Đại Thần, Em Nuôi Anh - chương 48

48. Nửa đêm đoạt linh hồn

Kha Dĩ Mặc đóng laptop lại rồi nằm ở trên giường, con mắt rõ
ràng là nhắm nhưng lại như thế nào cũng ngủ không được, trong đầu một chút cũng
không an bình, chết tiệt… đều là cái lời nói mà Phương Thiếu Vũ nói với hắn trước
khi logout .

“Dĩ Mặc nếu là thật thích thì phát triển đến thực tế cũng
không phải là không được…. suy tính một chút cũng không hẳn là không thể đi.”

Kha Dĩ Mặc tay phủ lên cái đầu cảm thấy đầu đau, hắn hiện
đang xác định chính mình đối với Ninh Tâm là thật sự là động tâm.

Nếu như ngay từ đầu hắn đối với Ninh Tâm chỉ là như chiếu cố
1 muội muội yêu thương, bảo vệ nhưng vậy bây giờ… là tình cảm của một người nam
nhân đối với 1 nữ nhân.

Nàng ngốc… nàng ngây ngốc, nàng ngây thơ… trong lúc lơ đãng
mang đến cho hắn cảm động.

Trong game mọi người nói Ninh Tâm đã bị Mặc Thương bao dưỡng,
kỳ thật Ninh Tâm những gì hắn cho nàng thì nàng chỉ có hơn chứ không kém. Có thể
những ích lợi này so ra không đủ để làm cho hắn trên thực tế đối với một nhân vật
xuất hiện chỉ tỏng game sinh ra tình cảm.

Rõ ràng là khoảng cách của không gian, màn hình, mạng,… rõ
ràng không biết đối phương bên ngoài ra sao… rõ ràng không biết được thân phận
của đối phương thế nào… trong trò chơi Ninh Tâm mỗi lời nói mỗi nụ cười ngốc ngốc,
nàng lại ngốc làm lòng người đau nhói. Nàng phảng phất như 1 viên ngọc chưa mài
dũa, so với thủy tinh hay kim cương được cắt chế mỹ lệ trên người nàng có phảng
phất sự hồn nhiên trong sáng. Một loại tâm tính như 1 đứa trẻ con làm cho người
cùng nàng trong quá trình giao tiếp để lại ấn tượng, thế gian vạn biến ngươi lừa
ta gạt lời nói trong lúc lơ đãng không có trải qua suy tư, không có so đo được
mất, nói ra tự nhiên như vậy khiến người ta hoàn toàn ấm lòng.

Lưu Thuỷ  luôn ở trong
trò chơi ồn ào nói Ninh Tâm là 1 kỳ tích, nha đầu kia xác thực đúng là 1 người
kỳ tích tồn tại. Có khikhi thấy nàng nghĩ cô gái này đến tột cùng sinh trưởng
trong hoàn cảnh như thế nào mới có thể rơi ra 1 người không giống người thường
như thế?

Ninh Tâm xuất hiện đột ngột như vậy, lơ đãng nàng đi vào thế
giới của Mặc Thương, cũng dần dần làm cho nàng đi vào trái tim của Kha Dĩ Mặc hắn.

Phương Thiếu Vũ nói có thể thử cùng Ninh Tâm phát triển đến
thực tế, hắn đối với lời này của bạn mình biết là mình có chút động tâm. Nhưng
trên thực tế dù sao không giống với trò chơi, trong trò chơi tình cảm đối với
nàng là một chuyện hắn vẫn còn u mê không biết, nếu trên thực tế nàng có khả
năng dễ dàng tiếp nhận một kẻ đột nhiên xông vào tầm mắt của nàng sao? Huống
chi thân thể của mình…

Kha Dĩ Mặc cảm thấy trong đầu càng loạn không khỏi cười khổ
một cái. Trong trò chơi bị Ninh Tâm lăn qua lăn lại đã đủ thảm rồi, hiện tại rõ
ràng mình nhìn không thấy cô nương kia đầu lại càng đau.

Bỗng dưng, Kha Dĩ Mặc đột nhiên mở hai mắt ra, trừng mắt
nhìn trần nhà.

Kẻ đã từng được xưng “chuyên gia tình yêu” Kha Dĩ Nghiên từng
không chỉ một lần trước mặt hắn phát biểu kết luận nghiên cứu tình yêu c

a mình.

“Tiểu Mặc em nghe này một người nam nhân đối với 1 nữ nhân
yêu thương biểu hiện chính là : Thời điểm người yêu ở bên cạnh nghĩ hết mọi biện
pháp yêu thương, chiều chuộng nàng, che chở cho nàng không đành long cho nàng bị
chịu ủy khuất. Vô luận nàng làm chuyện gì trong mắt nam nhân đó người mình yêu
đều là đẹp nhất, khả ái nhất . Nếu như khi người yêu không có ở bên cạnh mình
trong đầu bất giác sẽ luôn nhớ tới nàng, vì nàng mà sầu khổ, lăn lộn khó ngủ. Nói
như thế này có thể chinh phục nam nhân làm cho hắn đối với mình si mê không thể
tự kềm chế được em thấy chị em có đủ mị lực không? Còn em đó… chẹp chẹp…thấy thế
nào cũng không giống là 1 loại người vì yêu mà điên cuồng, người làm chị như ta
cũng yên tâm. 2 chị em chúng ta chỉ có thể mê hoặc người, sao có thể bị người
mê hoặc!” (L: này hình như em chị đúng bị ng` ta mê hoặc…. Nghiên : hả, gì chứ….
trời ạ…

Được rồi so sánh với nghien cứu tình yêu của chị mình, Kha
Dĩ Mặc lắc đầu ca thán.

Thế mà…đều trúng! Hắn hiện tại chính là kẻ nam nhân trong miệng
tỷ tỷ của mình… bị nữ nhân mê cho thần hồn điên đảo.

Nhưng… Ninh Tâm còn chưa tính là nữ nhân trưởng thành đi?
Này nếu như bị Kha Dĩ Nghiên biết thì hắn không khỏi rùng mình một cái…. Cái ý
nghĩ này thật đáng sợ… thật là đáng sợ phải không!

Kha Dĩ Mặc bên kia lăn lộn khó ngủ, bên này Ninh Tâm cô
nương cũng không khá hơn chút nào.

Sau khi logout Ninh Tâm liền ngã về phía giường nhỏ của
mình, tuy nói Ẩn Tàng nhiệm vụ chính mình cái gì cũng không có được nhưng nàng
vẫn cảm thấy rất hưng phấn. Kết quả hưng phấn chính là …cô mất ngủ.

Mất ngủ không đáng sợ, thật đáng buồn chính là sau khi mất
ngủ, quay cuồng thật lâu thật vất vả mới đếm vài con cừu nhỏ rồi chìm vào giấc
ngủ nửa tỉnh nửa ngủ gật trong lúc đó cái di động đáng chết vang lên không ngừng,
có người có gọi.

“A lô.” Nhắm mắt lại từ đầu giường đem di động lấy ra, 2 con
mắt nàng còn lười không mở.

“Bảo bối”

Nghe giọng nói này… nghe cách gọi thân mật này… Ninh Tâm nhắm
mắt lại cũng biết là mẫu thân đại nhân của mình. Nàng đem di động từ bên tai lấy
xuống nhìn nhin trước mặt, giờ phút này điện thoại hiện 23:31p.

“Mẹ, tại sao mẹ còn chưa ngủ?” Ninh Tâm chu cái miệng nhỏ nhắn
bày tỏ bất mãn, đêm hôm khuya khoắt quấy rầy giấc ngủ ngon của người khác cho
dù đối phương là thì cũng muốn bày tỏ một chút bất mãn.

“Ha ha… mẹ nhớ bảo bối. Thuận tiện kiểm tra một chút xem bảo
bối có hay không ngoan ngoãn ngủ.”

Mới là lạ! Ninh Tâm đối với mẫu thân đại nhân lời nói đầy
hoài nghi.

“Mẹ cứ việc nói thẳng đi có phải ba ba đi công tác, mẹ lại
quên chìa khóa vứt ở nhà? Hiện tại không có cách nào mở cửa?” Cân nhắc kinh
nghiệm lâu năm, Ninh Tâm đối với hành động quên của mẹ bó tay…hiện tại trong đầu
nhỏ là trạng thái hỗn độn không thể vận chuyển trực tiếp liền nghĩ đến mục đích
mẫu thân đại nhân nửa đêm gọi điện thoại tìm mình.

“Ha ha…” Bà cái trán đầy mồ hôi lạnh

“Bảo bối con thật thông minh. Chìa khoá dụ bị của nhà chúng
ta để ở nơi nào rồi?”

“Mẹ… làm sao mẹ luôn quên thế. Ba ba đều nói cho mẹ thật nhiều
lần rồi, hôm nay là thứ sáu chìa khoá dự bị để lại ở bên trái trong chậu hoa thứ
năm, mẹ đào sâu một chút liền có thể tìm thấy.”

“Hả? Bên trái cây thứ năm?” Bà xoay người xem xét bên tay phải
đám địa lan bị mình dứt dứt lập tức xấu hổ .

“Thì ra là bên trái! Mẹ nhớ là ở cây nào đó, nhưng còn tưởng
tại bố con đổi vị trí, cho rằn bố con xấu tính.” Bà nhỏ giọng nói thầm một hồi.

Ninh Tâm yên lặng ở trong lòng thấy cha oan quá…

Vì mẹ nàng luôn vứt đồ bừa bãi tìm không được, còn nhiều lần
bởi vì quên chìa khóa nên cha mình có thể nói là hao tổn nhiều tâm tư. Không thể
để vợ và con gái bị đứng ở ngoài nên cha của nàng vắt hết óc rốt cục nghĩ đến1
chủ ý tuyệt diệu. Vì vậy cha ở cửa lớn đặc biệt xếp mười mấy bồn hoa…. mỗi lần
đi công tác nhét chìa khoá vào chậu cây, phòng ngừa lão bà bị nhốt ngoài cửa.
Hơn nữa mỗi lần nơi để chìa kh dự bị đều là dựa theo con số tuần lễ để thay đổi.
Thứ hai liền nhét ở bên cây địa lan thứ nhất, thứ ba liền nhét tại cây thứ 2 thứ
hai dùng cái này suy ra…

Vì phòng ngừa lão bà bị nhốt, vì phòng ngừa đạo tặc lẻn
vào.. Ninh ba ba có thể nói là rất lao tâm lao lực. Nhưng bây giờ thì sao? Lão
bà của cha vẫn không hài long, còn cho ba là chơi xấu!

Này đủ oan đi? …Nhưng là bi kịch còn ở phía sau.

Nghe mẫu thân đại nhân đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng
đinh đinh đang đang loảng xoảng Ninh Tâm ngáp hỏi:

“Mẹ tìm được cái chìa khóa chưa?”

“Đang đào…”

“Này… mẹ nếu như bị người ta trông thấy còn tưởng rằng mẹ là
làm kẻ trộm đấy.”

“Vậy có thể trách ai đây? Còn không phải là ba ba của con
không tốt. Nếu như thực bị người ta hiểu lầm là ăn trộm ta liền thú nhận cha
con là chủ mưu kẻ bày ra!” (L; ha ha)

囧, phu thê vốn là chim cùng rừng, lôi nhau cùng chết…

“Mẹ làm sao mẹ không trực tiếp gọi điện thoại cho ba ba, sao
phải gọi cho con chứ?” Nghĩ đến mình bị mẹ đánh thức từ trong giấc mộng Ninh
Tâm vẫn là có chút oán thán. Ai biết nói chưa dứt lời… vừa nhắc tới cha mình mẹ
lại so với mình còn nổi giận hơn!

“Ai nói mẹ không gọi? Ta gọi điện thoại tìm ba con, gọi đến
vài chục cuộc ba con chính là không nghe điện thoại. Nhắc tới cái này ta liền
phát cáu. Bảo bối con phải nhớ kỹ không nhận điện thoại của vợ không phải là
người chồng tốt, về sau bảo bối chọn bạn trai nhất định phải nói rõ 3 việc : hễ
gọi là tới, không gọi cũng phải tới, gọi không được không nghe.”

-_-||| Mẹ… lời này của mẹ quá lo xa rồi.

Ninh Tâm bày tỏ đề tài này muốn chấm dứt, muốn châm dứt…
khiêu khích hứng thú của mẹ hậu quả là…. đừng nói là nửa giờ thậm chí rạng sáng
ngày mai cũng đừng nghĩ ngủ.

“Mẹ à, ba ba nhất định là có việc, ba sẽ không cố ý không
nghe điện thoại.”

“Hừ! ai biết được.”

“Mẹ… mẹ còn không tìm được cái chìa khóa ư?” Nàng nghe thấy
qua loa truyền đến tiếng bịch bịch, lại nhìn giờ trên di động… đã đào mười phút
rồi sao không có đào được cái chìa khóa chứ?

“A! Tìm được rồi.”

Ninh Tâm giật mình nói:

“Vậy sao bên kia như thế nào còn có tiếng keng keng?”

“Trồng lại mấy khóm địa lan.”

Mẹ mình trả lời như một điều đương nhiên, Ninh Tâm nắm bàn
tay nhỏ bé, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện tại nhăn thành bánh bao .

“A… Vậy con có thể cúp máy được chưa?”

“Không được.” Bà một tiếng cự tuyệt

“Không có bảo bối theo giúp mẹ nói chuyện phiếm, mẹ sợ hãi…”

Này…lý do này… Thực là làm cho người ta khóc không ra nước mắt
còn không thể nào phản bác được.

Rốt cục, mẹ nàng cũng đem mấy khóm địa lan trồng lại ngay ngắn,
mở ra cửa chính thuận lợi tiến vào, rốt cục vui vẻ ra mặt đối với Ninh Tâm nói:
“Bảo bối mẹ vào nhà, mau ngủ đi, mẹ tắt điện thoại đây! Ngủ ngon, chúc bảo bối
của mẹ có giấc mơ đẹp.”

Đô đô đô…

Nghiêng cái đầu nhỏ ôm di động nàng chớp chớp mông lung hai
mắt…được đặc xá ! Mẹ đã đại phát lệnh đặc xá! Mau ngủ…mau ngủ, thừa dịp còn buồn
ngủ phải tranh thủ.

Đem di động ném trên đầu giường, Ninh Tâm quên tắt điện thoại.
Vì vậy… quên tắt máy thành ra….. Cái di động cả năm không có người gọi, hôm nay
đột nhiên thành bánh bao mới ra lò, còn hóa thân thành linh hồn nửa đêm đoạt mộng
mặc dù là để rung nhưng uy lực cũng là kinh người! Ninh Tâm cô nương cứ như vậy
nửa đêm 12:03p bị di động lần nữa thành công đánh thức.

“A lô.” Thật lâu… mò điện thoại di động rồi mới đón nghe.

“A lô Ninh Tâm hả?”

Giọng 1 nam tử cũng không xa lạ gì trong điện thoại truyền đến,
Ninh Tâm thoáng chốc từ trạng thái mông lung thành trạng thái bị đánh thức hiệu
quả này so với thuốc kích thích hơn tới mấy lần. Bất quá Ninh Tâm hiện giờ
không phải là hưng phấn mà hoàn toàn là giật mình.

“Anh Hồ Sảng có chuyện gì không?” Ninh Tâm chần chừ mở miệng
quả thực đoán không ra Hồ Sảng giơ này gọi tới là ý gì.

“Vẫn chưa ngủ sao?” Hồ Sảng cười cười

“Con gái ngủ trễ đối với thân thể không tốt.”

Ninh Tâm lệ rơi đầy mặt, nàng đây không phải là ngủ trễ,
nàng rõ ràng l buồn ngủ bị người ta đánh thức.

“Kỳ thật… em đã ngủ.” Ninh Tâm cân nhắc một chút rồi quyết định
nói thật.

“Như vậy vậy thì thật xin lỗi. Kỳ thật muộn như vậy gọi điện
thoại cho em là muốn nhận lỗi với em. Chuyện Huyễn Long thạch anh xin lỗi.” Hồ
Sảng giờ phút này giọng nói có vẻ trầm thấp, nghe tâm tình có vẻ không tốt.

“Không có việc gì Ẩn Tàng nhiệm vụ cũng là anh giúp, Huyễn
Long thạch cho anh cũng là đương nhiên.” Mặc dù Huyễn Long thạch không có thể
cho Mặc Thương nhưng Nhãn nhi mị nói cũng đúng, anh ta dù sao cũng xuất lực Huyễn
Long thạch chia cho hắn một khối cũng không quá đáng. Chỉ là trên tâm lý vẫn có
chút khổ sở rõ ràng là muốn cho Mặc Thương một khối…

“Ninh Tâm…” Hồ Sảng đột nhiên gọi tên nàng 1 tiếng, lại hồi
lâu không có mở miệng. Hắn không nói lời nào nàng cũng không biết như thế nào mở
miệng hai người trong không khí yên ắng.

“Nếu như… nếu như anh so với Mặc Thương đối với em tốt hơn.
Ninh Tâm em có nguyện ý cùng anh trong trò chơi kết hôn không ?”

Liên : Tên này nhanh lẹ vậy định cầu hôn mau thế…tiếc là….

Tác giả có lời muốn nói : 1 nhà Ninh Tâm :

Cha ôn nhã+ Mẹ ngang ngược = Ninh Tâm rất ngây thơ.

Vậy nếu là Kha Dĩ Mặc cùng Ninh Tâm thì sao:

Dĩ Mặc phúc hắc + Ninh Tâm ngây thơ = ?

 

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3