhưng đội đó mạnh quá-Tôi thều thào đáp lại,như một thằng bất lực
-Có gì đâu,T sẽ thắng thôi mà-Ngữ Y nói xong nhìn tôi cười rồi lặng lẵng
về lại chỗ ngồi.Hết giờ nghỉ giải lao,lại vô sân chịu cực hình tiếp à.
Lết thết chuẩn bị vào sân.D gọi tên tôi:
-T cố lên,lớp mình sẽ thắng thôi-D hét thật to
Lớp chúng tôi cả hiệp một,rũ rượi như gà chết,chẳng hò hét được
gì,nay lại hào hứng ào ào cổ động.Mạch máu trong tôi lại chạy rần rần.
Ông anh tôi đang đứng đặt chân lên bóng,và đang cười đểu thằng em
trời đánh nhạt nhòa trong hiệp 1.Đợi đấy ông anh trời đánh,không ai có
thể cản lời hứa của thằng em này đâu.Hiệp 1 chỉ vì mãi đua tranh với ông
anh mà tôi quên đi thế mạnh của tôi,quên đi lời hứa với D,cái ngéo tay
ngọt ngào.
Tôi bảo mọi người họp ở đường Picth.
-Giờ như thế chúng ta sẽ thua thảm cho coi-Tôi lạnh lùng tuyên bố,bọn bạn im lặng
-Giờ K.cận mày khỏi về hỗ trợ nữa.Tiếp đạn cho thằng H.đù.Tao sẽ quán
xuyến tuyến giữa thật tốt.L,mày đừng lo về ông anh tao,mày sẽ quét giữa
sân như
cũ.Chỉ cần N.đen với B.boong bắt chết ông anh tao là được.T.A.Mày lo anh số 9.
Tôi giơ bàn tay ra giữa.Bắt đầu 10 cánh tay đặt chồng lên tay tôi:”Quyết thắng”.
Trận đấu lại được tiếp tục.Lần này là ông trời đánh nhà tôi giao
banh.Banh được trả về cho hàng tiền vệ.Họ vội vã dâng cao.Hình như tính
tiếp tục tra tấn.Ừ,nhầm rồi các đại ka ạ.
Họ đập nhả 1-2 qua mặt tôi.Tôi lùi về vị trí nhận banh và tin tưởng
vào đồng đội.Và L lớp trưởng không làm tôi thất vọng.1 cú xoặc banh đúng
chất Paul 18.Rồi một cú phất bóng lên cho tôi.Khẽ khéo léo đỡ ngực rồi
xoay người khống chế,tôi thoải mái bắt đầu dốc banh.Một cú quay compa để
rớt tiền vệ giữa của lớp đàn anh,nãy giờ bỏ rơi tôi.Bắt đầu nhìn sang
cánh phải,tôi định thực hiện một cú chuyền triển khai.Cầu thủ số 5 học
theo anh tôi,giơ chân chắn.Tôi bình tĩnh giảm lực,ngoặt trái banh và
tiếp tục dẫn banh.Để lại ông số 5 nằm xoài trên đất.Trung vệ họ bắt đầu
dâng lên cản phá,K,cận và H.Đù di chuyển lên theo.Tôi bình tĩnh chỉnh
lại thước ngắm.
Một pha xỏ kim giữa hai chân một trung vệ.K.cận bứt tốc ngược lại đón
đường chuyền rồi tung cú sút chéo góc.Bóng nhanh,hiểm bay thẳng vào góc
cầu môn trong cái nhìn bất lực của anh chàng thủ môn 4 mắt tội nghiệp.
Tôi òa lên trong sung sướng,và việc đầu tiên của tôi là giơ ngón tay
đang làm cái móc lên quay về phía D,giơ lên..Ông anh trai tôi nhìn tôi
sững sờ.Tưởng nắm được tôi dễ hả ông.
Tôi chạy lại cầm banh rồi lại chạy về giữa sân.Đặt bóng vào tâm rồi hét lớn:
-Tiếp nào các bạn
-Tiếp.Còn 1 bàn nữa là hết nợ.Quyết thắng nào-Đồng đội tôi hào hứng hô theo.
Đúng như tôi quan sát trong lúc đói bóng,đội bóng anh trai tôi tuy
mạnh hàng công nhưng tuyến giữa cực kì bình thường.Họ chơi lối chơi lấy
công bù thủ.Vì thế chẳng trách gì ông anh tôi trở thành vua kiến tạo của
đội vô địch mùa trước.Tôi nháy mắt với L lớp trưởng .2 thằng tôi lùi về
sâu hơn.T.A bên kia đã chuẩn bị bứt tốc.
Lão trời đánh bắt đầu tung hoành vượt qua TR lớp tôi và đối mặt với
N.đen.Lập tức L lớp trưởng lùi về bắt chặt anh trai D.Và tôi trám lại
chỗ T.A.Vẫn như bàn thắng mở tỷ số,anh trai tôi căng ngang,Anh trai D
khống chế rồi đánh gót về phía cánh phải.Có khác chăng là người nhận
banh là tôi chứ không phải tiền đạo đội bạn.Tôi chuyền banh lên cho T.A
đang bứt tốc rồi cũng băng lên.T.A đập nhả với tiền vệ cánh trái lớp tôi
rồi nhả banh lại cho K.cận.K.cận hiểu ý đạp banh cho H.đù,rồi băng
xuống.H.đù dẫn banh ra cánh phải kéo giãn đội hình rồi nhả banh vào
giữa.Tôi có mặt ngay lập tức,nhận banh và xâm nhập vòng cấm.1 vs 1 với
thủ môn.
Anh gôn 4 mắt lao ra cản phả mà đâu biết sụp bẫy của tôi.Một cú lốp
banh nhẹ nhàng.Bóng vượt qua tầm kiểm soát rồi rớt vào gôn trống.2 -2.
Tôi òa lên sung sướng…..Huề rồi huề rồi.Phải thắng ,phải thắng..
2 lớp khí thế căng như dây đàn.5 phút cuối trận đang diễn ra cực hấp
dẫn.Tôi vẫn khuấy đảo giữa sân trong vòng vây của hàng tiền vệ.Bên cánh
trái,ông anh tôi còn tỏ ra xuất sắc hơn hiệp một khi vẫn tung hoàng
ngang dọc.Quần cho N.đen mệt lử.Tuy nhiên hàng thủ của đội tôi cũng đâu
phải mơ.Khi mọi cú dứt điểm đều bị cản phá.
3 phút cuối,Bóng đang di chuyển khu vực giữa sân.Nhẹ nhàng xoay compa
vượt qua đàn anh.Tôi nhả bóng lại cho L lớp trưởng.Nó hiểu ý dâng lên
rồi đập nhả lại cho tôi nhịp nhàng.Nào hỡi ông anh trời đánh đã kịp về
và kèm cặp tôi.
-Vượt qua đi T-H.Đù nông nóng
-Cho nó đứng hình đi M-Hậu vệ đội bạn cũng ủng hộ anh tôi.
Và nếu bình thường có lẽ tôi sẽ chuyền cho một ai đó để né ông anh tôi
ra,vì với tôi ổng vẫn cao trình hơn.Nhưng không,lần này tôi đã hứa với
cái móc nghéo của nàng.Tôi sẽ thắng.Tôi dốc banh và bắt đầu đặt chân
phải lên trên trái banh.Động tác đầu tiên của pha xoay compa.
Ông anh trai tôi có lẽ đã nhầm là tôi sẽ xoay compa thật.Vôi vàng
chắn bên phải tôi.Vì ổng hiểu rõ tôi như lòng cái kĩ thuật này.Vì ổng
chính là người truyền dạy cho tôi khi ổng là thành viên đội năng khiếu
của huyện Đoàn.
Nhưng ,tôi thì khác,không hề xoay compa mà dùng tiếp chân phải xục
trái banh.Banh và người tôi lệch sang bên trái bỏ lại ông anh ngô nghê
của tôi đằng sau.Thuận đà tôi đẩy banh cho thằng N.đen băng lên ở
phải.Nó treo bóng vào trong.K.cận,tôi,và H.đù bật cao.Bóng sượt qua đầu
và tiếp tục băng về cánh trái.
-Có ai ở đó đâu trời?Tôi thầm trách thằng bạn quỷ thần
Và rồi L lớp trưởng như mọc từ dưới lên.Đỡ ngực nhận banh tung cú sút
căng như kẻ chỉ.Bóng khẽ sượt vai thủ môn dội thẳng vào gôn.Goal.3-2
Tôi đứng như phỗng.Vào rồi.Vào.
Lớp tôi ngoài kia thì gào thét rồi ôm chầm lấy nhau.3-2.Tỉ số của
trận đấu tương tàn của tôi và D với 2 ông anh trai chỉ còn 1 phút nữa là
hết giờ.
Hoét….Tiếng còn trọng tài vang lên.Cắt đứt hẳn hi vọng của lớp đàn
anh.Nối lại cái nghéo tay của tôi và D.Và tôi lúc này thì đang giơ cao
nắm đấm dứ dứ cho ông anh tôi thấy rõ.Lão chẳng quan tâm.Buồn bã ,ngồi
bệt xuống sân.
Chị N chạy ra động viên.Thôi ông anh ạ,già cả rồi.Thua trận banh có
lẽ là buồn nhưng có người mình yêu thương lúc này thì còn gì bằng hả.
CHAP 15: KẾT THÚC NGÀY KHAI MẠC
Tôi không lại ôm nhau nhảy cà tưng như đám chiến hữu.Cũng không hề
đến trước mặt D để cười nhe răng khoe cái thành tích lẫy lường của
mình.Tôi lặng im nhìn ông anh trời đánh của tôi.Một mặc khác của ông anh
trai đáng kính,được che bởi vẻ bề ngoài ngổ ngáo và bặm trợn.
Ông đứng dậy,nhẹ nhàng tiến đến bên đồng đội,vỗ vai an ủi từng người từng người một.Tôi nghe rõ từng chữ:
-Chúng ta đã làm hết sức mình rồi!
Vâng,đó chính là điều làm nên cầu thủ xuất sắc năm ngoái,là điểm tựa
tinh thần của cả đội,chứ không hề dễ suy sụp như tôi.Và bên cạnh
anh,luôn có chị N,động viên an ủi những khi thất bại.Còn tôi,khi thất
bại,tôi không hề có được người tôi thích đứng bên san sẻ.Anh tôi thua
cuộc nhưng vẫn là kẻ thua cuộc vĩ đại.
-Cố lên nha em trai,ráng thay phần anh-Ông bắt tay tôi ,thủ tục kết thúc trận đấu
-Em trai M hả,cố lên nhé,ở lớp để mắt tới bé D dùm anh-Anh vợ tương lai tôi nhắn gửi.
-Cố lên nha em,đội em mạnh quá-Anh chàng thủ môn 4 mắt bắt tay tôi..
Và đúng là khi người ta có bản lĩnh của nhà vô địch thì mọi thất bại
đều được chấp nhận một cách nhanh chóng.Với họ,thắng thua không bằng
việc đã chiến đấu hết sức mình.Cũng phải nói là may mắn cho chúng tôi
khi năm cuối cấp,họ bù đầu vào việc học nên lụt nghề ít nhiều.
Bước ra khỏi sân,tôi tiến thẳng đến chỗ D
-Đúng lời hứa nhé-Tôi toe toét
-Làm mình đứng tim luôn,lớp mình đá hay ghê-Thiên sứ trở lại
-Thế T có đá hay không?
-Lớp mình ai cũng đá hay trừ T ra!
Nàng mỉm cười đáp lại,rồi còn nheo mắt nữa.Cộng thêm cách ăn mặc thì
tôi đảm bảo đứa con trai nào khó tính đến mấy cũng phải xiêu lòng
-Nè-rồi nàng dúi vào tay tôi chai nước mát lạnh.xong đâu đó nàng rụt tay về liền như sợ ai đó bắt quả tang vậy
-Hè hè,siêu sao đá vậy mà chỉ có chai nước suối thôi sao
-Đòi hỏi nữa sao,không uống tui giật về đó-Nàng đáp trả tích cực
Hiển nhiên tôi mở nắp và uống chứ có ngu gì mà trả lại chứ.Và cũng phải
cố gắng tránh thằng N.đen,nó cứ đòi uống chai nước mát của tôi .
Chúng tôi tiếp tục ở lại để xem lớp bên cạnh đá trận tiếp theo.Trong bụng hẳn đinh ninh:
-Chắc nó cũng lọt nốt vào vòng sau thôi.
Phải nói lớp 10a10 bên cạnh lớp tôi không có cá nhân nào nổi bật so
với tôi,thằng L,H.đù,N.đen.Nhưng có sự đồng đều giữa các tuyến và tinh
thần đoàn kết rất cao.Đó là sức mạnh để cân bằng với lớp tôi.
Nhưng giải 3 năm ngoái đã làm cho mọi người hết sức ngỡ ngàng cho
toàn thể khối lớp 10.Họ thi đấu kỉ luật ,chặt chẽ và chịu khó áp
sát,thậm chí phạm lỗi khi cần thiết.
-Ái chà,khối lớp 10 khổ rồi-Ông trời đánh nhà tôi mọc đâu từ sau lưng
-Ừ,năm ngoái vất vả lắm mới loại được nó để vô chung kết đấy,lối đá rát này tao vẫn còn ơn-Anh D phụ họa theo.
Và đúng như hai ông lão tướng này dự đoán,kết thúc hiệp I,10a10 không
thể nào có một cơ hội nào.Bóng liên tục được đẩy về phía sân nhà ,và
tiền vệ thì không thể nào triển khai được lối chơi.
Kiểu đá của 11a2 là kiểu đá tôi chúa ghét trong thể thao.Nó không hẳn
là lối đá phòng thủ phản công chớp nhoáng,nó cũng không phải là lối đá
tấn công quyến rũ.Nó là lối đá phá lối chơi của đối thủ,rồi tận dụng
thời cơ.Kiểu như chân tiểu nhân đấu với quân tử vậy
-Ừm.Nhưng đó là một thế trận tốt,chẳng phải nó làm ức chế mấy nhóc khóa mày rồi sao-Ông anh tôi bình phẩm.
Tôi và D cùng 2 ông lão quan sát tiếp hiệp 2.Nó cũng buồn chán và
chẳng khác gì hiệp 1.Một bên cố gắng cầm banh và một bên triệt phá toàn
bộ.Có khác chăng là ở phút 50.Một sai lầm ngớ ngẩn của lớp bên đã tạo
điều kiện cho các đàn anh khai thác.Và tỉ số đã được mở.1-0 cho 11a2.M.A
quỳ xuống sân,dáng vẻ đã là một bại tướng và hoàn toàn bất lực.Hàng
tiền vệ 10a1 nhìn nhau oán trách.Có lẽ chúng nó đã hết cách đối phó
-Nếu mày gặp lớp đó mày sẽ làm thế nào thằng trời đánh?-ông anh tôi giật đúng lõi vấn đề.
-Em cũng chưa biết nữa,Có lẽ là thủ chặt là tốt nhất-Tôi đưa đại giải pháp.
Một lần nữa có lẽ tôi lại lầm về lớp 11a2 này,sau khi có bàn thắng,họ
bỏ hẳn lối chơi phòng thủ và ào lên tấn công.Trong khi hàng xóm chúng
tôi chưa kịp tìm đối pháp thì bắt đầu bị dồn ép lại. Cho đến khi kết
thúc trận đấu,trên bảng tỉ số là con số to tướng 3-0.
Tôi ngoảnh nhìn dàn cổ động viên hàng xóm,một không khí nặng nề bao
trùm.Ngữ Y của tôi hình như rớm nước mắt.Trên sân 11 thằng ngồi gục
xuống,nhiều thằng bật khóc.
Tôi quay sang nhìn D,nàng cũng nhìn tôi.Nếu lúc nãy không vùng lên
thì có lẽ cảnh tượng này sẽ là của lớp tôi trước.Rồi nàng chợt chỉ tay
về phía Ngữ Y.
-Sang động viên bạn đó đi chứ-Nàng nhẹ nhàng bảo tôi
-Sao cơ?
-Mình nói sang động viên Ngữ Y đi-Nàng nhấn mạnh thêm
-Còn D thì sao?
-D đứng đây với 2 anh rồi chờ T quay lại,ra gặp lớp mình luôn.
Tôi thầm cảm ơn nàng đã tế nhị gỡ cho tôi cục đá trong lòng.Hẳn nhiên
tôi muốn động viên Ngữ Y nhưng trong lòng cũng không muốn để nàng
lại.Giờ thì tôi nhẹ lòng.Triển khinh công Thê vân tung của Võ đang
phải,tôi đến bên Ngữ Y
-Không sao đâu,thắng thua thôi mà.Lớp Y đã cố gắng lắm rồi
-Ừm,nhưng mà buồn quá.Họ đá không đẹp tí nào-Ngữ Y vẫn cúi đầu nấc lên
Tôi cũng phải công nhận lối đá rát của 11a2 là khó chịu và không kém
phần phản tinh thần hội thao,nhưng vẫn thầm bái phục việc khóa
chặt lối chơi,và việc biến đổi theo tình hình của họ là rất tốt.
An ủi Ngữ Y mãi cô nàng mới dừng khóc.Tôi mới yên lòng mà bước về cho D và tập hợp với lớp.
CHAP 16:CHỜ ĐỢI
Tôi sánh bước bên D,một phần buồn cho lớp bên mà chủ yếu là Ngữ Y,một
phần là không biết nói chuyện gì với nàng.Tôi lại ngơ ngơ ngẩn ngẩn.
-Lại mơ về nước Mỹ hả T-Thiên thần lên tiếng
-Hì,đâu có,cái này là mân mê chiến thắng chứ mơ mộng gì đâu
-Còn chối,cái tật mơ mộng hoài,lúc nào cũng thế-Nàng nguýt dài,điệu bộ càng đáng yêu hơn
Vậy thì tôi càng mừng,thì ra ít nhiều nàng cũng để ý đến tôi.Mơ mộng à tao cảm ơn mày nhé.
Rồi tôi lại lẳng lặng đi bên nàng.Với tôi chỉ cần như thế này thế là tôi mãn nguyện rồi.
-Mà sao thấy D cũng có biết M.A mà,sao không an ủi bạn đấy!
-Ừm,thì cùng là cán bộ lớp,M.A cũng tốt,nhưng không được vui như ai đó.
Tôi lại trầm ngâm.Rốt cuộc thằng ai đó là thằng nào,vậy là ngay cả
M.A đẹp trai,học giỏi cũng không phải là đối thủ của thằng đó,thì hẳn nó
là quái vật trong quái vật rồi.Nhìn bộ dạng của tôi lúc này ,nàng đi kế
bên cũng phải phì cười
-Đi thôi ông trời đánh-Nàng nhại giọng lão anh nhà tôi
Tôi cũng cười và bước đi.Hai đứa đi giữa sân trường đông người mà tôi cũng chỉ thấy có hai đứa,tôi và một thiên thần.
Trở về tuần học sau đó,lớp chúng tôi chẳng thể nào tập trung
được.Việc 10a10 bị loại chứng tỏ các đối thủ còn mạnh hơn chúng tôi dự
kiến. Chúng tôi có thể tự tin về việc quật ngã 12A5 già nua đang lo ôn
thi ,nhưng chừng đó là không đủ an tâm.Ngồi trong lớp mà đầu thằng nào
cũng suy tính chiến thuật,nghĩ về đối thủ.
D cũng quan tâm tôi nhiều hơn và tôi thì đương nhiên phải hồi đáp
lại.2 đứa tôi dần thân nhau hơn,trước ánh mắt ganh tỵ của thằng P.mập và
nhiều đứa bạn khác.Chỉ có riêng Ngữ Y là ít gặp mặt tôi hơn.Tôi cũng
chẳng hiểu vì lí do gì.Nhưng tôi cũng không bận tâm cho lắm.Vì mục tiêu
của tôi giờ là nàng thiên thần ngồi đầu bàn này .
Cuối tuần nữa trôi qua.10A2 thất thủ trước 12A4 với tỉ số 4-0.11A1
thắng vất vả 12A6 trên loạt 11m sau khi hoàn 60 phút với tỉ số 2-2.Vậy
là đối thủ của chúng tôi lại là lớp 12A6.
Không khí càng sôi nổi hơn.Lời bàn ra tán vào khắp lớp.Ai cũng đinh
ninh tụi tôi hoàn toàn có cửa vào chung kết nếu chơi hết sức mình.D thì
vẫn tỏ vẻ có chút bàng quan.Vì với nàng có lý do đặc biệt nào đó ,nàng
chỉ thoải mái khi đi riêng với một mình tôi.
Thứ 2 đầu tuần,ngồi chào cờ.Tôi mới gặp lại Ngữ Y.Khuôn mặt nàng có
chút gì đượm buồn.Thường thì những người hiền dịu khi buồn thì càng sầu
não hơn.Tôi khều nàng
-Sao vậy Ngữ Y,có gì buồn sao?
-Ờ,không có gì.Y có chút chuyện thôi,nhưng mà không sao
-Có thiệt không đó,cả tuần nay thấy vắng mặt,chẳng còn rủ tôi xuống căng tin nữa-Tôi lại giở giọng tếu táo
-Uh.Bữa nào mình rủ T .Nhưng mà sợ T giờ không đi nữa thôi-Nàng nói có vẻ oán trách tôi bỏ bạn
-Hì hì,làm gì có,đi với người đẹp mà không đi,T đâu có ngu.
-Uh,vậy bữa nào rủ T sau .Giờ Y lên ngồi với bạn đây
Nhỏ Y đứng dậy chuyển lên đầu hàng ngồi.Hình như nàng đang tránh mặt
tôi hay sao đấy.Tôi ngồi xoay vòng với đủ lí do.Cuối cùng tôi chốt một
câu;
-Chắc con gái tuổi mới lớn.Thôi kệ.
Tôi ngồi bắt đầu tán hươu tán vượn với hội bàn tròn.Thỉnh thoảng vẫn
bắt gặp Ngữ Y quay xuống nhìn tôi,làm tôi cảm thấy khó chịu.
Lí do nào tôi cũng không thể nghĩ ra,mà tới tận sau đó nửa năm tôi
mới hay vì sao.Còn tôi hiện tại lúc đó vẫn vô tư và hồn nhiên,đam mê
banh bóng,vẫn thích chém gió và quan trọng hơn.mục tiêu tôi là D,chứ
không phải Ngữ Y.
Nàng chỉ là một người bạn thân,có thể ngồi nghe tôi tếu táo kể
chuyện,động viên tôi trong lúc buồn ,chứ chưa phải là người mà tôi dành
tình cảm để nhớ nhung trong tim.Đơn giản chỉ có vậy thôi.

