Mãi Mãi Bên Em - Chương 21.1

Chương 21.1:

- Đình Đình, cô gái đó huynh đã điều tra ra được là ai rồi_A
Dũng bước vào thấy cô đang chơi piano, thuận tiện kéo ghế ngồi xuống phía sau
lưng cô nói

Cô ngừng tay, không nhìn A Dũng trả lời:

- Là ai?

- Tống Y Y – cô con gái mất tích của Tống Khanh 20 năm về
trước, đó là một vụ tai nạn hỏa hoạn xảy ra khi cô ta mới chào đời. Trong lúc
đó, nhà cô ta không có người, đám cháy rất lớn, mọi người cứ nghĩ là cô ta đã
chết nhưng rất may, cô ta được một người cứu sống. Tống Khanh và Trương Hòa (mẹ
Y Y) lần theo dấu vết để xin lại đứa con nhưng khi tìm ra cũng là 5 năm sau,
người cứu Y Y năm đó trở bệnh đột ngột qua đời nên gửi gắm cô ta cho Cô Nhi Viện.
Vì không tìm được đứa con gái duy nhất của mình nên Trương Hòa đột quỵ ngay sau
đó còn Tống Khanh cũng vì vậy mà sinh ra đau buồn, uống rượu rồi bị tai nạn
giao thông chết ngay đêm đó_A Dũng rành rọt kể lại từng chút một, vừa nói vừa
nhìn biểu hiện của cô

Cô vẫn ngồi im như thế, vẫn đánh đàn, nhưng giọng nói có phần
giễu cợt:

- Vậy tại sao cô ta lại có khuôn mặt giống muội và chị Thiên
Tinh?_đó là câu hỏi thắc mắc bao lâu nay của cô a

A Dũng cũng chẳng giấu diếm gì, đứng lên đi lại gần cô đưa
ra một tờ bản fax, bề ngoài có in chữ Bệnh viện Phẫu Thuật Thẫm Mỹ - Trường
Xuân. Cô nhíu mày nhìn A Dũng, dừng tay, nhận lấy tấm fax, cô mở ra đọc. Có nội
dung như sau:

[ Tên bệnh nhân: Tống Y Y_bên cạnh là hình 4x5

Tuổi: 23

Nghề nghiệp: không có

Lý do giải phẫu: không có

Người nhà: không có

Đang bị tai nạn dẫn tới để lại di chứng, cần phẫu thuật ở:
khuôn mặt

Số tiền giải phẫu: 1 tỷ 300 triệu ]

Còn một bản nữa cũng giống bản đầu nhưng chỉ là ngắn hơn và
ít thông tin hơn.

[ Đã phẫu thuật xong bệnh nhân: Tống Y Y_bên cạnh là hình hiện
tại

Tình trạng: như yêu cầu

Bác sĩ và bệnh nhân đã giao dịch xong, đã nhận tiền đủ, ký
tên và đóng dấu ]

Cô nhếch môi cười vò nát tờ giấy quăng vào sọt rác bên cạnh,
thì ra trình độ giải phẫu ở nước mình lại tân tiến như vậy. Có thể khiến một
khuôn mặt xinh đẹp trở nên giống cô như vậy, vậy là cô ta đã biết trước mọi việc
và đồng ý làm người thế thân để trao đổi. Chuyện giữa cô và Thiên Tinh, anh đều
biết tất cả vậy có khi nào chuyện lừa gạt này anh cũng biết không? Nếu nói như
vậy thì anh cũng bằng lòng đánh tráo cô với một người không thân không thích
sao? Nực cười thật, sau cái hôm đi lại cánh đồng lúa, cô bị làm rớt mất chiếc lắc,
nó bị hư rồi, không đeo được nữa nên chỉ có thể cất ở đâu đó trong người thôi
nhưng sau khi về nhà cô tìm khắp nơi mà không có, đúng như cô đoán, cái túi váy
của cô bị rách mất một ít. Tính là khi nào rảnh sẽ tìm lại nhưng nghĩ đến đây, tìm
lại sao? Có khả năng đó à? Sắc mặt cô đã thay đổi hoàn toàn, muốn làm người thứ
ba chen vào chốn hồng trần này ư? Cô nhóc à, cô còn quá non nớt đấy. Như nghĩ
ra một điều gì đó, cô vội nhặt lại bản fax mở ra, lướt mắt đến đúng chỗ cô cần
tìm [ Người nhà: không có ], tức giận, cô giương súng lên bắn một tiếng “Đoàng”
ra bên ngoài rồi quăng khẩu súng trên sàn. A Dũng khó hiểu nhìn cô, cô là đang
bị sao? Ngồi xuống bên cạnh, đặt tay lên vai cô, nói:

- Tay của muội còn chưa hồi phục sao lại sử dụng súng khi
không cần? Muội đang bất mãn chuyện gì sao?

Cô cũng chẳng bảo gì, cười khẩy một cái rồi tiếp tục đánh
đàn, A Dũng lắng tai nghe, đoạn nhạc này. Thật không tin nổi? Cô chơi bài này
đây là lần thứ hai, lần đầu là sau khi mẹ cô mất, còn lần này, chuyện gì đang xảy
ra? Chắc chắn hẳn làm cô rất rất tức giận, run run giọng, A Dũng cất tiếng:

- Đình Đình, bài này…_anh sợ đến mức không dám nói tên

 

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3