Phàm nhân tu tiên - Chương 1086 - 1087

Chương 1086: Gần như không làm gì

Trong lòng trầm xuống, tự nhiên Hàn
Lập không muốn bị Vạn Yêu Phiên giam lại. Lúc này hắn không lưỡng lự,
điểm vào Ngũ Ma một cái, trong miệng phát ra thanh âm chú ngữ Ma Pháp
Quyết thúc dục Ngũ Ma.

Ngũ Ma nhất tề phóng vào không trung.
Trong hôi quang chớp động, năm bộ xương ngưng kết dung hợp lại cùng
nhau. Một cự đại khô lâu thân cao hơn mười trượng hiện ra.

Ngay lập tức trong hốc mắt trống rỗng
của Cự Đại Khô Lâu chợt lóe lên lục mang, hai cánh tay xương (cốt thủ)
đập một phát vào trên thân hình, hai cái xương sườn trực tiếp bay ra
ngoài cơ thể, trong phút chốc hóa thành hai cây Cốt Đao dài hơn mười
trượng. Khô lâu ngửa đầu rống lên một tiếng, đột nhiên hướng vào không
trung bổ ra một phát.

Một đao mang hình chữ thập chớp động
hàn mang kinh người chém vào Cự Phiên trên không trung, đem hôi sắc hà
quang đánh cho thất linh bát lạc, rồi kích vào trên mặt Vạn Yêu Phiên.

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang
lên. Yêu khí hàn quang đan vào nhau, lóe ra, trong nhất thời giằng co
cùng nhau.

Bỗng nhiên Cự Đại Khô Lâu bay lên không
trung, song đao trong tay loạn vũ, đạo đạo loan nguyệt hàn mang gào
thét phóng ra. Non nửa cả không trung đều bị hàn mang bao phủ, bộ
dáng muốn phá hủy Vạn Yêu Phiên.

Trong Vạn Yêu Phiên truyền ra thanh âm
nộ hống của Xa lão yêu. Cự Phiên trong không trung đột nhiên nhoáng lên
một cái, trong phút chốc liền kịch liệt co rút, nháy mắt đã thu nhỏ
thành một cây phiên cỡ một xích.

Thân hình ấu đồng chợt lóe hiện ra,
một tay quơ ra giữ lại cây Phiên này, sau đó thân hình nhoáng lên một
cái thuấn di ra một chỗ khác cách hơn mười trượng.

Xem ra Xa lão yêu cũng biết hình thể
của Vạn Yêu Phiên quá lớn, tự nhiên hoạt động trở nên chậm chạp, vô
tình sẽ trở thành bia ngắm cho Song Cốt Đao của Cự Đại Khô Lâu. Tốt
hơn hết là hồi phục nguyên hình của Vạn Yêu Phiên rồi tính tiếp.

Bạch sắc Cự Khô Lâu nhìn thấy cảnh
này, thân hình run lên, trong hôi bạch ma khí đồng dạng thu nhỏ lại,
cuối cùng biến hình thể chỉ còn hai trượng. Sau đó trong miệng nó
phát ra một trận quái khiếu minh minh, phún ra hôi bạch ma khí, vung
cốt đao nhào tới ấu đồng.

Ấu đồng nhìn Ngũ Ma, có chút đau đầu
nhức óc.

Năm con ma này đã được tế luyện đặc
biệt, không bị ảnh hưởng bởi cấm chế của Vạn Yêu Phiên. Hơn nữa, nếu
không có bảo vật pháp khí chuyên hàng ma diệt quỷ hoặc giết chết
chủ nhân điều khiển thì năm ma đầu này cơ hồ là Bất Tử Chi Thân, vô
luận đánh nát cỡ nào bao nhiêu lần, cũng thể hồi sinh lại.

Tuy Vạn Yêu Phiên vô cùng lợi hại,
nhưng chủ yếu là nhắm vào tu sĩ nhân loại. Còn đối với loại ma đầu
này thì thật không dễ dàng thu vào trong. Muốn thi triển thần thông
khác để giải quyết dứt điểm bọn này cũng không phải là chuyện một
sớm một chiều có thể làm được.

Chẳng qua mắt thấy, khô lâu đang điên
cuồng xông tới, hóa thân của Xa lão yêu cũng chỉ có thể nhướng mày,
phất Vạn Yêu Phiên, thả ra cỗ cỗ Ô Hắc Yêu Khí tạm thời cù cưa với
khô lâu một lúc.

Mười phần thần niệm, đã có sáu phần
bỏ vào Hàn Lập bên kia. Bốn phần còn lại để tạm thời ứng phó với
Ngũ Tử Đồng Tâm Ma.

Nhưng lúc này Hàn Lập và Khôi Lỗi
sóng vai đứng nhìn, sắc mặt âm trầm bất định, không một chút nhúc
nhích.

Mà Ngân Sam nữ tử đồng dạng đứng ổn
định trên cao thai, bộ dáng cũng không muốn động thủ.

Có vẻ nàng muốn hai phương kia tiếp
tục giằng co hoặc sợ mình vừa động sẽ giúp cho Hàn Lập nhân cơ hội
len qua chỗ trống, cui vào Truyền Tống Trận trốn mất.

Về phần hai con Tứ Sí Ngô Công kia,
lại chia ra huyền phù trên không canh giữ tại hai cái Tiểu Truyền
Tống, mắt hổ nhìn đăm đăm Hàn Lập.

Băng Phượng hiểu rất rõ, Truyền Tống
Trận mới là nơi duy nhất thoát thân ra khỏi Đại Điện.

Mà Hàn Lập không hề động thủ tiếp,
nguyên nhân cũng hết sức đơn giản. Hắn cũng kiêng kị thần thông xé
rách không gian của Băng Phượng, tuy có nhiều thủ đoạn, nhưng nhất
thời tính tới tính lui cũng không biết bức lui con Băng Phượng này như
thế nào để bình yên đào thoát.

Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên từ trung
tâm Đại Điện truyền đến một thanh âm cuồng tiếu.

“Ha, ha. Rốt cục đi ra đây thì phải
hảo hảo hoạt động một chút. Không tận hứng không về!” Thanh âm cười
này giống như của nữ tử, nhưng rất thô cực kỳ khó nghe.

Thần niệm Hàn Lập đảo qua về phía
sau, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.

Chỉ thấy trung niên mỹ phụ bỏ qua
trận chiến với hai hóa thân của Băng Phượng, đột nhiên bắn nhanh hướng
về Hàn Lập. Chỉ còn lại hai bạch phát lão giả tiếp tục ở lại
chiến đấu.

Mà ở phía sau Mỹ Phụ lại có một
đoàn Lục Mông Âm Khí theo sát. Ẩn ẩn hiện hiện bên trong thân ảnh của
một nữ tử không ngừng chớp lên. Tiếng cười to xuất phát từ nơi này
mà ra.

“Đây là….” Hàn Lập cảm nhận quỷ khí
từ trong cường đại âm lực của nữ tử, không ngờ đây là một nhân vật
Nguyên anh hậu kỳ. Cả người nàng này, một thân hồn lực, chính là một
quỷ tu cực kỳ lợi hại.

“Hàn đạo hữu không cần kinh hoảng.
Bổn Cung Chủ sẽ không để cho bọn chúng hợp lực đối phó đạo hữu. Ta
đến để tiếp trợ một tay cho đạo hữu.” Bỗng nhiên mỹ phụ mở miệng
nói với Hàn Lập.

Nghe lời này, Hàn Lập có chút á
khẩu.

Rõ ràng nàng này sợ hắn bị nhị yêu
liên thủ giết chết, sau đó sẽ quay đầu đối phó với Tiểu Cực Cung nên
mở miệng làm trợ thủ cho mình. Mục đích của bọn thập cấp yêu tu
này ngay từ đầu chính là Tiểu Cực Cung.

Chẳng qua mỹ phụ liếc mắt đã nhân ra
thân phận của hắn, để cho Hàn Lập có chút ngoài ý muốn, tự nhiên
sẽ không nói cái gì.

Có thể có hai gã hậu kỳ tu sĩ giúp
đỡ, hắn tự nhiên cực kỳ vui mừng. Tuy thần thông của vị Cung Chủ này
thấp hơn nhị yêu nhưng quỷ tu trong lục khí rõ ràng không phải một
quỷ tu bình thường. Khi nó chạy đến đã gây ra một áp lực cực lớn
hẳn là có tu vi đỉnh của Nguyên anh hậu kỳ.

“Hoàng Tuyền Quỷ Mẫu, là ngươi! Hẳn
là quá nhàn mới dám quản chuyện của lão phu.” Ấu đồng đang đứng bên
kia cùng với khô lâu, vừa thấy nữ tử trong lục khí, khuôn mặt nhỏ
nhắn liền biến đổi, quát to một tiếng.

“Hắc, hắc. Nếu là bản thể của đạo
hữu đến đây, tự nhiên lão Bản không dám nhiều chuyện. Nhưng chỉ là
một cái Mộc Chi Hóa Thân, chẵng lẽ ta lại sợ?” Trong lục khí truyền
ra tiếng cười cực kỳ khó nghe của nữ tử, bộ dáng không chút e ngại
ấu đồng.

“Hoàng Tuyền Quỷ Mẫu? Chính là quỷ
tu năm xưa đã một mình tiêu diệt mấy tu tiên tông môn?” Ngân Sam nữ tử
nghe tên này khẽ biến sắc, tựa hồ biết được lai lịch của nữ tử
trong lục khí.

“Không dám. Nhất đại Băng Hải chi chủ
cũng biết danh tự của lão thân. Nghe nói đạo hữu từ lúc bản Quỷ Nữ
vừa mới thi giải, là có thể tiến giai Hóa Thần Kỳ, nhưng bây giờ
còn dừng lại ở tu vi thập cấp, hẳn là sợ hãi Thiên Địa Nguyên Khí
mất cân bằng, phải tự tán đi tinh nguyên. Nhưng đau khổ áp chế cảnh
giới của chính mình, tư vị này chắc cũng không dễ chịu. Băng Phượng
tộc các ngươi dù có thọ nguyên lâu dài, nếu không tiến giai, cũng
không còn duy trì được nữa đâu.” Nữ tử trong quỷ khí dường như nắm
rõ Băng Phượng trong lòng bàn tay, vừa mở miệng đã huỵch toẹt ra bí
mật lớn nhất trong lòng của Ngân Sam Nữ tử.

Ngọc dung của Ngân Sam nữ tử bỗng
nhiên âm trầm. Còn Hàn Lập thì hít một hơi lạnh. Thế mới biết vì
sao con Băng Phượng này lại khó chơi đến vậy. (Hoa hồng càng đẹp thì
gai càng sắc mà. he. he)

“Ta thả ngươi đi ra cũng không phải để
cho ngươi hàn huyên tâm sự” Vào lúc này mỹ phụ đột nhiên hừ lạnh một
tiếng.

“Yên tâm. Chỉ cần không có Hóa Thần tu
sĩ ở đây, ta bảo vệ tánh mạng ngươi dễ như trở bàn tay. Chẳng qua
lúc trước ngươi đáp ứng chuyện của ta thì cũng đừng có quên. Hơn nữa
không có Hồn Thạch, ngươi dám cường hành thôi sử ta, về sau âm khí
nhập thể, khó tránh được một tràng đại bệnh đấy nhé!” Hoàng Tuyền
Quỷ Mẫu cười lạnh.

Mỹ phụ nge vậy, sắc mặt trầm xuống,
nhưng không nói tiếp nữa.

Mà chỉ trong giây lát trao đổi mấy câu
này, mỹ phụ và Quỷ Mẫu cũng đã tới phụ cận của cao thai, độn quang
dừng lại đứng một bên, ẩn ẩn cùng Hàn Lập và nhị yêu tạo thành xu
thế chân vạc.

“Hàn huynh! Chúng ta trước hết hợp
lực tiêu diệt vị Băng Hải chi chủ này, ngươi thấy thế nào?” Mỹ phụ
quay đầu nhìn Hàn Lập, ôn hòa nói.

“Tốt, Hàn mỗ không có ý kiến.” Hàn
Lập sờ cằm (MK! Khứa này không râu mà lúc nào cũng sờ cằm…) thần
sắc bất động, gật đầu.

Mỹ phụ nghe vậy, trong lòng mừng rỡ,
đang muốn chiêu hô Hoàng Tuyền Quỷ Mẫu động thủ thì Ngân Sam nữ tử
đang đứng dưới bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, khoát tay, một đạo
bạch hồng chói mắt bắn nhanh ra.

Một tiếng “Oanh…” vang thật lớn, một
tòa Tiểu Truyền Tống Trận bị trảm làm đôi.

Sắc mặt của Hàn Lập và mỹ phụ đại
biến.

“Các ngươi muốn vây công đừng trách ta
phá hủy toàn bộ Truyền Tống Trận!” Ngân Sam nữ tử nhìn hai người
trên không trung, thản nhiên cười, nói.

“Ngươi làm như vậy là ý gì? Truyền
Tống Trận bị phá hủy, các ngươi cũng có nghĩ rời khỏi đây.” Thần
sắc của mỹ phụ đột biến mấy cái, rồi cố gắng trấn định nói.

“Đạo hữu chóng quên ta đã lẻn vào
trong Hư Linh Điện như thế nào.” Ngân Sam nữ tử cười khanh khách, thanh
âm trong trẻo vang khắp Đại Điện, nhưng hai mắt thanh lãnh dị thường.

Vẻ mặt Hàn Lập có chút khó coi.

“Hàn đạo hữu không cần phải kiêng kị
việc này. Cho dù Truyền Tống Trận bị yêu nghiệt phá hủy, chỉ cần
Bổn Cung và đạo hữu liên thủ, còn dư thời gian để phá vỡ cấm chế
dùng cửa chính đi ra ngoài.” Mỹ phụ trầm ngâm trong chốc lát, nói như
vậy với Hàn Lập.

Hàn Lập nhướng mày, sắc mặt âm tình
bất định.

Nếu hắn chưa từng giết chết tam đại
tu sĩ của Tiểu Cực Cung trong Huyền Ngọc Động, tự nhiên có thể vui
vẻ cùng mỹ phụ liên thủ giệt sát nhị yêu, sau đó chậm rãi tìm cách
phá cấm đi ra ngoài. Nhưng hiện tại thời gian trôi qua đã khá lâu,
chắc chắn đã có tu sĩ của Tiểu Cực Cung phát hiện điều bất thường
trong Huyền Ngọc Động. Hắn sao dám trì hoãn thời gian dài như thế.

Mà mỹ phụ nhìn thấy vẻ mặt ngẩn ngơ
của Hàn Lập, trong đầu chợt nhớ ra điều gì, trong lòng chợt động.

Hàn Lập đang ở trước mắt trong khi
các Nguyên anh tu sĩ cùng vào với hắn lại không thấy. Kỳ thật vị
Tiểu Cực Cung Chủ này cũng đã mơ hồ đoán được sự tình. Chẳng qua
bây giờ đại địch đang ở trước mặt, nàng ra vẻ giả ngơ không biết mà
thôi.

Đang đứng trơ mắt như vậy, đột nhiên
sắc mặt mỹ phụ trầm xuống. Đôi mắt đẹp lóe lên tia tàn khốc, môi
khẽ nhúc nhích hai cái, tựa hồ đang truyền âm.

Hoàng Tuyền Quỷ Mẫu đang đứng sau
lưng, trong vụ khí chợt lóe lên lục sắc, thân hình trở nên mơ hồ.

Lập tức một đạo Lục Ti tinh tế theo
vụ khí vô thanh vô tức bắn ra, chợt lóe lên biến mất không thấy tăm
hơi.

Ngay khi Lục Ti biến mất, nhưng Băng
Phượng ở phía dưới tựa hồ phát hiện ra điều gì, trong miệng phát ra
thanh âm kiều mỵ.

“Ngươi dám…”

Lập tức Băng Phượng nâng tay nhắm vào
Tiểu Truyền Tống Trận đạn chỉ. Năm đạo bạch sắc kiếm khí gào thét
bắn ra. Đồng thời một đầu Tứ Sí Ngô Công đang bay quanh cũng ngẩng
đầu phún ra một cỗ bạch mang hàn khí bao phủ cả Truyền Tống Trận.

Chương 1087: Truyền tống chi chiến

Hàn Lập thấy cảnh này sắc mặt lập tức thay
đổi, sau lưng hắn tiếng sấm vang lên, hóa thành một đạo điện hồ rồi biến mất
không thấy.

Mà bên kia, phía trên cái Truyền tống trận,
lục mang chợt lóe, một nữ tử cả người lục quang bao phủ hiện ra, đúng là Hoàng
tuyền Quỷ Mẫu.

Mắt thấy năm đạo kiếm khí cùng hàn khí đánh
tới. Nàng ta âm trầm cười, một tay hướng về phía kiếm khí và hàn khí đánh nhẹ
ra một chưởng, phảng phất như không mang theo lực đạo gì.

Năm đạo kiếm khí cách đó hơn trượng bỗng
nhiên vỡ vụn ra từng mảnh rồi tán loạn, biến mất trong gió.

Về phần hàn khí từ phía trên đánh xuống
dường như gặp phải một lực cản vô hình, tuy hạ xuống phía dưới được một chút
nhưng đột nhiên quay ngược lại về phía con rết bốn cánh kia, làm cho nó một
trận luống cuống tay chân.

Đúng lúc này, ngân quang chớp động, thân
hình Hàn Lập đã hiện lên ở trong tiểu Truyền tống trận, hơn nữa không chút do
dự giương một tay lên, một đạo pháp quyết đánh lên trên bên cạnh pháp trận, tay
còn lại nhanh chóng bấm quyết niệm chú, miệng nhẹ nhàng phát ra vài câu chú
ngữ.

Cơ hồ cùng lúc đó, bóng người phía sau
nhoáng lên một cái, nhân hình Khôi Lỗi hiện lên sát bên cạnh Hàn Lập. Hồng cung
trong tay chợt lóe, vô số mũi tên lửa như cuồng phong bão táp hướng ngân sam nữ
tử mà bắn tới.

Mà ở phía xa xa, huyết quang trong mắt bộ
khô lâu đang liều mạng công kích đứa bé chợt lóe, rồi không chút dấu hiệu nào
đột nhiên hóa thành năm con quỷ, tiếp theo quay cuồng rồi biến mất.

Ngay sau đó, năm cỗ khí trắng xám đồng thời
hiện ra trên đỉnh đầu Hàn Lập, rồi lại hóa thành năm quỷ đầu lớn cỡ bánh xe.

Chúng nó được Hàn Lập dùng pháp quyết triệu
hồi.

Giờ phút này toàn bộ trận pháp bạch quang
chớp động, bắt đầu được kích hoạt. Hàn Lập đứng trong đó gắt gao nhìn thẳng về
phía nữ tử áo bạc ở xa xa, trên mặt hiện vẻ ngưng trọng.

Hết thảy việc này diễn ra vô cùng nhanh
chóng.

Hành động của Hàn Lập hiển nhiên làm cho mỹ
phụ cũng ngân bào nữ tử đều lắp bắp kinh hãi, ngoài ý muốn.

Mỹ phụ sắc mặt đại biến, không nói nhiều
lời, thân hình nhoáng lên một cái liền hóa thành một đạo ngân hồng bắn nhanh
đến, đồng thời miệng khẽ kêu: “Phá pháp trận đi, không được thả cho hắn rời
khỏi.”

Tuy rằng lời này không nói rõ là ai, nhưng
mà ai cũng biết “hắn.” trong lời nói nhất định là Hàn Lập đang đứng trong pháp
trận.

Dù sao mặc kệ Hàn Lập có vấn đề gì hay
không, nhưng nếu hắn thật sự rời khỏi thì cho dù nàng có Hoàng tuyền Quỷ Mẫu hỗ
trợ cũng không bao giờ có thể đồng thời đối phó hai đại yêu.

Hoàng tuyền Quỷ Mẫu đang trôi nổi trên bầu
trời pháp trận vừa nghe thấy lời này, cười nhẹ một tiếng hướng về pháp trận
phía dưới khẽ hé miệng ra, thi triển một loại công pháp gì đó.

Cùng lúc đó, Hàn Lập đột nhiên nhấc tay
lên, một cái một mộc xích(thước gỗ) màu xanh hiện ra trên tay, mơ hồ có một đóa
hoa sen hiện lên, rồi một mảnh thất sắc phật quang nhất thời hướng phía trên
bay đi.

“Phật môn linh bảo!”

Bộ dáng bình thản của Hoàng tuyền Quỷ Mẫu
nháy mắt biến mất, miệng phát ra một tiếng thét chói tai như mèo bị dẫm phải
đuôi, thân hình liền hóa thành một luồng lục quang rồi biến mất tại chỗ.

Mà lúc này, toàn bộ trận pháp bạch quang
đại phóng.

Mỹ phụ kia độn quang tuy rất nhanh, nhưng
rõ ràng đã chậm một bước.

Hàn Lập không khỏi vui mừng, nhưng sắc mặt
bỗng trở nên đại biến.

Bởi vì ngâm sam nữ tử sắp bị vô số mũi tên
lửa bao phủ đã mở ra khe hở không gian, biến mất tại chỗ.

Hàn Lập trong lòng trầm xuống, nhưng hắn
sớm có chuẩn bị, thân hình bỗng nhiên quay tròn tại chỗ, vô số đạo kim sắc kiếm
khí từ trên người bắn ra, làm cho khu vực này trong phút chốc dường như biến
thành một con nhím màu vàng. Nếu Băng phượng kia dám xuất hiện ở gần pháp trận,
tuyệt đối sẽ bị kiếm khí bao vây, chỉ có thể ứng phó kiếm khí mà không thể ngăn
được Hàn Lập rời đi.

Nhưng ngoài ý muốn Hàn Lập, ngân sam nữ tử
không xuất hiện trong vòng vây của kiếm khí mà lại hiện ra ở trên không cách
pháp trận hai mươi trượng.

Khóe miệng nàng hiện lên một tia cười lạnh,
cả người bạch quang chói mắt bộc phát, một tay hướng về khoảng không phía trên
Hàn Lập quơ một cái.

Chỗ đỉnh đầu Hàn Lập một trận dao động
không gian, một vầng sáng trong suốt thật lớn, chậm rãi hạ xuống.

Hàn Lập sắc mặt trở nên âm trầm, thần niệm
khẽ động.

Từng đạo kim sắc kiếm khí biến đổi phương
hướng, tất cả đều hướng vầng sáng chém tới. Làm cho địa phương nhỏ trên đầu Hàn
Lập lập tức trở nên kim quang chói mắt, tiếng xé gió rít gào.

Nhưng một màn quỷ dị xuất hiện.

Tất cả kim sắc kiếm khí kia khi chém vào
trên vầng sáng, lại giống như chém vào ảo ảnh, lóe lên rồi lướt qua, không có
chút hiệu quả nào.

Hàn Lập trong lòng kinh hãi, đang muốn dùng
bát linh xích để ngăn không cho vầng sáng kia hạ xuống.

Ngân sam nữ tử phía xa xa sắc mặt tái nhợt,
năm ngón tay đang mở ra khẽ khép lại, rồi từ từ di chuyển, phảng phất như bị
một vận nặng ngàn cân dính lên tay.

Vầng sáng trên không trung chợt lóe lên rồi
biến mất. Ngay sau đó lại hiện lên sát bên Hàn Lập, đem toàn bộ Truyền tống
trận bao phủ vào trong.

Hàn Lập bừng tỉnh, thầm kêu không tốt,
nhưng chưa kịp phản ứng thì đã nghe thấy tiếng ồn ào, bạch quang chợt hiện lên
khắp bốn phía.

Hàn Lập ở trong Truyền tống trận bỗng biến
mất, cùng biến mất với hắn còn có quỷ đầu do ngũ tử đồng tâm ma biến thành và
nhân hình Khôi Lỗi kia.

Toàn bộ Truyền tống trận một lần nữa trống
rỗng, truyền tống bạch quang cũng tự nhiên ngừng lại.

Tình hình quỷ dị bực này, làm cho cung chủ
Tiểu Cực Cung vốn đã bay nhanh tới gần đó trong lòng chợt lạnh.

Nàng lập tức ngừng bay, kinh nghi hướng nữ
tử áo bạc nhìn, đang muốn xem phát sinh chuyện gì rồi tính tiếp.

Nữ tử do Băng phượng biến thành nhẹ nhàng
thu hồi ngọc thủ, nhưng hai má lại đỏ bừng, bạch quang trên người lúc ẩn lúc
hiện, bộ dáng rõ ràng là đã kiệt sức.

Vừa thấy cảnh này, mỹ phụ trong lòng khẽ
động, không hề do dự giương ngọc thủ lên, hơn mười điểm ngân quang chợt lóe lên
bắn ra, hóa thành hơn mười cái đinh bạc, hướng về phía ngân bào nữ tử bắn tới.

Ngọc thủ giương lên, hơn mười điểm ngân
mang chợt lóe lướt qua bắn ra, hóa thành hơn mười khẩu sắc bén dị thường ngân
đinh, thẳng đến áo màu bạc nữ tử trát đi.

Ngân sam nữ tử trong lòng giân dữ, nhưng bí
thuật vừa dùng thật sự quá lớn, cho dù nàng sở hữu thiên phú thần thông không
gian trên người, cũng chỉ có thể sau khi tiến giai Hóa Thần cảnh giới mới thích
hợp thi triển. Vừa nãy là do mắt thấy Hàn Lập sắp truyền tống rời đi, dưới tình
thế cấp bách nên phải miễn cưỡng sử dụng.

Hiện giờ thấy mỹ phụ công tới, nàng không
thể đồng thời vừa sử dụng bí thuật vừa đối phó với địch, rơi vào đường cùng
đành hé năm ngón tay ra, hướng phía dưới vung lên.

Một tiếng “Oanh.”thật lớn vang lên.

Trong đại Truyền tống trận phía dưới, bạch
quang chớp động, vầng sáng đem Hàn Lập, Khôi Lỗi, ngũ tử đồng tâm ma biến mất
đột nhiên hiện ra, vầng sáng sau khi chợt lóe, liền tán loạn biến mất tăm.

Thân hình Hàn Lập lung lay mấy lần, tựa hồ
sau khi di động không gian còn chưa lấy lại được bộ dáng bình thường.

Nhưng ngân bào nữ tử lúc này cũng đã xuất
ra một kiện cẩm bào rực rỡ màu lam, nhẹ nhàng đem hơn mười cái đinh bạc kia
chặn lại. Sau đó không chút nghĩ ngợi, hai tay áo hướng về phía dưới run lên.
Nhất thời phi kiếm trong suốt rậm rạp tuôn ra, tưởng như vô cùng vô tận, đem
toàn bộ thân hình Hàn Lập bao phủ vào trong kiếm quang chói mắt.

Hàn Lập thân hình vừa trụ vững liền ngẩng
đầu hé miệng ra, phun ra một cái tiểu đỉnh cổ kính.

Đỉnh này sau khi quay tròn, từ mặt ngoài
phun ra vô số thanh ti mỏng, sau khi đan vào nhau hình thành lên một cái quang
võng thật lớn, đem Hàn Lậpbao bọc ở trong võng này. Mà trong miệng quỷ đầu do
ngũ tử đồng tâm ma biến thành liên tiếp vang lên những tiếng kêu quái dị, rồi
phun ra ma khí màu trắng xám, phá vỡ bạch quang đánh về phía không trung. Mà
thân hình nhân hình Khôi Lỗi kia cũng nhoáng lên một cái, rồi biến mất vô ảnh
vô tung.

“Đây là…”đứa bé phía bên kia mất đi đối
thủ, lại đem Vạn yêu phiên đang cầm trong tay lại tế luyện lên không trung.
Phiên này lại bắt đầu hóa lớn, cũng bắt đầu ở trong yêu khí quay cuồng không
ngừng. Một cái ảo ảnh yêu thú từ trên phiên này biến ảo mà ra, tiếp đó hiện lên
bộ dáng thực sự.

Chẳng qua Hàn Lập mặc kệ việc này, Phong
lôi sí sau lưng hắn đã rung lên, muốn thi triển Lôi độn thuật lập tức quay về
Truyền tống trận.

Cho dù đã đánh mất cơ hội tốt nhất để
truyền tống, hắn cũng muốn có biện pháp để khống chế cái này trong tay mình,
không để cho người khác dễ dàng phá hủy.

Nhưng thế sự khó liệu, những lời này rất
đúng, đúng lúc bản thân Hàn Lập cũng cho rằng mình không thể không tiếp tục
cùng nhị yêu và mỹ phụ dây dưa tiếp thì dị biến xuất hiện.

Nguyên bản đang phun ra vô số thanh sắc
linh ti Hư Thiên Đỉnh, không có sự điều khiển của Hàn Lập đột nhiên rung động kịch
liệt, thả ra thanh quang chói mắt, tiếp đó Hàn Lập liền mất đi tâm thần liên hệ
cùng với bảo vật này. Nguyên bản thanh ti dùng để ngăn cản kiếm quang bỗng
nhiên rơi xuống phía dưới, rơi vào trong đại Truyền tống trận, lóe lên rồi biến
mất.

Tiếp đó đại Truyền tống trận này phát ra âm
thanh ầm ầm, toàn bộ pháp trận linh quang nổi lên, hiện ra một tầng quầng sáng
màu xanh, đem Hàn Lập và ngũ tử đồng tâm ma tất cả đều bao phủ vào trong.

“Hư Thiên Đỉnh!”Vị cung chủ Tiểu cực cung
kia vừa thấy tình hình này, trên mặt nhất thời lộ ra biểu tình khó tin, lập tức
ngừng công kích ngân bào nữ tử, xoay người đưa mười ngón tay hướng về Hàn Lập ở
Truyền tống trận, bộ dáng như phát điên.

Mười đạo ngân hồng chói mắt trong phút chốc
phụt ra.

Ngân sam nữ tử đang ở trên không Truyền
tống trận cũng cực kỳ ngạc nhiên, tuy rằng yêu này không biết Truyền tống trận
sẽ đem Hàn Lập truyền tống đến đâu, nhưng tự nhiên cũng không nguyện trở mắt
nhìn Hàn Lập truyền tống rời đi.

Nàng không suy nghĩ nhiều lập tức thôi động
pháp quyết.

Nhất thời kiếm quang phô thiên cái địa rậm
rạp điên cuồng chém xuống.

Nhưng là quầng sáng màu xanh bao phủ đại
Truyền tống trận kia lại không biết là do cái gì tạo thành, bất kể là mười đạo
ngân hồng đánh lên trên, hay là hàng trăm kiếm quang trong suốt chém tới, quầng
sáng này ngay cả gợn sóng một chút cũng không có, bộ dáng như không thể bị phá
vỡ.

Việc này khiến cho cả mỹ phụ và ngân bào nữ
tử đồng thời trợn mắt há mồm.

Kỳ thật không chỉ bọn họ, Hàn Lập ở trong
quầng sáng cuống quýt dùng vô số thanh kim sắc phi kiếm cũng không thể chém vỡ
quầng sáng màu xanh để thoát thân, đồng dạng cũng rất kinh ngạc.

Sau khi sưu hồn Hàn Ly thượng nhân, hắn nếu
nhớ không lầm thì Truyền tống trận này là Cổ Truyền tống trận mà Tiểu Cực Cung
lâu nay vẫn để đó không dùng, chỉ có thể đơn độc truyền tống về phía trước.

Tuy rằng không biết pháp trận này có thể
thông đi nơi nào, cũng không biết như thế nào mới có thể kích động. Nhưng nếu
là đơn hướng, Hàn Lập tự nhiên quyết không làm chuyện mạo hiểm này. Vạn nhất
lại bị truyền tống đến tuyệt địa quỷ quái như Quỷ vụ, hắn chẳng phải là rất xui
xẻo sao.

Cho nên vừa thấy bị nhốt trong Truyền tống
trận, hắn tự nhiên phải liều mạng phá hủy quầng sáng để thoát thân. Sau khi mắt
thấy phi kiếm mất đi hiệu lực, hắn cắn răng một cái, một đoàn tam sắc quang
mang hiện lên trong tay, run lên một cái rồi hóa thành một cái vũ phiến (quạt
long).

Hắn định dùng Tam diễn phiến này công kích
quầng sáng.

Báo cáo nội dung xấu