Lọ Lem Bướng Bỉnh - Chương 04-P2

Sự thật là Tập đoàn Marshall đã trở thành một phsống của gã
trong suốt mười lăm năm qua. Gã đã làm việc không chỉ từ chín giờ sáng tới năm
giờ chiều, từ thứ Hai đến thứ Sáu như một vị luật sư thông thường. Nhưng gã hầu
như không có các mối ràng buộc trong gia đình ngoài một người họ hàng ở Luân
Đôn mà hiếm khi gã đến thăm và họ cũng chẳng bao giờ làm phiền gã. Thực tế, gã
rất hài lòng với những giờ làm việc liên tục và các chuyến công tác liên miên.

Bởi vậy gã cảm thấy khó chịu khi nghe January nhạo báng công
việc của mình.

"Dù vậy tôi vẫn có ngày nghỉ cuối tuần và nghỉ lễ,
January", gã lên tiếng mặc dù biết chắc điều đó không hoàn toàn chính xác.

Gã có thể đếm được các ngày nghỉ của mình trong suốt mười
lăm năm qua trên đầu ngón tay của một bàn tay. Nhưng ngày nghỉ dường như không
có ý nghĩa đối với gã, thậm chí chúng còn là sự gián đoạn khó chịu trong công
việc. Hơn nữa, gã đã đến hầu hết các nơi danh lam thắng cảnh trong những chuyến
công tác nên kỳ nghỉ đối với gã thực sự không cần thiết.

"Vậy sao, thậm chí anh vẫn còn đang làm việc trong đêm
Giao thừa kia mà", January mỉa mai.

Gã nghiến chặt răng trước ý tứ rõ ràng của nàng. Nàng vẫn
cho rằng gã đã có chủ ý khi tán tỉnh nàng đêm đó, rằng đó là một phần kế hoạch
tỉ mỉ của gã để đạt được mục đích chiếm đoạt trang trại nhà Calendar.

Nhưng làm sao gã có thể lên kế hoạch để cố tình gặp gỡ
January và hoàn toàn bị nàng hớp hồn như vậy. Đó chỉ đơn thuần là một quy tắc bất
thành văn của gã là không bao giờ lẫn lộn giữa công việc và cuộc sống riêng tư.

Làm sao gã có thể nghĩ rằng vẫn còn khả năng thực hiện quy tắc
này!

Gã bị hấp dẫn mạnh mẽ bởi January, cảm giác mà gã chưa từng
có đối với bất kỳ người phụ nữ nào. Nhưng hiện có hai cách xử t sự thực là nàng
đột nhiên trở thành một trong ba cô gái nhà Calendar. Thứ nhất, gã sẽ phải đối
mặt với một cuộc đấu tranh nội tâm đầy khó khăn nếu vẫn muốn tiếp tục theo đuổi
nàng. Cách thứ hai là chờ đợi một sự can thiệp kịp thời, số phận sẽ không chơi
khăm gã nhưng cũng không ngăn cản gã mắc sai lầm lớn nhất trong cuộc đời.

Chết tiệt, gã thích cuộc sống như trước đây: Hoàn toàn không
bị ảnh hưởng bởi các mối quan hệ cá nhân! Và bây giờ gã không có cách nào để
duy trì mối quan hệ thú vị, nhưng ngắn ngủi, với January.

Gã hít một hơi thật sâu nhằm kiểm soát bản thân. "Tôi sẽ
lùi xe lại để em có thể đi", gã ôn tồn nói với nàng.

Nàng mở to mắt kinh ngạc bởi sự nhượng bộ của gã. "Anh
vẫn lãng phí thời gian để tới trang trại sao? Các chị tôi còn cương quyết hơn
tôi đó." Nàng cảnh báo gã

Gã nhún vai. "Nếu vậy thì đó sẽ không còn là trách nhiệm
của tôi nữa, người khác sẽ đảm đương nó." Gã hy vọng như thế!

Nàng thận trọng nhìn gã. "Anh đang đe dọa chúng tôi phải
không?"

"Không một chút nào!", gã cáu kỉnh lắc đầu.
"Sẽ không ai có thể ép buộc bọn em bán trang trại nếu bọn em thực sự không
muốn.”

Nhưng ngay cả khi tuôn ra những lời nói này gã cũng biết rằng
đó không phải là sự thực, Jude không phải là loại người quen nghe từ Không, chứ
chưa nói đến việc chấp nhận nó. Và tệ hơn là anh ta muốn mảnh đất mà trang trại
nhà Calendar nằm trong đó.

January trông không có vẻ gì là bị thuyết phục hơn bởi sự
thành thật của gã, cái nhìn thận trọng trở thành cảnh giác.

"January, ngoài trời rất lạnh", giọng gã trở nên
sôi nổi, không để ý tới cái nhìn săm soi của nàng. Tôi sẽ lùi lại để em tiếp tục
c việc. Mà xe của em đã trở thành một đống sắt vụn." Gã nặng nề nhận xét
khi lùi xe qua chiếc xe của nàng vẫn đang nằm dưới rãnh, nhăn mặt hình dung ra
cảnh January bị mất kiểm soát và đâm sầm xuống. Tồi tệ hơn là lúc đó nàng đang
lái xe để tới chỗ hẹn gặp gã.

Không phải gã nghĩ rằng điều đó sẽ lặp lại, chẳng phải mười
phút trước January đã tuyên bố rất rõ ràng rằng nàng sẽ không bao giờ gặp lại
gã, cho dù là để ăn tối hay bất kỳ lý do nào đó sao!

Mi đã thất bại và hãy rời đi ngay, Max, gã kiên quyết tự nhủ.
Ơn Chúa, gã thường xuyên làm như vậy trong quá khứ, không bao giờ ở một chỗ đủ
lâu để cho phép bản thân quá gắn bó với bất kỳ người phụ nữ nào. Hay để họ trở
nên quyến luyến với gã. January cũng không ngoại lệ, gã cứng rắn nhủ thầm. Chỉ
có tác động của sức hấp dẫn đối với nàng là khác biệt...

Tất cả những lý do đó là đủ khiến gã rời nơi này càng xa
càng tốt và nhanh nht có thể!

Trừ phi Jude có ý tưởng khác về việc này, Max buồn bực gọi
điện cho ông chủ - bạn gã ngay khi trở về khách sạn vào buổi trưa. Sau hằng tiếng
đồng hồ chán nản nói chuyện với March và May tại trang trại nhà Calendar, gã đã
nhận thức được rằng việc thuyết phục họ bán trang trại là gần như không tưởng.

"Cậu không thể xử lý tình huống này mạnh tay hơn được
sao", Jude phàn nàn vẻ không tán thành. " Có gì khó khăn khi thuyết
phục ba bà già cổ hủ rằng họ sẽ được sống sung sướng trong một căn nhà gỗ xinh
đẹp ở đâu đó, hơn là phải làm việc quần quật tại một trang trại bên sườn đồi mà
không và sẽ không bao giờ đủ trang trải cuộc sống của họ?"

"Ba bà già cổ hủ", Max có thể dễ dàng dự đoán được
phản ứng của bất kỳ ai trong ba chị em rõ ràng là rất xinh đẹp khi bị gọi như vậy!
Cuộc gặp gỡ cô chị hai hết sức thú vị. Lúc đến trang trại, gã thực sự thích thú
khi thấy ba chị em họ giống nhau như tạc. Dù gã cũng nhanh chóng nhận ra March
là người hung hăng nhất trong ba chị em. Cô đã đốp chát rằng gã và Tập đoàn
Marshall chẳng thể làm được gì với đề nghị mua lại mảnh đất của nhà Calendar.
May có vẻ lịch sự hơn đôi chút, nhưng câu trả lời của cô cũng giống hệt cô em.

Nhưng vì một vài lý do, Max thực sự không muốn đính chính lại
sự nhầm lẫn của Jude về độ tuổi của ba chị em họ. Gã không muốn Jude có cơ hội
mười mươi để đặt nghi vấn về lý do Max miễn cưỡng xử lý tiếp công việc này.

"Họ đều được sinh ra ở đó, Jude”, gã nhắc lại câu nói
giận dữ của March lúc trước. "Gia đình họ đã sống ở đó mấy đời..."

"Max, cậu đang trở nên mềm yếu đó hả?" Jude nghi
ngờ cắt ngang.

Có thể anh ta đúng. Gã và Jude đã từng học cùng trường trung
học với nhau, nhưng sau đó bị mất liên lạc vì học ở các trường đại học khác
nhau. Sau đó vài năm sau, Jude gặp lại Max khi anh ta mở rộng kinh doanh và dễ
dàng thuyết phục gã trở thành luật sư riêng cho công ty. Đó là một quyết định
mà Max chưa bao giờ hối tiếc. Cho đến ngày hôm nay...

"Không, tất nhiên là không", gã vội gạt đi.
"Tớ chỉ..."

"Cậu chỉ…?” Jude lập tức phản ứng.

"Cho tớ thêm vài ngày nữa, được không?", gã nóng nảy
cắt lời, thả lỏng bản thân đôi chút vì tay gã đang siết chặt ống nghe - vừa rồi
gã đã liều lĩnh khi đề nghị Jude bỏ qua vụ mua bán này. Như vậy gã có thể giải
thoát bản thân khỏi những phiền toái! Cậu đã làm gì với April xinh đẹp thế?",
gã cố tỏ ra hài hước.

"Định đổi chủ đề hả Max?" Jude sắc sảo vặn lại.

Có một vấn đề với Jude: Đó là anh ta quá khôn ngoan. Và điều
cuối cùng Max mun là để anh ta lần ra những cảm xúc rối rắm mà gã đang vướng
vào.

Một phần gã muốn chuyển vấn đề trang trại nhà Calendar sang
cho người khác và như vậy gã có thể tránh xa January - điều mà gã biết chắc cần
phải làm. Nhưng một phần trách nhiệm nghề nghiệp, phần trung thành với Jude và
Tập đoàn Marshall trong suốt mười lăm năm qua, yêu cầu gã phải tiếp tục thuyết
phục chị em nhà Calendar bán tài sản thừa kế của họ.

"Không có gì lạ cả", gã dễ dàng trả lời. "Tớ
chỉ tò mò cậu có thành công với April hơn tớ không thôi."

"Không hẳn thế." Jude vui vẻ. "Cô ấy khăng
khăng đối xử với tớ như thể tớ chỉ là cậu em trai hư hỏng thô

"Kỳ lạ", Max cười toe toét khi nghĩ đến một người
luôn thành công và kiêu căng như Jude lại bị đánh gục một cách thảm hại như thế.

Jude cười lặng lẽ và tán dương. “Thực tế, tớ khá thích thú với
mối quan hệ này. Cô ấy là người phụ nữ rất lôi cuốn."

Đối với Max thì April còn lâu mới được coi là hấp dẫn vì
January đã cho thấy quyến rũ là như thế nào. Nhưng ít ra gã có thế lái Jude khỏi
chủ đề chị em Calendar bằng cách hướng vào April Robine.

"Nào, quay lại câu chuyện trang trại nhà
Calendar", Jude nghiêm túc - bằng chứng cho thấy anh ta vẫn tập trung vào
vấn đề này.

"Chúng ta cần phải giải quyết xong xuôi trong vài tuần
tới để có thể lên bản vẽ kế hoạch. Hãy đề nghị số tiền lớn hơn nếu vẫn không có
gì khả thi", anh ta nghiêm khắc nói thêm.

Dai dẳng. Tập trung. Đó là những tính cách của Jude mà trước
đây gã luôn ngưỡng mộ. Nhưng liên quan tới vấn đề cụ thể này thì nhũng đặc điểm
đó lại trở nên cực kỳ đáng ghét.

"Tớ hiểu rõ thời hạn, Jude", gã ngắt lời.
"Nhưng trong trường hợp này, tớ cho rằng đề nghị về tiền bạc sẽ không khiến
tình hình sáng sủa hơn."

Thực tế, Max chắc chắn nó sẽ không đem lại kết quả gì. Mức
giá đưa ra lần trước đã vượt xa giá trị thị trường của mảnh đất đó và bất chấp
sự thực là chị em nhà Calendar chẳng giàu có gì, nhưng không một ai trong bọn họ
tỏ ra hứng thú với con số trên. Tiền dường như không quan trọng đối với họ.

“Tớ thực sự không muốn phải đích thân tới đó Max", Jude
êm ái nói.

Max cũng không muốn anh ta tới đây. Thứ nhất, nó sẽ là minh
chứng cho sự thất bại của gã, khiến Jude phải tự mình giải quyết. Thứ hai, gã
không muốn anh ta tới đây, gặp gỡ ba chị em nàng và dễ dàng phát hiện ra vấn đề
thực sự của gã là January!

Có vẻ như gã chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc ở lại
đây và tiếp tục thương lượng với ba chị em nàng trên danh nghĩa đại diện cho
Jude. Trừ phi gã muốn thú nhận với Jude rằng gã đã vô tình để bản thân sa vào mối
quan hệ với January - một trong ba chị em nhà Calendar.

"Tớ đã đề nghị cho tớ thêm vài ngày nữa mà", gã bực
bội nhắc nhở anh ta.

"Tất cả những gì cậu có là vài ngày nữa thôi đây,
Max." Jude cảnh cáo trước khi đột ngột dập máy.

Max chậm chạp đặt ống nghe xuống trước khi chán nản quay
sang nhìn chằm chằm ra ngoài trời qua cửa sổ. Tuyết tiếp tục rơi càng nhiều khiến
tâm trạng gã càng thêm buồn bực. Một đống lộn xộn chết tiệt!

Rõ ràng chẳng có cách nào khiến Jude từ bỏ ý định mua trang
trại nhà Calendar. Tức là Max không thể làm gì khác.

Nhưng làm thế nào để thuyết phục ba chị em nàng thay đổi ý
kiến quả là vấn đề hóc búa. Đã gặp mặt cả ba chị em nên gã hiểu rằng điều đó là
không tưởng.

Nhưng nó còn lâu mới được coi là khó khăn so với vấn đề giữa
gã và January.

Tự cho phép mình rơi vào chuyện tình cảm với nàng trong thời
gian ở đây dường như là một cách thú vị để tiêu phí thời gian rảnh rỗi. Hóa ra
nàng lại là nguyên nhân khin lý do gã có mặt ở đây hoàn toàn thay đổi. Bên cạnh
đó, khi làm quen với January, gã đã đoán ra đôi chút, nhưng chỉ khi gặp gỡ các
chị nàng, gã mới thực sự chắc chắn nàng không phải típ phụ nữ dễ dàng có quan hệ
tình cảm với bất kỳ người đàn ông nào.

Gã cũng vậy.

Hơn nữa, gã biết rằng mình vẫn ham muốn nàng mãnh liệt. Sự
ham muốn này luôn khiến gã nghẹt thở, tất cả những gì thuộc về nàng đều quyến
rũ gã, cách nàng di chuyển, cách nàng nói chuyện... Tất cả mọi thứ!

Báo cáo nội dung xấu