Phàm nhân tu tiên - Chương 1911 - 1912

Chương 1911:
Ỷ Thiên Chi Chiến (2)

Chính là Hàn
Lập cùng Thanh Long thượng nhân tứ đại tu sĩ Hợp Thể kỳ, những người khác cũng
là một số tồn tại Luyện Hư hậu kỳ trong thành.

Bọn họ đều một mực im lặng, gắt gao chăm
chú nhìn về phía ma hải màu đen xa xa.

Trong mắt Hàn Lập chợt lóe lam quang!

Trong Ma hải bỗng truyền ra một tiếng cười
quái dị, theo đó ma khí chợt phân ra, từ giữa bay ra mấy đạo độn quang.

Một người một thân hắc giáp, tay cầm chùy
cùng sắc mặt âm trầm, một thiếu niên thân bạch bào tướng mạo băng lãnh. Chính
là hai gã ma tộc tôn giả ngày đó từng đấu pháp qua.

Về phần hai đạo độn quang khác là một người
thân mặc hỏa hồng giáp cao mười trượng, bốn phía có hỏa diễm quay cuồng. Còn lại
một nữ tử xinh xắn hai chân để trần đạp trên một con cự mãng hai đầu, sắc mặt
lộ vẻ cười cợt. Tuy chưa gặp hai người này nhưng Hàn Lập sớm đã tìm hiểu không
ít tư liệu về bốn gã tôn giả Ma tộc, chỉ cần liếc mắt một cái liền phân biệt
được. Thần sắc khẽ động dựa theo nội dung tư liệu mà xác minh.

Nữ tử cùng cự nhân trong hỏa diễm đều là
Hợp Thể sơ kỳ, chỉ cần thân không mang chí bảo hoặc là tu luyện công pháp
nghịch thiên thì không tạo thành uy hiếp đáng kể. Lúc trước đã thương nghị qua,
sẽ giao cho Ngân Quang cùng Lâm Loan nhị nữ đối phó với hai Ma tộc tôn giả này.

Hắc giáp đại hán cùng tên bạch bào thiếu
niên kia thần thông rõ ràng vượt xa tu sĩ cùng cấp, tất nhiên sẽ do hắn cùng
Thanh Long thượng nhân kiềm chế.

Dựa theo những gì Thanh Long thượng nhân đã
nói, không cần đánh bại đối thủ mà có thể kiềm chế được bốn gã tôn giả Ma tộc,
có thể vượt qua được ngày Ngũ Nguyệt Hóa Dương liền tính là bọn họ đại thắng!

Những người khác tuy rằng thấy tứ đại tôn
giả Ma tộc đã bay ra khỏi ma hải nhưng sau một trận xôn xao thì vẫn lơ lửng yên
vị phía trên đỉnh đại điện, không mảy may di động.

Bốn gã Ma tộc tôn giả sau khi ra bay ra
cách ma hải một khoảng liền thu liễm độn quang, thân hình hiện ra.

Bọn họ thấp giọng nói chuyện vài câu liền
lẳng lặng đứng ở giữa không trung, cũng không có ý tứ lập tức khiêu chiến.

“Những ma đầu này thật đúng là bình tĩnh.
Xem ra muốn đợi đến thời điểm tất cả Ngũ Dương đều mất đi thiên địa dương lực
thì mới bắt đầu công thành.”

Sắc mặt Thanh Long thượng nhân trầm xuống,
có chút bất đắc dĩ nói.

Hàn Lập nghe vậy, mỉm cười không nói gì
nhưng lại ngẩng đầu nhìn lướt qua trời cao.

Chỉ thấy lúc này trên bầu trời, bảy vầng
thái dương thì bốn cái đã hoàn toàn ảm đạm. Thái dương thứ năm cũng đã bị màu
xám lấm tấm bao trùm hơn phân nửa, với mắt thường cũng có thể thấy đang lan ra
với tốc độ cực nhanh.

“Đương nhiên! Chỉ cần thiên tượng Ngũ Dương
Hóa Nguyệt chưa hoàn thành, những ma đầu đó vẫn kiêng kị Cửu Dương Cương Nhật
đại trận.”

Lâm Loan ở một bên mỉm cười tiếp lời.

“Ừm. Nhưng đám ma đầu này lại không nghĩ
được, chúng ta không chờ tuyệt trận này mất đi hiệu lực mà sẽ tự đóng lại. Lúc
này mới biểu hiện lo trước lo sau như thế! Như vậy cũng tốt, có thể kéo dài một
ít thời gian đối với chúng ta cũng có lợi!”

Thanh Long thượng nhân cân nhắc sơ lược, vẻ
mặt lộ tia vui mừng nói.

“Nhưng chỉ sợ cũng không kéo dài được bao
lâu.”

Ngân Quang tiên tử nhìn không trung một
chút, có chút cười khổ nói.

“Hắc hắc, có thể chậm một chút thời gian là
có thể thêm phần thắng lợi. Ao với Ma tộc lập tức công thành thì vẫn tốt hơn!”

Thanh Long thượng nhân cười hắc hắc. Nghe
hắn nói thế, Ngân Quang tiên tử cũng thản nhiên cười không nói thêm.

Thời gian chậm rãi trôi qua từng chút một.
Trên không trung, vầng thái dương thứ năm cũng đã bắt đầu ảm đạm, không chiếu
ánh dương xuống nữa.

Trong không trung, trong nháy mắt khi năm
vầng thiên dương đồng thời tăm tối, một cỗ sát khí tiêu điều từ phía ma hải
cùng Ỷ Thiên thành đồng thời bạo phát ra!

Thanh Long thượng nhân hít sâu một hơi,
đang muốn mở miệng thì thanh âm ong ong của hắc giáp đại hán phía xa xa truyền
tới:

“Thanh Long đạo hữu, chỉ dựa vào đại trận
đã mất đi tác dụng, cớ gì phải liều mạng chống đỡ. Chỉ cần ngươi đồng ý quy
thuận Thánh tộc chúng ta, bổn tọa có thể thỉnh cầu thánh tộc đại nhân thi triển
Ma Khí Quán Thể đại pháp cho ngươi, khiến ngươi trở thành một thành viên thánh
tộc chúng ta. Đây chính là cơ hội cuối cùng cho đạo hữu, nếu còn không chịu đáp
ứng. Hắc hắc, đại quân bản tộc liền lập tức san bằng Ỷ Thiên thành nho nhỏ
này!”

Thanh âm của hắc giáp đại hán vang dội dị thường
trên tường thành Ỷ Thiên thành không thôi, khiến hơn phân nửa Nhân tộc đều nghe
hết sức rõ ràng.

Thanh Long thượng nhân nghe vậy, sắc mặt
trở nên khó coi, hừ lạnh một tiếng, không chút lưỡng lự lớn tiếng trả lời:

“Hừ, bổn tọa chưa bao giờ nghĩ tới sẽ thành
một gã Ma tộc. Các hạ không cần uổng phí tâm cơ, bổn tọa thà chết trận đương
trường cũng tuyệt không đầu hàng dị tộc.”

Một lời này, thanh âm của Thanh Long thượng
nhân trào dâng dị thường, làm cho tinh thần của vô số Nhân tộc nghe được thoáng
rung lên!

“Hảo, tốt lắm. Bổn tọa nhìn ngươi có vài
phần bổn sự nên muốn tha cho một mạng. Nếu ngoan cố như thế, vậy thì chờ giờ
khắc đạo tiêu nhân vong đi.”

Hắc giáp đại hán nói xong, trong lòng giận
dữ nhưng trên mặt lại cười âm trầm.

Sau đó, chỉ thấy hắn bỗng hướng một chỗ cao
vung tay áo lên.

Sau ba tiếng “phanh phanh phanh.”, ba khối
quang cầu lục sắc từ giữa không trung bắn ra, chợt lóe liền bạo liệt ngay giữa
trời cao nghìn trượng.

Ba đoàn lục diễm lớn nhỏ thoáng cái liền
xuất hiện lơ lửng ở trên cao, bộc phát ra quang diễm chói mắt.

Từ trong ma hải phía sau hắc giáp đại hán
đột nhiên truyền ra tiếng thê lương sắc nhọn liên tiếp, Một chiến thuyền dài
hơn nghìn trượng chậm rãi bay ra, mấy cánh cửa lớn đồng loạt mở ra, một đội ma
thú cấp thấp chi chít xông ra.

Cùng lúc đó, một đội Ma tộc kỵ sĩ mặc giáp
y, cưỡi các loại ma thú cũng giống như thủy triều theo sát chiến thuyền ào ào
ra.

Trong vài nhịp hô hấp, cả không trung cơ hồ
đều bị Ma thú cấp thấp cùng Vạn Tượng ma kỵ chiếm cứ phô thiên cái địa, xem ra
số lượng còn vượt xa lần Hàn Lập chứng kiến trước đó, căn bản là nhiều vô số
kể!

Hơn nữa, lần này cự thuyền nhoáng lên một
cái liền thả ra khoảng chừng hơn ba trăm con siêu cấp ma thú. Trong đó, ngoài
đám ma thú giống như tê giác khổng lồ đã gặp một lần qua thì còn có thêm vài
loại siêu cấp ma thú càng thêm phần hung ác.

Trong đó có một lo giống như bọ ngựa nhưng
được thân thể to lớn gấp vạn lần, cũng có quái điểu lông vũ ngũ sắc không biết
tên.

Về phần loại ma thú cuối cùng lại khiến
người vừa thấy liền kinh hồn bạt vía, đúng là một loại thân giao mặt người. Một
cái đầu rối bời có gương mặt tựa một nam tử hoang dã dữ dằn, nhưng từ cổ trở
xuống lại là một cái thân giao tím đậm khổng lồ trải rộng vảy phiến, một cỗ ác
tinh chi khí tán phát ra.

Ba loại siêu cấp ma thú mới này xuất hiện,
số lượng nhiều nhất là bọ ngựa cự hình chừng hơn hai trăm con. Theo đó là ma tê
cự hình có bảy tám mươi con. Còn lại, số lượng tiên diễm cự điểu cùng nhân diện
tử giao là ít hơn, cự điểu chỉ có hơn ba mươi, nhân diện tử giao bất quá chỉ có
ba con.

Dưới đám siêu cấp ma thú thống lĩnh như
thế, số ma thú cấp thấp liền rống to, lập tức giống như một đàn công trùng
khổng lồ bắn về Ỷ Thiên thành.

Cùng lúc đó, tiếng gầm rú từ cự hình chiến
thuyền vang lên, cũng phóng xuất ra từng đạo hắc sắc cột sáng yểm hộ cho đám ma
thú công kích.

Về phần Ma tộc kỵ sĩ thì tụ lại tạo thành
một pháp trận, từng bước theo sát phía sau đại quân ma thú. Mỗi tên trong bọn
đều mang vẻ mặt hưng phấn, ngập ngụa huyết sát chi khí!

Về phần chiến ma là quỷ dị nhất, lúc này
không thấy bóng dáng. Tựa hồ còn ẩn nấp ở trong ma hải chưa ra.

Bất quá, ngoài Vạn Tượng ma kỵ ra thì trong
ma hải còn xuất hiện thêm một loại tinh nhuệ khác của Ma tộc.

Những Ma tộc này mỗi tên thân cao bốn năm
trượng, hai tay sắc nhọn vô cùng, mặt mũi hung tợn tương tự ác quỷ nhưng lại
mặc một thân lục sắc trường bào, hơn nữa trên trán còn có thêm một con mắt xanh
biếc, tay không tấc sắt xen lẫn trong Vạn Tượng ma kỵ.

Số lượng loại Ma tộc này tuy nhiều hơn Già
Luân chiến ma một chút nhưng so với các chủng loại Ma tộc khác thì không đáng
là bao. Tổng cộng cũng không hơn hai ba vạn tên, một đám ánh mắt chớp động lục
quang, mặt cười âm hiểm.

Mắt thấy đại quân Ma tộc thoáng cái đã xuất
động toàn thể, cơ hồ không lưu lại chút lực lượng, bộ dáng hùng hổ của chúng
khiến sắc mặt đám người Thanh Long thượng nhân biến đổi.

Nhưng đám tôn giả Ma tộc vẫn chưa xuất thủ
nên bọn họ cũng không tự đối phó với đại quân Ma tộc.

Cơ hồ mấy người đều hạ lệnh, các lầu các
trên tường thành, số tu sĩ cao tầng lập tức nghiêm nghị từng đạo mệnh lệnh
xuống các đội ngũ Nhân tộc.

Lúc này những cột sáng màu đen phun ra từ
cự hình chiến thuyền, chớp động mấy cái liền phô thiên cái địa toàn bộ đánh lên
trên cấm chế phòng hộ của Ỷ Thiên thành.

So với những lần công thành trước thì những
hắc sắc cột sáng này lớn hơn mà còn liên tiếp bắn ra, không mảy may ngưng trệ
một chút nào.

Mỗi cột sáng này đều ẩn chứa uy năng không
dưới một kích toàn lực của tu sĩ Hóa Thần.

Uy phong cường đại cộng thêm số lượng đáng
sợ, gần như chỉ một lần chiếu xuống đã khiến tầng cấm chế bên ngoài liền tan
rã.

Cấm chế cả tòa Ỷ Thiên thành lập tức lâm
vào tình trạng chống đỡ hết nổi!

Hàn Lập thấy vậy sắc mặt hơi đổi, có điều
tại một số địa phương ngầm của Ỷ Thiên thành, hơn trăm c pháp trận khác nhau
đột nhiên hiện ra dao động kịch liệt, nháy mắt liền hóa thành một cỗ lực lượng
thần bí mãnh liệt tuôn về các nơi trên tường thành.

Tường thành cự đại của Ỷ Thiên thành thoáng
cái liền nổi lên thanh âm vù vù, theo đó mặt ngoài hiện ra chi chít một loại
ngân sắc phù văn trước giờ chưa xuất hiện, trong phút chốc đã tạo thành một cái
trận đồ màu bạc chói mắt!

Hào quang đại phóng!

Màn hào quang ngũ sắc kia lại được một tầng
ngân sắc bao phủ. Mặt ngoài màn hào quang lại trở nên bóng loáng tinh oánh dị
thường!

Những cột sáng màu đen từ cự thuyền phóng
ra kích lên trên mặt hơn phân nửa bắn ra bốn phía rồi tán loạn tiêu thất, chỉ
có non nửa mới chính thức đánh lên trên màn hào quang nhưng chỉ làm nó chớp
động một chút, căn bản không thể phá hư được.

Trong lòng Hàn Lập khẽ buông lỏng mà Ngân
Quang tiên tiên tử cũng trực tiếp hiện vẻ vui mừng.

Lúc này, Nhân tộc dưới sự đốc thúc của tu
sĩ cao cấp, đại quân lực sĩ cùng tu sĩ cấp thấp cũng phát động công kích mãnh
liệt, thanh thế to lớn.

Đồng thời mặt đất phía trước tường thành
bỗng nhiên lõm xuống, một đội đại quân Thanh Đồng khôi lỗi hiện ra.

Cơ hồ giống như lần trước, chỉ là lúc này
song phương vận dụng nhân thủ cùng mức độ quyết liệt vượt xa.

Trên bầu trời linh quang phá không liên
miên không dứt, mặt đất chấn động không thôi.

Trong phạm vi mười dặm phía trước tường
thành thoáng cái biến thành tử địa. Chi chít quang đoàn bạo liệt cơ hồ trải
rộng cả địa vực, tiếng nổ vang vọng cả thiên không, một cỗ khí huyết tinh tràn
ngập cả hư không.

“Thanh Long đạo hữu, có dám chiến một trận
cùng bổn tọa?”

Ngay lúc Thanh Long thương nhân nghiêm nghị
chú ý toàn bộ chiến trường, một tiếng cuồng tiếu bỗng nhiên truyền đến từ bầu
trời xa xa. Theo hai tiếng nổ “ầm ầm.”, hai cỗ lốc xoáy đen kịt thoáng chốc từ
trên cao xông vào mỗi đoạn tường thành, hướng tới những điểm này điên cuồng
đánh vài cái, ngân sắc quang tráo trên tường thành cũng lập tức điên cuồng rung
động, có xu thế bất ổn.

Chính là hắc giáp đại hán kia múa may hai
cự chùy, điên cuồng đánh xuống cấm chế trên tường thành.

Chương 1912:
Ỷ Thiên Chi Chiến (3)

Hai cự chùy
liền biến lớn chừng trăm trượng, mỗi cái đều giống như một ngọn núi nhỏ màu
đen, nhưng khi được pháp quyết thôi động lại hóa thành hai cơn lốc màu đen quay
cuồng. Lúc này liền công kích khiến cấm chế cứng rắn ở đầu tường thành lung lay
như sắp đổ.

“Hừ, bản Thượng nhân sẽ đi gặp mặt vị Ma
tộc tôn giả này!” Thanh Long thượng nhân thấy tận mắt cảnh này thì sắc mặt phát
lạnh. Lúc này đơn thủ kháp quyết, từ cơ thể phun ra một cột sáng bay lên không
trung. Sau một cái chớp động thì cột sáng kia hóa thành một hư ảnh Thanh Long
Ngũ Trảo dài hơn trăm trượng.

Hư ảnh này xoay quanh một vòng, phát ra một
tiếng thanh minh rồi đem thân hình Thanh Long thượng nhân cuốn một cái. Sau đó
lại giương nanh múa vuốt bay tới tấn công hắc giáp nam tử.

Hắc giáp nam tử vốn đang cười điên cuồng,
nhưng vừa thấy hư ảnh Thanh Long hùng hổ như vậy, tuy khẽ động nhưng liền lập
tức cười lạnh một tiếng, đưa tay điểm vào hai cơn lốc mênh mông kia.

Nhất thời bên trong cơn lốc vang lên âm
thanh đùng đùng một hồi, cuồng phong vụt tắt hiện nguyên hình là một cái chùy
lớn.

Tiếp theo hào quang đại phóng, hai vật nọ
hợp lại làm một, nhoáng lên biến thành một đại vật khổng lồ dài mấy trăm
trượng, tàn bạo đánh thẳng vào hư ảnh Thanh Long.

Thanh Long thượng nhân bên trong hư ảnh
Thanh Long thấy cảnh này, hai hàng lông mày dựng thẳng dậy. Tay áo bỗng run
lên, trong tay xuất hiện bảy thanh kiếm nhỏ màu đen, mỗi thanh đều tỏa ra sương
mù, tà khí bốc lên tận trời cao.

Bàn tay lão hơi mơ hồ vung lên hướng về
thân thể của mình.

Vài tiếng “Phốc phốc.” liên tiếp truyền ra.

Bảy thanh kiếm nhỏ màu đen cắm lên bảy
huyệt vị trên ngực lão, chỉ còn lộ ra một nửa.

Đồng thời Thanh Long thượng nhân lại quát
khẽ, há miệng phun ra một huyết vụ. Cùng lúc đó, mười ngón tay kháp quyết đồng
thời trong miệng lẩm bẩm.

Dưới thúc dục của pháp quyết, huyết vụ kia
phát ra một tiếng Phanh thì hóa thành bảy đạo huyết quang, nhanh như linh xà
nhập vào bảy trên thân bảy kiếm màu đen.

Bảy thanh tiểu kiếm trong nháy mắt phát ra
âm thanh “Ông minh.”, thân kiếm tản mát ra huyết quang yêu dị. Lần nữa chợt
lóe, tự động chìm vào bên trong thân thể Thanh Long thượng nhân.

Theo đó Thanh Long thượng nhân huýt một
tiếng sáo dài, bảy đạo huyết quang vốn đã chìm vào kiếm lại chợt lóe, lướt qua
rồi hòa với hư ảnh Thanh Long kia thành một thể.

Một màn kinh người xuất hiện.

Hư ảnh Thanh Long ngũ trảo vốn chỉ nhàn
nhạt. Trong nháy mắt trong thân hiện lên chi chít vô số tơ máu, đồng thời dày
đặc đan vào nhau.

Sau một nhịp hô hấp, Thanh Long thượng nhân
đột nhiên biến mất. Thay vào đó, Thanh Long chân chính xuất hiện trong không
trung.

Đồng thời một cỗ khí tức đáng sợ từ bên
trong thiên địa tuôn ra, mơ mồ tạo một cảm giác làm người khác phải cúi đầu
sùng bái!

Thanh Long giơ móng vuốt lên, khẽ bát xuống
cái chùy lớn như ngọn núi màu đen kia.

Một tiếng nổ kinh thiên động địa phát ra!

Một trảo màu xanh xuất hiện ở giữa không
trung dễ dàng giữ cự chùy màu đen, rồi đem nó quay tròn loạn chuyển trong không
trung, không cách nào hạ xuống.

“Chú Huyết Tố Linh đại pháp! Tốt, tốt, xem
ra đãbản tọa khinh thường ngươi rồi. Không ngờ ngươi lại biết sơ một chút về
đại thần thông lưu truyền từ thượng cổ này. Bất quá ta cũng muốn xem ngươi có
bao nhiêu máu để dây dưa cùng bản tọa. Khi máu hao hết cũng chính là lúc ngươi
nằm xuống!” Ở trên cao, hắc giáp nam tử sửng sốt nhưng lập tức nhớ tới điều gì,
trên mặt tuy lộ vẻ khiêng kỵ nhưng cũng cười gằn một tiếng.

Đột nhiên hai tay hắn hợp lại, sau một lát
lại buông ra thì vô số lôi hỏa màu bạc rồi phô thiên cái địa bắn tới.

Đồng thời cự chùy màu đen kia một liền hóa
hai, lấy hai hóa bốn, lấy bốn hóa tám, tám cái chùy vừa huyễn hóa ra điên cuồng
đập xuống Thanh Long không dứt.

Nhất thời hộ thành cấm chế trong nháy mắt
tỏa ra hào quang gấp bội.

Nhưng Thanh Long ngũ trảo chỉ là khẽ lắc
đuôi, một cổ cự lực vô hình như cuồng phong đảo qua. Tám cự chùy cùng lôi hỏa
trên không trung phun xuống liền bị cổ lực lượng vô hình này phá hủy.

Thân thể Thanh Long “Vù” một tiếng, biến
mất vô ảnh vô tung rồi lại xuất hiện ở chỗ của hắc giáp nam tử, hé miệng phun
ra một đạo hỏa diễm màu xanh.

Không biết thanh diễm này là loại thần
thông ra sao nhưng hắc giáp nam tử chợt biến sắc, không dám đón đỡ, giẫm chân
chợt lóe rồi chìm vào hư không.

Sau một khắc, không gian dao động đồng thời
một thanh Cự Nhận đen kịt trảm xuống Thanh Long, thế tới cực kỳ hung ác như có
thể trảm nó thành hai đoạn.

Nhưng Thanh Long lại mẫn tiệp đến bất khả
tư nghị, cơ hồ ngay khi Hắc Nhận vừa mới xuất hiện, móng vuối màu xanh liền
chụp xuống.

Vuốt xanh chợt lóe thanh quang, cuồng
trướng rồi biến thành năm thanh trường kiếm màu xanh xông vào cự nhận màu đen.

Âm thanh “Đinh đang.” vang vọng toàn bộ bầu
trời.

Hắc giáp nam tử Ma tộc tôn giả với tu vi
hợp thể hậu kỳ đại thành nhưng lại bị một thân thần thông quỷ dị của Thanh Long
uy hiếp.

Hai người nhất thời khó mà phân ra cao
thấp.

Một màn này làm người ta cảm thấy ngoài ý
muốn, không kể đám nhân tộc Ngân quang tiên tử hay nữ tử kiều loan Ma tộc tôn
giả đều lộ ra vẻ giật mình.

Bất quá nhân tộc tu sĩ đương nhiên hân hoan
vui mừng mà Ma tộc lại có chút phiền muộn.

Hàn Lập thấy vậy, tuy ngoài ý muốn nhưng
trong lòng cũng hơi buông lỏng.

Nếu Thanh Long thượng nhân này có thể kiềm
chế gã Ma tộc tôn giả này, những Ma tộc tôn giả còn lại tự nhiên dễ đối phó
hơn.

Trong lòng nghĩ như thế, ánh mắt Hàn Lập
lóe lên, nhìn lướt qua ba gã Ma tộc tôn giả đối diện.

Phảng phất như cảm ứng được điều gì, thiếu
niên mặc áo bào trắng bên kia nhẹ xoay đầu, ánh mắt vừa lúc chạm ánh mắt Hàn
Lập.

Sắc mặt thiếu niên trắng nhợt không nói một
lời, tay áo khẽ động, một thanh phi đao óng ánh dài vài tấc xuất hiện giữa ngón
tay. Sau đó thân hình khẽ động, trực tiếp hóa thành một đao ảnh óng ánh lao
thẳng tới Hàn Lập.

Hàn Lập thấy vậy chân mày khẽ động rồi cười
lạnh một tiếng. Ngoài thân chợt lóe linh quang, muốn độn quang ra tiếp người
này.

Nhưng lúc này Lâm Loan tiên tử chợt vung
cánh tay ngọc ra cản hắn, cười khẽ nói:

“Hàn huynh, người này không phải tu sĩ
trung kỳ bình thường, đồng thời tinh thông thần thông băng hàn thuộc tính, bảo
vật của tiểu muội vừa đúng có thể khắc chế một chút, hay là nhường ta đối phó
hắn đi.”

Vừa dứt lời, nữ tử cũng không chờ Hàn Lập
đáp lời, một bàn tay khác vỗ xuống eo, ba chiếc hồ lô màu “Tím.” Den “Vàng.”
bay ra.

Mỗi hồ lô lớn chừng vài tấc, mặt ngoài trải
rộng phù văn màu bạc, vừa nhìn đã biết là bảo vật bất phàm.

“Phanh.” Phanh “Phanh.” ba tiếng, ba cái hồ
lô xoay quanh trên đỉnh đầu Lâm loan một vòng, liên tiếp mở ra. Sau khi nhoáng
lên, từ trong phun ra những sơi Hỏa Phong cỡ ngón tay. Vang lên một tiếng “Ông
minh.” rồi hóa thành ba đoàn Hỏa Vân thật lớn nghênh đón Đao Ảnh.

Lâm loan tiên tử liền bấm pháp quyết, phía
sau đột nhiên phun hai đạo hỏa diễm đỏ đậm rồi thành một đôi cánh màu lửa hồng.

Với đôi cánh lửa này nàng hóa thành một đạo
hồng quang cưỡi hỏa vân mà đi.

Sau một lát, Hỏa Vân cùng Đao Ảnh kia đụng
vào nhau. Trong nháy mắt hàn khí cùng hỏa vân đồng thời bạo liệt, cực nhiệt
cùng băng hàn tràn ngập phạm vi vài dặm xung quanh.

Hai người cũng bắt đầu trận chiến!

Trong mắt Hàn Lập lóe lên lam quang, lập
tức thấy rõ công pháp cùng bảo vật của Lâm Loan tiên tử đúng là có chút tương
khắc đối với băng hàn chi lực bên kia.

Thiếu niên áo bào trắng đối diện tuy phóng
xuất hàn khí kinh người nhưng những đám hỏa vân kia cũng quay cuồng chống lại,
dường như chiếm một chút thượng phong.

Bất quá nữ tử này do không ngừng bấm quyết
niệm chú tới ba cái hồ lô mà hao tổn nguyên khí. Mà thiếu niên áo bào trắng tuy
bị thần thông kia áp chế nhưng trên mặt vẫn băng lãnh như thường.

Hàn Lập không khỏi nhíu mày!

“Hàn huynh, Lâm tỷ tỷ đã cùng thượng nhân
cuốn lấy hai người kia thì chúng ta nhanh tiếp hai người còn lại đi. Nếu có thể
giải quyết trước một gã Ma tôn trong đó. Trận này nói không chừng còn có cơ hội
thủ thắng!” Ánh mắt Ngân quang tiên tử lưu chuyển, hai tay giương lên đem một
đôi Ngân Câu cùng vài kiện bảo vật khác cùng phóng xuất ra.

Tiếp theo lại thân lại hóa thành một đạo
ngân hồng bay lên trên không đỉnh chóp của đại điện, xuyên thủng quang tráo màu
bạc trực tiếp đánh về phía nữ tử của Ma tộc. Riêng cự nhân kia lưu lại cho Hàn
Lập đối phó.

“Vũ tiên tử” của Ma tộc đương nhiên không
lộ ra vẻ sợ hãi, lúc này khóe miệng lộ vẻ xem thường, quanh thân đột nhiên toát
ra một trận kỳ hương. Tiếp theo từng mảng vụ khí hồng nhạt hiện ra bốn phía,
hóa thành một đám mây hùng hổ vọt xuống.

Hai bên vừa chạm nhau, đám phấn mây cuốn
động đã đem ngân hông bao vây bên trong, rồi trong nháy mắt huyễn hóa ra những
đám vụ khí tạo thành các loại quái thú đủ hình dạng, dương nanh múa vuốt nhào
qua.

Ngân quang tiên tử cũng không tỏ ra yếu
kém. Sau vài tiếng sét, vụ khí liền quay cuồng, một vầng trăng khuyết cùng một
khối đỏ hồng như một mặt trời nhỏ hiện ra, đột nhiên phóng ra hào quang chiếu
ra mọi nơi.

Hàn Lập cười nhẹ, mắt liếc cự nhân mặc hỏa
giáp thì trên mặt hiện vẻ lãnh khốc. Không nói lời bấm pháp quyết.

Sau một tiếng tiếng sấm, một đôi cánh bằng
lôi điện hiện ra!

Đôi cánh này chớp động bắn ra từng đạo lôi
điện. Sau khi đan vào nhau liền hóa thành lôi quang pháp trận rồi bao phủ thân
thể trong đó.

Ở phía xa, trong mắt của hỏa giáp Cự nhân
có hai luồng Xích Diễm, vừa thấy cử động của Hàn Lập thì không khỏi hiện tia
kinh ngạc.

Nhưng còn không chờ hắn phản ứng, phía trên
đỉnh đầu bảy tám trượng đột nhiên vang vọng một tiếng nổ lớn. Trong nháy mắt,
lôi quang pháp trận phá vỡ hư không mà hiện ra.

Ở giữa pháp trận chợt lóe lôi quang. Một
bóng người quỷ dị xuất hiện, vung tay lên đem hai ngọn núi một đen một xanh
trực tiếp ném xuống. Chưa đè xuống mà từng đạo sáng màu xám tro và hàng ngàn
vạn kiếm khí từ dưới đáy núi đã tuôn ra

Cùng lúc đó, một tiếng hừ lạnh băng hàn đến
tận xương vang lên trong tai cự nhân.

Báo cáo nội dung xấu

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3