Phàm nhân tu tiên - Chương 0373 - 0374

Chương 373: Thân Ngoại Hóa Thân

     Trên
đảo cũng chỉ có duy nhất một trấn nhỏ, khá gần với cảng khẩu, mà ở phía tây đảo
cách đây hơn hai mươi dặm có một tiểu sơn mạch (dãy núi nhỏ), trên cũng có hai
ngọn núi không lớn lắm, một ngọn cao ước chừng hai ba trăm trượng, ngọn còn lại
hình dạng cũng chỉ có hơn trăm trượng mà thôi.

Hàn Lập tại trên không trung đã nhìn thấy ngọn núi
phía xa, nhưng cũng cố nén tia hưng phấn trong lòng, trước tiên đi tới thôn
trấn đã.

Hàn Lập cùng Khúc Hồn đã đến, dẫn đến không ít xao
động, lập tức có một vị lão giả tự xưng là trưởng trấn, vội vàng đến gặp.

Sau đó Hàn Lập đem kim sắc ngọc giản giao cho lão giả
kia kiểm tra một lượt. Vị trưởng trấn này lập tức hiểu được, khách khí nói:
“Người toàn trấn hết thảy nguyện ý nghe theo tiên sư đại nhân điều khiển.”

Hàn Lập đương nhiên là không có sự tình gì cần tới một
ít phàm nhân hỗ trợ, mà là đại khái hỏi một chút tình huống trên đảo cùng với
trên trấn xem xem liệu một người phải chi phân ngạch linh thạch tiêu hao cho
phòng hộ trận nhiều ít bao nhiêu, đây mới là vấn đề hắn quan tâm nhất.

Nhưng nghe được là số lượng giao nộp cơ hồ có thể bất
kỳ, Hàn Lập trong lòng có chút buồn bực.

Cái này không phải là nói mọi tiêu hao linh thạch đều
phải do hắn xuất ra chứ?

Lời của trung niên tu sĩ nói cai gì mà hướng cư dân
thu điểm linh thạch rồi đem bù lại một bộ phận tổn thất, xem ra thuần túy là
nói để nghe mà thôi, có hay không căn bản không khác nhau là mấy.

Hàn Lập thầm chửi rủa trung niên tu sĩ một chút, liền
an ủi lão giả vào câu.

Tiếp theo là vấn đề số lượng linh thạch tiêu hao cho
trận pháp, lão giả liền nói cho hắn biết, lúc này hắn đành cấp cho lão giả linh
thạch đủ dùng cho một năm.

Hắn nói cho lão giả, về sau hàng năm có thể tới động
phủ của hắn lĩnh linh thạch cần thiết cho mỗi năm.

Hàn Lập cũng không để ý tới việc lão giả đang xưng tạ,
liền cùng Khúc Hồn bay tới phía tây đảo.

Vừa tiến vào sơn mạch mà cư dân trên đảo gọi là Tiểu
Hoàn Sơn, hắn liền cảm thấy linh khí nhàn nhạt đập vào mặt, cũng làm cho hắn
thêm chút vui vẻ.

Một lát sau, hắn liền đứng trên Thần Phong Chu, bay
một vòng quanh hai ngọn núi.

Hiển nhiên, nồng độ linh khí của ngọn núi cao nhất
càng thêm sung túc hơn một chút, nhưng ở ngọn núi thấp thì thô tráng hơn, tựa
hồ làm động phủ càng thích hợp, hơn nữa phía trên đã có một cái động phủ cũ của
tu sĩ trước lưu lại, đầy đủ không tổn hao gì, cơ hồ có thể đến trực tiếp sử
dụng.

Hàn Lập đứng trên Thần Phong Chu trầm tư một lát,
trong mắt tinh quang chợt lóe, chủ ý đã có trong đầu.

Hắn trước tiên vào bên trong động phủ cũ kỹ đó, tại
nơi sâu nhất trong động quật tìm một chỗ bí ẩn, tự phóng xuất pháp khí đào
xuống đất.

Nửa ngày sau, một cái thông đạo quy mô đầy đủ, đường
kính hai, ba trượng xuyên thẳng xuống phía dưới núi.

Nhưng là thông đạo này gần xuống tới chân núi còn cách
vài chục trượng thì bỗng nhiên chuyển phương hướng đi tới ngọn núi kia cách đó
hai ba dặm.

Tuy nhiên pháp khí trên tay Hàn Lập sắc bén vô cùng,
hơn nữa lại có Khúc Hồn hỗ trợ, đại công trình qua một đoạn thời gian cũng đã
hoàn thành nối thông hai ngọn núi với nhau.

Sau đó, Hàn Lập dựa theo hình dáng cũ của Thiên Nam
động phủ, kiến tạo một tòa động phủ mới bên trong ngọn núi.

Động phủ này hết thảy đều giống với động phủ trên Thái
Nhạc Sơn.

Chính là lần này lại không có cửa ra vào, ngoại trừ
cái thông đạo kia, tất cả đều là bán phong bế (kín một nửa).

Trong này mới là địa phương chân chính Hàn Lập dùng để
tu luyện cùng bồi dục linh thảo.

Như vậy có hai tòa động phủ thực, giả lại càng thêm an
toàn.

Khai mở động phủ xong, Hàn Lập lại đem ra bộ “Điên đảo
ngũ hành trận.”, bày ra tại phụ cận ngọn núi thấp hơn.

Nhưng Hàn Lập xoay quanh không trung trên hai ngọn núi
một lát, trong lòng vẫn chưa có cảm giác an tâm.

Hắn rõ ràng dùng bộ pháp khí mới được Tân Như Tích
tặng để bày trận, lại bày ra thêm hai bộ trận pháp lợi hại, chính là trận kỳ và
trận bàn gọi là “Thiên phong cuồng liệt trận.” và “Huyễn hành thiên la trận.”

Hai cái trận pháp này đều có phạm vi lớn, sau khi bố
trí liền có thể bao trùm hai ngọn núi trong đó.

Chúng nó tuy không có thần diệu như “Điên đảo ngũ hành
trận.” nhưng Trúc cơ kỳ tu sĩ gặp phải cũng sẽ phải chịu khổ.

Ngoại trừ Kết Đan kỳ tu sĩ ngạnh công, động phủ của
Hàn Lập cơ bản là trên vạn người tới cũng chỉ vào được một.

Bầu trời bên ngoài đại trận đã bị nhũ bạch sắc vụ khí
che dấu, ngọn núi mơ hồ nhìn không rõ, hắn khẽ cười một tiếng chậm rãi bước vào
trong vụ khí, thân ảnh tiêu thất.

Vào bên trong động phủ, Hàn Lập cũng không có nghỉ
ngơi chút nào mà lại bận rộn không ngừng.

Trước tiên đem một ít mầm linh thảo trồng bên trong ẩn
bí dược viên, dù sao muốn đề cao cũng cần phải làm cho mầm trở thành cây con
mới có thể được!

Sau đó Hàn Lập lại đem tiểu bình đặt tại một góc trong
dược viên, nhưng pháp bảo tàn phiến này vẫn thông qua động bích ngưng tụ xuất
lục dịch.

Tiếp theo hắn lại khai mở hơn mười gian mật thất lớn
nhỏ bất đồng, dựa theo Dục Trùng tâm đắc của Ngự linh tông tu sĩ, nhất nhất cải
tạo hoàn cảnh mật thất, đem đôi Bạch tri thù cùng đám kỳ trùng còn sống đem bỏ
vào trong đó, tại phụ cận còn thiết hạ cấm chế đề phòng bọn chúng chạy trốn.

Đương nhiên cũng phải đủ trùng thực, Hàn Lập cũng rải
xuống một ít trước.

Trọng yếu nhất chính là về sau, Hàn Lập không có phục
dược tiến hành đả tọa luyện khí, mà là cẩn thận từ trong túi trữ vật lấy ra hôi
bạch sắc ngọc giản tìm được bên người Việt hoàng, bên trong ghi lại rất nhiều
bí thuật cực kỳ quỷ dị.

Khiến hắn cảm thấy chấn động là “Thân ngoại hóa thân.”
thuật cũng nằm ở trong đó.

Hàn Lập đem thần thức xâm nhập vào trong ngọc giản,
nhìn kỹ thuật tu luyện này vô số lần mới rời khỏi ngọc giản, chìm vào trầm tư.

Trước kia tuy Hàn Lập trong lòng sớm đã có định kế,
nhưng hiện tại cẩn thận mà suy nghĩ lại thấy thuật tu luyện này nguy hiểm thật
sự không nhỏ!

Bởi vì trên ngọc giản đã nói rất rõ ràng, một khi tế luyện
phân thân thất bại, thần thức đem cho phân thân sẽ tự hủy diệt, vô pháp tái thu
hồi.

Mà đối với tu luyện giả, nếu thần thức không đủ cường
đại, còn có thể bởi vì thần thức tổn hao nhiều, trải qua thời gian dài sẽ lâm
vào điên cuồng, bị tâm ma phản phệ mà chết.

Hơn nữa cho d 
tế luyện thành công, cái gọi là “Thân ngoại hóa thân.” này cũng chỉ có thể tự
tiến hành tu luyện, để có thể thao túng tự nhiên thì phải là cao cấp khôi lỗi
mới được.

Căn bản với chuyện một người hóa hai, hoàn toàn biến
thành mấy người cũng kém không ít so với thần thông của tiên gia!

Chẳng qua, Hàn Lập có “Huyết ngưng ngũ hành đan.” trên
tay, hắn có cơ hội rất lớn có thể cho phân thân kết thành “Sát Đan.”, đây là
một cái kỳ ngộ ngàn năm có một, có thể có được một khôi lỗi hộ vệ tu vi Kết Đan
kỳ!

Cho dù khôi lỗi (con rối) này chỉ gần tới Kết Đan sơ
kỳ, cũng làm cho hắn có khả năng tự bảo vệ mình trước mặt Kết Đan kỳ tu sĩ.

Huống hồ điều kiện tiên quyết mấu chốt nhất tu luyện
phân thân, khó khăn nhất chính là yêu cầu có một cái phân thân có đủ linh căn
nhưng lại không chút tổn hao thích hợp để khu thể, hắn cũng đã sớm có.

Chính là Khúc Hồn, hồn phách này có thể luyện thi.

Theo lý thuyết, trừu thủ (rút ra, trích ra) nguyên
thần của tu tiên giả, đặc biệt phải là nguyên thần của người tu tiên cấp thấp,
bởi vì pháp thuật trừu thủ rất bá đạo, đại đa số đều làm cho kinh mạch trong
thân thể tổn hại, trên cơ bản là không thể tái tu luyện pháp thuật. Thế nên có
rất nhiều tu sĩ nhìn thấy Khúc Hồn thân là luyện thi lại còn có linh khí dao
động như vậy, đều cảm thấy ngoài ý muốn.

Nhưng sau khi trừu thủ nguyên thần tu sĩ, tình huống
trên thân thể tất nhiên là bình yên không việc gì vẫn có thể tồn tại nhưng khả
năng này tất cả đều là trùng hợp, có lẽ là trong cả trăm mới có một cơ hội như
vậy.

Mà không hay chính là bí thuật tế luyện “Thân ngoại
hóa thân.” này liền yêu cầu khu thể sau đó trừu thủ nguyên thần, chẳng những
thân thể phải an nhiên vô dạng còn yêu cầu phải là người tu tiên cấp thấp có tu
vi tầng sáu trở xuống.

Nếu không như vậy, việc khu thể lại càng thêm khó
khăn.

Hàn Lập tuy không biết vì sao lại có cái yêu cầu cổ
quái này, nhưng phỏng chừng cùng với phân thần khu thực lúc sau có quan hệ với
việc dễ dàng nắm giữ cách khu thể này.

Tuy nhiên không biết Khúc Hồn lúc trước như thế nào
lại bị Dư Tử Đồng cùng Mặc đại phu xảo lộng làm ra, nhưng Khúc Hồn đích xác đầy
đủ hết thảy các điều kiện, đúng là tuyệt giai khu thể tế luyện phân thân.

Mà Việt hoàng kia phỏng chừng không biết trừu thủ bao
nhiêu nguyên thần tu sĩ cấp thấp mới có thể tìm được một thân thể thích hợp.

Nếu không, tu luyện phân thân không mất nhiều thời
gian đến vậy.

Hàn Lập ngồi dưới đất suy nghĩ cả nửa ngày, hay là
quyết định đem Đại Diễn Quyết luyện đến tầng thứ hai rồi mới tế luyện phân thi,
chỉ có như vậy, tế luyện dẫu có thất bại cũng không có trở ngại gì lớn lắm.
Hiện tại, hắn đã có đầy kinh nghiệm đối với việc tu luyên Đại Diễn Quyết khiến
cho thần thức lớn mạnh.

Đương nhiên tu luyện Đại Diễn Quyết, trước tiên phải
khôi phục tu vi Trúc Cơ kỳ rồi tính, bởi vì bí thuật “Thân ngoại hóa thân.” chỉ
tu sĩ Trúc cơ kỳ mới có khả năng tu luyện.

Ma khi tế luyện phân thân hoàn tất, mặc kệ hóa thân
thuật thành công ra sao, Hàn Lập đều muốn tu luyện “Tam chuyển trọng nguyên
công.”

Dù sao cũng chỉ có công pháp này cùng với “Thanh
nguyên kiếm quyết.” mới là mấu chốt làm hắn có thể bước vào con đường lớn Kết
Đan kỳ.

Hàn Lập đem việc tu hành sau này của mình ra suy nghĩ
an bài một lượt sau đó mới tiến vào mật thất trong động phủ bắt đầu phục dụng
đan dược luyện khí.

Hiện tại hắn chính là đang phục dụng “Hoàng Long Đan.”
cùng “Kim Tủy Hoàn.” hai loại đan được cấp thấp.

Trúc Cơ Đan hiện tại đối với hắn mà nói được tính hơi
mạnh, chờ hắn tu vi luyện đến bảy tầng rồi mới đem phục dụng.

Hắn bây giờ phỏng chừng sẽ không có Trúc cơ bình cảnh
tồn tại nên rất nhanh có thể tiến vào Trúc Cơ kỳ.

Chương 374: Tu Luyện Vô Tuế Nguyệt

      Ngày
qua ngày trôi đi.

Hàn Lập mỗi ngày trừ thôi dục linh dược, điều chế mấy
thứ cần thiết “Hoàng Long Đan.” cùng “Kim Tủy Đan.”, liền ngồi xếp bằng luyện
khí hoàn toàn tiến vào trong khổ tu.

Đương nhiên, hắn cũng sẽ dựa theo Dục Trùng tâm đắc
của Ngự linh tông tu sĩ, dành thời gian dạy dỗ Bạch tri trù với đám kỳ trùng,
coi như là thú vui duy nhất trong việc tu luyện.

Giống như phỏng đoán của Hàn Lập, gần tới một năm hắn
cũng đã tiến vào cảnh giới Luyện khí kỳ tầng chín, cũng trước kia so sánh chính
là tốc độ nhanh chóng vô cùng.

Nhưng Hàn Lập đối với loại tốc độ này có chút bất mãn,
sau khi tới tầng chín, cũng ã phục dụng ba khỏa Trúc cơ đan.

Dựa vào dược lực cường đại, Hàn Lập lại tiến vào Trúc
cơ kỳ.

Luc này hắn rốt cuộc có thể sử dụng Tiên thiên chân
hỏa.

Vì thế, Hàn Lập đã đình chỉ điều phối đan được cấp
thấp, mà bắt đầu dựa theo đan phương luyện chế vài loại đan dược thích hợp sử
dụng cho Trúc cơ kỳ.

Theo tính toán của hắn, trừ “Luyện khí tán.” bởi vì
phục dụng quá nhiều nên đối với hắn đã không còn tác dụng gì, còn lại ba loại
đan phương luyện chế đan được có thể đưa hắn tinh tiến tu vi tới Trúc cơ hậu kỳ
mà không có vấn đề gì.

Chẳng qua theo kế hoạch lúc đầu, Hàn Lập thực không có
lập tức luyện khí gia tăng tu vi mà chính là tích tồn đan dược tu luyện “Đại
Diễn Quyết.”, chuẩn bị tế luyện “Phân Thân.”

Lúc trước, Hàn Lập tu luyện “Đại Diễn Quyết.” tầng thứ
nhất vô cùng thuận lời chỉ trong nửa năm đã luyện thành.

Điều này làm cho Hàn Lập trong lòng có chút vui mừng,
biết chính mình tư chất lĩnh ngộ ngũ hành pháp thuật rất kém cỏi nhưng khi tu
luyện “Đại Diễn Quyết.” đã có chút ít thiên phú, bởi vậy với việc luyện thành
tầng thứ hai cũng có tin tưởng lớn trong lòng.

“Đại Diễn Quyết.” tầng thứ hai, theo như nửa bộ công
pháp kia, sau khi tu luyện thành thần thức sẽ cường thịnh trở lại gấp mấy lần,
đồng thời khả năng phân thần cũng tăng lên gấp trăm lần. Lúc này công pháp cùng
khôi lỗi thuật kết hợp lại một chỗ mới lộ ra uy lực chân chính đáng sợ của “Đại
Diễn Quyết.”

Tuy nhiên tu luyện lên đến tầng thứ hai, khẳng định
khó khăn hơn so với tầng thứ nhất rất nhiều, nhưng tiêu phí thời gian vượt xa
so với dự liệu của Hàn Lập.

Nguyên tưởng rằng chỉ cần hai, ba năm liền luyện thành
tầng thứ hai Đại Diễn Quyết, trên thưc tế trải qua sáu năm, ngày đêm dốc lòng
luyện tập mới miễn cưỡng luyện thành.

So với dự tính lúc đầu thì đã gấp đôi thời gian, khiến
cho Hàn Lập cực kỳ bất đắc dĩ.

Mà trong lúc này, mạnh mẽ rèn luyện thần thức chính là
cái loại tra tấn đau đầu não trướng, hồi tưởng lại cũng làm cho sắc mặt đại
biến, sợ hãi không thôi.

Mặt khác tại năm thứ ba tu luyện Đại Diễn Quyết, từng
bởi vì tư cách buôn bán kinh doanh trên đảo mà vị đồ đệ của trung niên tu sĩ
trên Đăng Tiên Các đã ăn đau khổ lớn trên tay hắn, đành phụng theo mệnh lênh
của trung niên tu sĩ lại đến Tiểu Hoàn Đảo của Hàn Lập khiêu chiến.

Kết quả, trước tiên tại bên trong đại trận bị vây khốn
mệt nhọc ba ngày ba đêm, đến lúc Hàn Lập xuất quan mới phát hiện được, liền đi
ra.

Phải biết rằng, Hàn Lập bởi vì tu luyện Đại Diễn Quyết
gian nan, sớm quên tiệt việc này từ lâu rồi.

Đối mặt Hàn Lập dùng vô danh liễm khí thuật để che đi
tu vi chân thật, hán tử này bị trận pháp làm mệt nhọc mấy ngày mà có điểm khó
thở mệt nhọc, tự nhiên bị Hàn Lập nhanh chóng đánh bại, chỉ nghĩ rằng chính là
do pháp khí lợi hại của Hàn Lập, đành phải buồn bực quay về.

Trải qua việc này, qua ba năm sau, Hàn Lập tu thành
tầng thứ hai Đại Diễn Quyết, liền chuẩn bị tuy luyện bí thuật “Thân ngoại hóa
thân.”

Hắn phải tĩnh dưỡng vài ngày, làm cho nguyên thần của
mình ở trong trạng thái c đại nhất, sau đó đem Khúc Hồn đang luyện công trong
mật thất, khoanh chân cùng ngồi xuống đối diện nhau.

Hàn Lập vung tay lên, đóng chặt thạch môn mật thất
lại, ngưng thần nhìn Khúc Hồn đối diện, hồi lâu cũng không nói lời nào.

Nhìn thấy khuôn mặt Khúc Hồn xấu xí mà quen thuộc kia,
Hàn Lập trong lòng không khỏi cảm xúc hỗn loạn, nghĩ tới rất nhiều chuyện cũ đã
sớm quên, “Thất Huyền môn.”, Thải Hà sơn kia, còn có một bóng hình quen thuộc...

Nhưng cùng Khúc Hồn mộc nhiên vô thần hai mắt nhìn
nhau trong chốc lát, Hàn Lập thở dài một tiếng, rốt cuộc không hề chần chờ,
song thủ vung lên khởi động pháp quyết, quanh thân phóng xuất thanh quang nhàn
nhạt, biến mật thất thành một mảng xanh biếc.

Không lâu sau, gương mặt Hàn Lập tại trong lục quang
khẽ vặn vẹo, từng giọt từng giọt mồ hôi từ trên trán rơi xuống, hai mắt phóng
xuất bạch mang chói mắt kinh người, làm cho người ta không dám nhìn lên một
chút.

“Hây!”

Hàn Lập bỗng nhiên gầm to một tiếng, hai tay kết xuất
một cái pháp ấn cổ quái, thân mình vẫn không nhúc nhích, nhưng từ trong lỗ mũi
lại thở ra một lục sắc quang đoàn lớn nhỏ bằng ngón cái, bay nhanh đến chỗ Khúc
Hồn cũng theo lỗ mũi đi vào trong cơ thể.

Mà lúc này sắc mặt Hàn Lập đã tái nhợt vô cùng, mồ hôi
đổ xuống, nhưng bạch sắc trong mắt lại càng thêm chói sáng, cuối cùng từ trong
mắt trực tiếp phún xuất hai luồng bạch quang tinh tế, bắn thẳng vào trong đôi
mắt của Khúc Hồn, hai người không hẹn mà thân thể cùng run lên...

Thạch môn luyện công mật thất này đóng cửa chính là đã
hơn một tháng, thẳng đến trung tuần tháng thứ hai, thạch môn mật thất rốt cục
cũng chậm rãi mở ra, Hàn Lập từ bên trong đi ra vẻ mặt tiều tụy nhưng thần sắc
có vẻ cực kỳ hưng phấn.

Lần này tế luyện phân thân, rốt cuộc thành công trong
đau khổ.

Tuy còn không biết hiệu quả như thế nào nhưng tối
thiểu không xuất hiện hiện tượng pháp phản, điều này làm cho Hàn Lập thở phào
nhẹ nhõm.

Nhưng vừa ra khỏi mật thất, hắn lại lập tức tiến vào
một gian thạch thất bắt đầu bế quan.

Lần tế luyện này làm cho nguyên khí của hắn cũng tổn
thương không nhẹ, nếu không lập tức phục dược luyện khí, chỉ sợ sẽ có nguy cơ
rơi xuống tu vi Luyện Khí kỳ.

Cho nên trong khi tế luyện hóa thân Khúc Hồn, bởi vì
phân thần còn chưa hoàn toàn nắm giữ khu thể (điều khiển thân thể), đành phải ở
lại trong mật thất tiếp tục thích ứng.

Ngắn ngủn vài tháng sau, Hàn Lập liền khôi phục nguyên
khí tổn thương, nhưng lại vẫn không xuất quan mà lại trực tiếp nghiên cứu
phương pháp tu luyện “Tam chuyển trọng nguyên công.”

Phương pháp tu luyện “Tam chyển trọng nguyên công” đã
nói rất rõ ràng, người tu luyện
đạt tới tu vi Trúc cơ hậu kỳ liền tản mát đại bộ phân tu vi “Thanh Nguyên Kiếm
Quyết.” theo Trúc cơ lúc đầu trở lại tu luyện, đồng thời đem chân nguyên tiến
hành áp súc ngưng tụ, tận lực làm dịch hóa chân nguyên Trúc cơ kỳ càng nhiều
càng tốt, như vậy sẽ giảm bớt được bình cảnh trở lực khi kết đan.

Theo như vị cao nhân sáng lập công pháp này phỏng
đoán, qua ba lượt tán công rồi tu luyện lại, sẽ có một nửa khả năng có thể kết
thành kim đan.

Hàn Lập tá xong, tuy không có đạt tới tu vi Trúc cơ
hậu kỳ, mà là ở Trúc cơ trung kỳ thì cũng cảm thấy ngoài ý muốn với việc tán
công này.

Nhưng hắn cũng không thèm để ý việc này!

Trên ngươi Hàn Lập xem ra Trúc cơ hậu kỳ cùng Trúc cơ trung
kỳ tán công cũng khác nhau, chính là vấn đề ở chỗ áp súc ngưng tụ chân nguyên
ít hay nhiều.

Chỉ cần áp súc cố hóa chân nguyên thẳng một đường
không có biến hóa gì, hơn nữa về sau hai lần tới Trúc cơ hậu kỳ lại tán công,
thì sẽ không còn bất cứ trở ngại nào nữa.

Hàn Lập dốc lòng nghiên cứu “Tam chuyển trọng nguyên
công”, mấy tháng sau tự mình hoàn toàn lĩnh ngộ thấu triệt công pháp, liền điều
chế đại lượng đan dược rồi tiến vào mật thất.

Hắn lần này hạ định quyết tâm, không đem công pháp này
luyện thành, luyện đến tầng thứ sáu Thanh Nguyên kiếm quyết, tuyệt không xuất
động phủ.

Cho nên dung hợp thân thể Khúc Hồn, Hàn Lập không
ngừng phục dụng đan dược luyện khí, làm chuẩn bị cho Trúc cơ tiền kỳ.

Bởi vì linh căn Khúc Hồn là “Tam linh căn.” thuộc
tính, còn tốt hơn nhiều so với tư chất Hàn Lập, cho nên dùng đan dược hiệp trợ,
tốc độ tu luyện của hắn cơ hồ không kém gì Hàn Lập, tu vi điên cuồng tăng lên.

Như Hàn Lập phỏng chừng, chỉ gần hai năm liền có thể
Trúc cơ.

Hơn nữa Hàn Lập đã sớm tán phát hôi bạch chi khí (khí
màu xám trắng) từ trong ngọc giản, thiêu xuất ma công Việt hoàng tu luyện
“Huyết luyện thần quang”, đem cho Khúc Hồn tu luyện sau khi Trúc cơ.

Dù sao ma công này trên người Việt hoàng rất cường
đại, chính mắt hắn thấy được.

Cho nên sau khi kết đan, công pháp này không có pháp
quyết để tiếp tục tu luyện, không thể tiến thêm được một tầng, Hàn Lập cũng
không vì vậy mà để ý.

Bởi vì cho dù Sát Đan kết thành, phân thi Khúc Hồn này
cũng chỉ có thể duy trì tại tu vi Kết đan sơ kỳ, có hay không công pháp sau đó
cũng không khác nhau.

Hàn Lập lần tu luyện này, thời gian thật sự là dài!

Tục ngữ nói không sai, tu luyện vô tuế nguyệt (không
năm tháng), đảo mắt đã hơn hai mươi năm qua đi.

Hàn Lập ở trong mật thất lâu như vậy thực không có rời
khỏi động phủ, cũng không có hiện thân trước mặt cư dân trên đảo.

Mà Tiểu Hoàn Đảo từ khi vị tiên sư Hàn Lập đến đây, về
sau đối với mấy trăn dân cư trên trấn mà nói cơ hồ không có ảnh hưởng gì.

Cho nên ngư dân trên đảo vẫn đánh cá ngày ngày.

Đương nhiên, rõ ràng có thể thấy được hai ngọn núi bị
bạch vụ nồng đậm che dấu đi, trở nên mơ hồ không rõ, làm phàm nhân cư dân trên
Tiểu Hoàn Đảo lúc đầu có chút không thích ứng.

Nhưng năm tháng qua đi, người trên trấn cũng thành
thói quen với cảnh tượng này, trở nên bình thường.

Chẳng qua người trên trấn đã được đại nhân dặn dò,
ngàn vạn lần không tới phụ cận ngọn núi sát bạch vụ kia.

Bởi vì chỉ cần vừa đi vào, sẽ hoàn toàn bị lạc phương
hướng, không thể đi tới đích, chỉ có bị mệt nhọc mấy ngày nếm đủ đau khổ, phải
kêu to “Hàn tiên sư” mấy tiếng, sau đó mới có thể xuất hiện đạo lộ thoát khốn
đi ra ngoài.

Liên tiếp vài lần xuất hiện loại sự việc này, cư dân
trên trấn tự nhiên biết được vị Hàn tiên sư này không thích quấy rầy.

Nhưng chỉ cần không lại gần ngọn núi mà chỉ chặt cây
hái củi gần Tiểu Hoàn Sơn thì sẽ không hề bị gì.

Hơn nữa linh thạch khuyết thiếu hàng năm của phòng hộ
trận pháp trên thôn trấn, chỉ cần trưởng trấn đứng ở bên ngoài bạch vụ hướng về
phía ngọn núi kêu lớn vài tiếng, linh thạch cần thiết cho một năm sẽ ở trong
một cái khay tự động từ trong bạch vụ bay ra, chỉ cần người tới đem linh thạch
trở về, mọi chuyện sẽ xong xuôi.

Đương nhiên hai mươi năm qua đi, nguyên trưởng trấn đã
sớm thay thế. Hiên tại trưởng trấn mới của Tiểu Hoàn Đảo mà Hàn Lập nhìn thấy
chính là ngư dân mặt đen Hắc Quý, chẳng qua hắn muốn linh thạch cũng có được
theo cách cũ.

Cứ như vậy, cư dân trên Tiểu Hoàn Đảo đối với vị Hàn
tiên sư không có ủng hộ gì cực kỳ nhưng cũng có được ấn tượng tốt trong dân.

Nhưng một ngày này, Hàn Lập đi ra khỏi động phủ.

Báo cáo nội dung xấu