Khốc nam đừng cắn loạn-Chương 10 part 2 [Hoàn chính văn ]

 

 “Ô ô ô – Dịch Luân —”

Hắn
không khỏi sửng sốt, kinh hỉ nói: “Ánh mắt của ngươi đã biến trở về màu đen.”

Giang
Mật Nhã nguyên bản đang khóc rấm rứt, nghe hắn nói như vậy cũng ngây người, vội
vàng đi đến trước gương, quả nhiên, ánh mắt màu đỏ đã không còn, hồi phục trở lại
bình thường, làm nàng mừng rỡ.

“Thật
sự nha, ta, ánh mắt của ta đã trở lại bình thường rồi, tại sao lại như vậy?”

Chung
Dịch Luân trong lòng vui mừng, đột nhiên nhớ tới cái gì, bạc môi dật ra nụ cười
yếu ớt.

“Có
lẽ ta biết tại sao lại như thế này.”

Ánh
mắt ngập nước, dấy lên hy vọng, hưng phấn mà hỏi: “Ngươi biết vì sao ta hồi
phục nguyên trạng? Thật tốt quá, mau nói cho ta biết, vừa rồi rốt cuộc là tại
sao?”

Hắn
không trả lời, nhẹ nhàng nâng cằm nàng lên, lấy hành động thay thế ngôn ngữ, ở
trên gáy nàng nhẹ nhàng hôn.

Nàng
phút chốc hiểu được ý tứ của hắn, mặt đỏ ửng lên, nhưng lại nhẹ nhàng giãy dụa.

“Chờ
một chút, có người a.”

Chung
Dịch Luân dừng lại, con ngươi đen hướng Jayson đang ngẩn ngẩn ngơ bên cạnh, lập
tức hiểu được, thức thời đối với hai người nói: “Hảo hảo hảo, ta lập tức đi là
được, không cần trừng ta.” Hắn xoay người, thì thần trong miệng: “Thật sự là tự
làm mất mặt, không sao, ta cũng phải đi tìm nữ nhân của ta tương thân tương ái.”

Nghĩ
đến La Cầm, hắn lại hưng trí bừng bừng, đi hướng cửa, không hề làm bóng đen
chướng mắt hai người.

O0O
O0O O0O

Nay,
trong phòng chỉ có hai người bọn họ, Giang Mật Nhã có chút ngượng ngùng, cũng
có chút chờ mong, hai mắt đẫm lệ lưng tròng hỏi: “Ngươi cảm thấy ……… Như vậy
thật sự có thể làm cho ta hồi phục bình thường sao?”

“Không
thử, làm sao biết không được.” Hắn thấp mặt, tiếp tục tán tỉnh vừa rồi, ở trên
mặt nàng nhẹ nhàng hôn, duy chuyển đến vàng tai mẫn cảm của nàng.

Hai
người thân thiết đã không có vào lần, mỗi khi cánh môi của hắn lướt qua da thịt
nàng, đều làm cho cơ thể nàng nóng lên, nay nàng trở nên dữ tợn xấu xí như thế,
nhiệt tình của hắn cũng không giảm, làm mặt nàng nóng lên, mắt đẹp che phủ nước
mắt có tươi cười, cũng có thêm thẹn thùng.

Lời
lẽ của hắn, như là ngọn lửa, từng tấc, từng tấc, làm nóng da thịt của nàng, đại
chưởng cách vật liệu may mặc, từ từ xoa lấy bộ ngực no đủ của nàng, mà mượt mà
độ ấm kia cũng rơi vào lòng bàn tay hắn, làm cho hắn kìm lòng không đậu.

Hắn
khiêu khích, giống như một cổ ma lực dụ dổ nàng, tuy rằng hắn không thể thôi
miên nàng, nhưng trên thực tế, nàng căn bản không cần thôi miên, liền từ từ một
lần lại thêm một lần thuần phục ở trong kĩ thuật hôn cao siêu của hắn, thất
thần vong ngã.

Khi
môi hắn duy chuyển đến nhụy hoa mẫn cảm nhất của nàng, cách vật liệu may mặt,
nhẹ nhàng cắn cắn, nàng nhịn không được dật ra tiếng kêu yêu kiều.

Cho
dú cách vật liệu may mặt, hắn vẫn đang làm nàng không tự chủ mà run lên, cả
người cơ hồ muốn hào tan ra.

Khi
hắn hôn, nhìn nàng hổn hển, răng nanh đã muốn thu hồi, móng tay cũng ngắn lại,
hau ngò má phấn hồng, cánh môi ướt át, như một đóa hoa hồng kiều diễm. Nàng đã
muốn khôi phục lại bình thường.

Chung
Dịch Luân biết nên dùng lại, nếu không buông nàng ra, hắn sẽ không thể khống
chế được. Hắn đang định đứng dậy, trên vai lại bị hai cánh tay ngọc cấp lâu
hồi, hành vi này làm hắn ngoài ý muốn, kinh ngạc nhìn nàng.

Giang
Mật Nhã sóng mắt ngập tràn thẹn thùng cùng nhu tình, nhẹ giọng nói: “Ở trong
lòng ta, đã muốn nhận định ngươi, mặc kệ tương lai ngươi có là lão công của ta
hay không, ta đều thầm nghĩ muốn đem chính mình cho ngươi.” Lời nói này của
nàng, tương đương chủ là chủ động mời hắn, làm hắn vừa mừng vừa sợ, mà nàng bởi
vì ngôn ngữ lớn mật của mình, đã sớm xấu hổ không biết làm sao, hàm răng khẽ
cắn cánh môi, cái miệng nhỏ nhắn này, giống như đng chờ đợi hắn lần nữa, phát
ra mê hương mê người.

Môi
nóng rục, đi đến bên tai nàng: “Trừ bỏ ta, ai dám lấy ngươi, ta liến hút máu
hắn.”

Giải
trừ cấm kỵ, không hề rụt rè, đem chính mình vô tư hoàn toàn kính dâng cho hắn,
là một quyết định không dễ dàng, đối với hắn mà nói có ý nghĩa sâu xa, đang cầm
nàng, tựa như đang cầm một thứ trân quý hơn kim cương.

Tồn
tại của nàng, làm cho đêm dài, cô tịch cùng vô chừng mực của hắn, đột nhiên như
rót vào sinh mệnh mới.

Đem
quần áo cuối cùng rút xuống, thân hình tiểu nữ nhân nhỏ nhắn ở trước mắt hắn,
trong mắt nàng mang theo a lệ, nhìn thấy dục vọng của nàng, nàng cũng có cùng
khát vọng như hắn.

Đại
chưởng của hắn, từ từ vuốt ve trên da thịt bóng loáng như tơ của nàng, từng tấc
từng tấc vô ve, theo cổ thăm dò di xuống, đi đến bên hông mảnh khảng, theo
đường cong yểu điệu đi đến mông, sau đó trải qua đùi.

Lòng
của nàng khiêu thật nhanh, hô hấp theo đại chưởng hắn mà phập phòng, đại chưởng
đi qua, đều là chổ nóng bỏng của nàng, làm cho nàng hàm răng khẽ cắn cánh môi,
sợ không cẩn thận mà kêu lên. Như là hành hương bình thường, đại chưởng thám
hiểm, cuối cùng đi vào bên trong đùi của nàng, dần dần hướng lên trên, ý đồ rõ
ràng, làm nàng cả người xấu hổ không biết làm sao, nhịn không được lùi về sau.

Hắn
mâu quang cũng thay đổi, mang theo một cổ khát vọng xâm lược, không tha cho
nàng cơ hội trốn tránh, một đêm này, hắn sẽ hảo hảo dạy nàng, như thế nào làm
một nữ nhân được nam nhân sủng ái.

Hai
thân hình áp sát vào nhau, nàng như hòa tan ở dưới thân hắn, tâm không còn
phòng bị đối với hắn, chủ động đó hắn.

Tối
nay, là lần đầu tiên của nàng, nam nhân này, là người mà nàng yêu.

Một
khác khi hắn chân chính tiến vào trong cơ thể nàng, là thống khổ, nhưng cũng là
hạnh phúc.

Bị
hắn sủng ái, nàng trở nên cáng thêm kiềm diễm tuyệt mỹ, làm hắn mê cả một
đêm……….

Kích
tình qua đi, nàng ghé vào bên người hắn thở hào hển, còn động lại dư vị mây mưa
thất thường, quan hệ của hai người đã chặt chẽ không thể phân, giờ phút này chỉ
là yên lặng hưởng thụ đêm đen thuộc vè bọn họ. Bình minh, chỉ còn một giờ nữa
đã tới.

“Không
nhìn thấy thái dương, sẽ rất thống khổ sao?” Nàng thanh âm mềm nhẹ, mang theo
dày khàn khàn hỏi.

Đại
chưởng nhẹ vỗ về lưng bóng loáng của nàng, tay kia vì nàng đem mấy sợi tóc hỗn
độn ra sau tay, đối với nàng đột nhiên hỏi, đối với nàng không trả lời mà chỉ
mỉm cười.

“Ngươi
không được nghĩ đến nữa!”

Khuôn
mặt của nàng, gối lên trên bộ ngực rắn chắc của hắn, một tay không muốn xa rời
ngực hắn.

“Ta
sẽ già sao?”

Nàng
chính là một nữa ma cà rồng, cũng không có trải qua quá trình lột xác, cho nên
vẫn là người bình thường, hô hấp bình thường, cũng ăn cơm uống nước bình
thường, đại biểu nàng còn có thể trưởng thành.

“Hẳn
là sẽ như vậy.”

Sẽ
già đi, điều này chứng tỏ, sinh mệnh của nàng sẽ có ngày chấm dứt, đến lúc đó,
hắn làm sao bây giờ? Nghĩ đên, tâm hắn lại đau.

“Ta
nghĩ sẽ ở bên cạnh ngươi.” Nàng nâng mặt lên, thực sự nói với hắn.

Yêu
một người, yêu càng sâu, càng hy vọng có thể vĩnh viễn ở cùng một chổ với người
đó, nàng không thể tưởng tượng có một ngày sẽ rời xa hắn, nàng muốn vĩnh viễn ở
bên cạnh hắn.

Chung
Dịch Luân vuốt ve mặt nàng, trong mắt lộ vẻ yêu thương, hắn hiểu được nàng đang
suy nghĩ cái gì. “Đừng nóng vội, thời gian còn rất nhiều, ngươi mới hai mươi
lăm tuổi, còn nhiều năm có thể tự hỏi.”

“Nếu
ngươi yêu ta, chẳng lẽ không hy vọng ta chân chính trở thành ma cà rồng bất tử
sao? Vĩnh viễn ở bên cạnh ngươi sao?”

Hắn
không hề do dự gật đầu. “Ta hy vọng.”

“Kia.”

“Nhưng
ta cũng sợ hãi.”

Nàng
nghi hoặc ngáy mắt mấy cái: “Sợ? Ngươi sợ cái gì?”

“Bật
tử cũng không tốt đẹp như ngươi tưởng tượng, có đôi khi, nó thực là tàn khốc,
càng làm cho người ta thống khổ hơn chết.”

“Ta
không sợ.”

“Nhưng
ta sợ, ta đã sống hơn ba trăm năm, so với ngươi càng hiểu biết được thống khổ
đó, cho nên ta không thể không lo lắng cho ngươi. Mật Nhạ, ta không thể ích kỷ
muốn ngươi lập tức trở thành ma cà rồng, dù sao ngươi còn trẻ, trong cuộc sống
còn có rất nhiều việc ần ngươi trải qua, đây là quyền lợi của ngươi, ta không
thể cướp đoạt đi quyền lợi này của ngươi.”

“Nhưng
mà!”

“Hư……..”
Ngón trỏ đặt trên môi nàng, cánh tay hữu lực đem nàng ôm vào trong ngực, tiếng
nói khàn khàn đi vào bên tai nàng.

“Ta
sẽ dẫn ngươi đi khắp thế giới, cho ngươi hiểu biết nhiều hơn về thế giới của
chúng ta, bởi vì đây là lựa chọn của ngươi, ta không thể cướp đoạt, vài năm
sau, nếu suy nghĩ của ngươi không thay đổi, ta sẽ đáp ứng ngươi, khi thời điểm
đến, ta sẽ tự mịnh cho ngươi hoàn toàn thuộc về ta.”

Nàng
không hề lên tiếng, mềm ami5 gật đầu, thật sâu rúc vào trong lòng hắn, nhẹ
nhàng thở dài. Có lẽ hắn nói đúng, sống qua ba trăm năm, trải qua tang thương
không thuộc về mình, cho nên càng thêm tâm tư.

Hắn
vì nàng suy nghĩ như thế, sao không làm cho nàng cảm dộng! Có lẽ hắn nói rạt
đúng, nàng là nên nhìn xem, nhưng đồng thời, nàng cũng hiểu được lo lắng trong
lòng Chung Dịch Luân, tuy rằng hắn chưa nói ra, nhưng nàng cảm giác được, hắn
là sợ hãi, hắn sợ hãi quyết định sai lầm, sẽ liên lụy nàng, đến lúc đó hối hận
không kịp.

Nàng
loan môi mà cười, trong lòng âm thầm thề, nàng sẽ dùng thời gian để chứng minh,
làm cho hắn hiểu được, nàng Giang Mật Nhã là nữ nhân có nghị lực rất mạnh, nếu
đã quyết định muốn đi theo hắn, nàng nhất định sẽ không hối hận. Nàng sẽ chứng
minh cho hắn xem. Nâng khuôn mặt nhỏ nhán lên, nhẹ nhàng hôn môi hắn, chân
không cần thận, đã ở trên đùi hắn vô tình cọ sát.

Con
ngươi đen dấy lên ngọn lửa, khàn khàn nói: “Ngươi là đang khiêu khích ta sao?”

Nàng
không nói, mím môi mà cười, mâu quang càng thêm quyến rũ, để lộ khêu gợi mê ly.

Hắn
xoay người đem nàng đặt dưới thân, còn có thời gian, đủ đến hắn tái chiến hồi
2: hợp, hôn môi, bất đồng cho lần đầu tiên tiến hành theo chất lượng, dã tâm
đòi lấy trở nên bừng bừng, dục vọng nam tính dưới thân đã ở giữa hai chân nàng,
vận sức chờ phát động, dẫn nàng tới khẽ cười ra tiếng.

Lúc
này, chuông cửa đột nhiên dồn dập vang lên, làm cho Giang Mật Nhã sợ tới mức
toàn thân cứng đờ, nàng cùng Chung Dịch Luân nhìn nhau.

Hai
người suy nghĩ giống nhau – tại thời điểm này ai tới rung chuông.

Nàng
vội vàng mặc quần áo vào, sau đó rời xuống giường, hướng phòng khách đi tới.

“Ai?”
Nàng ở cạnh cửa hỏi

“Mật
Nhã, là ta!” Từ bên ngoài truyền đến thanh âm khẩn trương của La Cầm.

Giang
Mật Nhã kinh ngạc không thôi, vội vàng mở cửa ra, quả nhiên là La Cầm, hướng
người tới là băng sơn mỹ nhân La Cầm, tính tình lãnh đạm, rất ít thấy nàng kích
động như thế, phảng phất phát sinh chuyện đại sự.

“Phát
sinh chuyện gì? Sắc mặt ngươi rất tái?” Lúc này Chung Dịch Luân cũng đã mặc
xong quấn áo, từ trong phòng ngủ đi ra.” Làm sao vậy?”

La
Cầm thần sắc hỗn loạn bối rối xin lỗi: “Thực xin lỗi, ta không phải cố ý đến
phiền nhiễu các người.

“Nói
cái gì, chúng ta là bạn mà, mặc kệ có phát sinh chuyện gì? Ngươi đếu có tểh tới
tìm ta” Mật Nhã đem hảo tỷ muội đến ngồi trên sô pha, Chung Dịch Luân đem một
chén nước sôi đến cho nàng.

“Cám
ơn.” La Cầm tiếp nhận cái chén, bởi vì tay đang run, thiếu chút nữa đánh rớt
cái chén, vẫn là Mật Nhã đỡ lấy tay nàng.

Uống
nước sôi, hơi hơi ấm áp, thân hình lạnh lẽo, La Cầm hơi hơi chút trấn định,
ngẩn đầu nhìn Mật Nhã.

“Có
chuyện này, ngươi nhất định phải tin ta, không được cho ta là điên!”

Giang
Mật Nhã chậm rãi gật đầu: “Ngươi chậm rãi nói, ta nhật định tin. Đừng khẩn
trương, mặc kệ là chuyện gì, ta nhất định tin ngươi”

“Thật
không?”

“Đương
nhiên là thật, chúng ta là tỷ muội nha, quen biết lâu như vậy, ta lừa gạt ngươi
khi nào?”

La
Cầm gật đầu, lời nói của Mật Nhã như là giúp nàng có thêm dũng khí, làm nàng
sinh ra sức mạnh, hút sâu một hơi làm cho chính mình bảo trì bình tỉnh, nàng
mới thanh trầm nói.

“Jayson
là ma cà rồng.”

Lời
kai vừa thốt ra, không chỉ Giang Mật Nhã gây người, ngay cả Chung Dịch Luân
cũng gây người, trong lòng kinh ngạc vô cùng, cũng biết suy nghĩ lẫn nhau.

Jayson
thối này, như thế nào lại lộ ra?

“Ngươi
không tin ta?” La Cầm có chút kích động.

Bởi
vì quá mức ngoài ý muốn, Giang Mật Nhã không biết nên trả lời bạn tốt như thế
nào, nói không tin cũng không phải, nói tin cũng không phải, bí mật về ma cà
rồng, là không thể cho người thường biết.

“Ngươi
bình tỉnh một chút, nói cho ta biết, sao lại thế này? Ngươi vì sao lại nói như
vậy?”

La
Cầm như là mới từ quỷ ốc đi ra, nhưng còn có thể khắc chế chính mình.

“Là
thật, hắn là ma cà rồng, hắn răng nanh biến dài, móng tay bén nhọn giống như
móng sói, hơn nữa ánh mắt hắn có màu hồng,, càng không thể tin là, trong nhá
hắn có quan tài! Ngươi biết không? Đó là giường ngủ của hắn a.”

Giang
Mật Nhã hướng Chung Dịch Luân nhìn thoáng qua, người của hắn đã muốn ngồi cạnh
La Cầm, trong lòng nàng biết, Dịch Luân sẽ thôi miên La Cầm, làm cho nàng quên
đi, cũng là phương pháp duy nhất bảo hộ bí mật về ma cà rồng.

Nàng
cảm thấy thở dài, nàng không thể ngăn cản, làm như vậy, cũng là tốt cho La Cầm.

“Như
vậy Jayson hiện tại ở đâu?” Chung Dịch Luân thanh trầm hỏi, chuẩn bị bắt đầu
thôi miên nàng.

“Không
biết, sau khi ta cán hán một cái, liền chạy đến đây.”

Cái
gì?

Chung
Dịch Luân cùng Giang Mật Nhã hai người đồng thời ngẩn ngơ, nghẹn giọng nhìn La
Cầm trân trối.

“Ngươi
… Cắn hắn?”

“Đúng
vậy, ta cắn hắn, bằng không chẳng lẽ chờ hắn đến cắn ta sao?”

Giang
Mật Nhã cùng Chung Dịch Luân kinh ngạc nhìn nhau, theo đối phương trong mắt
nhìn thấy khiếp sợ, cũng hiểu được đối phương cùng chính mình giống nhau, nghĩ
đến chuyện giống nhau.

Không
thể nào? La Cầm cắn Jayson?

Này
này này ……. Ai nha, lần này là lớn chuyện rồi!

 

hỏ.�M��`I ngươi xem, có một soái ca ngoại quốc ngồi ở góc bàn nha.”

 

“Ta
biết.”

“Bộ
dạng hắn rất tốt a.” Tiểu Ngọc cũng là loại mỹ nữ phần đông theo đuổi nam nhân,
nhìn thấy nam tử ngoại quốc kia, cũng không khỏi thất thần.

Giang
Mật Nhã nhìn thoáng qua Tiểu Ngọc, đột nhiên có một loại dự cảm không tốt.

“Đừng
đi trêu chọc người kia a.”

“Ai
nha, ngươi có bạn trai mới có thể nói như vậy, ta còn chưa có bạn trai, nếu có
cơ hội, kết giao cùng bạn trai ngoại quốc cũng không sai nha.”

“Không
phải, Tiểu Ngọc, ta cảm thấy nam nhân ngoại quốc kia rất nguy hiểm.” Không biết
vì sao, nàng chính là có loại cảm giác này, trực giác của nàng nói cho nàng
biết không thể đi trêu chọc nam nhân kia.

Tiểu
Ngọc khẽ cười nói: “Đương nhiên nguy hiểm, quả thực là hấp dẫn trí mạng a, cho
dù chỉ cùng hắn kết giao một tháng, ta cũng nguyện ý.” Tiểu Ngọc mới hai mươi
mốt tuổi, liền cùng những cô em đương thời giống nhau, theo đuổi một tình yêu
Fastfood, không cần biết đến thiên trường địa cửu, chỉ cần oanh oanh liệt liệt,
đến quán rượu công tác, chính là hy vọng có thể kết giao cùng một vị soái ca,
nếu có tiền thì càng tốt.

“Ta
đi tìm hắn, giúp ta che dấu một chút, đừng làm cho lão bản nhìn đến.” Mặc kệ
lời cảnh cáo của Giang Mật Nhã, nàng hướng nam nhân ngoại quốc kia đi đến, ngồi
xuống cùng bắt chuyện cùng hắn, Giang Mật Nhã đành thở dài, cười khổ lắc đầu,
tiếp tụ thu chén của nàng.

Rốt
cục, chỉ còn năm phút đồng hồ trước khi tan tầm, vì tránh né A Khải, nàng quyết
định ly khai trước năm phút đồng hồ, cố y đi cửa sau của quán rượu, bởi vì nàng
thật sự chịu không nỏi gần đây A Khải cứ lấy việc công làm việc tư theo đuổi
nàng. Từ cửa sau đi ra, nàng trong lòng thầm nghĩ phải đi thật nhanh, nhưng từ
trong không khí bay tới hương vị, làm cho nàng giật mình.

Nàng
ngửi thấy được hương vị huyết, b hình, nữ tính trẻ tuổi, trung huyết vị còn có
mùi rượu cố tai, độ cồn không cao, nguyên bản nàng muốn rời khỏi, nhịn không
được mà đi tìm huyết vị.

Bên
cạnh cửa sau của quán rượu, là một khi rượu, tuy là dùng công cộng, nhưng bởi
vì gần đấy không có hộ gia đình, cho nên cơ hồ trở thành của quán rượu, bình
thường dùng để chừa bình rượu cùng tạp chất, liền ngay cả nhân viên của quán
rượu cũng rất ít đi đến nơi này. Huyết vị, là từ nơi đó đến,

Nàng
chậm rãi đi đến chổ rẽ, rốt cục nàng đã hiểu được vì sao chính mình khi nhìn
thấy hắn, lại có cảm giác nguy hiểm, cảnh tượng trước mắt làm nàng gây cả người

Nguyên
lai là có chuyện như vậy a!

“Buông
nàng ra!” Nàng chống tay trên thắt lưng, thở phì phì cảnh cáo đối phương. “N ếu
ngươi dám hấp huyết nàng, ta sẽ không tha cho ngươi!” Đầy răng nanh, mắt biến
hồng, nam nhân ngoại quốc này nguyên lai là một ma cà rồng! Lại là một đồng
loại, đồng dạng hé ra tướng mạo mị chúng, cư nhiên chạy đến chổ nàng tìm đồ ăn?!

Nếu
là trước đây, nàng nhật định sẽ sợ tới mức mồ hôi đầm đìa, hai nhân nhũn ra,
nhưng là hiện tại, nàng chỉ cảm thấy tức giận.

Đối
phương bị thái độ không chút sợ hãi của nàng là cho sửng sốt, không thê tin
được nhìn nàng, cao thấp chậm rãi đánh giá.

Thấy
đối phương chính là kinh ngạc nhìn nàng chằm chằm, không có động tác gì, nàng
không kiên nhẫn nói: “Ngươi nghe không hiểu tiếng Trung a?” Nếu hắn nghe không
hiểu, thì thật phiền toái, nàng nghĩ ma cà rồng đều giống bạn trai nàng, tinh
thông ngôn ngữ của các quốc gia, nàng đành phải tận lực dùng tiếng Anh đơn giản
của nàng cùng hắn nói chuyện.

“You!”
Nàng chỉ vào hắn. “don’t hurt my friend!” Đây đã là tiếng Anh đơn giản nhất
nàng có thể nói, xem ra nàng phải tìm thời gian tăng cường tiếng Anh mới được,
tựa hồ đại bộ phận ma cà rồng đều là người ngoại quốc, Dịch Luân của nàng cũng
là con lai tây.

Nam tử kinh ngạc nói: “Ngươi
không sợ ta?”

“Di?
Nguyên lai ngươi biết nói tiếng Trung, sớm nói thật không tốt sao?” Nàng đi
tới, trước ánh mắt kinh ngạc của hắn, một phen đoạt lấy Tiểu Ngọc. “Không cho
phéo xuống tay với bằng hữu ta! Trừng cái gì mà trừng, đem răng nanh khó coi
kia thu lại đi.”

Đôi
phương càng thêm chấn kinh: “Ngươi không bị ta thôi miên?” Hắn không nghĩ tới,
thế nhưng không thôi miên được nàng.

“Ta
không phải là chưa thấy qua ma cà rồng, ngươi dọa không được ta, may mắn là bị
ta nhìn thấy, nếu như để người khác phất hiện, tiết lộ bí mật của tộc hút máu,
xẩn thận những người khác sẽ tìm ngươi tính sổ a.”

Người
ngoại quốc bừng tỉnh đại ngộ. “Ngươi là đồng tộc?”

Giang
Mật Nhã chính là trừng mắt nhìn hắn một cái, lười biếng nói chuyện với hắn, đem
Tiểu Ngọc vào trong quán rượu, vừa vào cửa, lại gặp gỡ A Khải, nhìn thấy ánh
mắt nhiệt tình của hắn, Giang Mật Nhã không nói hai lời, đem Tiểu Ngọc đưa cho
hắn.

“Tiểu
Ngọc uống rượu, phiền toái ngươi chiếu cố nàng, ta còn có việc cần đi trước.”
Nói xong liền rất nhanh rời khỏi, tuyệt không để cho A Khải có cơ hội cuốn lấy
nàng. Chuồn ra cửa sau của quán rượu, nàng trực tiếp ngồi xe trở về nhà, sau
khi vào cửa, buông túi sách, nàng bình thường theo thói quen tiến vào phòng tắm
rửa mặt chải đầu.

Sau
khi tẩy sạch từ đầu đến chân, nàng dùng khăn bao lấy thân mình, đang lúc nàng
đi ra từ phòng tắm, từ ban công tiến vào một trận cuồng phong, thổi rối loạn
rèm cửa trong phòng, nàng bước lên vía trước đem cửa sổ đóng lại, cảm thấy
tah6t5 kỳ quái, nàng nhớ rõ nàng không có mở cửa sổ nha …… Bổng dưng trong lòng
vừa động, cánh môi không được mỉm cười, khẳng định là Dịch Luân vào.

Mới
nghĩ như vậy, nàng vừa quay đầu lại, không khỏi rút khẩu khí! Bởi vì xác thực
có người tiến vào, nhưng không phải là Chung Dịch Luân, mà là nam tử ngoại quốc
mắt xanh kia.

Giờ
phút này, hắn đang đứng trước mặt nàng, tròng mắt phỉ thúy thẳng tắp xem mắt
của nàng, lộ ra tươi cười.

 

Báo cáo nội dung xấu