Phàm nhân tu tiên - Chương 1903 - 1904

Chương 1903:
Cửu Dương Cương Nhật Tuyệt Trận

 “Ngũ
Dương hóa Nguyệt! Tính toán thời gian thì hẳn là hai tháng sau sẽ phát sinh kỳ
cảnh mà ngày trăm năm mới có một lần này. Nhưng chuyện này sao lại có liên quan
đến pháp trận hộ thành của quý thành?” Ánh mắt Ngân Quang tiên tử lưu chuyển,
có chút ngạc nhiên mở miệng.

“Vào ngày Ngũ D Nguyệt, thiên địa chính
dương chi lực sẽ bị thiếu hụt hơn một nửa. Không lẽ đại trận của quý thành liên
quan với thiên địa dương lực!” Hàn Lập tinh thông trận pháp chi đạo, như ngộ ra
điều gì hỏi lại.

“Hàn đạo hữu nói không sai, bốn đại tông
môn chúng ta ở trong Ỷ Thiên Thành bố trí Cửu Dương Cương Nhật pháp trận. Pháp
trận này thu nạp đến thiên địa dương lực càng nhiều thì uy năng phát ra càng
kinh người! Thậm chí khi toàn thịnh, điều động toàn bộ uy năng của nó cũng có
thể đánh chết Ma tộc tôn giả. Chính là bằng vào trận này, bổn thành mới có thể
khiến Ma tộc đại quân vẫn không dám toàn lực công thành. Nhưng đại trận này
phải có chín nơi tuyệt địa hỏa chi lực mới có thể bày ra, tài liệu hao phí cơ
hồ dốc hết của bốn đại tông môn, có điều vẫn còn chút khuyết điểm, cần phải có
thời gian thu nạp lượng lớn thiên địa dương lực mới có thể kích thích đối địch.
Lúc bình thường thì tự nhiên không có vấn đề, nhưng nếu gặp ngày Ngũ Dương hóa
Nguyệt, thiên địa dương lực thiếu hụt lớn, sẽ không cách nào duy trì mà mất đi
hiệu lực.” Chân mày Lâm Loan tiên tử nhíu chặt trả lời.

“Cửu Dương Cương Nhật Tuyệt Trận? Có pháp
trận uy năng lớn như thế sao? nhưng tên lại xa lạ như vậy, tiểu muội chưa từng
nghe nói qua.” Nét kinh nghi trên mặt Ngân Quang tiên tử vẫn chưa biến mất,
ngạc nhiên hỏi.

“Ngân Quang muội muội không biết cũng là
bình thường, pháp trận này là của bốn đại tông môn chúng ta tập trung hơn mười
tông sư, trước sau tốn hao hằng ngàn năm thời gian mới nghiên cứu ra, uy năng cường
đại tuyệt không dưới thượng cổ tuyệt trận trong truyền thuyết.” Lâm Loan tiên
tử cười giải thích một câu, trong giọng nói có vẻ ngạo nghễ.

Hàn Lập nghe lời ấy, sắc mặt vẫn như thường
nhưng trong lòng giật mình. Có thể ngạnh sanh sanh khai sáng ra một tuyệt trận
mới đáng sợ như thế, cũng chỉ có những thế lực lớn thế này mới tập trung nhiều
nhân lực vật lực làm được chuyện này.

Xem ra thực lực của bốn đại tông môn này
không phải chuyện đùa, sớm đã chuẩn bị vì lần Ma Kiếp này.

Chẳng những tụ tập được bốn tồn tại Hợp Thể
mà còn có kỳ trận như thế làm chỗ dựa.

Hàn Lập ngẫm nghĩ, bỗng nhiên cười một
tiếng mở miệng:

“Hai vị đạo hữu, mặc dù Cửu Dương Cương
Nhật đại trận uy lực không nhỏ nhưng nếu tới đây là đám ma tộc tinh nhuệ do bốn
Ma Tôn chỉ huy, sợ rằng chỉ bằng pháp trận này thì không thể nào khiến Ma tộc
đại quân kiêng kỵ đến như thế.”

“Không sai, pháp trận tất nhiên uy lực vô
cùng lớn nhưng mấu chốt là điều động vô cùng chậm chạp, dùng để đối phó với bốn
tôn giả Ma tộc xác thực có phần miễn cưỡng. Huống chi trong Ma tộc cao cấp tinh
nhuệ còn có Ma Tôn hậu kỳ đại thành, như thế sợ rằng chỉ với một đại trận không
thể cản được đường tiến của đối phương.” Ngân Quang tiên tử sau khi tự đánh
giá, có vẻ kinh nghi hỏi.

“Ngoài Cửu Dương Cương Nhật tuyệt trận, ban
đầu bổn thành còn có một số thủ đoạn lợi hại đủ để uy hiếp Ma tộc tôn giả. Bất
quá những thủ đoạn này có rất nhiều hạn chế cùng sử dụng, đến hôm nay thì không
còn bao nhiêu tác dụng. Những Ma tộc tôn giả kia cứ cách mấy lại phái một bộ
phận nhân thủ đến đây tấn công một lần, bổn thành đã phải dùng đến toàn bộ các
thủ đoạn ẩn dấu lúc trước mà tiêu hao sạch sẽ. Tình hình cụ thể như thế nào,
sau đây mấy người bọn họ sẽ nói lại cho hai vị đạo hữu.” Thanh Long thượng nhân
nghe đến đây, nhưng cười khổ một tiếng nói.

“Không sai. Những Ma tộc tôn giả cực kỳ
đáng hận, mỗi một lần công thành đều dùng nhiều thủ đoạn làm tiêu hao hệ thống
phòng thủ của bổn thành, nhiều lần hai người chúng ta thấy tình thế nguy cấp
đành lao ra ngoài thành đối địch, bọn họ lập tức hiện thân vây công. Nếu không
phải vận dụng đến bí thuật, thiếp thân cùng Thanh Long đạo hữu nhiều khả năng
đã phải bước theo hai đạo hữu khi trước rồi.” Không biết Lâm Loan tiên tử nghĩ
tới điều gì mà ngọc dung lại hiện vẻ mặt thống hận dị thường.

“Xem ra tình hình của quý thành đúng là
không ổn. trước hết Hàn mỗ muốn nghe mấy vị đạo hữu nói qua một phần.” Hàn Lập
bình thản nói.

“Ừm, trước tiên hiểu rõ một chút cũng tốt.”
Ngân Quang tiên tử thấy sự việc biến chuyển tốt, thần sắc dễ nhìn hơn rất nhiều
đồng ý.

“Thạch đạo hữu, ngươi đem đại khái tình
hình Ỷ Thiên Thành chúng ta kể lại cho hai vị đạo hữu” Thanh Long thượng nhân
nghe vậy gật đầu, lập tức hướng sang phân phó một tiếng.

“Vâng, Đại trưởng lão!” Một lão giả bào xám
tro lập tức cung kính bước ra một bước.

Hắn hướng sang hai người Hàn Lập thi lễ rồi
liền nghiêm nghị, giới thiệu nói:

“Hồi bẩm hai vị tiền bối, tình cảnh hiện
tại của Ỷ Thiên Thành chúng ta xác thực không tốt lắm. Hơn vạn pháo đài mà bổn
thành xây dựng phụ trợ từ lúc mấy tháng trước đã bị Ma tộc tiến đánh đều không
còn. Mười ba tầng cấm chế che thành dưới sự tấn công của Ma tộc mấy ngày nay đã
bị phá hủy mất năm. Nếu muốn tu phục những thứ cấm chế này như lúc đầu cần thời
gian trên dưới một tháng mới được. Đồng giáp Khôi Lỗi là lực lớn nhất cho đại
quân thủ thành. Trước khi chiến đấu số lượng đầy đủ mười vạn, sau chiến đấu
kịch liệt nay giảm bớt chỉ còn lại hơn bảy vạn. Hơn nữa bảy vạn khôi lỗi còn
lại đã bị thương chồng chất, cấp bách phải được tu bổ. Nếu không đại quân thủ
thành còn bị tổn thất nhiều hơn nữa, rất nhanh sẽ tăng lên. Điểm chết người
chính là không lâu lúc trước, vài tòa thành dùng để che chắn nhãn trận của đại
trận bổn thành đã bị một đám Già Luân Chiến Ma đột nhập vào trong phá hủy rồi.
Kể từ đó, năng lực phòng ngự của bổn thành đã giảm đi ba phần. Những Linh Thú
doỶ Thiên môn cùng Thiên Hoàng Tông đào tạo ra...” Lão giả bào xám tro còn chưa
nói hết sự tình thì sắc mặt Ngân Quang tiên tử đã trở nên khó coi.

Hàn Lập nghe thì chân mày cũng nhíu lại,
nghe tiếp một lát bỗng nhiên chen miệng nói vào:

“Hàn mỗ làm sao chỉ nghe toàn chuyện hỏng
bét, không lẽ không có một tin tức nào tốt hơn sao?”

“Hồi bẩm Hàn tiền bối, tin tức tốt cũng có
một chút! Trong mấy ngày nay nhân thủ của bổn thành tổn thất không đáng bao
nhiêu, xét cả tu sĩ trung hạ cấp hay là lực sĩ bình thường chỉ tổn thất một
thành mà thôi. Chỉ là trải qua thời gian xuất chiến dài như thế, hai vị đã ngã
xuống là một đả kích trên phương diện tinh thần. Bổn thành trù bị linh thạch
cùng các loại tài liệu khác cũng cực kỳ đầy đủ, nếu kiên trì phòng thủ mấy chục
năm cũng tuyệt không có vấn đề...” Lão giả bào xám tro xoay chuyển lời nói, sự
tình thế này thật đúng làm phấn chấn lòng người.

“Ừm, nếu phương diện tài liệu cùng nhân thủ
không có vấn đề, hơn nữa có chúng ta đến giúp thì hẳn có cơ hội thủ được Ỷ
Thiên Thành.” Ngân Quang tiên tử khẽ thở ra một hơi, có chút an tâm.

“Ta cùng Thanh Long đạo hữu cũng nghĩ như
thế. Có hai vị đạo hữu tương trợ, những Ma tộc tôn giả kia nếu xuất thủ lần
nữa, bốn người chúng ta cũng không phải sợ bọn họ liên thủ rồi. Những Vạn Tượng
Ma Kỵ cùng Già Luân Chiến Ma mặc dù khó dây dưa nhưng vẫn có biện pháp đối phó.
Chỉ cần chúng ta có thể thể hiện được thực lực không thua đám Ma tôn của đối
phương, tới đó sẽ khôi phục được sĩ khí.” Thanh Long thượng nhân vui mừng nói.

“Đúng là như thế. Lần sau nếu Ma tộc lại
đến công thành thì chúng ta bốn người chỉ cần nghĩ cách vây lấy mấy tên Ma Tôn,
sau đó lại điều động Cửu Dương Cương Nhật Tuyệt Trận, nói không chừng có thể
khiến một hai Ma Tôn bị thương nặng.” Tâm cơ Lâm Loan tiên tử vừa động nhẹ
giọng nói.

“Chỉ sợ sẽ không đơn giản như thế. Đám Ma
Tôn đã thấy hai người chúng ta tiến vào Ỷ Thiên Thành, lần sau công thành đương
nhiên sẽ phòng bị. Hơn phân nửa đã chuẩn bị thủ đoạn khác để đối phó Cửu Dương
Cương Nhật đại trận hoặc tạm dừng can qua đợi thời cơ, chờ đến ngày Ngũ Dương
hóa nguyệt. Sau khi đại trận mất đi hiệu lực thì mới toàn lực tấn công Ỷ Thiên
Thành.” Hàn Lập lắc đầu nói.

“Hắc hắc, đám Ma Tôn cũng có thể hành động
như thế, nhưng như vậy bổn thành cũng có thiowf gian phục hồi. Trong khoảng
thời gian này, một lần nữa khôi phục lại hiệu lực cấm chế đã hỏng, hơn nữa tu
bổ lại đại quân đồng giáp Khôi Lỗi, cũng vận dụng vài thủ đoạn lợi hại trù bị
cho bổn thành. Dù Cửu Dương Cương Nhật Tuyệt Trận mất đi hiệu lực thì chúng ta
vẫn có thể thủ ở Ỷ Thiên Thành. Bất quá lúc đó còn cần hai vị đạo hữu thật lực
mạnh mẽ tương trợ rồi.” Hai mắt Thanh Long thượng nhân chợt lóe tinh quang,
cười lạnh nói.

“Ừm, xem ra trước mắt cũng chỉ có thể làm
như thế. Chỉ cần mấy Ma Tôn kia thật sự xuất chiến, Hàn mỗ sẽ hết sức giúp hai
vị đạo hữu giúp một tay.” Hàn Lập trầm ngâm chốc lát liền chậm rãi gật đầu.

“Lâm tỷ tỷ yên tâm, tiểu muội đã đến nơi
đây đương nhiên sẽ giúp tỷ tỷ vượt qua quan ải này.” Ngân Quang tiên tử cũng
thản nhiên cười nói.

“Thiếp thân đa tạ hai vị.” Lâm Loan tiên tử
thấy hai người chính thức tỏ thái độ thì nhất thời mừng rỡ.

Thanh Long thượng nhân cũng lộ vẻ mừng rỡ
vẻ luôn miệng đa tạ

Thời gian về sau, Hàn Lập cùng Ngân Quang
tiên tử quay sang hỏi thăm cặn kẽ những tu sĩ Luyện Hư kỳ về những điều liên
quan đến phòng thủ Ỷ Thiên Thành, sau khi nhận được câu trả lời hài lòng liền
theo sự hướng dẫn của hai thị nữ ngoài điện cáo từ nghỉ ngơi.

Trải qua thời gian dài lên đường, hai người
trước tiên cần nghỉ ngơi thật tốt, sau đó mới dễ bề đại chiến có thể bộc phát
bất cứ lúc nào.

Dĩ nhiên trước khi đi, Thanh Long thượng
nhân đưa cho mỗi người một cái ngọc giản ghi lại thông tin về Ma tộc.

Như vậy lúc bọn họ nghỉ ngơi cũng có thể
hiểu rõ cặn kẽ một số tin tức mạnh yếu của địch nhân.

Hàn Lập hai người rời khỏi, sau đó mấy tên
tu sĩ Luyện Hư kỳ cũng cung kính thối lui ra khỏi đại điện. Lúc này Thanh Long
thượng nhân nhìn về cửa điện rồi thở dài một tiếng!

“Sao, thượng nhân vẫn còn điều lo lắng
sao?” Lâm Loan tiên tử thấy vậy nhẹ nhàng cười một tiếng hỏi.

“Sao có thể không lo đây? Tiên tử cũng đã
biết việc ngày đó hai vị đạo hữu ngã xuống. Hai gã Ma Tôn đáng sợ vượt xa bọn
ta tưởng tượng, sợ rằng dù có Hàn Ngân hai vị đạo hữu tương trợ thì cũng không
có bao nhiêu cơ hội thủ thắng.” Năm ngón tay giấu trong tay áo của Thanh Long
thượng nhân vô thức nắm chặt, thanh âm trở nên trầm thấp.

“Nhưng hai ta cũng không phải dùng lời nói
suông để gạt hai vị đạo hữu kia. Chỉ cần chúng ta vận dụng vật kia, không phải
không có cơ hội thủ thắng.” Sắc mặt Lâm Loan tiên tử có chút khó coi rồi lập
tức cười lạnh một tiếng.

Chương 1904:
Hậu Nhân Của Thánh Tổ

 “Đạo
hữu tính thật sự thả nó ra? Năm đó cũng thừa dịp quái vật nhất thời suy yếu,
bốn người chúng ta liên thủ mới đem nó phong ấn trong Cửu Dương Cương Nhật đại
trận. Vạn nhất đại trận bị phá thì nó chính là một đòn sát thủ khác với đám Ma
tộc. Có điều nói không chừng quái vật sẽ quay lại công kích chúng ta trước. Dù
sao nó vẫn có một chút linh trí.” Thanh Long thượng nhân lo lắng mở miệng.

“Thượng nhân không cần quá lo điểm này.
Huyết Hồn Phù sắp chế tạo xong, đang tiến hành giai đoạn xung linh cuối cùng.
Ta đã hỏi qua mấy tông sư trong bản môn đặc biệt phụ trách việc này. Phù này đã
đạt được hơn một nửa uy năng so với thiết kế ban đầu. Chỉ cần thiết hạ Huyết
Hồn Phù vào quái vật kia, dù không thao túng được hoàn toàn thì vẫn dư sức
khống chế. Không để nó quay lại công kích chúng ta. Điều quan trọng là chúng ta
có thể vượt qua được hai tháng này không? Đem con thú này phong ấn trong Cửu
Dương Cương Nhật đại trận, nếu pháp trận này không tự dừng lại thì chúng ta
cũng không thể giải khai phong ấn thả nó ra. Hơn nữa ta và ngươi cũng rất rõ,
mấy tên Ma Tôn kia không muốn tổn thất quá nhiều thuộc hạ. Nếu hiện giờ Ma Tộc
toàn lực công thành thì cho dù có Cửu Dương Cương Nhật đại trận, chúng ta cũng
không thể đương nổi với thế công của chúng.” Đôi mắt đẹp của Lâm Loan tiên tử
chớp động nói.

“Huyết hồn phù đã chế thành thì thật sự quá
tốt. Hiện tại có Ngân Quang tiên tử cùng Hàn đạo hữu thì hẳn chúng ta có thể
miễn cưỡng chống đỡ được đến ngày đó. Ma tộc ngàn vạn lần cũng không nghĩ tới.
Chúng đợi tới ngày Ngũ Dương hóa nguyệt thì chúng ta cũng rất mong chờ ngày
đó.” Thanh Long thượng nhân nghe vậy mừng rỡ.

"Có quái vật kia trợ giúp thì xấu nhất
sẽ là lưỡng bại câu thương với Ma Tộcthành không được, chúng ta lập tức mang đệ
tử cùng những thứ trọng yếu chạy tới Thiên Uyên thành. Đến đó tránh không khỏi
ăn nhờ ở đậu nhưng tánh mạng có thể bảo toàn trong Ma Kiếp. Trước ngày Ngũ
Dương hóa Nguyệt, đạo hữu hãy đem tài liệu hữu dụng trong thành cùng tâm phúc
đệ tử tập trung lại. Một khi có biến lập tức dùng đến “Phá Vân Lăng “đem bọn
chúng rời thành. Mấy người chúng ta chỉ cần cuốn lấy mấy tên Ma Tôn kia, bọn đệ
tử trọng yếu hẳn sẽ chạy thoát.” Lâm loan tiên tử cười nói, mưu kế chặtchẽ an
bài thỏa đáng đường lui.

“Ừm, cũng chỉ có thể như thế. Thật là đáng
tiếc, nếu Hoàng Liệt hai vị đạo hữu còn tồn tại thì Ỷ Thiên thành sao lại nguy
cơ đến mức này!” Thanh Long thượng nhân thấy mọi chuyện không có vấn đề, nghĩ
lại thì tỏ ra thương tiếc nói.

“Đúng là như thế. Không ai ngờ được đám Ma
tộc tôn giả lại gian trá như thế. Nếu không với sự chuẩn bị kỹ của bốn người
chúng ta, một khi liên thủ thi triển Tứ Tượng Phiên Thiên trận pháp thì đối phó
mấy tên này tuyệt sẽ không thể ở hạ phong.” Lâm loan tiên tử nghe vậy cũng khẽ
thở dài.

“Được rồi, mọi chuyện cứ định như vậy. Bất
quá hiện hai đại tông môn mất đi thái thượng trưởng lão nên ảnh hưởng không tốt
đến nhân tâm sĩ khí. Lâm tiên tử vẫn phải chú ý nhiều hơn một chút. Còn công
việc tu bổ đồng giáp Khôi Lỗi, các tài liệu cần thiết nhất định phải cung ứng
đầy đủ. Bốn đại tông môn chúng ta phải mất mấy ngàn năm mới luyện chế ra được
đại quân Khôi Lỗi này. Chính là thủ đoạn chủ yếu để đối phó với Vạn Tượng Ma
Kỵ”

“Việc này là đương nhiên, nhưng để đối phó
với Già Luân Chiến Ma thì chúng ta phải điều động ra quân bài chủ chốt, là nhóm
lực lượng tinh nhuệ nhất. Chỉ dựa vào đại quân khôi lỗi tuyệt đối không thể
ngăn chặn nổi.” Lâm Loan tiên tử không chút do dự gật đầu, tu vi của nàng thấp
hơn Thanh Long thượng nhân một chút nhưng xử lý mọi việc trong thành lại chiếm
vị thế chủ đạo.

Thời điểm hai Hợp Thể kỳ còn sống sót của
nhân tộc đang thương thảo thì cách nơi đây mấy vạn dặm. Trong một tòa sơn cốc
khổng lồ bị ma khí quay cuồng bao phủ, bốn gã Ma tộc cấp tôn giả cũng đang hội
tụ thương thảo trong một gian đại sảnh.

Một gã đại hán mặc hắc giáp ngông nghênh
ngồi ở chủ vị phía trên. Một thiếu niên vận bào trắng trên mặt không biểu lộ
chút biểu cảm, đang tựa vào một cây cột đá nơi cửa chính.

Còn một mỹ nữ vóc người nhỏ xinh một thân
trường y thủy sắc, cười khẽ mà không nói.

Cuối cùng một cự nhân cao bốn trượng vận
chiến giáp màu lửa hồng, toàn thân chỉ để lộ ra đôi mắt co hỏa diễm ẩn hiện lưu
chuyển không ngừng trong đó.

“Cái gì, ba người Lực tôn giả đồng thời bị
người diệt sát, lại còn lệnh cho chúng ta tạm thời dừng công kích Ỷ Thiên
Thành, phái nhân thủ đi điều tra rõ ràng chuyện này!?” Vừa mới nghe hắc giáp
đại hán nói, cự nhận vận hỏa hồng giáp phát ra một tiếng gầm như không tin nổi.

Cho dù hắn đã giảm thấp thanh âm nhưng vẫn
to lớn chấn động ong ong trong đại sảnh khiến mấy người không khỏi nhướng mày!

“Tàng huynh không phải giỡn với bọn tiểu
muội chứ?” V nữ tử Ma tộc nhỏ xinh kinh nghi mở miệng hỏi.

“Ta trở về thì vừa mới nhận được lệnh. Mệnh
lệnh do Huyết Quang đại nhân tự lưu ấn ký tuyệt không giả. Hơn nữa Âm Dương Nhị
Sát mà đại nhân đem theo bên người cũng đã phái đi, qua một tháng nữa là đuổi
kịp tới gặp chúng ta ở đây. Tựa hồ như ba người Lực tôn giả bị tập kích mà
chết. Không những vậy mà còn làm mất đi một vật vô cùng quan trọng của Huyết
Quang đại nhân.” Hắc giáp đại hán lại âm trầm trả lời.

“Âm Dương Nhị Sát lại bị phái đi ra ngoài?
Xem ra vật kia trọng yếu vô cùng đối với Huyết Quang đại nhân. Tàng huynh,
ngươi có biết rốt cuộc ba người Lực tôn giả đã làm mất vật gì, lại có thể khiến
Thánh Tổ đại nhân tức giận như thế!” Nữ tử nhỏ xinh có chút hoảng sợ.

“Thánh Tổ đại nhân không nói rõ. Đợi khi Âm
Dương Nhị Sát đến thì các ngươi có thể hỏi.” Hắc giáp đại hán lắc đầu nói.

“Khách khách, Thánh Tổ đại nhân đã không
muốn nói, chúng ta chủ động hỏi chẳng phải tự tìm phiền toái hay sao? Bất quá,
mắt thấy cái gai nhọn Ỷ Thiên Thành này sắp nhổ xuống thì lại phải dừng tay.
Đúng là kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Đáng tiếc!” Nữ tử nhỏ xinh mở trừng hai
mắt, sau đó lại nheo nheo mắt phát ra một tràng cười khẽ.

Nàng chỉ là một tôn giả Hợp Thể sơ kỳ Ma
tộc, có điều đối mặt hắc giáp đại hán là Ma Tôn Hợp Thể hậu kỳ đại thành mà
không mấy kính sợ.

“Không phải là buông tha, chỉ tạm thời
không công phá mà thôi. Ỷ Thiên thành có thêm hai tu sĩ Hợp Thể kỳ cao cấp có
chút thần thông. Bây giờ chúng ta gây rối cũng không ảnh hưởng đến chúng. Chờ
ngày Ngũ Dương hóa nguyệt đến là chúng ta sẽ tổng tiến công. Huống chi khi Âm
Dương Nhị Sát đến thì mời bọn họ tiện giúp một tay. Như vậy dù nhân tộc có quỷ
kế nào, dưới sức mạnh tuyệt đối căn bản không đáng nhắc.” Hắc giáp đại hán bất
động thanh sắc nói.

“Điều này cũng đúng, thêm Âm Dương Nhị Sát
sát xuất thủ thì đánh bại Ỷ Thiên Thành dễ như trở bàn tay. Bất quá nghe khẩu
khí của Tàng huynh, hình như đã giao thủ qua với hai tu sĩ mới tới cứu viện kia
rồi. Như vậy có thể nói một chút về thần thông của bọn họ chăng!” Đôi nhãn châu
của nữ tử chuyển động rồi bỗng nói.

“Gặp hai gã tu sĩ mới đến, không riêng gì
Tàng mỗ mà cả Lãnh Nhận cũng giao thủ qua.” Hắc giáp đại hán nghe nữ tử hỏi vậy
thì nhíu mày một cái, sau đó chậm rãi trả lời.

“Lãnh huynh, ngươi đã động thủ qua cùng
viện binh nhân tộc rồi, thực lực của bọn họ thế nào?” Lần này là hồng giáp cự
nhân ong ong trực tiếp hỏi.

“Một sơ kỳ, một trung kỳ. Một mạnh một
yếu!” Thiếu niên áo bào trắng tựa hồ không thích nói chuyện, một hồi lâu mới
phun ra được mấy câu.

“Lãnh đạo hữu, ngươi nói vậy thật mơ hồ a!
Lãnh huynh là hậu nhân trực hệ của Tuyết Thiên Thánh Tổ, một thân thần thông
vượt xa tồn tại cùng cấp. Miệng ngươi nói mạnh yếu thật khác với cảm thụ của
chúng ta!” Nữ tử nhỏ xinh ngẩn ra rồi lại che miệng thản nhiên cười.

“Một người trong đó không bằng ngươi, một
người khác có thể đánh chết ngươi. Ta nói để các ngươi rõ!” Vẻ mặt thiếu niên
áo bào trắng không chút thay đổi, lại khiến tiếng cười của nữ tử chợt ngừng
lại. Ngọc dung của nàng hết chuyển từ trắng lại sang xanh.

“Lãnh huynh nói thế có khuyếch đại chăng?
Vũ Tiên tử cũng là hậu nhân trong các chi thứ của Minh La đại nhân, dù huyết
mạch trên người không bằng đạo hữu thừa kế huyết mạch thuần khiết Thánh Tổ,
nhưng tôn giả cùng cấp bình thường nào có thể sánh bằng.” Ngọn lửa trong mắt
hồng giáp cự nhân bốc mạnh lên, đồng thời truyền ra thanh âm ong ong không tin.

“Lãnh mỗ chỉ nói phán đoán của mình, tin
hay không tùy ngươi.” Thiếu niên áo bào trắng lạnh giọng trả lời.

Hồng hỏa giáp cự nhân nghe xong, nhất thời
hết chỗ nói.

“Ha ha, Lãnh huynh đệ nói chuyện không dễ
lọt vào tai nhưng đúng là trong hai tu sĩ nhân tộc mới xuất hiện, có một người
rất bất thường. Người này thân thể mạnh mẽ không dưới ta. Đồng thời tựa hồ có
thần lực lớn lao, có thể đón lấy Vạn Trọng Nhất Khí Đại Cầm nã của ta mà vẫn vô
sự. Nên biết rằng sức mạnh một trảo này ẩn chứa một tia pháp tắc, uy năng đủ có
thể di sơn đảo hải!” Vào lúc này hắc giáp đại hán ngáp một cái nói.

“Người này thật khó giải quyết như thế?”
Sắc mặt nữ tử nhỏ xinh vừa khôi phục, giờ lại nghe hắc giáp đại hán nói thì
trong lòng không khỏi nhảy dựng, đích thực giật mình.

“Lãnh huynh đệ nói vậy không chút khuếch
đại. Tu sĩ nhân tộc kia gây cho ta cảm giác cực kỳ nguy hiểm, ta không nắm chắc
đánh bại được hắn. Vì vậy ta cùng Lãnh huynh đệ mới gặp một chút liền lập tức
quay về. Hai vị đạo hữu nếu gặp thì cẩn thận một chút!” Thần sắc hắc giáp đại
hán ngưng tụ, trịnh trọng nói.

“Đa tạ Tàng huynh cùng Lãnh huynh đã nhắc
nhở. Bất quá nếu gặp, ta thật muốn biết thần thông của hắn có lợi hại đúng như
hai vị đạo hữu nói hay không!” Nữ tử nhỏ xinh gật đầu. Đôi mắt đẹp lại hiện vẻ
hiếu chiến.

Hắc giáp đại hán thấy vậy không khỏi nhướng
mày, định mở miệng thì đột nhiên hỏa giáp cự nhân nói ra một câu khiến tất cả
phải ngẩn ngơ.

“Tu sĩ Nhân tộc mới xuất hiện lợi hại như
vậy, chuyện ba người Lực tôn giả ngã xuống có quan hệ tới người này chăng?”

Báo cáo nội dung xấu

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3