Phàm nhân tu tiên - Chương 1969 - 1970

Chương 1969:
Điện Nghị

Thần sắc ngân
phát (tóc bạc) nữ tử lạnh như băng, lúc vào trong đại điện cũng không nhìn tới
ánh mắt kinh ngạc của những người khác mà chỉ chậm rãi đứng sau lưng Ngao Khiếu
lão tổ.

“Vị đạo hữu này là...”

Bạch phát lão giả đảo thần niệm qua, hiển
nhiên rất dễ dàng nhìn ra ngân phát nữ tử là một tu sĩ Yêu tộc, tu vi Luyện Hư
hậu kỳ đại thành, không khỏi có chút nghi hoặc hỏi một câu.

“Đây là chất nhi Linh Lung của lão phu, chư
vị mặc dù chưa gặp qua nhưng hẳn cũng có nghe nói một chút.”

Ngao Khiếu lão tổ không thèm để ý trả lòi.

“Ồ, hóa ra là Linh Lung tiên tử, thật thất
kính!”

Trên mặt bạch phát lão giả hiện lên một tia
kinh ngạc nhưng vô cùng khách khí, nói.

Nữ tử này đúng là Ngân Nguyệt năm đó từ
biệt Hàn Lập tại Nhân giới. Đương nhiên, Ngân Nguyệt lúc này có chút không
giống Ngân Nguyệt năm đó mà là Ngân Nguyệt đã dung hợp phân liệt chỉ hồn, có
được đầy đủ nguyên thần. Những người khác trong điện, sau khi biết được thân
phận ngân phát nữ tử đều lộ ra vẻ ngoài ý muốn.

Thánh đảo có địa vị đặc thù trong Nhân Yêu
hai tộc cho nên hiển nhiên luôn chú ý tới thất đại yêu vương thống lĩnh Yêu
tộc. Mà Linh Lung tiên tử lại là một vị vương phi từng bị phong ấn tại Nhân
giới nhiều năm, hơn nữa sau khi trở về Linh giới dường như không hòa hợp với
Thiên Khuê Lang Vương, tin đồn này các trưởng lão Thánh đảo hoặc ít hoặc nhiều
đều nghe nói qua một chút. Hiện tại bỗng nhiên nhìn thấy vị Vương phi trong lòi
đồn này, không ít người thần sắc có chút quái dị.

Ngân Nguyệt đối với tất cả đều xem như
không thấy, chỉ đứng phía sau Ngao Khiếu lão tổ, mặt hơi cúi xuống không nói
một lời.

“Ngao Khiêu tiền bối, lão nhân gia người
như thế nào đột nhiên đến Thánh đảo, không biết Ngao Khiếu tiền bối hao tổn
nguyên khí khi độ kiếp đã phục hồi như cũ hay chưa?”

Linh vũ nam tử cúi đầu hỏi Ngao Khiếu lão
tổ.

“Năm đó ta độ kiếp, mặc dù tổn hại chút
nguyên khí nhưng đã vô sự, nếu không lão phu cũng không xuất hiện tại đây, về
phần vì sao đến Thánh đào thì tự nhiên là vì Mạc đạo hữu.”

Ngao Khiếu lão tổ lãnh đạm cười, nói.

“Lão nhân gia người đã gặp qua Mạc tiền
bối! Thật tốt quá, lão nhân gia người năm đó sau khi rời khỏi Thánh đảo liền
bặt vô âm tín giống như tiền bối. Điều này khiến chúng ta hết sức lo lắng.”

Nam tử trắng trẻo nghe vậy, mừng rỡ, nói.

“Hắc hắc, tuổi của hắn còn không lớn như
lão phu, lo lắng gì chứ! Được rồi, lão phu không nói nhảm nữa, lúc này đây ta
được Mạc đạo hữu nhờ tới Thánh đảo. Thứ nhất là thay hắn nói lại mấy câu, thứ
hai là muốn tọa trấn nơi đây một đoạn thời gian.”

Ngao Khiếu lão tổ cười hắc hắc, nói.

“Chúng ta xin lắng nghe hai vị tiền bối
phần phó! Không biết tiền bối có chuyện gì muốn dặn dò chúng ta.”

Nam tử trắng trẻo thầm rùng minh, cung kính hỏi.

“Mạc đạo hữu gần đây có đua tin đến, vị trí
Thánh đảo dường như đã bị Ma tộc biết. Mặc dù lấy lực lượng Ma tộc hiện tại thi
không có khả năng đánh hạ Thánh đảo, nhưng đề phòng ngừa vạn nhất thì vẫn nên
cẩn thận một chút. Nếu không, lấy danh vọng Thánh đảo trong hai tộc chúng ta,
một khi thật sự gặp chuyện không may, đối với chúng ta thật sự là đả kích tinh
thần có tính hủy diệt.”

Trên khuôn mặt thanh tú của Ngao Khiếu lão
tổ hiện lên một tia ngưng trọng, nói.

“Vị trí Thánh đảo sao lại bại lộ ra ngoài!
Không thể nào, trước đó không lâu Thánh đảo vừa mới truyền tống một lần, thay
đổi vị trí ẩn thân. Trong khoảng thỏi gian ngắn không thể lại dời đi được.”

Không ít người sắc mặt đại biến, có một số
người thất thanh nói.

“Có lão phu ở đây các ngươi sợ cái gì. Chỉ
trong thời gian ngắn mà Ma tộc biết được vị trí thì xem ra trên Thánh đảo hăn
là có thám tử Ma tộc lẻn vào. Bất quá việc này cũng không khó tra ra, chỉ cần
chú ý đến mấy kẻ gần đây ra vào Thánh đảo thì có thể tìm ra gian tế.”

Sắc mặt Ngao Khiếu lão tổ trầm xuống, sắc
mặt thoáng chút âm trầm đi vài phần.

“Vâng, vãn bối lập tức phái nhân thủ điều
tra tất cả sứ giả ra vào Thánh đảo gần đây.”

Bạch phát lão giả trong lòng cả kinh, vội
vàng chắp tay đáp ứng một tiếng.

Những người liên quan khác, hiển nhiên cũng
thầm rùng mình.

“Mạc đạo hữu nhờ ta chuyển một tin, đó là
thủ đoạn ứng phó Ma tộc lúc đầu phải điều chỉnh một chút.”

Ngao Khiếu lão tổ gật đầu, sau khi hơi trầm
ngâm liền nói ra một câu khiến mọi người ngẩn ngơ.

“Sao lại thế! Những chuẩn bị đó lúc trước
Mạc tiền bối dẫn dắt chúng ta khổ tu mấy trăm năm mới nghĩ ra đòn sát thủ đối
phó đại quân Ma tộc phá giới, theo lý thuyết thì tuyệt không có vấn đề.”

Lão phụ nhân thì thào hỏi.

“Chuyện này có lẽ sau khi Mạc đạo hữu gặp
mấy tồn tại đồng giai dị tộc khác mới thay đối chủ ý. Có lẽ trong lúc trao đổi
với mấy Đại Thùa kỳ dị tộc này liền phát hiện ra chuẩn bị ban đầu không đủ. Bất
quá, các ngươi cũng yên tâm đi, cũng không phải là thay đổi toàn bộ mà chỉ có
hai ba loại trong số đó cần điều chỉnh lại một chút. Lát nữa có thời gian ta sẽ
nói chi tiết cho các ngươi. Mà cũng vừa đúng dịp Hoàng Lương thạch linh đã mất,
Mạc đạo hữu đã quyết định dùng một loại thiên địa linh vật khác thay thế. Làm
như vậy phải chuẩn bị thêm vài thứ cho nên hiệu quả so với ban đầu chỉ mạnh hơn
chứ không kém. Mà linh vật thay thế này lão phu cũng đã tự mình mang tới.”

Ngao Khiếu lão tổ nhíu mày, một tay vừa
lật, trong tay đột nhiên xuất hiện một hộp ngọc, rồi tay về phía bạch phát lão
giả.

“Đây là...”

Bạch phát lão giả nghi hoặc mở hộp ra, ánh
mắt sau khi đảo qua liền giật mình nói.

“Được rồi, ngươi chỉ cần biết thế là được,
thu hồi nó lại đi. Hiện tại thứ này càng ít người biết càng tốt.”

Không đợi bạch phát lão giả nói gì. Ngao
Khiếu lão tổ liền tùy ý khoát tay chặn lại, khiến lời vừa định nói ra liền nuốt
trở vào.

Những trường lão Thánh đảo khác thấy cảnh
này, ngay cả khi bụng đầy nghi hoặc nhưng cũng không dám mở miệng hỏi.

Bạch phát lão giả sau khi đáp ứng, liền cẩn
thận thu ngọc hạp vào trong tay áo.

“Đúng rồi, tiền bối. Chuyện tình ba đại
Thủy tổ Ma tộc có thể phủ xuống Ma giới, lão nhân gia người cũng đã biết rồi
chứ?”

Lão phụ nhân sau khi do dự một chút, không
nhịn được mở miệng hỏi một câu.

“Việc này ta đã biết, hơn nữa là Mạc đạo
hữu tự mình tới nói cho lão phu biết.”

Sắc mặt Ngao Khiếu lão tổ không chút thay
đổi, nói.

Thấy Ngao Khiếu lão tổ bình thản như thế,
mọi người trong điện sau khi nhìn nhau một cái, trong lòng không khỏi buông
lòng, mà sắc mặt lão phụ nhân càng lộ ra vẻ vui mừng, hỏi tiếp một câu:

“Nói như thế, hai tiền bối thật sự đã nghĩ
ra cách đối phó?”

“Hắc hắc, ngay cả bản thể Thánh tổ Ma tộc
phủ xuống Linh giới đều phải mất rất nhiều công sức, càng đừng nói đến ba đại
Thủy tổ Ma tộc. Bọn họ không phải dễ dàng phủ xuống được, hiện tại nói đến việc
đó thì có hơi sớm, trước tiên cứ lo đối phó với đại quân Ma tộc trước đã, sau
đó hãy lại nghĩ đến việc này cũng không muộn.”

Ngao Khiếu lão tổ không trả lời cụ thể,
ngược lại còn khoát tay chặn lại, hời hợt nói.

Nghe vị Đại Thừa Kỳ Yêu tộc này nói như
thế, những tồn tại Họp Thể kỳ ở đây không khỏi mắt to trừng mắt nhở.

“Tiền bối nói như thế khẳng định có lý
riêng.”

Bạch phát lão giả sau khi ho khan một
tiếng, nhìn về phía linh vũ nam tử nói.

“Không sai, chuyện về ba đại Thủy tổ, hiện
tại thảo luận đúng là hơi sớm. Như vậy đi, vãn bối sẽ đem một số chuyện
của Thánh đảo kể lại tỷ mỷ cho Ngao Khiếu tiền bối. Có một số chuyện trong đó
không thể giải quyết, mong tiền bối làm chủ.”

Linh vũ nam tử bị lão giả nhắc nhở, dường
như chợt hiểu gì đó vội vàng chuyển đề tài.

“ừ, lão phu biết một chút tiến độ của các
ngươi cũng tốt.”

Ngao Khiếu lão tổ gật đầu, trên mặt lộ ra
vẻ mỉm cười.

“Đầu tiên, vì đối phó đê giai ma thú Thánh
đảo đặc biệt bồi dưỡng đại quân linh thú, trên cơ bản đã bồi dưỡng xong. Một số
hung trùng sống ngắn ngày cũng bắt đầu mạnh mẽ thúc dục. Dự tính vài năm nữa có
thê dùng chúng quyết chiến với Ma tộc. Mặt khác, vì luyện chế mấy món Huyền
Thiên thánh khí, mấy vị luyện khí tông sư Nhân tộc cũng đã được mời lên đảo. Dự
tính khoảng nửa năm sau sẽ cùng nhau hợp lực luyện chế mấy món chí bảo này. Bất
quá, phiền toái duy nhất chính là tài liệu luyện chế vẫn chưa vận chuyển lên
đảo. Muốn thế phải đi qua mấy khu vực do Ma tộc khống chế thì mới có thể chính
thức lấy được. Bởi vậy, việc phái người đi tiếp ứng nhất định phải cân nhắc kỹ
lưỡng. Vãn bối đề nghị...”

Linh vũ nam tử dường như phụ trách tất cả
mọi việc hằng ngày trên Thánh đảo, một lần liền thành thật kể lại tất cả mọi
chuyện.

Ngao Khiếu lão tổ ngồi trên ghế lẳng lặng
nghe, thần sắc nhìn như không đổi, nhưng ánh mắt thường xuyên chớp động tinh
mang nhè nhẹ. Chờ sau khi lão giả kể xong, những người khác trong đại điện cũng
bắt đầu đứng dậy kể lại cho Ngao Khiếu một số chuyện mà minh phụ trách.

Sau mấy canh giờ, tất cả mọi người đều nói
xong.

“Ừ, cũng không tệ, bất quá việc này các
ngươi có thể tụ mình xử lý, không cần lão gia hỏa ta động tay động chân. Lúc
này đã không còn sớm, lão phu đi đường dài như thế cũng muốn nghỉ ngơi một
chút.”

Ngao Khiếu lão tổ sau khi nghe xong, không
phát biểu gì mà ngược lại đột nhiên đứng dậy, khẽ cười nói.

Đám người bạch phát lão giả nghe xong,
không khỏi mắt to trừng mắt nhò.

“Nếu tiền bối đã mệt thì vãn bối sẽ đích
thân an bài chỗ ở.”

Linh vũ nam tử phản ứng trước tiên, vội
cung kính tiến lên nói, sau đó nghiêng người để lộ ra một con đường.

Ngao Khiếu lão tổ gật đầu, liền không chút
hoang mang đi qua, Ngân Nguyệt hiển nhiên cũng lẳng lặng đi theo sau.

“Vãn bối cung tiễn tiền bối!”

Mọi người trong điện lúc này mới phản ứng
lại, đều khom người đưa tiễn.

“Đúng rồi, hai người các ngươi lát nữa đến
chỗ ta một chuyến, ta còn có một số việc muốn nói.”

Ngao Khiếu lão tổ sau khi đi tới cửa, dường
như nghĩ tới điều gì đó mà đột nhiên quay đầu nhìn hai người trong điện, lấy
tay chỉ một cái, thản nhiên nói.

Hai người hắn chỉ rõ ràng là bạch phát lão
giả và một gã nam tử cao gầy, sắc mặt âm trầm đang nói nhỏ với những người
khác. Hai người này hiển nhiên sửng sốt một trận, nhưng không dám chậm trễ vội
vàng lên tiếng đáp ứng.

Ngao Khiếu lão tổ gật đầu, lúc này mới lần
nữa xoay người đi ra khỏi đại điện.

“Tư đạo hữu, chẳng lẽ lúc trước ngươi quen
biết Ngao Khiếu tiền bối?”

Trung niên nữ tử hơn bốn mươi tuổi đứng
cạnh nam tử cao gầy, sau khi thấy Ngao Khiếu lão tổ rời đi liền không nhịn được
hỏi một câu.

Chương 1970:
Ngân Nguyệt Và Thất Tinh Nguyệt Thể

      “Một vị trưởng
bối trong tộc tại hạ là người quen cũ với Ngao Khiếu tiền bối, cho nên năm đó
cũng ở xa nhìn thấy hai lần.”

Trên mặt nam tử họ Tư hiện lên một tia dị
sắc, miệng hàm hồ trả lời có lệ.

“Ồ, vậy đạo hữu biết lần này Ngao Khiếu
tiền bối tìm ngươi vì chuyện gì không?”

Con mắt trung niên nữ tử sau khi hơi đổi
một chút, thử dò xét hỏi một câu.

“Không biết, tại hạ cũng hồ đồ như đạo hữu,
hơn nữa Ngao Khiếu tiền bối cũng không chỉ gọi một mình Tư mỗ, không phải ngay
cả Lạc huynh cũng được gọi đi sao, hẳn là có một số việc muốn nói riêng với hai
người chúng ta.”

Nam tử họ Tư lắc đầu nói.

Trung niên nữ tử thấy cảnh này, mỉm cười
không hỏi thêm gì.

Lúc này, mọitrong đại điện nhất thời cũng
không tiếp tục thảo luận gì thêm nữa, sau khi nói thêm vài câu bạch phát lão
giả liền tuyên bố kết thúc lần gặp mặt này. Những người liên quan mang theo tâm
trạng khác nhau rời khỏi đại điện, trở về chỗ ở của mình. Đồng thời cùng lúc
đó, vị linh vũ nam tử kia đã dẫn Ngao Khiếu lão tổ và Ngân Nguyệt tới một chỗ
yên tĩnh trên đảo.

Nơi này không những là nơi có linh khí nồng
đậm nhất trên đảo mà thậm chí còn có bảy tám lầu các độc lập cách xa nhau.
Những lầu các này chẳng những mỗi một cái đều vô cùng tinh xảo mà còn có chỗ
luyện khí, luyện đan, cũng có mật thất tu luyện được trang bị đầy đủ.

Linh vũ nam tử dẫn Ngao Khiếu lão tổ đến
đây tự do lựa chọn.

Kết quả nam tử tóc dài tùy ý chỉ một tòa
lầu các liền nghênh ngang đi vào. Linh vũ nam tử hiển nhiên không có can đảm
nói gì, sau khi an bài một đám thị nữ liền thức thời cáo từ rời đi. Mà Ngao
Khiếu lão tổ sau khi ngồi tại vị trí chủ vị trong đại sảnh, mặt không chút thay
đối đuổi mấy tên thị nữ xuống.

Trong nháy mắt, cả một gian lầu các chỉ còn
lại hai người Ngao Khiếu lão tổ và Ngân Nguyệt.

Nam tử tóc dài ngồi trên ghế không nói gì, nhưng hai mắt hơi híp
lại, phảng phất đang nghĩ đến chuyện gì đó. Mà Ngân Nguyệt vẫn yên tĩnh đứng
một bên, đồng dạng không có ý định lên tiếng.

“Lấy tu vi hiện tại của chất nhi, cộng thêm
đan dược mà ta chuẩn bị, ngươi hoàn toàn có hy vọng trở thành tu sĩ Hợp Thể kỳ.
Nhưng hơn trăm năm qua ngươi lại liên tiếp đột phá thất bại ba lần. Xem ra
không phải điều kiện không đủ mà là thủy chung không thể đột phá tâm ma của bản
thân. Nếu lần tiếp theo còn không thành công thì sợ rằng sau này càng khó đột
phá.”

Ngao Khiếu lão tổ nhìn Ngân Nguyệt, thản
nhiên nói.

“Là chất nhi vô dụng, đã khiến tổ phụ đại
nhân thất vọng.”

Ngân Nguyệt cúi đầu, khẽ nói.

“Chấp niệm trong lòng ngươi xem ra rất khó
hóa giải. Từ sau khi chất nhi ngươi từ hạ giới trở về thì không đề ý tới Thiên
Khuê nữa, thậm chí còn rời khỏi tộc đàn đến chỗ ta ở. Ta vẫn không hỏi nguyên
nhân, cũng không ép ngươi lần nữa hòa giải với Thiên Khuê, chỉ muốn ngươi chậm
rãi hóa giải khúc mắc trong lòng. Nhưng không nghĩ tới nhiều năm như vậy, khúc
mắc đó ngươi vẫn không được hóa giải được mà ngược lại càng chôn giấu trong
lòng càng lúc càng sâu.”

Ngao Khiếu lắc đầu, giọng nói mặc dù hiền
từ nhưng từ lời nói vẫn có thể cảm nhận được một chút thất vọng.

“Tổ phụ, năm đó ta và Thiên Khuê...”

Ngân Nguyệt ngẩng đầu, bộ dáng muốn phản
biện.

Nhưng Ngao Khiếu lão tổ lại khoát tay, cắt
đứt lời nàng.

“Chất nhi không cần giải thích, ta biết
ngươi muốn nói gì. Tiểu tử Thiên Khuê nọ thừa dịp ta bế quan mà làm trái lời
hứa lúc đầu với ta, chưa chờ chất nhi tiến giai cảnh giới Hợp Thể kỳ mà đã định
lấy đi nguyên âm chi thể của ngươi. Sau đó, vì không thực hiện được lại âm thầm
động tay động chân khiến nguyên thần của ngươi một chia làm hai, hại ngươi phải
chịu nỗi khổ phần hồn hơn ngàn năm. Sau đó, hắn lại mượn hồn niệm của chất nhi
hạ giới, lại động tay động chân vào Nghịch Tinh Bàn khiến chất nhithể kịp thời
trở về Linh giới. Việc này, còn muốn ta nói gì nữa không.”

Ngao Khiếu lão tổ vừa nói, khuôn mặt vốn
thanh tú nho nhã lại đột nhiên hiện lên vẻ oán hận mà vỗ mạnh tay lên chỗ để
tay trên ghế.

Trên tay chợt lóe quang diễm, chỗ để tay
liền không chút tiếng động hư không tiêu thất, ngay cả một chút tro tàn cũng
không lưu lại.

“Tổ phụ, lão nhân gia người đã biết!”

Thân hình Ngân Nguyệt run lên, sắc mặt
thoáng cái trắng bạch, không chút huyết sắc.

“Hừ, chất nhi tưởng rằng ta đã già đến mức
hồ đồ sao? Ngay cả việc chất nhi mình bị người khác khi dễ mà cũng không biết?
Nếu không phải vì Lang tộc nhất mạch không có hậu bối nào khác có thê kế thừa
ngôi vị Lang vương mà thọ nguyên ta cũng không còn dài, không thể chống đỡ Lang
tộc nhất mạch thì ta đã sớm lột da rút gân tiểu tử này, hắn còn có thể tiếp tục
tiêu dao ngồi ở vị trí Yêu vương sao?”

Ngao Khiếu lão tổ hừ lạnh một tiếng, âm
trầm nói.

Ngân Nguyệt nghe đến đó, sắc mặt càng trở
nên tái nhợt nhưng lại cười khổ một tiếng, nói:

“Nói đến thì cũng không thể hoàn toàn trách
hắn, chất nhi trên danh nghĩa dù sao cũng là Vương phi của hắn, tu vi hắn nhiều
năm không tiến thêm, mà hắn lại biết rõ nguyên âm của chất nhi có thể giúp hắn
đột phá bình cảnh, đối với chất nhi động chút tay chân cũng là điều khó tránh
khỏi.”

“Chất nhi lại còn nói tốt cho hắn à? Trước
khi chưa gả cho hắn chất nhi ngươi cũng là Thánh nữ của Ngân Nguyệt nhất tộc
chúng ta. Trước khi công pháp chưa đại thành, một khi trao thân liền hao tổn
thọ nguyên. Hắn thân là Lang vương như thế nào không biết đạo lý này? Hơn nữa
sau khi cưới cháu, sủng cơ bên cạnh hắn đông như mây, cũng không nể mặt mũi
chất nhi chút nào. Ta thấy từ khi hắn lên làm Yêu vương giống như đã quên mất
Ngân Nguyệt nhất tộc chúng ta mới là Yêu lang vương tộc. Nếu không phải đời này
hậu bối thật sự quá kém, ngay cả một tồn tại Hợp Thể kỳ cũng không có thì ta
sao lại nâng đỡ một người ngoài ngồi lên vị trí Lang vương?”

Trên mặt Ngao Khiếu lão tổ hiện lên một
tầng sát khí, có chút giận dữ nói.

Ngân Nguyệt cắn môi, cuối cùng thở dài
không nói gì.

“Bất quá, lần này chất nhi hạ giới, sau khi
nếm trải một hồi đau khổ Thất Tinh Nguyệt Thể ngoài ý muốn đã thức tỈnh, cũng
xem như trong họa gặp phúc. Lấy tư chất ban đầu của ngươi, hơn phân nửa tu
luyện đến cảnh giới Luyện Hư kỳ là hết mức nhưng hiện tại có Thất Tinh Nguyệt
Thể, sau này tiến giai Đại Thừa kỳ cũng không phải là không có hy vọng. Tư chất
lão phu năm đó cũng không nghịch thiên bao nhiêu nhưng cũng giống cháu, sau khi
thức tinh Thất Tinh Nguyệt Thể mới đạt tới cảnh giới hôm nay.”

Nói đến đây, hai mắt Ngao Khiếu lão tổ dần
sáng ngời lên.

“Nhưng bản thân chất nhi không muốn có loại
phúc khí này!”

Ngân Nguyệt lắc đầu, sắc mặt vẫn trắng
bệch, nói.

“Ta biết mấy năm nay chất nhi chịu nhiều
khổ cực, nhưng chất nhi đã có tiềm lực tiến giai Hợp Thể kỳ, lão phu hiển nhiên
không cần cố kỵ nữa. Thiên Khuê tốt nhất là sau này chết cùng tôn giả Ma tộc
trong đại chiến. Nếu không một khi ma kiếp chấm dứt, lão phu cũng không để hắn
chiếm cứ ngôi vị Lang vương.”

“Ý tổ phụ là...”

Ngân Nguyệt cả kinh, nhìn nam tử tóc dài,
có chút sợ hãi.

“Thất đại Yêu vương cũng không phải là
không cho phép nữ tử đảm nhiệm. Lúc đầu giúp một tên ngoại nhân leo lên ngôi vị
Lang vương ta đã không muốn rồi. Hiện tại chất nhi và Thiên Khuê đã không còn
tình cảm vợ chồng, ngôi vị Lang vương này lão phu hiển nhiên muốn lấy lại cho
chất nhi ngươi.”

Ngao Khiếu lão tổ không chút chần chờ, nói.

“Điều này có chút không ổn.”

Cái miệng nhỏ nhắn của Ngân Nguyệt mở ra
hơn nửa, sau một lúc lâu mới thì thào nói.

“C gì mà không ổn? Cũng không phải lão
phu sinh ác ý mà là bản thân Thiên Khuê đã hạ độc thủ với chất nhi trước. Chẳng
lẽ chất nhi còn chưa dứt được tình cũ với hắn?”

Sắc mặt Ngao Khiếu lão tổ lần nữa khôi phục
bình tĩnh nhưng trong giọng nói lại đầy hàn ý.

“Chuyện xảy ra năm đó, chất nhi và hắn đã
không phải là kẻ thù là tốt rồi, nào còn có tình cảm gì nữa. Chỉ là, mặc dù
chất nhi có được Thất Tinh Nguyệt Thể nhưng có thể tiến giai Hợp Thể kỳ hay
không vẫn là chuyện khó nói. Vạn nhất không được thì Lang tộc chúng ta vẫn phải
để Thiên Khuê chống đỡ bên ngoài.”

Ngân Nguyệt do dự một chút mới cười khổ,
nói.

“Ừm, tâm ma của chất nhi một khi chưa giải
trừ thì đích xác khó có thể tiến giai Hợp Thể kỳ. Mà hiện tại đại chiến với Ma
tộc sắp bộc phát, cũng không thể chờ chất nhi chậm rãi tiến giai được nữa. Vạn
nhất lão phu không thể toàn thân trở ra thì chất nhi có thể gặp nguy hiểm. Cũng
được, ta chỉ có thể phá lệ ra tay giúp chất nhi một lần. Chất nhi trước tiên
xem thứ ghi trong ngọc giản này rồi nói tiếp.”

Ngao Khiếu lão tổ nhướng mày, sau khi thở
dài một hơi đột nhiên há miệng phun ra một khối ngọc giản màu xanh, chậm rãi
bay về phía Ngân Nguyệt.

Ngân Nguyệt có chút nghi hoặc nhưng vẫn giơ
tay bắt lấy ngọc giản, sau khi áp lên trán liền đem một tia thần niệm dò xét
vào trong.

“Vong Tình quyết!”

Thần niệm sau khi vội vã đảo qua trong ngọc
giản, Ngân Nguyệt liền bật thốt lên.

“Không sai, Vong Tình Quyết này là một bộ
thượng cổ bí thuật năm đó trong lúc ta vô tình có được, chẳng những uy lực vô
cùng lớn mà lại có hiệu quả khó tin đối với tu luyện tâm cảnh. Sau khi chất nhi
quyết định tu luyện, ta sẽ dùng bí thuật khác giúp chất nhi nhanh chóng tu
luyện thành công, hơn phân nửa có thể tu bổ phần tâm cảnh thiếu khuyết. Như
vậy, việc tiến giai Hợp Thể kỳ không thành vấn đề. Bất quá cũng có rủi ro, hậu
hoạn sau khi tu luyện cũng không nhỏ. Theo như lời phía sau khẩu quyết ghi lại
thì một khi tu luyện thành công quyết này, thất tình lục dục dần lãnh đạm. Nếu
hoàn toàn tu luyện đại thành, thậm chí còn có thể hoàn toàn biến mất. Điểm này
kỳ thật cũng không có gì, mấu chốt là tu luyện bí thuật này có chút quá kích,
sợ rằng đối với việc tiến giai Đại Thừa kỳ sau này của chất nhi có ảnh hưởng không
nhỏ. Bởi vậy, lợi hại trong đó chất nhi nên cân nhắc kỹ.”

Ngao Khiếu lão tổ nhìn Ngân Nguyệt, trong
mắt lộ ra một chút mâu thuẫn.

Ngân Nguyệt một bên dùng thần niệm dò xét
ngọc giản một bên nghe tổ phụ nói, sắc mặt không khỏi liên tiếp mấy lần, có vẻ đang
suy nghĩ gì đó. Mà sau khi Ngao Khiếu lão tổ nói xong, ngược lại chậm rãi nhắm
mắt rồi không hề nói gì nữa, bộ dáng như bình thản chờ quyết định của Ngân
Nguyệt.

Sau thời gian một bữa cơm, Ngân Nguyệt mới
hạ ngọc giản xuống, bình tĩnh suy nghĩ. Lại trải qua một lát, ngân phát nữ tử
mới nhíu mày, dường như đã hạ quyết định, ngẩng đầu nhìn Ngao Khiếu lão tổ,
ngưng trọng hỏi một câu:

“Tổ phụ đại nhân, dùng bí thuật này trước
khi quyết chiến với Ma tộc có thể khiến chất nhi tiến giai Hợp Thể kỳ được
sao?”

“Không dám nói là mười phần nắm chắc nhưng
ít nhất cũng đến bảy tám phần. Nếu không ta cũng không dễ dàng lấy ra như thế.
Bất quá, chất nhi đừng vội quyết định, cứ suy nghĩ vài ngày rồi trả lời cũng
không muộn.”

Ngao Khiếu lão tổ mớ hai mắt. nhìn chẳm
chẳm Ngân Nguyệt, nói từng chữ một.

Báo cáo nội dung xấu

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3