Phàm nhân tu tiên - Chương 0984 - 0985

Chương 984: Dung hồn

Mộc xích trên đỉnh ngân hạp (chiếc hộp màu bạc) phát ra một cái lồng màu
lục quang, linh quang lóe lên, nhất thời ngân quang tiêu thất, một lần nữa trở
lên yên tĩnh dị thường.

Có vẻ cực kỳ quỉ dị!

Nếu có người nào đứng gần phụ cận chiếc bàn có ngân hạp mà liếc mắt nhìn
qua, sẽ càng hoảng sợ. Cách trước bàn khoảng hơn mười trượng, rõ ràng thấy một
cái nhân ảnh đứng ở nơi đó không có nhúc nhích

Người này mặc lam bào, đầu quấn khăn đỏ, trên mặt bích văn chớp động, rõ
ràng là Độc Thánh môn đại trưởng lão Hoa Thiên Kỳ.

Chính là lúc này Hoa Thiên Kỳ hai mắt khép hờ, thần sắc đờ đẫn, tai, mũi
đều chảy máu, nếu không phải trước ngực còn có chút phập phồng không ngừng, chỉ
sợ ai cũng nghĩ đây chính là một cái xác chết.

Mà mặt khác ba gã Độc Thánh môn trưởng lão lúc này lại không thấy bóng dáng
đâu cả, lại không có cùng hắn đồng thời tiến vào trong điện này.

Chẳng qua từ ngoài cửa điện, mơ hồ truyền tới một âm thanh bạo liệt, tựa hồ
như có người đang bị nhốt trong một cái cấm chế nào đó.

Bên kia không gian cấm chế ngân lang hai đầu, hắc sắc lang thủ (đầu sói màu
đen) trong mắt tử mang biến mất không thấy, đồng thời trong miệng truyền ra âm
thanh của nữ tử:

“Huyết Diễm, nguyên lai là ngươi. Lúc trước ta tưởng ngươi đã sớm lui về
thánh giới. Không nghĩ tới ngươi cũng còn ở lại nhân giới này tới nay.”

Thanh âm này rất dễ nghe và êm tai, cùng với thanh âm nữ tử ngày đó vây
khốn Hướng Chi Lễ có bảy tám phần giống nhau, chỉ là thiếu vài phần tình ý, mà
nhiều hơn vài phần băng hàn.

“Tham kiến đại nhân. Thuộc hạ năm đó chạy tới thì đã muộn một bước, thiếu
chút nữa đã bị nhân loại đuổi giết rơi rụng mà chết. Nếu không phải những tu sĩ
đó muốn lấy được bí mật vị trí thông đạo thánh giới tiến vào nhân giới mà thuộc
hạ nắm giữ, muốn chậm rãi thi pháp tiến hành sưu hồn khảo vấn, thì thuộc hạ
cũng vô pháp sống đến ngày nay.” Cổ ma cung kính trả lời

“Ồ. Ngươi vận khí cũng không tệ lắm. Năm đó khe nứt không gian tại Linh
Miểu viên, sau khi chúng ta tiến vào nhân giới sớm đã bị phá toái rồi. Làm gì
còn cái thông đạo nào nữa.” Lang thủ màu đen nhắc tới việc nhân ma đại chiến
năm đó nhưng lại không có gì kích động, chỉ là gật gật đầu nói.

“Đây là thượng cổ cự ma, mà tại thời điểm thượng cổ, thiếu chút nữa đã đem
thượng cổ tu sĩ diệt sát không còn?” Quái nhân đầu to ở bên cạnh lạnh lùng nhìn
cổ ma cùng cự ma nói chuyện, thấy lang thủ màu đen miệng phát ra âm thanh nữ tử
chậm rãi nói, nhìn không ra có chút ma tính nào, trong lòng cảm thấy có chút
kinh ngạc.

“Ngươi nếu đã đi tới nơi đây, hẳn là kế hoạch đã chuẩn bị tốt hết thảy rồi
chứ? Tuy nhiên ta nhắc nhở ngươi trước một câu. Cứu ta đi ra ngoài cũng không
phải là việc dễ dàng như ngươi nghĩ đâu. Không cần phải nói, chỉ với quang mang
của Đại chu thiên tinh thần liên vây khốn ta, dù là lấy tu vi hiện tại của
ngươi cũng khó mà phá giải. Vật ấy chính là bảo vật theo linh giới lưu truyền
tới nay, chuyên môn nhằm vào thánh tộc chúng ta mà đối phó.” Lang thủ màu đen
cúi đầu nhìn thoáng qua vô số xiềng xích màu đen trên người nhàn nhạt nói.

“Thánh tổ yên tâm! Thuộc hạ nếu đã tới nơi đây, tất nhiên sớm đã có chuẩn
bị chu toàn. Lần này tới đây chẳng những có Diệp đạo hữu ra tay tương trợ,
ngoài ra ta còn sưu tập tới một số kiện ma khí có thể phá vỡ cái xích này.” Cổ
ma bộ dạng có vẻ tự tin nói.

“Ngươi lại có ma khí trợ giúp. Xem ra để đánh rơi Đại Chu thiên tinh thần
liên này cũng có vài phần thành công. Tuy nhiên cho dù là như vậy, ta cũng
không thể để cho ngươi lập tức thi pháp!” Lang thủ màu đen lắc đầu nói.

“Sao lại như vậy?” Lần này cổ ma hai đầu bốn tay cảm thấy ngạc nhiên, trong
mắt tử hồng quang mang chớp động không thôi. Diệp gia quái nhân cũng một trận
ngạc nhiên!

“Rất đơn giản, tinh thần liên này cũng không phải là nhóm cấm chế lợi hại
nhất vây khốn ta. Ngươi nhìn xem hiện giờ chúng ta đang đứng ở chỗ nào.” Lang
thủ màu đen khẽ thở dài nói.

“Chúng ta đang đứng ở chỗ?” Cỗ ma cùng quái nhân đầu to không khỏi đồng
thời hướng dưới chân nhìn xuống, trừ bỏ cái truyền tống trận màu đen kia khi
mới tiến vào, nào còn có cái gì khác.

Điều này khiến cả hai đều mơ hồ không hiểu ra sao

“Các ngươi nghĩ cái không gian này có thể tuỳ ý ra vào hay sao? Đây chẳng
qua là do một kiện thông thiên linh bảo dựa vào uy năng của nó làm phép mở ra
đem cách ly khu vực tầng thứ tám mà thôi. Chỉ cần các ngươi hơi có chút dị động
bảo vật này sẽ lập tức phát động, đem bọn ngươi truyền tới nơi này. Sau khi
tiến vào nơi đây việc thoát ra cũng không phải là chuyện dễ dàng. Huống hồ ta
bị nhốt ở trong này nhiều năm như vậy nguyên nhân chủ yếu cũng không phải do
mấy cái ngoại lực này. Phiền toái lớn nhất lại là tại trên thân thể đầy đủ này
của Ngân Nguyệt yêu lang.” Lang thủ màu đen quay đầu lướt nhìn cái lang thủ màu
bạc vẫn còn đang ngủ say bên cạnh thân thể, trong mắt rốt cuộc hiện lên một tia
ngưng trọng.

Cổ ma cùng quái nhân đầu to cũng không phải là người bình thường, vừa nghe
xong lời này đều cùng nhìn về phía bất đồng với lang thủ màu đen là một cái
lang thủ màu bạc, đều có chút giật mình thầm đoán lai lịch cái đầu này.

“Năm đó không phải nguyên thần của Ngân Nguyệt lang yêu này đã bị thánh tổ
cắn nuốt sao, chẳng lẽ lại xảy ra chuyện gì khác ngoài ý muốn!” Cổ ma chần chờ
hỏi.

“Hừ!!! Năm đó ngươi cho rằng ta làm như thế nào mà thất thủ bị bắt. Còn
không phải là do lang yêu này bị ta phụ thân đã động tay động chân. Nó lại đồng
thời có hai cái chủ thể nguyên thần, cái nguyên thần bị ta đánh trọng thương,
lúc ấy ly thể bỏ chạy làm cho ta cứ tưởng là sau này bình yên vô sự. Không ngờ
nguyên thần thứ hai không biết thi triển cái bí thuật gì ẩn giấu ở một nơi nào
đó trong cơ thể, đợi tới khi ta đang cùng Côn Ngô Tam lão đánh nhau đến lúc
khẩn yếu quan đầu lại đột nhiên phản kích, ta mới rơi vào kết cục bị phong ấn
nhiều năm như vậy.” Lang thủ màu đen hiện lên một tia giận dữ nói.

“Hai cái chủ thể nguyên thần, chẳng lẽ là nhất thể hai hồn hiếm thấy!” Quái
nhân đầu to nghe thấy vậy, không khỏi thất thanh kêu lên.

“Ngươi cũng là người biết cũng không ít, con ngân lang này đích xác là có
được hai cái tinh hồn hoàn chỉnh, nguyên bản chính là chỉ có một cái lang thủ,
nhưng ngay sau khi cái lang hồn thứ hai vừa hiện, thì lang thủ thứ hai cũng lập
tức hiện ra.

Lang thủ này cùng với ta tranh đoạt quyền khống chế của thân thể này. Mà
không biết lang yêu này tu luyện công pháp quỉ dị gì, khi ta chiếm được thân
thể này với thời gian dài như thế, nhưng lại không thể tra ra được trong đó có
gì kỳ quái.” Lang thủ màu đen lẩm bẩm nói, tựa hồ vẫn còn có sự khó hiểu rất
lớn.

“Hiện giờ tinh hồn của lang yêu kia vẫn còn tồn tại sao?”

“Đương nhiên còn tồn tại. Sau khi bị những nhân loại tu sĩ bắt, ta mới biết
được con Ngân Nguyệt lang yêu này lại là sủng phi của một trong linh giới bảy
đại yêu vương Thiên Khuê Thần Lang, cũng là một trong những chân thân ít ỏi của
linh giới phủ xuống nhân giới này. Ta lúc ấy có thể dễ dàng chiếm được thân thể
lang yêu này, cũng là bởi vì khi đó yêu lang này vừa mới phủ xuống nhân giới,
vẫn còn đang trong tình trạng nguyên khí tổn thương nặng. Nếu không, lấy tu vi
tại thời kỳ toàn thịnh của Ngân lang này, với chỉ một tia phân hồn của ta, cũng
không nhất định dễ dàng đắc thủ. Tuy nhiên chuyện Ngân lang này một thể hai
hồn, đúng thật làm cho ta ngoài ý muốn, khiến ta nếm phải đau khổ cũng không
nhỏ. Tuy nhiên khi đó ta chiếm cứ được thân thể này cũng được vài năm, hơn phân
nửa thân thể cũng đã bị ta ma hoá thành công. Cho dù ta bị bắt mặc cho bọn
chúng xử trí, những nhân loại tu sĩ đó cũng không thể bức ta ra khỏi thân thể
này, cũng không dám mạo muội động thủ đem ta cùng thân thể này đồng loạt huỷ
diệt. Đành phải tạm thời đem ta phong ấn trong trấn ma tháp này.” Lang thủ màu
đen từ từ mang chuyện cũ kể lại.

Cổ ma cùng quái nhân đầu to nghe xong thượng cổ bí văn này không khỏi ngẩn
ngơ.

“Nói như vậy, lang hồn thứ hai kia hiện giờ đang ở trong thân thể này.” Cổ
ma cười khổ một tiếng, bốn con mắt cự đại đồng thời mở to hướng về phía lang
thủ màu bạc

“Hiện tại thì không có gì, tuy sau một hồi nữa nàng cũng sẽ tỉnh lại. Lại
nói tiếp các ngươi cũng coi như là gặp may mắn, như thế nào vào đây lại đúng
lúc ta tỉnh lại.” Lang thủ màu đen nhẹ nhàng cười duyên một tiếng.

“Thánh tổ đại nhân, đây là có ý tứ gì?” Cổ ma trong tâm cảm thấy rùng mình
hỏi

“Rất đơn giản, lúc trước cổ tu dùng hắc kỳ đem biến nơi đây thành một chỗ
không có linh khí, rồi đem ta phong ấn ở đây, cố ý đem nguyên thần thứ hai của
lang yêu kia rút ra. Mặt khác không tiếc khí lực mạnh mẽ kiến tạo một toà cung
điện linh khí sung túc, đem nó an trí ở trong đó. Kể từ đó tinh hồn thứ hai vị
sủng phi của yêu vương này, bắt đầu cơ hồ cách một khoảng thời gian ngắn lại
phản hồi về cơ thể cùng ta tranh đoạt quyền khống chế thân thể, một khi chống
đỡ không nổi liền lập tức trở về chỗ cung điện an trí kia, một lần nữa khôi
phục lại nguyên khí bị hao tổn. Mà ta bởi vì bị phong ấn duyên cớ, chỉ có thể
dựa vào ma khí trong thân thể để đối kháng hành động của nàng này, dưới nhiều
năm như vậy, không bao lâu ta rơi vào thế hạ phong. Bởi vì không muốn buộc
thoát ly ra khỏi thân thể này. Ta bất đắc dĩ phải sử dụng phương pháp Dung hồn
để đối kháng nàng.” Lang thủ màu đen bình tĩnh dị thường nói.

“Cái gì, dung hồn!!! Ngươi đã muốn …” Cổ ma bốn mắt trợn lên lộ ra vẻ hoảng
sợ, trong lúc nhất thời cũng quên cả kính ngữ.

“Đúng vậy, ta liền cùng ngân lang hợp hai thành một hoá thành một cái tân
hồn, hơn nữa coi thần thức của nàng là chính, của ta làm phụ, tuy nhiên ngay từ
đầu dung hợp tân hồn chẳng những không ổn định hơn nữa lúc trước khi mới nhìn
thấy tân hồn, nhân loại cổ tu sĩ cũng đã biết tình hình của ta và nàng dung hợp,
căn bản là không thừa nhận thân phận của nàng, vì vậy cũng không có cởi bỏ
phong ấn thả nàng ra ngoài, nhưng căn cứ vào thân phận đặc thù của nàng, cũng
không dám dễ dàng gia hại nàng, vì vậy đối với Côn Ngô sơn rõ ràng cũng không
thèm để ý, hoàn toàn đem toàn bộ cả quả núi này cấm chế. Kể từ đó hai cái tinh
hồn của ta và nàng lại rơi vào tranh đấu, trong tình trạng dung hợp quỉ dị,
thẳng tới hơn vạn năm, một lần nữa dung hợp mới hoàn toàn ổn định và đạt tới
trạng thái dung hợp hoàn mỹ. Nhưng mấy ngày trước đây, tân hồn vì đem một gã
Hoá thần tu sĩ lén trộm tới đây kéo vào trong Huyễn Diệu Thiên Tượng, làm cho
thần thức bị tổn hao nhiều, tinh hồn của ta và lang yêu kia lại một lần nữa
phân liệt mà ra, phỏng chừng đây cũng là lần cuối cùng phân liệt ly khai. Chờ
cho tới khi lang hồn thứ hai kia tại cái nơi linh khí dư thừa ngủ say sau khi
tỉnh dậy, sẽ lại một lần nữa dung hợp thành một thể.” Lang thủ màu đen kể chút
sự tình cho tới đây, thuỷ chung vẫn duy trì một khẩu khí lạnh nhạt.

Mà cổ ma cùng quái nhân đầu to nghe thấy thì trợn mắt há mồn!

“Thánh tổ đại nhân, sau khi dung hợp với lang yêu thành tân hồn, vẫn còn là
một thành viên của thánh tộc chúng ta!” Cổ ma sau nửa ngày sửng sốt, cười khổ
hỏi một tiếng

“Ngươi nói đi?” Lang thủ màu đen lơ đễnh hỏi lại một câu.

Cỗ ma nghe xong cũng chỉ có thể không nói gì mà chống đỡ.

“Nếu nói cho chúng ta cẩn thận như vậy, hẳn là ngài có biện pháp nào đó để
ngăn cản việc này, có lời gì các hạ có thể nói thẳng cho chúng ta là được.”
Quái nhân đầu to sau một lúc cân nhắc, đột nhiên nói như vậy.

“Oh, lại nói tiếp, ta còn không có hỏi ngươi, ngươi thân là nhân loại nhưng
như thế nào lại ra tay tương trợ Huyết Diễm, hẳn là có mưu đồ gì đó. Ta xem
thân thể của ngươi sở hữu sinh khí cũng không còn nhiều lắm, chắc đại nạn không
lâu nữa sẽ tới, ngươi làm như vậy là muốn cho bản thánh tổ vì ngươi mà quán chú
ma khí sao?” Lang thủ màu đen trong mắt tử mang chớp động, thâm ý hỏi lại một
câu sâu sắc.

“Ngươi sớm đã nhìn ra, bản nhân cũng không có gì phải dấu diếm. Diệp mỗ
tình nguyện vĩnh viễn đi theo ma đạo, cũng tuyệt không muốn như vậy tọa hóa mà
chết. Nếu mà như thế, ta đây gần ngàn năm vất vả khổ tu cùng với vô số lần vào
sinh ra tử, đều là vì cái gì? Chẳng lẽ bởi vì sinh ra từ cát bụi lại trở về với
cát bụi sao?” Nói chuyện cho tới bây giờ, quái nhân đầu to, cũng không có một
chút che dấu ý tứ, sắc mắt cũng mơ hồ hiện lên vẻ dữ tợn.

Chương 985: Gặp lại Nguyên Quang

“Lời này thật thẳng thắng, không có cái gì quanh co. Ngươi có thể giúp bản
thánh tổ từ nơi này thoát khốn mà ra ngoài, bản thân ta cũng có thể thi triển
quán ma nhập thể giúp ngươi. Trước tiên ta cũng không nói dối ngươi, lấy tình
hình thân thể hiện nay của ngươi, sau khi nhập ma nhiều lắm cũng chỉ có nửa
phần cơ hội làm cho ngươi tiến giai. Tuy nhiên, Thánh tộc chúng ta vốn thọ
nguyên vượt xa nhân loại tu sĩ các ngươi, cho dù không có tiến giai thành công,
sau khi quán ma thọ nguyên đồng dạng cũng có thể tăng lên không ít. Ngươi vẫn
có thể tiếp tục tu luyện tiến giai lên Hoá Thần kỳ.”

Lang thủ màu đen ánh mắt đảo qua trên người Quái nhân đầu to, thần sắc như
thường nói.

“Một nửa? Cho dù chỉ có một phần mười, Diệp mỗ cũng sẽ mạo hiểm thử một
phen. Như thế nào có thể giúp ngươi thoát khốn, cứ việc nói ra.” Quái nhân đầu
to cuồng tiếu một tiếng, không chút do dự nói

“Tốt, bản thánh tổ liền đi thẳng vào vấn đề, dung hồn tới giai đoạn hiện
giờ, chỉ cần lang hồn về tới vào trong thân thể, căn bản thi pháp cũng không
tác dụng gì cả, ta liền không thể kháng cự cùng nàng dung hợp một thể. Phương
pháp duy nhất có thể ngăn cản, cũng chỉ có cách là tại địa phương mà Ngân
nguyệt lang hồn đang ngủ say giết chết lang hồn. Mà năm đó Côn Ngô tam lão đã
tự tay bố trí Diệt Tuyệt Đại Trận, trận này dùng tám mươi mốt khẩu Tru Ma Đao
hợp thành, nếu mà người nào thân mang Ma khí tới gần nơi đó, sẽ bị Toàn bộ Đao
này kết hợp thành một trận pháp đầy uy lực chém thành thịt nát. Huyết Diễm thì
không thể phá giải được trận này. Ta xem đạo hữu tu luyện công pháp, tuy rằng
không phải là pháp môn của chính phái, nhưng cũng không phải là tà đạo ma công,
việc tiêu diệt lang hồn cũng chỉ có thể giao cho đạo hữu, chỉ cần hoàn thành
việc này, việc quán ma cứ giao cho trên người bản thánh tổ.”

Lang thủ màu đen thanh âm rõ ràng vẫn như lúc trước, nhưng khi tới tai quái
nhân đầu to lại tràn ngập vô tận hấp dẫn, làm cho hắn ngóng nhìn lên cự lang,
sắc mặt hiện lên vẻ kiên định.

“Cái lang hồn kia ở địa phương nào?” Một lát sau, vị Diệp gia quái nhân này
cắn răng một cái nói, một chút ý tứ cò kè mặc cả cũng không có

“Diệp đạo hữu quả nhiên là người thông minh! Các ngươi khi truyền tống vào
đây chắc thấy hai cái truyền tống trận, cái truyền tống trận còn lại kia chính
là đi thông tới cung điện an trí lang hồn kia.” Lang thủ màu đen thấy quái nhân
không hề do dự tính toán, trong mắt lộ ra một tia hân thưởng, cũng lưu loát nói.

“Theo như lời ngươi nói, nếu là cái truyền tống trận kia thì trong tông môn
của ta cũng đã có người đi trước vào trong đó rồi, với thời gian cũng không có
ngắn, giải quyết cũng có chút khó khăn, tuy nhiên nếu âm thầm ra tay, đối phó
bọn họ cũng là chuyện dễ dàng. Ta đây liền nhanh chóng đuổi theo, giết chết cái
lang hồn kia.” Quái nhân đầu to thì thào vài tiếng, sau đó hai tay bắt quyết
niệm thần chú, truyền tống trận dưới chân linh quang chớp động, nhưng lại thật
sự truyền tống đi ra ngoài

Nhất thời phụ cận truyền tống trận chỉ còn lại một ma một lang.

“Vừa rồi có nhân loại tu sĩ ở đây, cũng không tiện hỏi ngươi thêm cái gì.
Hiện tại ngươi có thể nói cho ta biết sưu tầm được những món ma khí nào.”

Sau khi thân hình quái nhân biến mất, lang thủ màu đen ánh mắt chợt trầm
xuống, một cỗ hơi thở dày đặc chợt phát ra, xiềng xích trên người cũng trong
phút chốc phát ra một trận tiếng động, đồng thời thả ra vô số đạo ô hắc thứ
mang, không một chút do dự đâm vào trong cơ thể cự lang.

Nhưng lang thủ màu đen thần sắc lại không có một chút thay đổi bộ dạng nhìn
như không thấy.

“Khởi bẩm thánh tổ, đã tìm được năm món ma khí mà lúc trước tộc nhân di lưu
lại ở nhân giới!”

Cổ ma nhất thời khom lưng, càng thêm cung kính trả lời.

“Năm kiện ma khí cũng có thể miễn cưỡng đủ dùng. Lập tức bố trí đi, tuy
rằng hiện tại ta chỉ có thể khống chế một nửa pháp lực của thân thể này. Nhưng
chỉ để giãy dụa thoát khốn, cũng đủ để đánh tan cấm chế của Hắc Phong Kỳ. Cho
dù nó là Thông Thiên Linh Bảo nếu không có chủ nhân chủ trì mà nói thì cũng chỉ
là một vật chết mà thôi.” Lang thủ màu đen âm trầm nói.

“Dạ” Cổ ma vừa nghe xong lời này, không một chút do dự bốn bàn tay hư không
vung lên. Đồng thời hắc mang chợt loé, trên bốn bàn tay đều xuất hiện một kiện
hắc ma khí: một cái mặc kính (kính màu đen), một mũi huyết sắc lệnh tiễn, một
đoá ngọc liên cùng với một chiếc nhẫn màu xám trắng.

Mà một cái đầu cổ ma mở mồm trực tiếp phun ra một cái bình nhỏ màu đen.

Nay năm kiện ma khí vừa hiện ra, lập tức liền xoay tròn trên đỉnh đầu cổ ma
chuyển động không ngừng.

Chiếc đầu cổ ma còn lại sau một tiếng thét dài thì cả người hắc quang chợt
hiện, năm kiện ma khí chấn động, trực tiếp hướng phía trên cự lang bay tới.

Mà cấm chế trên không trung lập tức như cảm ứng được cái gì, đồng thời linh
quang đại phóng, các màu quang mang chớp động không ngừng. Toàn bộ không gian
trong nháy mắt như đều sống lại.

Hàn Lập tự nhiên cũng không biết có một con Thượng cổ cự ma sẽ từ trong
Trấn Ma tháp đang giãy giụa thoát khốn mà ra. Hắn lúc này đứng trước cửa của
Côn Ngô điện, đang nhìn tình hình phía trong điện, trên mặt hiện lên biểu tình
cổ quái.

“Bắc Cực Nguyên Quang, thứ này như thế nào lại xuất hiện ở nơi này?”

Hàn Lập thì thào nói, ánh mắt nhìn khắp nơi, thấy phía trước dày đặc ngân
sắc quang ti đang lượn lờ phía trước, tiếp tục nhìn kỹ thì thấy mấy cái này
chính xác đã gặp qua trong Truỵ Ma Cốc không có gì sai biệt, tuy nhiên lúc này
quang ti không phải từ trên các tảng đá phát ra, mà từ hơn trăm cái cột ở trong
đại điện phun ra, đem tất cả đại điện bao phủ ở trong đó, căn bản không thấy rõ
phía sâu trong đại điện rốt cuộc có cái gì.

Đúng lúc này phía sau Hàn Lập bỗng nhiên truyền tới một tiếng cuồng tiếu,
tựa hồ từ phía xa truyền tới, mang vẻ cực kỳ càn rỡ.

“Hàn đạo hữu không biết là ngươi tính toán chủ động nhảy vào Bắc cực nguyên
quang, hay tính toán chờ ta một lát tới, để ta dùng pháp bảo tiễn ngươi một
đoạn đường!”

Nghe thanh âm này, đúng là của thanh âm của Kiền lão ma.

Hàn Lập đôi mày nhíu lại, quay đầu liếc mắt nhìn một cái.

Chỉ thấy xuyên thấu của cửa đại điện, mơ hồ thấy nguyên tại hai hàng Kim Từ
Linh Mộc chỉ còn lại có hơn mười cây. Đám người Kiền lão ma cùng nhóm yêu vật
Ngân Sí dạ xoa cũng xắp sửa đuổi tới trước cửa đại điện

Bọn họ một bên vẫn đang dùng bảo vật công kích các cây đại thụ cuối cùng,
một bên vẫn chú ý tới Hàn Lập ở phía sau cửa điện, một đám mỗi người đều thể
hiện thần sắc khác nhau.

Trừ bỏ các yêu vật đã biết sự tồn tại của Bắc cực nguyên quang ngay từ đầu,
còn những người khác đều là những kẻ kinh nghiệm phong phú, cơ hồ xa xa nhìn
thấy tình hình trong thạch điện, lập tức đều nhận ra Bắc cực nguyên quang.

Kết quả tự nhiên phần lớn là vừa mừng lại vừa lo.

Mừng là vì có Bắc cực nguyên quang chắn đường, Hàn Lập không thể đi trước
một bước tiến vào trong điện đoạt bảo. Lo chính là vì bọn họ tựa hồ cũng không
thể xuyên qua Bắc cực nguyên quang đột ngột xuất hiện này, và làm như thế nào
để nhanh chóng vượt qua cấm chế này để đoạt bảo, đúng là một việc làm cho người
ta đau đầu.

Nhưng chính là nghe thanh âm cuồng tiếu của Kiền lão ma, mơ hồ nhận ra lão
không thèm để tới việc đó chút nào.

Bắc cực nguyên quang này đối với những tu sĩ không có sự chuẩn bị trước mà
nói, tiến vào chỉ có con đường chết mà thôi, khó trách lão ma lại có bộ dáng
vui sướng trước tai họa của người khác như vậy.

Hàn Lập hừ lạnh một tiến, quay đầu lại, tay vỗ lên trữ vật túi ở bên hông,
nhất thời một chiếc nhẫn màu đen từ trong túi bắn ra, ngay sau đó xoay quanh
một cái rồi đón gió cuồng tăng, hoá thành một chiếc nhẫn có đường kính hơn một
trượng lượn lờ phía trên đỉnh đầu hắn

Trên chiếc nhẫn có các ký hiệu chớp động, tựa hồ có chút bất phàm, đúng là
một cái nhẫn trong Lưỡng Nghi Hoàn.

Hàn Lập thong dong hướng chiếc nhẫn lớn điểm chỉ một cái, nhất thời chiếc
nhẫn đón đầu hắn chụp xuống, đồng thời trên tay hắn bắn nhanh ra một đạo pháp
quyết bắn vào phía trên mặt nhẫn, tiếp theo một cái quang tráo màu đen hiện ra,
đem Hàn Lập bao kín bảo hộ vào phía trong.

Vừa thấy cảnh này, tiếng cuồng tiếu của Kiền lão ma lập tức đình chỉ, hơn
nữa các yêu vật và các tu sĩ khác đồng thời ngẩn ngơ, trên mặt hiện ra thần sắc
khó có thể tin được.

“Chẳng lẽ hắn thực sự có biện pháp xông qua Bắc cực nguyên quang!” Mọi
người không bảo nhau mà đồng thời đều có ý niệm này trong đầu, liền nhanh chóng
thúc giục pháp quyết điều khiển pháp bảo công kích Kim từ linh mộc, không một
chút chậm trễ.

Kết quả bọn họ sau đó nhìn thấy một màn. Sau khi quang tráo màu đen trên
đỉnh đầu hiện ra, thân hình Hàn Lập liền nhoáng lên một cái xông vào phía trước
dày đặc ngân sắc quang ti. Một màn quỉ dị xuất hiện, khi tất cả các quang tia
nhất thời bắn tới vừa chạm vào màn hào quang nhất thời đều quỉ dị rẽ sang một
bên, tự động tránh Hàn lập.

Lần này tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm nhìn nhau.

Mà thân hình Hàn Lập nhanh chóng bị Bắc cực nguyên quang che phủ vào trong,
ẩn vào trong đó không thấy bóng dáng.

“Mau…động thủ nhanh hơn một chút, không thể để cho tiểu tử này thật sự đoạt
được bảo vật trước.”

Ngân sí dạ xoa từ trong khiếp sợ tỉnh táo lại, trong miệng quát lên một
tiếng chói tai, gương mặt trở nên dữ tợn.

“Cho dù động tác có mau hơn nữa thì có tác dụng gì, khi mà không chống đỡ
được Bắc cực nguyên quang kia.”

Cát Thiên Hào khuôn mặt xanh mét nói.

“Hừ! Bắc cực nguyên quang có thể làm khó đối với người khác, nhưng muốn
ngăn cản lão phu cũng chỉ là việc nằm mơ.”

Kiền lão ma hừ lạnh một tiếng, thanh âm phát ra vẻ cực kỳ băng hàn. Lập tức
ngũ tử đồng tâm ma biến thành bạch sắc cự ảnh, đột nhiên vặn người một cái,
không thèm để ý tới Kim từ linh mộc còn lại, mà trực tiếp hướng cửa điện bắn
nhanh mà đi.

“Đại trưởng lão, ngươi …” Đám người Cát thiên hào cả kinh, không khỏi kinh
hô một tiếng.

Kết quả Bạch sắc cự ảnh khi vừa tiến vào phạm vi từ trường của Kim từ linh
mộc, nhất thời một cỗ cự lực lập tức ép xuống, lập tức đem bạch ảnh lôi xuống
mặt đất, làm cho nửa bước khó đi

“Hây!” Một tiếng rống to như sấm từ trong Bạch sắc nhân ảnh truyền ra, lập
tức Bạch ảnh quang mang thu lại, một đạo huyết ảnh giống như vô hình từ trong
bóng trắng bắn ra, nháy mắt đã bay ra hơn mười trượng, sau đó lại bị cự lực lôi
xuống mặt đất.

Nhưng thân hình huyết ảnh lại khẽ rung lên, hướng đại điện bước đi từng
bước giống như một người bình thường nhàn nhã đi bộ.

Một màn này xảy tự nhiên làm cho những người ở đó cùng đám yêu thú một trận
kinh ngạc.

“Chuyện cho tới lúc này, thì cũng chỉ có trông cậy vào thần thông của Khuê
đạo hữu. Nhanh động thủ đi. Chúng ta không thể chờ đợi thêm nữa, mấy thứ kia
quyết không thể để cho rơi vào tay người khác!”

Ngân sí dạ xoa không hề trì hoãn, tay liền vung lên, thần sắc rất là âm
trầm, truyền âm nói với xú phụ.

Xú phụ cũng ngưng trọng gật gật đầu, lập tức toàn thân bạch quang chớp
động, thân hình bỗng nhiên hướng mặt đất lăn vòng một cái, sau đó hào quang trở
lên chói mắt, một con cự quy có hai màu trắng đen xem lẫn với nhau liền hiện
ra, trực tiếp hướng về phía trước bò đi.

Yêu vật đã hiện nguyên hình yêu thể của nó.

Đồng thời Sư cầm thú cùng Ngân sí dạ xoa đều phi thân lên phía trên mai của
nó rồi ngồi xuống, lúc này cự quy cũng đồng dạng tiến vào trong phạm vi từ
trường của Kim từ Linh Mộc.

Kết quả sư cầm thú cùng ngân sí dạ xoa thân hình nhoáng lên một cái, ở trên
lưng cự quy đau khổ chống đỡ cự lực cả thân thể không thể nhúc nhích, nhưng cự
quy lúc này toàn thân lại xuất hiện hắc bạch lưỡng sắc quang mang kỳ lạ không
ngừng chớp động, từ từ bò về phía trước mà không dừng lại, giống như không chịu
một chút ảnh hưởng nào của cự lực.

Tuy nhiên cũng không phải là không có chút ảnh hưởng nào, chẳng qua khi tam
yêu đồng thời tiến vào phạm vi ảnh hưởng của cự lực, đột nhiên ở xung quanh tam
yêu chợt hiện ra một đám kim sắc phù văn trông rất quỉ dị. Phù văn này giống
như một cái bàn tay vô hình bay nhanh tới tam yêu rồi nhập vào trong cơ thể của
chúng.

Tam yêu mặc dù quang mang hộ thể rất chói mắt, nhưng lại không có một chút
nào tác dụng ngăn cản các phù văn nhập vào trong thân thể. Sau khi phù văn nhập
vào trong thân thể thì Cự quy lại không xảy ra cái gì ảnh hưởng, nhưng Ngân sí
dạ xoa cùng Sư cầm thú sắc mặt liền lập tức trông rất uể oải, giường như chịu
một cấm chế lợi hại nào đó.

Tuy nhiên cũng còn may mắn là năng lượng của Kim từ kim mộc ảnh hưởng trong
phạm vi cũng không có lớn lắm, cơ hồ cự quy chỉ mất một lát liền đưa cả ba
người thoát ra khỏi phạm vi ảnh hưởng.

Nhị yêu lập tức thở phào một cái, tinh thần lập tức khôi phục lại hơn phân
nửa.

Báo cáo nội dung xấu