Phàm nhân tu tiên - Chương 0211 - 0212
Chương 211: Doanh Gia
“Mau xem kia!”
“Gì vậy?”
“Thật không dám tin!”
Trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một lượng lớn linh
dược nưh vậy, có vài người lanh mắt kinh hô lên!
Vài tiếng này lập tức thu hút ánh mắt của người khác
tới, Lý sư tổ cùng Phù Vân Tử đương nhiên cũng ở trong số đó.
Chỉ có điều, hai người sau khi xem rõ ràng linh dược
dưới chân Hàn Lập, vẻ mặt hớn hở của đạo sĩ lập tức ngẩn ra, mà Lý sư tổ sau
khi ngây người một chút, lập tức hoan hỉ cười “ha hả.” lên, mếng thịt lớn thế
này từ trên trời giáng xuống, làm sao hắn không vui đến xuất thần cho được.
Đợi khi Lý sư tổ ý thức được sự thất thố của mình,
ngừng tiếng cười lại, rồi dùng ánh mắt vui vẻ cẩn thận không ngừng dò xét Hàn
Lập, nhìn Hàn Lập thế nào cũng thấy thuận mắt. Mà đạo sĩ sắc mặt chuyển xanh,
đến giờ vẫn khó có thể tin được bản thân lại cứ như vậy mà thua, ánh mắt nhìn
về phía Hàn Lập tự nhiên rất bất thiện.
“Đạo huynh, cái này là gì vậy! Chẳng lẻ muốn gây khó
xử cho một vãn bối hay sao?” Lý sư tổ sau khi thấy được biểu tình của Phù Vân
Tử, hừ một tiếng! Liền tiến bước đứng phía trước Hàn Lập, nghiêm mặt nói.
Hiện tại Hàn Lập vừa mới vì hắn mà lập công lớn, hắn
tự nhiên không thể để cho vãn bối này, trước mặt nhiều người như vậy mà bị Phù
Vân Tử đe dọa. Nếu không, thể diện của hắn sao mà còn được.
Đạo sĩ bị Lý sư tổ nói như vậy, mới phát hiện với thân
phận của mình mà nhìn một vị đệ tử Luyện khí kỳ như vậy, rất là không ổn, sẽ bị
người ta nghĩ muốn gây tư thù với vãn bối này, liền cuống quít xoay chuyển ánh mắt.
Hướng tới Lý sư tổ miễn cưỡng cười nói:
“Lý thí chủ hiểu lầm rồi, bần đạo chỉ nghĩ thấy với
công lực của tiểu thí chủ này, có thể hái được nhiều linh dược như vậy, thật sự
là không ngờ tới, nên mới nhìn lâu như vậy!”
Đạo sĩ cực lực làm ra biểu tình không có chuyện gì,
nhưng khi nghĩ đến viên nội đan Huyết tuyến giao kia, liền cảm thấy nội tâm như
nhỏ máu không ngừng, sắc mặt thế nào cũng không thể khôi phục lại bình thường.
Lý sư tổ “hắc hắc.” cười lạnh hai tiếng, điềm nhiên
không tiếp tục nói nữa. Dù sao hắn hôm nay đại thắng đánh cuộc, thực cũng không
muốn dùng lời nói để đả kích đối phương.
Chẳng qua, hắn đối với việc Hàn Lập có thể tìm được
nhiều linh dược như vậy, trong lòng cũng nghi hoặc. Nhưng trước mặt nhiều người
các môn phái khác như vậy, Lý sư tổ không muốn tiện hỏi Hàn Lập, đành phải để
sau hãy tính. Càng huống chi, hắn lúc này trong lòng cũng nóng như lửa đốt. Chỉ
cần lại thắng người của Yểm Nguyệt tông kia, thì hắn lần này đi đến cấm địa
cũng thật phát đạt, tự nhiên cũng bất chấp mấy cái việc lặt vặt kia. Chỉ cần
hắn có thể thắng trận đánh cuộc này, hắn cũng không quản Hàn Lập làm thế nào mà
có được chỗ linh dược này.
Đạo sĩ biểu tình của Lý sư tổ như vậy. Đương nhiên
hiểu được tâm tư của đối phương. Dưới sự ảo ãno đau lòng, đành phải làm người
đứng ngoài, tiếp tục xem đối phương cùng Khung lão quái ai thắng ai thua?
Nhưng biểu tình của Khung lão quái, cũng không hơn gì
đạo sĩ, mấy đệ tử Yểm Nguyệt tông giao ra linh dược trướcđó tất cả đều bình
thường, thật sự làm cho hắn cười không nổi.
Trong khi Lý sư tổ đang ý khí phong phát, thì sự tình
lại đột nhiên đổi chiều, mấy đệ tử của Yểm Nguyệt tông giao linh dược sau đó,
bỗng nhiên đều nhiều hơn mười gốc. Lập tức liền so với tổng số của Thanh Hư môn
cùng Hoàng phong cốc còn muốn nhiều hơn năm sáu gốc, cuối cùng đã nắm phần
thắng trong trận đánh cuộc này.
Nhát roi này lập tức đem Lý sư tổ đánh ra khỏi giấc
mộng, mà Khung lão quái lại thở phào nhẹ nhõm một hơi, hì hì cười quái dị.
“Đến đây, đến đây, đem nội đan Huyết tuyến giao giao
ra đây! Ta vừa lúc đang muốn luyện một lô đan dược. Nội đan này bất quá làm
thuốc dẫn thôi!” Khung lão quái không chút khách khí hướng tới Phù Vân Tử mà
đòi phần thắng cuộc.
Đạo sĩ Phù Vân Tử nghe vậy, miễn cưỡng cười cười,
miệng mở ra, tựa hồ muốn nói cái gì đó, nhưng rồi lại không nói gì.
Khung lão quái thấy vậy, trợn mắt lên, có ý không vui.
“Thế nào, đại danh đỉnh đỉnh Phù Vân Tử Thanh Hư môn,
lại muốn quịt nợ sao?”
“Quịt nợ? Ta sao dám quịt của Khung lão quái?”
Phù Vân Tử tự nhiên không phải muốn đổi ý, mà chỉ là
khi nghĩ tới nội đan này, là vật trân quý như thế, hắn lòng đau vạn phần, chỉ
là theo bản năng không nỡ mà thôi.
Nhưng hiện tại bị Khung lão quái nói như vậy, hắn trên
mặt chuyển hồng rồi lại trắng, sau khi dậm mạnh chân một cái, liền đem một viên
cầu sáng trắng vứt qua cho đối phương, sau đó thần tình đầy vẻ lòng đau như cắt
quay đầu không dám xem. Viên cầu kia đúng là nội đan Huyết tuyến giao.
Khung lão quái khoát tay liền bắt lấy nội đan, sau khi
cẩn thận xem xét một phen, liền mặt mày hớn hở hẳn lên, chẳng qua miệng lại còn
nói:
“Tựa hồ chất lượng không được tốt lắm, linh khí cũng
không được đầy đủ, xem ra chỉ có thể miễn cưỡng sử dụng mà thôi!”
Những lời này đạo sĩ ở đối diện vừa nghe, trên mặt đỏ
rực một mảng, thiếu chút nữa hộc máu thân vong, tức giận nhanh chóng rời xa
khỏi nơi này, đã khỏi vì buồn bực mà đạo tâm hoàn toàn biến mất!
“Lý đạo hữu, ngươi...”
“Trong vòng hai mươi năm, sẽ cho người đem hai khối
thiết tinh tới!” Lý sư tổ cũng không đợi Khung lão quái nói cho hết lời, liền
chủ động mở miệng đáp ứng.
“Hắc hắc! Cũng là Lý đạo hữu sảng khoái, ta cũng không
có gì để nói!” Khung lão quái vừa lòng gật gật đầu, sau đó lắc lắc đầu quay lại
phía bên Yểm Nguyệt tông.
Kết cục của trận đánh cuộc này, thực làm người của các
phái xem mà cảm thán, cuối cùng đối với kết cục trộm gà không được mất cả thóc
của Lý sư tổ cùng Phù Vân Tử, đều âm thầm mừng tai qua nạn khỏi. Ai bảo bọn họ
cùng với lão quái vật này đánh cuộc làm chi!
Mặc kệ như thế nào, lần đi tới cấm địa này đến như vậy
cũng đã xong.
Đội trưởng của các phái thu hết linh dược của các đệ
tử, sau khi cho linh thú đánh hơi kiểm tra qua một lần, đều cáo từ lục tục dẫn
đội bắt đầu ly khai.
Người của Yểm Nguyệt tông rời đi trước tiên, sau khi
bọn họ chào người của các phái khác, đều lần lượt lên Thiên nguyệt thần chu,
Hàn Lập không khỏi nhìn về phía Nam Cung Uyển trong đó, nhưng nữ tử này cho đến
khi lên Thần chu rời đi, từ đầu đến cuối cũng không liếc mắt nhìn về phía hắn
một lần nào, làm cho Hàn Lập trong lòng cũng rất không thoải mái.
Chẳng qua Hàn Lập cũng xem như là người có thần chí
kiên cường, trong chốc lát lại khôi phục như bình thường, tiếp tục nhìn chăm
chú người của các môn phái khác rời đi.
Khi Hạm Vân Chi cùng người của Linh thú sơn đồng loạt
rời đi, cũng liếc mắt nhìn Hàn Lập, có thiện ý cười một chút, điều này lại làm
cho Hàn Lập trong lòng có chút lo lắng.
Hoàng phong cốc cũng một nửa là chủ, tự nhiên là ra về
cuối cùng. Cho nên sau khi đợi bảy phái khác đều đã rời đi, bên ngoài cấm địa
chỉ còn lại người của Hoàng phong cốc.
Nhưng Lý sư tổ vẫn không lập tức dẫn mọi người rời đi,
mà là ngửa đầu nhìn cấm địa im lặng không nói gì. Chẳng qua những người khác
đều biết, vị sư tổ này đánh cuộc thua, tâm tình khẳng định là không tốt, bởi
vậy cũng không ai không biết tốt xấu mà đi thúc giục lão nhân gia, đành phải
cùng đứng đó mà chờ đợi.
Sau hồi lâu, Lý sư tổ tâm tình tựa hồ đã tốt hơn một
ít, tuy vẫn chưa xoay người lại, nhưng cuối cùng cũng mở miệng, hơn nữa lại là
hướng về phía Hàn Lập mà nói.
“Đệ tử đã giao được linh dược nhiều nhất, tên gọi là
gì, nhập cốc đã mấy năm?”
Những người khác vừa nghe lời ấy, không khỏi lộ ra vẻ
hâm mộ, có thể được vị sư tổ đại nhân này biết tên tuổi, về sau khẳng định là
vô cùng hữu ích. Hàn Lập hơi kinh hãi, không dám chần chờ lập tức cung kính
đáp:
“Đệ tử Hàn Lập, nhập cốc đã gần ba năm!”
“Hàn Lập?”
Lý sư tổ miệng chậm rãi lặp lại tên của Hàn Lập, tựa
hồ đang lo lắng cái gì đó, cũng không lập tức đáp lại, nhưng làm cho những
người phía sau nhìn nhau, không biết vị sư tổ này có ý tứ gì! Nhưng một câu sau
đó của Lý sư tổ, lại làm cho Hàn Lập trong lòng rùng mình, khởi mười hai phần
tinh thần để trả lời.
“Hàn Lập, hãy kể lại cho ta quá trình tìm thuốc đi, ta
muốn nghe!” Lý sư tổ nhìn như tùy ý hỏi.
Hàn Lập tuy trong lòng đề phòng, nhưng đối với việc
người khác sẽ hỏi hắn, sớm đã có chuẩn bị, bởi vậy cũng không bối rối, liền lấy
vẻ mặt bình tĩnh nói:
“Vâng, sư tổ!”
“Việc này nói đến, thực sự cũng là may mắn! Đệ tử ngày
đó tuy lén tiến vào núi, nhưng cũng rất xấu hổ, đến lúc đó cũng chưa có thu
hoạch gì. Nhưng vào chiều ngày thứ tư, đệ tử một sơn cốc khá xa, phát hiện hai
người đang tranh đấu, một người chân trần cầm ngân kiếm là đệ tử của Cự kiếm
môn, người còn lại mặt đầy sẹo của Thiên khuyết bảo, đệ tử liền nấp ở gần
đó...”
Cứ như vậy, Hàn Lập có thanh có sắc mà kể ra câu
chuyện trai cò tương tranh, ngư ông đắc lợi, để đem việc bản thân gặp vận may
mà tận lực phóng đại lên, làm cho huynh muội Trần thị cùng các đệ tử đều vạn
phần ghen tị, ý hâm mộ biểu lộ không thể nghi ngờ.
Lý sư tổ sau khi nghe Hàn Lập kể lại xong, âm thầm gật
gật đầu, nghĩ thấy nói như vậy mới thông. Nếu không bằng vào đệ tử công pháp
thấp như Hàn Lập, làm sao có thể hái được nhiều linh dược như vậy, xem ra đối
phương thật sự là phúc tinh cao chiếu, hoàn toàn trùng hợp mà thôi.
Tự thấy đã hiểu được nguyên do của việc này, Lý sư tổ
liền không để tâm đến việc truy hỏi nữa, sau khi trầm ngâm trong chốc lát, hắn
đột nhiên vẻ mặt bình thản nói với Hàn Lập:
“Hàn Lập, ngươi lần này vì bổn môn lập công không nhỏ!
Ta tuy không thắng được đánh cuộc lần này, nhưng vẫn muốn trọng thưởng cho
ngươi, ta định thu ngươi làm môn hạ, làm ký danh đệ tử, không biết ngươi có
nguyện ý không?”
Hàn Lập vừa nghe, nhất thời ngây người ra, nhất thời
không biết ứng đối như thế nào mới được!
Mà những người khác của Hoàng phong cốc sau khi nghe nói
như thế, trước tiên là chấn động, nhưng sau đó đều nhìn chằm chằm vào Hàn Lập,
toát ra biểu tình khó có thể tin được!
Cực kỳ không thể ngờ được, bọn họ không có nghe lầm!
Vị tổ sư gia này, lại nhẹ nhàng như vậy mà muốn thu người này làm đệ tử? Mà
người này vô luận là công pháp hay là tư chất đều cực kỳ bình thường, thật sự
nhìn không ra có chỗ nào xuất chúng, có thể lọt vào pháp nhãn của tổ sư gia.
----- o O o
-----
Chương 212: Hoảng Nhiên
Theo lý thuyết, có thể được một vị tu sĩ Kết đan kỳ thu làm đệ tử, đối
với người tu tiên cấp thấp mà nói, tuyệt đối là nằm mơ cũng không mơ được
chuyện tốt như thế này. Nhưng Hàn Lập sau khi nghe xong lời ấy, lại vưa kinh
ngạc, lại vừa theo bản năng nhận thấy được có chuyện không ổn.
Với tư chất cùng công pháp của hắn, như thế nào cũng
không thể có loại chuyện tốt thế này rơi vào đầu hắn, cho nên theo lời vì Hoàng
phong cốc lập công lớn, mà muốn trọng thưởng cho hắn, Hàn Lập một chút cũng
không tin. Nếu là vị tổ sư này thắng cuộc, nhất thời hưng phấn, mà thu vị công
thần như hắn, thì còn có vài phần thật tình. Nhưng rõ ràng đã thua một trận,
lại còn muốn thu hắn làm đồ đệ, cái này thật khó mà nghĩ thông suốt cho được!
Hàn Lập trong đầu đang chuyển động vô số ý niệm, thì
Lý sư tổ đang bắt đầu khó chịu.
Hắn sau khi nói ra việc thu Hàn Lập làm đệ tử, nguyên
tưởng rằng đối phương khẳng định sẽ mừng như điên, lập tức đáp ứng. Ai có thể
ngờ Hàn Lập ngơ ngác đứng ở tại chỗ, mặt đầy vẻ kinh ngạc mà không có bất kỳ
biểu hiện gì, điều này làm cho lão có chút tức giận.
Chẳng qua về mặt biểu hiện, Lý sư tổ tự nhiên vẫn phải
duy trì phong độ của sư tổ, liền lại thản nhiên nói:
“Hàn Lập, ngươi nếu không muốn bái ta làm sư, thì cứ
nói rõ ra, ta cũng sẽ không miễn cưỡng ngươi! Ta có thể đem một số kiện pháp
khí cho ngươi, xem như là bồi thường!”
Hàn Lập vừa nghe nói thế, đã biết đối phương lời nói
tuy có vẻ rộng rãi, nhưng trong lòng khẳng định bất mãn. Đắc tội với vị tổ sư
này sẽ có hậu quả gì, Hàn Lập không cần nghĩ cũng hiểu được! Hơn nữa bản thân
mình là một đệ tử Luyện khí kỳ như thế lại cự tuyệt một vị tu sĩ Kết đan kỳ thu
làm đồ đệ, cái này cũng rất không hợp với lẽ thường. Chỉ sợ sau khi cự tuyệt,
sẽ còn gặp phiền tóai còn lớn hơn nữa.
Nghĩ như vậy, hắn cắn răng, mặc kệ đối phương rốt cuộc
đối với mình có ý đồ gì, trước tiên cứ phải ứng phó cho qua ải này rồi hãy nói.
Dù sao xem ra thế này mà không đáp ứng. Bản thân mình tuyệt sẽ không có kết quả
gì tốt.
“Có thể bái sư tổ làm môn hạ, đệ tử đương nhiên là rất
vui, đó là vinh hạnh của đệ tử! Vừa rồi đệ tử bản thân quá cao hứng, mà quên
mất trả lời, xin sư tổ lượng thứ!” Hàn Lập mặt đỏ lên, làm bộ như mới từ trong
hưng phấn mà lấy lại tinh thần mà nói không kịp thở.
Sau đó, Hàn Lập bước tới hướng về phía Lý sư tổ mà làm
lễ bái mấy cái, lập tức hành đại lễ bái sư.
“Tốt lắm! Từ hôm nay trở đi ngươi chính là đệ tử của
Lý Hoa Nguyên ta, pháp khí Bích quang đao này coi như là lễ gặp mặt của vi sư”
Lý Hoa Nguyên trên mặt cười mỉm, đưa tay nâng Hàn Lập dậy, cấp cho một thanh
trường đao, xem linh quang lập lòe, tuyệt đối là một kiện đỉnh cấp pháp khí.
Hàn Lập trịnh trọng hai tay tiếp nhận lấy trường đao,
rồi lại lễ bái một cái cực kỳ tôn kính. Rồi mới tựa hồ vô cùng vui mừng đứng
lên.
Mà các đệ tử khác ở chung quanh thấy vậy trợn mắt há
hốc mồm, hai mắt như bốc hỏa. Ánh mắt nhìn về phía Hàn Lập đều vô cùng khác
thường, hận không được là người nhận lấy pháp khí kia, mà lại là Hàn Lập sớm
trông rất không vừa mắt kia.
Hàn Lập tuy không rõ ràng lắm người khác suy nghĩ gì,
nhưng theo từng đạo ánh mắt nóng bỏng dừng lại trên người mình kia, thì hắn
cũng đoán dược bảy tám phần, trong lòng không khỏi dở khóc dở cười!
Nếu có thể nói, hắn cũng nguyện để người mà vị sư tổ
chọn là người khác, mà không phải là chính mình! Phải biết rằng, trước đó sự
giáo huấn của một vị sư phụ Mặc đại phu, hắn vẫn còn ghi nhớ trong lòng! Hôm
nay lại có một vị sư phụ còn lớn hơn nữa, điều này thực làm cho Hàn Lập hết chỗ
nói!
“Qua một thời gian nữa nếu Trúc cơ thành công, ta sẽ
đưa ngươi đến chỗ của ta, thu ngươi làm đệ tử chính thức. Nếu Trúc cơ không
được cũng không sao, ta cũng sẽ đem công pháp chỉ điểm cho ngươi một phần.” Lý
sư tổ hướng tới Hàn Lập mà phân phó.
“Vâng, sư phụ!” Hàn Lập tự nhiên không có ý kiến gì
khác, cứ thành thật mà đáp ứng nói.
“Tốt lắm, thời gian cũng không còn sớm. Về lại Hoàng
phong cốc thôi!” Lý sư tổ nhìn sắc trời rồi nói.
Tiếp sau đó, mọi người lại leo lên Ngân giáp giác mãng
của Lý sư tổ, sau khi phi hành mấy ngày, đã về tới Hoàng phong cốc.
Khi vào trong cốc, Lý sư tổ Lý Hóa Nguyên liền dẫn
theo hai gã quản sự, tiến vào Nghị sự điện. Mà những người khác đều tản đi, trở
về chỗ của mình, đợi mấy ngày sau nhận thưởng.
Bên trong một gian nhà cỏ trong Bách thảo viên Hoàng
phong cốc, vị Mã sư bá đang trợn hai mắt, giống như thấy quỷ nhìn chằm chằm vào
Hàn Lập, miệng vẫn không ngừng lẩm bẩm nói:
“Cái này không c khả năng, ngươi chẳng những không
chết, còn ở trong cấm địa tìm được hơn hai mươi gốc linh dược, lại được Lý sư
thúc thu làm ký danh đệ tử!”
“Đúng rồi, Mã sư bá! Con có thể tính là phúc nguyên
thâm hậu, tạo hóa kinh người!” Hàn Lập ngồi ở đối diện lão nhân, cười cười nói,
phảng phất như rất là đắc ý.
Lão nhân sau khi nghe xong lời ấy của Hàn Lập, sắc mặt
khôi phục lại bình thường, lại thay bằng một loại ánh mắt cổ quái nhìn vào Hàn
Lập, làm cho Hàn Lập trong lòng nao nao, không biết đối phương có dụng ý gì.
“Hàn tiểu tử, ngươi lần này đi cấm địa, đích xác thu
hoạch không ít, vượt xa ra ngoài dự kiến của ta!” Lão nhân thở dài một hơi nói.
“Bản thân con cũng không nghĩ tới!” Hàn Lập thuận
miệng ứng phó nói.
“Nhưng ngươi cũng không biết, Lý sư thúc thu ngươi làm
ký danh đệ tử thực có dụng ý gì?”
Lão nhân hơi lộ ra vẻ tiếc hận nói một câu, làm cho
Hàn Lập ngẩn ra.
Sau đó liền mừng rỡ, nhưng hắn vẫn cố nén nội tâm xúc
động, ra vẻ bình thản nói:
“Mã sư bá, chẳng lẻ Lý sư tổ thu đệ tử lại còn có
nguyên nhân nào khác sao chứ?”
“Sư bá? Hắc hắc! Hàn sư đệ một khi đã bái Lý sư thúc
làm môn hạ, về sau cứ gọi ta một tiếng Mã sư huynh là được rồi, tiếng sư bá tại
hạ cũng không dám nhận đâu!” Lão nhân lắc lắc nhẹ đầu, chậm rãi nói.
“Khụ! Mã sư bá làm gì mà giễu cợt sư điệt vậy, ai mà
không biết tu tiên giới phải lấy công pháp mà nói về bổn phận. Tại hạ chỉ cần
một ngày còn chưa tới Trúc cơ kỳ, Mã sư bá tự nhiên vẫn là trưởng bối của tại
hạ” Hàn Lập phi thường thành khẩn nói, rồi lập tức rót cho lão nhân này một ly dược
hoa trà, mang đến cho đối phương.
“Không tệ, không tệ! Có thể dạy được! Xem ra ngươi vẫn
chưa bị trùng chui vào đầu, ta sẽ giảng cho ngươi một lần. Thật ra ta không nói
ra, qua ba bốn ngày nữa ngươi cũng sẽ biết.” Lão nhân vừa lòng gật gật đầu,
thản nhiên nói.
Hàn Lập nghe xong nao nao, nhưng cũng tập trung tinh
thần nghe đối phương nói. Phải biết rằng, đối với việc Lý sư tổ đột nhiên thu
hắn làm đồ đệ, hắn cho đến này vẫn bị vây trong sự lo lắng đề phòng, có thể sớm
biết được tin tức, tự nhiên sẽ không buông tha.
“Ngươi nghĩ thấy lần này có thể giao ra nhiều linh
dược như vậy, thì có thể sẽ được thưởng cái gì?” Lão nhân lời vừa chuyển, đột
nhiên hỏi.
“Có thể được hai viên Trúc cơ đan sao! Con trước đó có
nghe qua, phàm là người giao ra được cỡ mười gốc linh dược, sẽ được thưởng một
viên Trúc cơ đan.” Hàn Lập biết, đối phương một khi đã hỏi như vậy, khẳng định
là có mục đích, liền thành thật trả lời.
“Hừ! Đợi sau vài ngày nữa tặng thưởng, ngươi chỉ có
phúc phận nhận được một viên Trúc cơ đan, việc hai viên, cũng không cần nằm mơ
nữa!” Lão nhân thoáng trào phúng nói.
“Cái gì? Sao lại như vậy! Chẳng lẻ còn có người ăn bớt
đi phần thưởng?” Hàn Lập thiếu chút nữa nhảy dựng lên, vẻ mặt khó có thể tin
được.
“Ăn bớt thì không có, cũng không ai dám làm như vậy! Phần
thưởng biến ít đi, chính là chỉ do một mình ngươi mà thôi, những người khác đều
không dám động đến. Nếu không, lần sau ai còn dám tham gia huyết sắc thí
luyện!” Lão nhân bĩu môi nói.
“Chẳng lẽ là nguyên do bởi vì Lý sư tổ?” Hàn Lập sau
khi cúi đầu một chút, vẻ mặt như hiểu ra nói.
“Ngươi cũng không tính là ngốc, nhanh như vậy đã tìm
ra điểm mấu chốt. Đích thật là bởi vì Lý sư thúc thu ngươi làm đồ đệ, mới có
thể như vậy!” Lão nhân trong mắt vẻ tán thưởng chợt lóe qua, gật gật đầu nói.
“Bổn môn có quy củ bất thành văn, phàm để xác đinh rõ
quan hệ thầy trò, làm sư phụ có quyền lấy một nửa cống phẩm của đệ tử đối với
sư môn, làm lễ tạ sư, đương nhiên việc này chỉ giới hạn trong một lần mà thôi,
không có ngoại lệ. Mà linh dược ngươi hái được trong cấm địa, xem như là cống
phẩm đối với sư môn. Cho nên ta phỏng chừng, Lý sư thúc bằng vào việc nhiệt tâm
như vậy thu ngươi làm đồ đệ, tám phần xem ra cũng vì mười gốc linh dược làm lễ
tạ sư. Linh dược còn lại chỉ có một nửa, phần thưởng của ngươi tự nhiên cũng
chỉ còn một nửa, cho nên Trúc cơ đan ngươi không cần nghĩ đến việc có hai viên.”
Lão nhân cẩn thận giải thích cho Hàn Lập.
Hàn Lập cau mày một chút, nhưng thực cũng không có gì
vẻ gì bực bội hoặc bất mãn biểu lộ trên mặt, chỉ cúi đầu im lặng không nói gì,
việc này làm cho lão nhân có chút giật mình, cùng với cảm thấy ngoài ý muốn.
Hắn tự nhiên không biết, Hàn Lập hôm nay ngwocj lại không phải là không còn
sinh khí, ngược lại là thở phào một hơi, hoàn toàn cảm thấy yên tâm.
Vị sư phụ mới này, thì ra xem trọng linh dược của hắn,
điều này thực sự là vượt ra khỏi dự kiến của hắn, nhưng cũng làm cho Hàn Lập an
tâm hẳn lên. Một viên Trúc cơ đan, đối với việc hắn sắp khai lò luyện đan mà
nói, thật sự không tính là cái gì! Chỉ cần hắn có thể luyện đan thành công, thì
một hai viên tự nhiên không để vào mắt.
Lão nhân không biết tâm tình của Hàn Lập, hắn thấy Hàn
Lập vẫn không nói một tiếng nào, còn tưởng rằng Hàn Lập một bụng oán khí, chỉ
là đang khống chế không để thoát ra mà thôi. Liền cười khẽ hai tiếng, an ủi Hàn
Lập:
“Tuy thiếu đi một viên Trúc cơ đan, nhưng đổi lại được
Lý sư thúc thu làm ký danh đệ tử, việc này cũng không tệ, cũng không tính là có
hại. Phải biết rằng, với tư chất của ngươi thật sự là không thể nào được như
vậy, cho dù phục dùng hai viên Trúc cơ đan, hy vọng có thể Trúc cơ thành công
cũng là xa vời. Ngược lại không bằng dùng một viên đổi lấy chỗ chống lưng lớn
nư Lý sư thúc, như vậy cho dù về sau vẫn ở Luyện khí kỳ, nhưng trên dưới bổn
môn cơ bản cũng không có người nào dám khi nhục ngươi, phải biết rằng tuy Lý sư
thúc thực cũng không phải thật tình thu ngươi làm đồ đệ, nhưng ngươi dù sao
cũng là người của hắn, đệ tử bình thường, quản sự cũng không dám gây phiền toái
với ngươi. Hơn nữa theo ta được biết, tầm che chở của Lý sư thúc cũng không ít
đâu!”
Hàn Lập nghe xong trong lòng có chút cảm động, lão
nhân này trước khi hắn đi cấm địa đã tặng hai bình đan dược, hắn đã nhìn ra đối
phương là loại người ngoài lạnh trong nóng, là ngoời không tệ! Những lời nói
hiện tại, Hàn Lập lại càng ghi tạc trong lòng, đối phương tựa hồ rất đáng để
thâm giao!
Hàn Lập trong lòng nghĩ như vậy, nhưng biểu hiện vẫn
làm ra bộ dáng miễn cưỡng bị lão nhân nói mà động lòng, cười khổ vài tiếng rốt
cục mở miệng nói chuyện, thực ra cũng là tùy ý nói vài câu.
Vị Mã sư bá này thấy Hàn Lập tựa hồ đã khôi phục lại
sau sự đả kích, trong lòng rất là cao hứng, không lâu sau liền cáo từ rời khỏi.
Bách dược viên tự nhiên giao trở lại cho Hàn Lập.
----- o O o -----