Lộc Đỉnh Ký - Hồi 003-P2
Viên quan quân quát lên :
Ba người kia nếu không phải đồng lõa của
Mao Thập Bát thì bỏ đi cho lẹ kẻo mang lụy vào mình.
Mao Thập Bát nổi nóng lại văng tục :
-Con mẹ nó ! Làm gì mà quát thượng quát hạ
!
Tên thũ lãnh bọn quan quân hỏi :
-Hai vị vừa chiến đấu với Giang Ðương đại
Ðạo thì chắc không phải cùng bè đảng với hắn . Vị này râu trắng mặt mũi hồng
hào , trổ tài ngay lúc chơi vơi trên không , thân thủ mau lẹ phi thường . Phải
chăng là Ma Thiên Văn Ngô Ðại Bàng lão gia ?
Ngô Ðại Bàng đáp :
-Không dám ! Chính tại hạ .
Vị quan quân kia lại nhìn Vương Ðàm hỏi :
-Vị này đầu hói lại chuyên sử cặp phán
quan bút thì hẳn là Song Bút Khai Sơn Vưong Ðàm phải không ?
Vương Ðàm chỉ ậm ừ chớ không đáp lại .
Ngô Ðại Bàng nhìn kỹ lại tên thủ lãnh bọn
quan quân thấy người này trạc 45,46 tuổi . Thanh âm của hắn tuy không hùng hồn
cho lắm nhưng giọng nói rành mạch và đưa đi xa tới mười mấy trượng . Ở nơi đồng
không bông hoãnh lõa hơi , mà tiếng nói đi xa thì đũ biết nội lực của hắn không
phải tầm thường .
Ngô Ðại Bàng không ngờ trong bọn quan quan
hiện nay cũng có những tay cao thủ như vậy . Lão tiếp tục quan sát nhũng người
đồng đội với hắn , thấy tên nào cũng có cặp mắt lắp loáng , huyệt thái dương
nhô lên . Hiển nhiên toàn là những tay bản lãnh cao cưòng .
Lão chợt thấy trên ngựa của tên thủ lãngh
có thắc cây nhuyễn tiên đen sì mà có răng cưa chỉa ngược lên , liền nghĩ ra hắn
là ai . Lão hỏi :
-Lão phu nghe Hắc Long Tiên Sử Tùng là tay
hào kiệt nổi tiếng giang hồ , vậy mà cũng theo hùa với triều đình hiện tại rồi
ư ?
Tên thủ lãnh bọn quan quân chính là Hắc
Long Tiên Sử Tùng .
Sử Tùng nghe Ngô Ðại Bàng nói vậy hơi đỏ
mặt lên nói :
-Ngao Thiếu Bảo ở Bắc Kinh là một nhân vật
kính nể hiền sĩ , tôn trọng người tài , đã mời tại hạ ra giúp việc triều đình .
Các vị đây đều là anh hùng hão hán nên Ngao Thiếu Bảo phái tại hạ đến mời cộng
tác . Bọn tại hạ từ kinh đô tới đây cũng là phụng mạng đi mời Mao huynh vào
thành . Không ngờ Mao huynh lại vượt ngục ở Dương Châu , đến nay mới được gặp
mặt .
Ngô Ðại Bàng chỉ ủa một tiếng chớ không
nói gì .
Mao Thập Bát hỏi :
-Ngao Bái tự xưng là người dũng sĩ đệ nhất
ở Mãn Châu , không hiểu võ công hắn như thế nào ?
Sử Tùng đáp :
-Ngao Thiếu Bảo bản lãnh nghiêng trrời ,
võ công cái thế . Thiếu Bảo đã có phen dụng quyền đấm chết con trâu điên ở chợ
Ðông An , Bắc Kinh . Tên Giang Dương Ðại Ðạo kia , ngươi biết chưa ?
Mao Thập Bát lại thóa mạ :
-Con bà nó ! Ta không tin được Ngao Bái
lợi hại đến thế ! Ta có ý muốn đi Bắc Kinh để thử sức với hắn .
Sử Tùng cười lạt nói :
-Bản lãnh như ngươi mà cũng đòi tỷ thí với
Ngao Thiếu Bảo ư ?
Ngao lão gia chỉ cất tay một cái là đủ
khiến cho ngươi phải bỏ mạng rồi .
Ðoạn hắn nghiêng mình nói tiếp :
- Ngô lão gia ! Vương sư phó ! Xin mời hai
vị tránh ra một chút . Vương Ðàm đột nhiên quát lớn :
-Nhà ngươi vừa chê ta hói đầu phải không ?
Nguyên Vương Ðàm hói đầu từ thuở 18,19
tuổi . Hắn thấy ai chế riễu tới điểm này thì ghét cay ghét đắng .
Sử Tùng cười đáp :
-Không có . Tại hạ đâu dám....
Vương Ðàm càng tức giận lớn tiếng ngắt lời
:
-Thế không thế thì sao ngươi lại cười ?
Sử Tùng vẫn cười đáp :
-Tại hạ cười ở miệng tại hạ , còn Vương
huynh hói ở đầu Vương huynh , nó có liên can gì đến nhau ?
Vương Ðàm không nhịn được nữa , rút phán
quan bút phóng ra chiêu Ðằng giao khởi phụng đâm vào đùi Sử Tùng .
Sử Tùng ồ lên một tiếng . Bỗng thấy bóng
đen đánh vụt đi một cái . Trong tay hắn đã cần nhuyễn tiên . Hắn vung roi đánh
tới sau lưng Vương Ðàm nhanh như chớp .
Vương Ðàm hươi cây bút tay trái lên đở .
Tiên , bút đụng nhau kêu lên một tiếng choang rùng rợn . Tiếp theo những răng
cưa sáng lóa ở đầu roi nhằm đâm sau gáy Vương Ðàm .Vương Ðàm liền vung cây bút
tay phải lên gạt mới tránh khỏi nguy cơ .
Sử Tùng rụt tay về mà cây nhuyễn tiên còn
xoay tròn ở trước mặt Vương Ðàm mấy vòng . Dưới ánh dương quang trên lưng chừng
trời hiện ra mấy vòng đen lớn , Chỉ trong chớp mắt mấy vòng đen ấy lại biến mất
.
Bỗng nghe đánh soạt một tiếng . Cây roi đã
quấn vào lưng Sử Tùng cực kỳ mau lẹ , cơ hồ không nhìn rõ .
Bọn quan quân vổ tay reo hò như sấm dội .
Sử Tùng nét mặt hớn hở ra chiều đắc ý .
Ngô Ðại Bàng cũng cất tiếng khen :
-Sử huynh vừa ra chiêu Thần long tam bái
đã đến trình độ thượng hạng , khiến cho lão phu rất khâm phục .
Sử Tùng khiêm tốn đáp :
-Không dám ! Tại hạ múa rìu qua mắt thợ ,
xin Ngô huynh đừng cười .
Vương Ðàm đứng ngẫn người ra . Mới qua lại
một chiêu đã biết bản lãnh Sử Tùng không phải tầm thường , mà cách thu roi của
họ Sử cũng rất ngoạn mục . Hắn tự hỏi :
-Võ công mình còn kém y xa , có nên khiêu
chiến nữa không ?
Sử Tùng cười lạt nói :
-Họ Mao kia ! Hãy đứng dậy đi theo chúng
ta .
Mao Thập Bát đáp :
-Ðâu lại dễ dàng thế được ? Bọn các ngươi
không những 13 tên mà ta chỉ một mình , thừa hiểu không sao thắng được , nhưng
cũng tỷ đấu một phen chơi .
Ngô Ðại Bàng cười ha hả nói :
-Mao huynh nói thế thì ra không có đến
chúng ta ư . Bọn ta ba người đấu với 13 tên tức là lấy một chọi bốn chưa chắc
đã chịu thua ai .
Mao Thập Bát hỏi Vương Ðàm :
-Vương huynh vào phe nào ?
Vương Ðàm đáp :
-Dĩ nhiên tiểu đệ giúp Mao huynh .
Sử Tùng nhìn Ngô Ðại Bàng , Vương Ðàm nói
:
-Hai vị không nên tán trợ nghịch tặc phản
loạn của triều đình , vì đó là hành động tội lổi rước họa vào mình .
Ngô Ðại Bàng cười nói :
-Khi nào bọn tại hạ dám tạo phản ?
Sử Tùng hỏi :
-Giúp đở quân nghịch tặc tức là tạo phản
một cách gián tiếp . Lão họ Ngô kia ! Lão nhất định tiếp tay cho tên đạo tặc
vượt ngục chăng ?
Ngô Ðại Bàng đáp :
-Nữa năm trước đây , Mao huynh đã ước hẹn
với Vương Ðàm gặp nhau ở đây để tỷ đấu võ nghệ và lôi kéo cả lão phu vào vụ này
. Ngờ đâu trời chẳng chiều lòng người , Mao huynh bị giam trong ngục thất , Y
là một tay hảo hớn cương trực thủ tín . Y đã hẹn lời mà không đến thì mai đây
còn mặt mũi nào chen chân vào chốn giang hồ ? Y phải vượt ngục giết người là
hoàn toàn tự nha môn dồn y vào hoàn cảnh phải làm như vậy . Sử đại nhân ! Nếu
đại nhân nể nang lão huynh thì xin tạm hãy thu quân trở về để lão phu được tiếp
tục thử võ với Mao huynh . Từ ngày mai Sử đại nhân có bắt y hay không , lão phu
và Vương huynh đây không dám can thiệp nữa .
Sử Tùng đáp :
-Không được !
Trong đội quân bỗng có tiếng người nói :
-Lão già bướng bĩnh kia ! Sao có chuyện vô
lý như thế ?
Người nói câu này rút đao ra khỏi vỏ ,
thúc vế vào bụng ngựa cho xông tới . Gã dơ đao chém thẳng xuống đầu Ngô Ðại
Bàng .
Ngô Ðại bàng nghiêng mình tránh khỏi rồi
tung mình vọt cao lên . Tay trái lão thừa cơ chụp lấy sau lưng đối phương rồi
tiện đà liệng người ấy đi .
Bọn quan quân la rùm lên :
-Phản tặc ! Hắn làm phản rồi !
Bọn chúng tới tấp xuống ngựa vây đánh ba
người .
Nguyên bọn quan quân này đều là những tay
võ sĩ có bản lãnh trên chốn giang hồ , không thiện nghề kỵ mã mà chỉ chuyên bộ
chiến .
Mới trong chớp mắt bọn chúng đã khai diển
cuộc chiến đấu với Ngô Ðại Bàng , Mao Thập Bát và Vương Ðàm .
Mao Thập Bát vì hạ bàn cử động không được
linh hoạt phải tựa mình vào thân cây để cầm cự . Hắn vẫn ra chiêu cực kỳ lợi
hại . Thanh đao vung lên . Vừa vung đã chém chết một tên quan quân . Tiện đà
hắn quét ngang thành cương đao một nhát . Một tên nữa bị chặt làm hai đoạn .
Bọn quan quân thấy vậy đều sinh lòng úy kỵ không dám xông vào gần .
Sử Tùng vẫn hai tay chống vào cạnh sườn
ngồi trên lưng ngựa theo dõi cuộc chiến chứ chưa động thủ .
Vi Tiểu Bảo nhân lúc Sử Tùng đối đáp với
Ngô Ðại Bàng và Vương Ðàm gã đã lùi từng bước ra ngoài vòng chiến . Bọn quan
quân thấy gã là đứa nhỏ gầy nhom nên chẳng thèm để ý tới.
Khi hai bên động thủ , Vi Tiểu Bảo đã đến
ẩn sau một gốc cây lớn cách xa chừng mấy trượng . Gã tự hỏi :
- Ta nên chạy thoát thân hay là ở lại theo
dõi cuộc chiến ? Bên Mao đại ca chỉ vỏn vẹn có ba người , nhất định y sẽ bị bọn
quan quân giết chết . Không hiểu rồi chúng có giết mình không ?
Sau gã thay đổi ý nghĩ :
- Mao đại ca đã lấy tình bằng hữu đối với
ta . Y còn nói : Cùng hưởng hạnh phúc , chia sẻ hoạn nạn . Bây giờ y lâm vào
tình trạng nguy ngập mà ta chạy thoát thân thì còn ra thế nào ?
Ngô Ðaị Bàng phóng ra một chưởng hất ngã
một tên quan quân , Vương Ðàm múa tít cặp bút đối phó với ba tên .
Giữa lúc ấy Mao Thập Bát đã vung đao chặt
đứt chân phải một tên quan quân . Gã té lăn trên vũng máu , ngoác miệng ra chửi
rủa , gầm thét . Tiếng gã kêu gào rất chói tai .
Sử Tùng thấy bọn thủ hạ bên mình chết mất
hai tên và ba tên bị trọng thương té nhào . Còn lại bẩy người tuy vẫn chiếm
được thượng phong , nhưng sợ đánh lâu sẽ bị tổn thương nữa . Hắn buông tiếng
thở dài lẩm bẩm rồi rút cây Hắc Long Tiên nhẩy xuống ngựa . Chân chưa chấm đất
, hắn đã vung roi quật xuống mình Mao Thập Bát .
Mao Thập Bát vung đao ra chiêu Ngũ Hổ đoạn
môn đao . Ðây là một tuyệt chiêu để tự cứu mình , đao pháp cực kỳ tinh diệu .
Sử Tùng đánh luôn 7, 8 chiêu liên hoàn cực
kỳ lợi hại mà đều bị đơn đao của Mao Thập Bát đỡ gạt hất ngược trở lại .
Bỗng nghe Ngô Ðại Bàng thét lên một tiếng
. Tiếp theo một bóng người bị hất tung đi rồi té huỵch xuống đất . Thế là bên
quan quân lại thiệt mất một người nữa .
- Bên này Vương Ðàm địch với ba tên dần
dần kém thế . Bắp đùi bên trái gã bị lưỡi đao có răng cưa cứa rách một vệt dài
. Máu tươi chảy ra lênh láng . Chân gã tập tễnh mà vẫn phải hết sức cầm cự .
Ba tên khác vây đánh Ngô Ðại Bàng cũng
không phải những tay vừa . Hai đao một kiếm xoay quanh mình lão khiến cho chiêu
Ma Vân chưởng của lão cũng không đánh được vào người họ .
Sử Tùng múa tít cây roi mỗi lúc một mau
đánh rất rát . Hắn nghĩ thầm trong bụng :
- Mao Thập Bát quả nhiên ghê gớm . May mà
chân hắn bị thương , cử động không được linh hoạt . Nếu hắn lành mạnh thì ta
tất bị thất bại rồi .
Sử Tùng chợt động tâm cơ phóng ra chiêu
" Bạch Xà Thổ Tín " . Ðầu roi nhắm điểm vào vai bên phải Mao Thập Bát
.
Mao Thập Bát vung đao lên đỡ , nhưng đây
chỉ là hư chiêu đối phương để nhử hắn . Tiếp theo Sử Tùng ra chiêu " Ngọc
Ðới Vi Yêu " quét từ tả sang hữu để quấn vào ngang lưng Mao Thập Bát .
Mao Thập Bát hai chân không hành động được
, phải nhờ thân cây yểm trợ phía sau . Theo lẽ thường đối với chiêu Ngọc Ðới Vi
Yêu của Sử Tùng đánh ra , chỉ cần lạng người về phía trước hoặc lùi lại đằng
sau là tránh khỏi . Nhưng hiện giờ Mao Thập Bát lâm vào tình thế bất khả kháng
, hắn phải liều mạng đón đỡ chính diện tức là vung đơn đao nhằm trúng cây nhuyễn
Tiên để đè xuống .
Tuy hắn đè chìm đầu roi xuống nhưng chỉ
thoáng cây nhuyễn tiên lại bật ngược lên nhanh như chớp . Một luồng lực đạo cực
kỳ mãnh liệt quấn ngang ngưòi hắn luôn cả thân cây và thắt chặc ba vòng .
Tiếp theo nghe tiếng đánh xẹt một tiếng .
Ðầu roi đã điểm trúng ngực Mao Thập Bát . Ðồng thời mấy cái nanh sắt cắm vào da
thịt hắn .
Chuyến này Sử Tùng vâng lệnh Ngao Bái phải
bắt sống Mao Thập Bát chứ không được giết chết . Bây giờ tuy Sử Tùng đã kiềm
chế được Mao , nhưng còn Ngô Ðại Bàng và Vưong Ðàm vẫn chưa chịu phục , Sử Tùng
muốn rút lẹ cây roi về để thanh toán cả hai người kia . Hắn liền cúi xuống định
lượm thanh đơn đao rớt dưới đất . Hắn cầm đao toan chém vào vai Mao Thập Bát
khiến y thành người tàn phế , chẳng thể cầm đao chiến đấu được nữa .
Trong lúc khẩn trương chớp nhoáng này ,
lưỡi đao chưa kịp chém xuống thì đột nhiên nghe đánh vù một tiếng , một làn
sáng trắng lóe lên trước mắt .
Tiếp theo một nắm vôi bột đập thẳng vào
mắt mũi mồm miệng Sử Tùng khiến hắn nghẹt thở .
Sử Tùng lại cảm thấy hai mắt cay xè đau
nhứt dữ dội , tựa hồ như bị muôn ngàn mũi kim đâm vào .
Diễn biến này xãy ra đột ngột , dù là tay
lão luyện giang hồ đánh quen trăm trận không khỏi hoang mang luống cuống . Hắn
buông lõng tay thanh đao rớt xuống .
Sử Tùng đưa hai tay lên dụi mắt , nhưng
càng dụi càng đau . Nước mắt chảy ra dàn dụa .
Bây giờ hắn mới biết là đã bên địch liệng
vôi bột vào mắt . Hắn tự hỏi :
-Làm thế nào bây giờ ?
Nên biết vôi bột sống gặp nước là sủi bọt
lên . Sử Tùng bị vôi bột vào mắt khiến y đau nhức vô cùng cơ hồ không chịu nổi
. Hắn đang hổn loạn tâm thần , bỗng cảm thấy nơi bụng lạnh toát . Một thanh đơn
đau đã đâm vào thấu ruột .

