Phàm nhân tu tiên - Chương 0901 - 0902
Chương 901: Ô Phong linh
“Lúc trước? Diệp gia khi nào lại tăng thêm
một vị trưởng lão, là tán tu hay là …. tu sĩ? Không có vấn đề gì chứ.” Đạo cô
bỗng nhiên cả kinh, liên tiếp hỏi tới.
“Cô mẫu cứ việc yên tâm. Người này chẳng
phải là tu sĩ Đại Tấn chúng ta, mà là tán tu từ bên kia Thiên Lan thảo nguyên
tới. Một thân thần thông rất mạnh. Hơn nữa đã phái người dò xét qua nội tình,
lai lịch tuyệt đối không có vấn đề. Thiên Lan thảo nguyên đích xác có một vị tu
sĩ như vậy, bởi vì đắc tội Thiên Lan Thánh Điện, không thể không trốn ra mà
tránh họa. Hơn nữa chuyện tình nòng cốt của gia tộc một mực chưa để lộ cho
người này.” Mỹ phụ trong lòng đã có dự tính liền nói.
“A, cái này vẫn còn không sai biệt lắm. Mặc
dù ta không tán thành kế hoạch tiếp theo của các ngươi, nhưng mà các trưởng lão
khác đều đã đồng ý kế hoạch này, hơn nữa cũng đã bắt đầu thực hiện. Hai kiện
thông thiên linh bảo này liền nhất định phải nắm bắt tới tay. Sự tình phía sau,
chỉ có thể đi bước nào tính bước đó. Sau này, ngươi vẫn còn phải cẩn thận một
chút. Tai mắt của vài thế lực lớn nọ không phải chuyện đùa. Chúng ta hành động
hơi chút lớn một chút, liền sẽ khiến bọn họ chú ý, ngàn vạn lần chớ lộ phong
thanh (tin tức) Lão niên đạo cô lại dặn dò.
“Cô mẫu, chúng ta chỉ sợ đã khiến cho một
ít người để tâm hoài nghi. Trước đó vài ngày, tu sĩ tới đóng ở kinh thành của
vài thế lực lớn này bỗng chốc nhiều hơn rất nhiều.” Mỹ phụ cười khổ một tiếng,
có chút bất đắc dĩ nói.
“Nguyên Anh kỳ tu sĩ đã tăng thêm rồi?” Đạo
cô trong lòng trầm xuống, sắc mặt khẽ biến hỏi.
“Cái này thật không có, gia tăng đều là kết
đan kỳ tu sĩ. Nguyên Anh cấp bậc cũng giống như trước đây, mấy người nọ vẫn
đóng ở trong kinh.” Mỹ phụ lắc đầu.
“Cái này cũng được! Xem ra bọn họ vẫn chỉ
là có điểm hoài nghi, cũng không có thực phát giác điều gì. Bên này Tam Hoàng
quan này từ lúc đưa ra tin tức muốn luyện chế trọng bảo, đã hấp dẫn lực chú ý
của không ít người. Nếu không, các ngươi bên kia khẳng định áp lực lớn hơn nữa.”
Lão đạo cô thần sắc hòa hoãn xuống.
“Cô mẫu chỉ bảo rất đúng. Bất quá, mặc dù
bên này Tam Hoàng quan chỉ là dụ hoặc, nhưng kiện linh bảo phỏng chế phẩm nọ
nếu thật có thể luyện chế thành công, cũng có thể khiến thực lực chúng ta tăng
lên không ít. Có thể nói, cần hết sức đem bảo vật này luyện chế ra.” Mỹ phụ sau
khi suy nghĩ một chút, nói lại như thế .”
“Cái này trong lòng ta đều biết.” Bình Sơn
ấn loại bảo vật này có thể khai sơn liệt địa, nó cũng không giống một loại
phỏng chế phẩm. Nếu có thể luyện chế ra, cơ hồ tương đương với tự dưng tăng
thêm một vị Nguyên Anh hậu kỳ tu sĩ. Ta sẽ đem hết toàn lực. Trái lại ngươi Nhị
bá bọn họ, nói là muốn lôi kéo một ít tán tu trong hàng cao nhân, rốt cuộc tiến
hành như thế nào. Nói rõ cho ta nghe...” Lão đạo cô lời nói vừa chuyển, quan
tâm hỏi tới một việc khác.
“Lôi kéo tán tu, rất lâu trước đây đã bắt
đầu. Hai người trong Tứ đại tán tu đều đã đáp ứng cung phụng hoàng tộc chúng
ta, mặt khác hai người còn lại đều hành tung phiêu dật, căn bản không cách nào
nắm giữ hành tung, chưa nói tới việc lôi kéo. Chẳng qua, Tây Bỉnh sơn Quỷ Vương
cùng vạn yêu cốc phó cốc chủ hùng sư, cũng tình nguyện vì hoàng tộc chúng ta mà
ra mặt, không hề bị vài thế lực lớn khống chế. Đáp ứng đến lúc đó trợ giúp
chúng ta một tay. Mặt khác những tiểu tông môn đối với chúng ta tỏ vẻ thiện
ý...”
Sau đó. Hoàng Thanh Quan lão đạo cô cùng
trung niên mỹ phụ tại lầu các tiến hành bàn bạc càng thêm tỷ mỷ. Thời gian cứ
thế qua đi...
Trong Địa hỏa điện. Vị Lục Tú Quận chúa kia
mở to hai mắt. Nhìn một khối kim loại mầu bạc to như trứng gà lớn trong tay
đồng thời bị huyết ti (tia máu) ngân quang bao phủ bên ngoài,. trên mặt tràn
đầy vẻ hoan hỉ.
“Hàn sư huynh. Không nghĩ tới huynh thực sự
đem khối Huyết Ti Ngân này luyện chế ra được. Thành phần lại còn phi thường cao
nữa. Xem ra vị Vi lão kia thật đúng là được. Ngay cả đệ tử cũng có đẳng cấp
luyện khí thuật tinh xảo. Ta chạy qua được mấy phường thị luyện khí lầu. Luyện
khí sư chỗ đó đều không có khả năng nắm chắc luyện chế ra được.” Cung trang
thiếu nữ vừa thưởng thức tài liệu ở trong tay, vừa cười hì hì diễn giải với Hàn
Lập.
“Luyện khí thuật Vi sư bá truyền thụ, tự
nhiên không phải luyện khí sư phường thị bình thường có thể sánh được. Hơn nữa
tại hạ cũng không phải đệ tử vi sư bá, cũng chỉ là tạm thời hỗ trợ tại luyện
khí điện mà thôi. Thời gian vừa qua vẫn còn phải dốc lòng tu luyện. Luyện khí
thuật bây giờ, chỉ là thuận thế mà học thôi.” Hàn Lập khẽ mỉm cười. Bình tĩnh
mà nói.
“Như vậy a, vậy rất đáng tiếc. Huynh có thể
đem Huyết Ti Ngân luyện chế ra, hẳn là ở trên phương diện luyện khí rất có
thiên phú.” Thiếu nữ nghe Hàn Lập nói như vậy, mặt lộ vẻ tiếc nuối.
“Nếu giúp Quận chúa luyện chế xong Huyết Ti
Ngân, tại hạ còn có chuyện khác quan trọng xử lý, cũng không bồi tiếp Quận chúa.”
Hàn Lập bắt đầu thu thập pháp khí, bộ dáng định cáo từ lúc này.
“Đừng nóng vội. Chẳng lẽ bổn Quận chúa lớn
lên rất xấu, khiến sư huynh vội vã rời đi như vậy. Lại nói, ai nói bổn Quận
chúa chỉ luyện chế đồ vật như thế. Ta còn có tài liệu giống thế, cần xử lý một
chút. Ban đầu không biết sư huynh luyện chế thành thục như thế nào, không dám
tùy tiện lấy ra nữa. Hôm nay tự nhiên đối với sư huynh tin tưởng mười phần.”
Thiếu nữ đem Huyết Ti Ngân sau khi vừa thu lại, cười híp mắt nói, sau đó từ
trong túi trữ vật bên hông xuất ra một cái hộp ngọc dài hơn thước, trực tiếp
ném cho Hàn Lập.
Hàn Lập cảm thấy đầu có chút phình ra.
“Còn có tài liệu để luyện chế? Quận chúa
cũng quá đề cao tại hạ. Bằng tu vi của ta, luyện chế xong Huyết Ti Ngân, cũng
đã sức cùng lực kiệt. Lại luyện chế tài liệu khác, tại hạ thật sự là lòng có
thừa mà lực không đủ.” Hàn Lập cân nhắc đặt hộp ngọc xuống, không hề có mở nó
ra, vẻ mặt sầu khổ nói.
“Như vậy a, điều này cũng đúng. Pháp lực
của huynh đúng là có điểm nông cạn. Bất quá, đồ vật lần này cũng có thể không
dùng để luyện chế, ta chỉ là muốn để cho sư huynh giúp ta đem tài liệu này hơi
xử lý một chút, giữ lại phần lớn linh tính tài liệu bị mất. Nhưng phải nói
trước với sư huynh nha, đồ vật này sau khi huynh nhìn qua, đừng tiết lộ cho
người thứ hai biết. Đây chính là vật mà ta thật không dễ mới có được. Trong
thiên hạ, phỏng chừng cũng không có mấy kiện đâu.” Cung trang thiếu nữ nghiêng
nghiêng đầu, lộ ra vẻ đắc ý vài phần.
“Tài liệu gì, mà quý hiếm như vậy?” Hàn Lập
có chút kinh ngạc, nhìn hộp ngọc trong tay một lúc, tò mò tiện tay đem nắp hộp
mở ra.
Kết quả chưa thấy rõ vật trong hộp, một cổ
hồng mang chói mắt từ trong hộp bạo phát ra, không kịp đề phòng, lóe thẳng tới
làm Hàn Lập hoa cả mắt một hồi. Hàn Lập thất kinh, trong mắt không khỏi lam
mang chợt lóe, minh thanh linh mục nhất thời theo bản năng tự động thi triển ra.
“A! Huynh...”
“Đây là...”
Thiếu nữ và Hàn Lập đồng thời kêu lên
tiếng, tất cả đều tràn ngập vẻ kinh ngạc.
Bất ngờ trong hộp là một nhánh vũ linh
(lông vũ) dài đến nửa thước, óng ánh long lanh, hồng quang lấp lánh, giống như
một loại nhiệt hỏa biến ảo mà thành.
“Trường Linh(lông đuôi) Hạo Dương Điểu,
không đúng? Hình như không quá giống nhau.” Hàn Lập kinh ngạc nhìn trong hộp
vật, trong miệng không khỏi thì thào nói.
“Cái gì Hạo Dương Điểu? Của ta đây là
trường linh(lông đuôi) trên phần đuôi của Ô(đen) Phượng. Đây chính là lúc vài
năm trước tổ phụ mang ta đi hải ngoại bái phỏng một vị đại thần thông tiền bối,
ta thừa dịp linh cầm của hắn đang ngủ, len lén nhổ xuống được. Hì hì, con chim
đần độn này một mình ngủ rất sâu, từ đầu đến cuối cũng không có tỉnh lại. Đúng,
ánh mắt của ngươi thế nào chợt biến, mới vừa rồi lại có thể phóng lam quang?
Thực rất có ý tứ, đây là loại pháp thuật gì...” Thiếu nữ trong miệng líu ríu
hỏi không ngừng, con ngươi xoay tròn loạn chuyển, không ngừng xem xét hướng hai
mắt Hàn Lập, dường như muốn dò xét ra được điều gì.
Nhưng Hàn Lập phát giác không ổn, sớm đem
thần thông minh thanh linh mục thu liễm lại, tự nhiên lại nhìn không ra cái gì
khác thường. Mà Hàn Lập nhìn chăm chú vũ linh (lông vũ) ở trong hộp, thần thức
đang cùng đại nhãn Thần Quân nói chuyện với nhau.
“Lông đuôi Ô Phượng? Ta nhớ không lầm mà
nói, cái... này hình như là linh cầm hỏa thuộc tính nổi danh cùng Hạo Dương
Điểu. Có thể dùng lông đuôi của nó thay thế lông đuôi Hạo Dương Điểu?” Hàn Lập
trịnh trọng hỏi.
“Ô phong tại trong truyền thuyết chính là
một trong các nhánh của hỏa phượng. Loại linh cầm này dĩ nhiên còn có thể đem
huyết mạch từ lúc thượng cổ lưu truyền tới nay, thật sự là làm cho người ta rất
kinh ngạc. Đáng tiếc, hai loại tài liệu này cũng không có cách nào thay thế cho
nhau, bất quá nếu là hơi chút cải biến một cái, nói vậy trộn lẫn loại linh vũ
này, có thể làm cho tam diễm phiến của ngươi uy lực nâng cao một bậc. Nhưng là
trước mắt cái này, linh tính trôi đi hơn phân nửa, đã không thích hợp làm tài
liệu. Kỳ quái a, năm đó lúc ta du lịch Đại Tấn, như thế nào không có nghe nói
qua lão quái vật nào thuần dưỡng linh cầm này.” Đại Diễn Thần Quân đầu tiên là
một phen kinh ngạc, sau đó tâm tình tiếc hận buồn bực dâng lên.
“Như vậy a.” Hàn Lập vừa nghe không thể thay
thế, tự nhiên trong lòng vô cùng thất vọng. Lúc này, cung trang thiếu nữ vẻ mặt
tha thiết mong chờ xem xét Hàn Lập, xem ra đối với chuyện tình song mục tại sao
mà phóng lam quang, thật sự bộ dáng đặc biệt cảm thấy hứng thú. Thấy loại vẻ
mặt này của thiếu nữ, Hàn Lập sờ sờ cái mũi, trong lòng không khỏi cười khổ.
“Mới vừa rồi song mục có thể phóng dị
quang, kỳ thật duyên cớ chỉ là dùng một loại linh thủy lau đôi mắt. Ở cách làm
này, chỉ là có thể làm cho song mục hơi trong trẻo một chút, chỉ là tu sĩ cấp thấp
bọn ta tiểu đạo mà thôi, căn bản không đáng nhắc tới.” Hàn Lập bất động thanh
sắc, chậm rãi trả lời.
“Dùng linh thủy lau mắt, là cái gì linh
thủy? Trong người ngươi còn có cái này? Có thể tặng ta một lọ chăng?” Thiếu nữ
nghe vậy tinh thần chợt động, hưng phấn hỏi.
“Loại linh thủy này đều là chế biến tại chỗ
mới có tác dụng. Ta năm đó có được đã sớm chà lau xong. Chỉ sợ làm Quận chúa
thất vọng rồi.” Hàn Lập mặt lộ vẻ tiếc nuối nói.
“Hàn sư huynh, ngươi nói là thật hay giả?
Sẽ không thấy ta nhỏ, cố ý lấy hư ngôn gạt ta chứ?” Thiếu nữ chớp chớp đôi mắt
đẹp, đem miệng hớt lên, vẻ mặt lộ vẻ không tin.
“Những câu Hàn mỗ nói là thực, sao dám lừa
gạt Quận chúa. Bất quá ta đã có một dạng đồ vật khác, có lẽ Quận chúa sẽ cảm
thấy hứng thú.” Hàn Lập cười khan một tiếng, mới chậm rì rì nói.
“Giao dịch cái gì. Không phải ngươi thích
cái Ô Phượng linh của ta chứ!” Thiếu nữ nghe xong Hàn Lập nói như vậy ngẩn ra,
tiếp theo nhớ ra cái gì, khẽ nở nụ cười, trong mắt hiện lên tia giảo hoạt.
“Lục Tú Quận chúa nói đùa. Thiên tài địa
bảo bực này, ta là một tu sĩ luyện khí kỳ há lại dám vọng tưởng. Tại hạ chỉ
nghĩ hướng Quận chúa chứng thực một việc, muốn Quận chúa giúp tại hạ xác nhận
một lần.” Hàn Lập sau khi đem nắp hộp một lần nữa đậy lại, cười khổ nói.
“Chứng thực sự việc, điều này rất đơn giản.
Cũng không cần giao dịch cái gì. Ngươi sẽ giúp ta đem cái Ô Phượng linh này xử
lý cho tốt, có cái vấn đề gì cứ việc hỏi là được. Chỉ cần ta biết đến, khẳng
định trả lời ngươi.” Thiếu nữ khẽ cười, khoát tay chặn lại, thoải mái nói.
“Tốt, vậy một lời đã định đi.” Hàn Lập hơi
do dự một chút, gật đầu.
Chương 902: Phong khởi sạ khởi
Một canh giờ sau, cung trang thiếu nữ muôn
vàn dáng vẻ từ trong Địa Hỏa Điện đi ra, mọi người đã sớm nóng nẩy chờ ở ngoài
điện.
Ba gã luyện khí đệ tử cũng rất niềm nở đối
đáp khách. Với đám nam nữ tu sĩ lai lịch phi phàm này, bọn họ thật sự không có
chút dũng khí nào dám chậm trễ đón tiếp.
Thiếu nữ vừa thướt tha bước ra, đám nam tử
trẻ tuổi đã vội vàng vây quanh:
“Quận chúa, thế nào?”
“Huyết ti ngân không bị tên gia hỏa kia phá
hư chứ?”
Những người này cực kỳ nhiệt tình hỏi han.
“Không có việc gì, đa tạ chư vị sư huynh đã
quan tâm. Hàn sư huynh đã giúp ta tinh luyện tài luyện, đến giờ vẫn chưa có sai
lầm gì.”
Thiếu nữ hất tóc mai trên trán, vừa tao nhã
vừa quý phái mỉm cười nói, còn đâu hình tượng nha đầu nọ lúc ở cùng Hàn Lập.
Đang từ trong Hỏa điện đi ra, chứng kiến
cảnh này Hàn Lập không khỏi một thoáng co rút khóe miệng.
“Hắc hắc! Hàn tiểu tử. Ngươi cũng thật là
xảo trá quá đi. Không ngờ loanh quoanh một vòng như vậy mà từ miệng một tiểu cô
nương tìm ra xuất xứ Ô Phượng Linh. Không thể nào! Ngươi thật sự có chủ ý đánh
vào Ô Phượng đảo đoạt bảo sao.”
“Đương nhiên, nếu biết phương pháp có thể
tăng mạnh uy lực của Tam Diễm Phiến, ta tất nhiên phải thử hết sức một phen.
Hao phí bao nhiêu tài liệu trân quý cùng tâm huyết như vậy mà uy lực vẫn không
thể khiến ta hài lòng, há chẳng phải bận bịu vô ích một thôi một hồi sao? Dù
sao cổ bảo bình thường đối phó với Nguyên Anh hậu kỳ tu sĩ thật sự cũng không
có bao nhiêu uy lực. Đi thôi! Trong khi bọn họ lưu lại Hoàng Thanh Quan mấy
ngày, ta ở lại trong mật thất đợi là được. Đỡ cho mấy tên gia hỏa kia bị làm
phiền mà chậm chễ tu luyện của họ.” Hàn Lập thản nhiên nói, rồi vô thanh vô tức
chuồn ra khỏi Hỏa điện hướng địa phòng đi tới.
Hai ngày sau. Cung trang thiếu nữ lại lén
lút đến tìm Hàn Lập, vờ như muốn luyện chế vật gì. Nhưng Hàn lập đã sớm treo
thẻ bài đóng cửa tu luyện và đặt một cấm chế, làm cho nữ tử này bĩu môi đi lại
một hồi, bất đắc dĩ hậm hực mà rời đi
Hai ngày qua đi. Đám nam nữ trẻ tuổi rốt
cục theo mỹ phụ ly khai Hoàng Thanh Quan. Luyện khí điện một lần nữa khôi phục
vẻ bình thường vốn có.
Hàn Lập thỉnh thoảng ngẫu nhiên xuất quan
luyện chế tài liệu để hoàn thành mỗi tháng một nhiệm vụ. Thời gian còn lại, hắn
dành thời gian chuyên tâm tu luyện Minh Vương Quyết.
Thời gian một tháng trôi qua, bởi vì Hàn
Lập không một lần nào trì hoãn hoàn thành việc tinh luyện, Vi lão đối với hắn
ngày càng coi trọng. Trong lúc luyện khí, lão còn dành ra thời gian giảng giải
Hàn Lập thủ pháp tinh luyện một vài tài liệu đặc thù, sau đó thậm chí dần dần
đem một chút tài liệu trân quý giao cho hắn luyện chế.
Hàn Lập dù vậy vẫn bất động thanh sắc đem
nhiệm vụ từng tháng đúng hạn hoàn thành không một lần trì hoãn. Vi lão có chút
kinh ngạc, rốt cục nhận thức luyện khí thiên phú của Hàn Lập, hiển nhiên đem
càng nhiều tài liệu truyền thụ cho Hàn Lập.
Đồng thời trong lúc luyện khí, những tài
liệu không quá quan trọng đều giao cho Hàn Lập xử lý.
Không bao lâu, Hàn Lập phát hiện, những tài
liệu được giao đều là tài liệu thổ thuộc tính hiếm thấy. Điều này làm trong tâm
hắn không khỏi có chút ngạc nhiên!
Dù sao ngoại trừ số ít phòng ngự bảo vật,
rất hiếm có pháp khí pháp bảo dùng thổ thuộc tính tài liệu luyện chế nên.
Bất quá hết thảy những điều này cùng hắn
cũng không có quan hệ gì. Hàn Lập vẫn bất kể gió mưa đêm ngày dựa theo kế hoạch
đã sớm định ra, từng bước tu luyện tầng thứ hai Minh Vương quyết. Hắn mơ hồ đã
cảm giác được thân thể mình có những biến hóa kinh người. Ngay lúc này, tại
ngoại sơn truyền đến cho hắn một tin tức: vị Nghiêm nho sinh đưa hắn vào núi
đột nhiên bệnh nặng, không rõ nguyên nhân mà qua đời.
“Bệnh nặng? Ngày đó nhìn qua thân thể của
hắn cũng không thấy có bệnh tật gì trong người?” Nhận được tin tức này, Hàn Lập
cảm thấy ngoài ý muốn nói một câu. Đồng thời liên tưởng đến gần đây có nhiều tu
sĩ lạ xuất hiện khi hắn dụng thần thần thức lặng lẽ quét qua, mơ hồ Hàn Lập cảm
thấy phong vũ đang muốn nổi lên.
“Nơi này không thể ở lâu, nếu không sẽ
không biết bị cuốn vào trong đại phiền toái nào nữa.” Hàn Lập dựa vào kinh
nghiệm phong phú của chính mình lập tức ra quyết định.
Nhất thời trong thời gian còn lại, Hàn Lập
càng để tâm tu luyện Minh Vương quyết
Hơn một năm sau, Hoàng Thanh Quan xuất hiện
một sự kiện không lớn không nhỏ: một Luyện Khí kỳ ngoại sự đệ tử đột nhiên biến
mất không thể giải thích được. Sự việc này làm kinh động vài vị cao giáo tu sĩ
trong Hoàng Thanh quan, thậm chí cả vị Nguyên Anh kỳ lão đạo cô nghe được việc
này cũng tự mình hỏi qua.
Một đệ tử giai vị thấp trong mấy ngàn đệ tử
vốn chỉ là chuyện vặt vãnh, thế nhưng tên này lại là đệ tử Luyện khí điện, có
thể luyện chế pháp khí trợ lực các đệ tử khác. Cái này khó trách kinh động
nhiều như vậy đến các bậc cao tầng của Hoàng Thanh quan.
Hiện tại, lão đạo cô, từng cùng họ Ngọc mỹ
phụ bàn bạc trong lầu các, đang ngồi trên ghế thái sư, bên cạnh là hai hoàng
bào đạo cô. Một người hơn bốn mươi tuổi, một người nhìn khoảng hai bảy, hai tám
tuổi.
“Xảy ra chuyện gì, Hoàng Thanh quan chúng
ta cực kỳ xem trọng cấm chế, sao lại để một đệ tử, thần không biết quỷ không
hay bỗng nhiên biến mất. Hai người các ngươi giải thích sao đây?” Lão đạo cô
sắc mặt âm trầm, lạnh lùng hỏi.
“Khởi bẩm sư bá, ta đã dò xét qua tất cả
cấm chế nội môn, toàn bộ hoàn hảo không chút tổn hao, không có dấu hiệu ngoại
địch xâm lấn. Xem ra nếu không phải là trận pháp đại gia, thì chỉ có thể là tên
đệ tử kia tự động rời đi.” Trung niên đạo cô chần chừ một chút, cung kính trả
lời.
“Trận pháp đại gia! Chúng ta Hoàng Thanh
quan hộ quan đại trận, dù là Đại Tấn mấy trận pháp tông sư đến cũng không có
cách nào trong vòng một đêm từ bên ngoài phá đi. Bất quá nếu là từ bên trong
rời đi thì cũng không phải là chuyện quá khó khăn. Tên đệ tử kia tên gọi là gì,
có lai lịch gì không?” Lão đạo cô nhướng mày, sau nhớ tới gì đó hỏi.
“Đệ tử này tên Hàn Lập, là do Hoa Liên sư
điệt hai năm trước từ Bạch Lộ thư viện, đem một người tán tu mang về trong
quan?” Đạo cô trẻ tuổi tựa hồ biết qua tin tức liên quan, vội vàng nói.
“Hàn Lập? Cái tên này sao lại cùng Nghiệp
gia trưởng lão vừa thu nhận giống nhau như đúc.” Lão đạo cô bỗng nhiên ngây
người, giật mình nói.
“Đúng vậy! Sư điệt khi vừa mới nghe đến tên
của đệ tử này cũng sửng sốt một chút. Bất quá hai người quá nửa chắc chỉ là
trùng hợp thôi! Dù sao một Nguyên Anh kỳ và một luyện khí kì tu sĩ cũng khó có
thể có khả năng quan hệ.” Tuổi trẻ đạo cô phân tích.
“Trùng hợp? Thế gian mặc dù chuyện trùng
hợp rất nhiều, nhưng chúng ta cứ đến lúc luyện chế đồ vật kia vào thời điểm mấu
chốt là lại có người mất tích. Hơn nữa kẻ mất tích cùng địch nhân trưởng lão
mới gia nhập lại có cùng tên họ. Mặc kệ có phải hay không nhưng thật sự là đúng
dịp quá đi! Việc này ngươi phải điều tra cho rõ ràng, phái người tin cậy đi do
thám tình hình một chút. Vị “Hàn trưởng lão.” kia cùng tên đệ tử Hàn Lập ai mà
biết được có quan hệ dính líu gì không? Mặt khác, gọi Hoa Liên nha đầu kia tới,
ta muốn đích thân hỏi một chút về quá trình mang tên đệ tử này về Hoàng Thanh
quan. Xem xem có phải Bạch Lộ thư viện đã cho chúng ta một cái bẫy? Còn nữa,
Luyện khí điện tiến độ một khắc đều không thể dừng. Những gì chúng ta phụ trách
luyện chế nhất định phải trong ba năm hoàn thành thì mới có thể làm đại sự.”
Lão đạo cô mặt không hề thay đổi phát quân lệnh.
“Vâng, thưa sư thúc!”
“Tuân mệnh!”
Hai nàng này trong miệng liên tiếp vâng dạ,
rồi cáo từ đi bố trí công việc.
Thấy hai người rời đi, lão đạo cô lúc này
mới thở dài một hơi, ngả người về phía sau chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Ba tháng sau, tại Thái Hưng - phường thị
lớn nhất Ích Châu, có một người người tuổi trẻ dùng tám vạn linh thạch ra giá
cao mua một cửa hàng đã an bài gần trăm năm, gặp bất cứ người nào cũng hỏi về
một khối khoáng thạch vô danh.
Năm tháng sau, tại Phiền quận trứ danh
Phiền Xuyên giao dịch hội, một tu sĩ che mặt dùng mười lăm vạn linh thạch mang
đi ba khối Hỏa tích mộc.
Nửa năm sau, tại Phong Châu - Khai Long
Phủ, một môn phái tên là Minh Kiếm tông phát sinh một vụ mất trộm. Trong tông
môn cất giấu một Linh giác của Thiết Giác tê bỗng đột nhiên không cánh mà bay.
Tám tháng sau, Khúc quận đệ nhất thế gia -
Tông Bình thế gia, một Nguyên Anh trung kỳ đại hán có khuôn mặt xấu xí đột
nhiên tìm tới cửa, dùng một gốc cây ngàn năm linh thảo cùng một quả thất cấp
yêu thú linh đan muốn trao đổi Ngũ quang mộc mà Tông Bình gia đang cất giữ.
Tông Bình gia gia chủ lực bất tòng tâm, dù cho đã mời hai nguyên anh đại trưởng
lão trong tộc đồng loạt ra tay đối phó người này. Kết quả bị đại hán Nguyên Anh
trung kỳ dùng đại thần thông dễ dàng đem hai gã trưởng lão hóa thành hai khối
cự băng.
Tông gia gia chủ thất kinh, bất đắc dĩ nhịn
đau xuất ra Ngũ Quang mộc. Tên kia xấu xí đại hán tiếp nhận Ngũ Quang mộc,
cuồng tiếu vài tiếng rồi ném một gốc cây linh thảo cùng một quả yêu đan nghênh
ngang rời đi. Hai vị trưởng lão của Tông gia kia phải vô cùng hao phí công phu
mới phá băng cứu ra được, mặc dù tính mạng không có lo lắng, nhưng nguyên khí
hao tổn ít nhiều.
Chín tháng sau …
Ngắn ngủi hơn một năm thời gian, Đại Tấn
nam bộ thường xuyên xuất hiện ba người thập phần kỳ lạ: Một người tuổi trẻ, một
tu sĩ che mặt và một đại hán xấu xí. Ba người hành tung có điểm chung là chuyên
đi tìm đoạt các loại tài liệu trân quý. Trong đó người tuổi trẻ chuyên mua
những tài liệu vô danh cổ quái, mà tu sĩ che mặt tại phòng đấu giá rất bạo tay,
như là trong tay có vô cùng tận linh thạch.
Đại hán xấu xí thì không chút khách khí tìm
tới các thế gia cùng một vài tiểu tông môn, mạnh mẽ ép buộc dùng linh dược và
yêu đan đổi lấy thiên tài địa bảo mà bọn họ đang cất giấu.
Đương nhiên trong đó cũng xen kẽ một vài
đại môn phái, bên trong nội khố có một thứ gì đó quý giá quỷ dị trong vòng một
đêm không thấy bóng dáng.
Người trẻ tuổi cùng tu sĩ che mặt, ngoại
trừ có chút khác người thì hết thảy đều không gây sự chú ý quá nhiều đối với
người khác.
Chỉ có đại hán cường hãn trao đổi trân bảo,
cùng với sự việc phát sinh tại nội khố một số đại môn phái đã làm chấn động Đại
Tấn nam bộ tu tiên giới
Các tu tiên tông môn trong cơn đại nộ, liên
tục phái xuất môn hạ đệ tử đi khắp nơi truy tầm vị đạo tặc thần bí này. Các đại
tông môn đứng sau lưng các thế gia bị đại hán xấu xí cường hãn ép giao dịch
đồng dạng cũng phái ra nhân thủ, trải rộng khắp nơi lùng bắt vị tu sĩ to gan
lớn mật nọ.