Phàm nhân tu tiên - Chương 1682 - 1683

Chương 1682: Tái ngộ Ám thú vương

Trong khoảng thời gian còn lại, vốn dĩ
chuyến đi này Hàn Lập không có ý định đột phá bình cảnh cho nên hắn chỉ tập
trung thời gian đem toàn bộ những lĩnh ngộ về Kim triện văn tìm hiểu bộ pháp
quyết Luyện thần thuật kia.

Trước đây, hắn đã được năng lượng thần bí
nọ quán thể, tuy tu vi tăng tiến cực nhanh nhưng lại không thể khiến hắn đãt
tới cảnh giới Hợp Thể Kỳ, biện pháp đột phá bình cảnh bình thường đối với hắn
tự nhiên lại càng không có hiệu quả. Dù sao hắn đã đột phá bình cảnh hai lần,
vô luận là trình độ cô đọng pháp lực hay là cảnh giới đều đã trải qua một phen
rèn luyện mới có thể chân chánh có cơ hội đột phá lên Hợp Thể Kỳ. Bất quá, đa
phần tu sĩ bình thường ở Linh giới đều dừng lại tại bước này không biết bao
nhiêu năm lúc này mới mạo hiểm tiến vào giới này thử sức một phen.

Dĩ nhiên điều này đã có tiền lệ từ xưa, căn
cứ vào những ghi chép của các vị tiền bối đã từng xâm nhập Nghiễm Hàn Giới,
thời gian hai tháng cuối cùng là khoảng thời gian linh khí tại giới này nồng
đậm nhất. Vào lúc này tiến hành đột phá bình cảnh xác suất thành công gia tăng
ít nhiều, cho nên đa số tu sĩ tiến vào lần này đều mượn cơ hội quý giá này tiến
hành tiềm tu đột phá bình cảnh hoặc là điên cuồng tìm kiếm các loại dược liệu
cùng các loại tài liệu quý hiếm. Dĩ nhiên là còn một loại tu sĩ khác có mục
đích giống như đám người Nguyệt tiên tử, bất quá là ai đi chăng nữa thì tận
dụng hai tháng cuối cùng này bắt đầu đánh sâu vào bình cảnh Hợp Thể Kỳ.

Còn về phần Hàn Lập, lúc ban đầu tiến vào
giới này hắn vốn không có đãt tới tu vi Luyện Hư sơ kỳ đỉnh phong vậy mà lại
đột phá liên tiếp hai lần tiến thẳng tới Luyện Hư đỉnh phong dĩ nhiên là trường
hợp ngoại lệ, tự nhiên không thể xếp vào bất cứ loại người nào!

Bất quá, thiên Kim triện văn công pháp kia
đích xác thâm ảo dị thường, dù cho Hàn Lập tiêu tốn hơn nửa tháng thời gian
cũng chỉ có thể đọc được non nửa nội dung bên trong và cũng chỉ mới lĩnh ngộ
được vài điều đơn giản nhất mà thôi. Mà thiên Kim triện văn công pháp này bao
hàm không ít chú giải về Luyện thần bí thuật nhưng cũng chính như vậy càng làm
cho Hàn Lập hiểu được vì sao ngày đó Nguyệt tiên tử lại than vãn như vậy.

Dựa theo những gì ghi lại, Luyện thần thuật
này ở Tiên giới cũng là một trong những công pháp vô cùng huyền diệu, thậm chí
bên trong công pháp còn có dung hợp một số thiên địa pháp tắc vào bên trong
pháp quyết, khi tu luyện thành công biên độ gia tăng thần thức không thể tưởng
tượng nổi!

Công pháp này được chia làm ba tầng, tầng
thứ nhất có thể gia tăng thần niệm lên gấp hai lần, tầng thứ hai có thể gia
tăng lên bốn lần và tầng thứ ba liền tăng lên tám lần. Biên độ gia tăng đáng sợ
như thế khiến cho Hàn Lập kinh sợ không thôi, đây chính là bí thuật ở Tiên giới
a!

Bất quá điều kiện tu luyện cũng cực kỳ sâm
nghiêm.

Tuy vậy, điều kiện cũng không có quá nhiều,
chỉ cần cảnh giới từ Hoá Thần Kỳ trở nên là có thể tu luyện được nhưng điều
kiện tiên quyết chính là pháp thể cùng thần niệm đủ sức thừa nhận được sự phản
phệ bá đão do công pháp đem lại. Dù sao biên độ gia tăng thần niệm lên không
phải là nhỏ, tu luyện giả chỉ cần thân thể cùng thần niệm không đủ yêu cầu lập
tức nổ tan xác mà chết!

Dựa theo công pháp miêu tả, muốn bắt đầu tu
luyện tầng thứ nhất thần thức phải hơn xa đông giai mấy lần, mà thân thể yêu
cầu lại càng thêm hà khắc, cho dù là so với luyện thể tu sĩ chỉ miễn cưỡng đủ
yêu cầu mà thôi.

Nếu hai điều kiện này mà đem ra so sánh với
đãi đa số người ở Linh giới mà nói thì cũng chỉ có thể tìm được một hai người
đủ điều kiện. Dù sao đối với tu luyện giả bình thường, thần niệm cùng thân thể
khẳng định yếu nhược hơn rất nhiều, còn đối với luyện thể giả nếu không có pháp
lực làm cơ sở thì chỉ sợ thần niệm cũng tuyệt không đến mức quá cường đãi được.
Về phần tầng thứ hai, tầng thứ ba thì lại càng khắt khe tới mức nghịch thiên!

Nguyệt tiên tử cũng không phải là hạng tầm
thường nhưng khi đọc tới tới phần điều kiện của công pháp tự nhiên thất vọng không
thôi. Bất quá tựa như nàng dự đoán ban đầu, ở phần sau công pháp quả thực có
ghi lại một số biện pháp giải quyết, đó chính là hai loại đan phương chưa nghe
nói bao giờ, một cái tên là “Di cương đan.”, một cái là “Ngưng hồn hoàn.”

Dựa theo những gì ghi lại, hai loại đan
dược này một cái có thể gia tăng thần niệm chi lực, một cái có tác dụng cải
thiện thân thể. Hai loại đan dược phải phối hợp sử dụng trong một thời gian thì
mới có thể đưa tu luyện giả chậm rãi đãt tới yêu cầu của công pháp. Chỉ cần nói
tới hiệu dụng của đan dược, tự nhiên không phải là vật Linh giới có được!

Dù cho bên trong dược phương có ghi lại chi
tiết về tài liệu luyện chế đan dược, thậm chí ngay cả các bước luyện chế cũng
giảng một phần nhưng tài liệu lại là những thứ Hàn Lập chưa bao giờ nghe nói
qua. Muốn ở tại Linh giới luyện chế ra được hai loại đan dược này căn bản là
khó khăn phi thường lớn.

Hàn Lập xem một lượt hết các điều kiện của
công pháp thì sự kinh sợ ban đầu cũng giảm đi vài phần.

Hắn chính là pháp thể song tu giả, còn về
phần thần niệm bởi vì đã có tu luyện qua Đãi diễn quyết tự nhiên viễn siêu so
với đồng giai. Mà Phạm Thánh Chân Ma Công cùng với một số loại đan dược khác đã
làm cho thân thể hắn mạnh mẽ tới mức biến thái. Cho nên đối với điều kiện của
tầng thứ nhất hắn tự nhiên có thể tu luyện được.

Còn về hai tầng sau, chỉ cần có thể tu
luyện thành công tầng thứ nhất thì biên độ tăng trưởng của thần thức hẳn là có
thể miễn cưỡng phù hợp nhưng thật ra thân thể trừ phi đem Phạm Thánh Chân Ma
Công tu luyện tới cực hạn, lại thu được một chút cơ duyên thì cũng không phải
là không có hi vọng. Về phần tầng thứ ba, Hàn Lập cũng chỉ có thể sờ sờm cằm
cười khổ mà thôi. Mặc kệ nói như thế nào, công pháp này có thể đem thần niệm
gia tăng mấy lần đều có tác dụng lớn đến mức nào có thể nghĩ.

Cái khác không nói, chỉ cần hắn luyện xong
tầng thứ nhất khi hắn tiến giai lên Hợp Thể Kỳ ít nhiều có thể nắm chắc thêm
một hai phần. Cứ như vậy, thời gian Hàn Lập nghiên cứu thiên Kim triện văn công
pháp cứ một chút qua đi.

Bỗng một ngày nọ, Hàn Lập đang ở trong động
phủ suy tưởng bỗng nhiên nghe được từ trong túi trữ vật truyền tới thanh âm “vù
vù”. Trong lòng hắn cả kinh, vội vàng mở lớn hai mắt nhìn xuống túi trữ vật một
cái, chỉ thấy túi trữ vật nhoáng lên một cái phun ra ba đoàn kim ngân lưỡng sắc
quang đoàn. Đúng là ba khối Nghiễm Hàn Lệnh!

Ba khối lệnh bài này hơi nhoáng lên một
cái, ngay khi hắn không để ý liền hoá thành một đám linh quang biến mất. Hàn
Lập trong lòng rùng minh một cái liền cảm thấy mặt đất bắt đầu rung chuyển một
trận, thiên địa nguyên khí phụ cận cũng thoáng chút trở nên hỗn loạn.

“Chẳng lẽ thời gian đã tới sao!”

Hắn thì thào một tiếng, bên ngoài thân linh
quang chợt loé hoá thành một đão thanh hồng bay vụt ra. Một lát công phu sau,
độn quang chợt tắt liền hiện ra thân hình Hàn Lập, thần sắc ngưng trọng nhìn về
phía sau.

Lúc này trên không Nghiễm Hàn Giới ngũ sắc
vân vụ quay cuồng, từng trận cuồng phong gào thét không ngừng, mặt đất liên
miên run rẩy, đất đá lớn nhỏ không ngừng chuyển động, cây cối nghiêng ngả, các
loại chim thú điên cuồng hướng bốn phương tám hướng chạy đi.

Hàn Lập hai tay để sau lưng, hai mắt chậm
rãi nhắm lại bắt đầu cảm ứng thiên địa nguyên khí bạo động quanh người, trên
mặt không chút biểu tình. Dựa theo những kinh nghiệm của tiền bối đã từng tiến
vào giới này truyền lại, hiện tại đây đúng là điềm báo Nghiễm Hàn Giới sắp đóng
lại. Nhiều lắm là còn nửa ngày nữa những người từ bên ngoài tiến vào đây sẽ bị
pháp tắc của giới này trục xuất về Linh giới. Cũng vì trước khi xâm nhập giới
này, trên mỗi người đều có mang theo một kiện pháp khí cảm ứng đặc thù, đến lúc
phản hồi sẽ trực tiếp đưa về nơi xuất phát ban đầu.

Hàn Lập một bên vừa yên lặng cân nhắc về
những thu hoạch trong chuyến đi này, một bên không ngừng cảm ứng thiên tượng
thiên địa biến sắc kinh người. Bỗng nhiên thần sắc hắn khẽ động, thoáng cái vẻ
mặt lộ ra chút kinh ngạc quay đầu hướng về một phương xa nhìn lại. Chỉ thấy
phía phía dưới tầng trời thấp một đám mây ngũ sắc đột linh quang chợt loé, kim
bạch lưỡng đão độn quang đang hướng thẳng về phía hắn phá không bay đến, lưỡng đão
độn quang này có chút lung lay, bộ dáng ảm đãm nhưng so ra thì đão bạch sắc độn
quang phía sau bộ dáng rõ ràng hơn so với đão kim quang phía trước, bộ dáng
đang ra sức đuổi theo. Mà đão kim sắc độn quang phía trước lại khiến cho Hàn
Lập một cảm giác quen thuộc.

Trong mắt lam mang chợt loé, dưới linh mục
thần thông hắn đem lưỡng đão độn quang nhìn rõ ràng, trên mặt hiện ra một tia
kinh ngạc.

Bên trong đão kim sắc độn quang phía trước
rõ ràng là một con kim sắc cự lang đang điên cuồng thúc dục pháp lực khu động
độn quang, da lông toàn thân tổn hại thê thảm, đúng là đầu Ám thú vương đã từng
gặp mặt hai lần. Còn đão bạch quang phía sau lại chính là con quái thú sáu cánh
nọ, bộ dáng đồng dạng chật vật không chịu nổi nhưng vẫn liều mạng truy sát đầu
Ám thú vương phía trước không tha. Nhị thú một chạy một đuổi, nguyên khí cũng
đã hao tổn cũng khá nhiều.

Ngay khi nhĩn rõ, Hàn Lập liền đem khí tức
toàn thân thu liễm lại hoàn toàn, trong lúc nhất thời nhị thú không thể phát
hiện ra Hàn Lập đang ở phía xa xa. Tinh quang trong mắt hắn chớp động không
ngừng, tâm niệm nhanh chóng chuyển động, chưa kịp suy nghĩ cẩn thận nên làm như
thế nào bỗng nhiên từ trong ống tay áo truyền ra một tiếng gầm nhẹ. Tiếng gầm
đầy sự lo âu cùng cấp bách!

Đây đúng là tiếng gầm của Báo Lân thú từ
trong linh thú trạc phát ra, bộ dáng đối với tình trạng của nhị thú phía xa xa
phi thường kích động.

Cảm ứng được sự khác thường của Báo lân
thú, Hàn Lập trong lòng vừa động tự nhiên nhớ tới dị biến không minh bạch do
đống yêu đan của Ngân sắc tam nhãn ám thú lúc trước đem lại. Lúc này ánh mắt
hắn hướng về đão kim quang trước mặt dần dần lộ ra vẻ băng hàn thấu xương.

Một tiếng lôi minh phát ra, đôi cánh trong
suốt lại xuất hiện ngay sau lưng Hàn Lập, đôi cánh khẽ vỗ một cái cả người hắn
liền hoá thành một đão thanh bạch quang ti không thấy bóng dáng.

Ngay sau đó, phía trên đầu Ám thú vương đột
nhiên xuất hiện không gian dao động, một cái pháp tướng ba đầu sáu tay thật lớn
chợt hiện ra. Ngay khi vừa hiện ra, sáu cánh tay của pháp tướng đồng loạt run
lên phun ra sáu đão kim sắc quang trụ với tốc độ cực kỳ nhanh, cơ hồ vừa mới
phun ra liền đánh lên trên người đầu Ám thú vương này.

Đối với công kích dạng này khi đầu Ám thú
vương còn ở trạng thái bình thường thì đối với sáu đão quang trụ xuất kỳ bất ý
không thể gây ra thương tổn gì cho nó nhưng hiện tại đã sớm lâm vào tình trạng
cạn kiệt pháp lực, một thân pháp lực mười thành đều không còn nổi một thành.
Tuy vậy, ngay cả có công kích mang tính bất ngờ bực này nhưng nó vẫn có thể tránh
được một nửa công kích trong số đó.

Sau một trận “ầm ầm vang.” truyền đến, kim
quang chói mắt thoáng cái đã đem đầu Ám thú vương này bao phủ vào bên trong,
một đão khí lãng theo đó truyền ra khắp nơi. Tiếp theo, một đão hắc sắc cự sơn
tầm ngàn trượng cùng một thanh ngân sắc cự xích nhoáng lên một cái hiện ra ngay
trên vị trí lúc trước của đầu ám thú, cũng không chút khách khí hướng xuống
phía dưới đồng thời đập xuống.

Chương 1683: Phản hồi Vân thành

Phía dưới ngọn sơn phong, vô số đão ngân
sắc phù văn quay cuồng tuôn ra biến thành một cái quang trận thật lớn, một cỗ
vô hình cự lực nháy mắt phủ xuống đầu Ám thú vương phía dưới. Đầu Ám thú vương
này mới vừa rồi dính phải công kích bất ngờ của kim thân, vừa mới miễn cưỡng
định thân lại bỗng nhiên cảm thấy không gian bốn phía chợt ngưng trọng hẳn lên,
thân hình thoáng cái như tăng thêm cả ngàn cân vậy. Nhất thời nó kinh hãi mà
rống to lên một tiếng, lông mao toàn thân trong nháy mắt dựng đứng hoá thành
một mảnh kim mang toả ra bốn phía xung quanh.

Lấy tu vi Hợp Thể Kỳ của nó này, nếu là lúc
bình thường thì kim mang này đều có thể xuyên thủng cấm chế bốn phía huỷ đi
trói buộc trên người nhưng hiện tại nó đã như ngọn đèn cạn dầu hết, pháp lực
không còn đủ một thành, dưới tình huống như vậy kim mang bất quá chỉ có thể bắn
xa tầm một trượng rồi ngưng trệ bất động bên trong tầng cự lực. Sắc mặt nó đãi
biến!

Ngay cả bản thân nó có đãi thần thông nhưng
không có pháp lực làm sao có thể thi triển ra thủ đoạn gì lợi hại được.

Đúng lúc này, cự xích từ trên không nhoáng
một cái, đão đão xích ảnh phát ra tiếng từng sấm nổ mạnh chợt loé lên lướt tới
đánh lên trên đầu của đầu Ám thú vương. Một tiếng rú thê lương thảm thiết phát
ra!

Thân thể Ám thú vương trong nháy mắt bị vô
số ngân ảnh bao vào bên trong, sau một tiếng “phốc.” một thanh thanh sắc cự
kiếm cũng từ trong hư không mà hiện ra hung hăng chém xuống. Kim sắc ám thú bên
trong hồ quang cùng cự lực trói chặt căn bản là không thể trốn tránh mảy may,
thanh quang chợt loé liền bị chém thành hai nửa, ngay lập tức một tiếng nổ lớn
vang lên.

Từ trong thi thể vừa mới bạo liệt của nó,
một đầu kim sắc ám thú có kích thước bằng một nửa đầu ám thú ban đầu đột nhiên
từ trong huyết vụ ra, ngoài thân có một cỗ huyết vụ liên tục được phun ra, sau
đó hoá thành một đoàn huyết quang kích bắn ra xa.

“Di!”

Một tiếng kêu kinh ngạc từ trong hư không
phụ cận truyền tới.

Tuỳ theo một tiếng “oanh.” ngay sau đó,
ngọn hắc sắc cự sơn nguyên bản đang ở trên cao chợt thuấn di một cái chuẩn xác
đem đão huyết quang kia nhất nhất đè xuống nhưng ngay sau đó một màn quỷ dị
xuất hiện!

Huyết quang trong nháy mắt tán loạn khắp
nơi đồng thời có một đão kim quang hết sức nhỏ từ bên trong huyết quang bắn ra,
mơ hồ là một đầu kim sắc ám thú nhỏ bằng nắm tay, không ngờ bí thuật này của nó
lại có thể sử dụng để thoát thân hai lần liên tục. Bất quá, ngay sau đó từ trên
không trung chợt truyền đến một tiếng hừ băng hàn thấu xương, ngân quang chợt
loé, một con ngân sắc hoả điểu chợt quỷ dị hiện lên phía trước vừa lúc chắn
ngay đường đi của nó. Hoả điểu này bất chợt mở rộng hai cánh đập xuống, đem đão
kim quang kia bao phủ vào bên trong mà thôn phệ hoàn toàn.

Đúng lúc này, một tiếng sấm trầm thấp phát
ra, một đão thanh hồng chợt xuất hiện ngay phụ cận hoả điểu, độn quang chợt tắt
liền hiện ra thân hình Hàn Lập, sau đó hắn liền nâng tay hướng về phía hoả điểu
trảo một cái.

“Sưu.” một tiếng, một viên kim sắc yêu đan
bằng ngón cái từ trong hoả diễm bị nhiếp tới trong tay hắn, đúng là yêu đan của
đầu Ám thú vương xấu số nọ. Hàn Lập chỉ đánh giá vật trong tay một giây sau đó
đem ánh mắt hướng về một phương khác nhìn lại.

Ở mấy trăm trượng phía xa xa, đầu quái thú
sáu cánh trên lưng với vẻ mặt kinh sợ nhìn chằm chằm vào yêu đan trong tay Hàn
Lập, ẩn ẩn vẻ tham lam nhưng nó lại không dám nào tiến lại gần đây chút nào.

Hàn Lập hai mắt nhíu lại, một tay hướng về
ngọn cự sơn cùng ngân thước nhất thời điểm ra một cái. Nhị bảo chợt phát ra một
tiếng “vù vù” liền quay trở về, đồng thời cũng khôi phục lại bộ dáng ban đầu mà
xoay quanh Hàn Lập không ngừng. Về phần Hàn Lập thì vẫn nắm yêu đan trong tay,
đứng im không nhúc nhích, trên mặt không chút biểu cảm.

Lúc này, thiên tượng trên không trung càng
ngày càng kịch liệt, từ bên trong đám ngũ sắc vân vụ bắt đầu hiện ra từng đão
ngân sắc hồ quang, tiếp theo đó là từng cơn mưa to như trút nước từ trên không
trung dội thẳng xuống, đem cả không gian biến thành một biển sương mù dày đặc.

Quái thú sáu cánh phía xa xa thân hình mơ
hồ có chút đứng thẳng lên nhưng ánh mắt vẫn chớp động không ngừng, bộ dáng do
dự không quyết. Thấy vậy, khoé miệng Hàn Lập khẽ hừ một tiếng, trên mặt hiện ra
một tia không kiên nhẫn, hai cánh sau lưng đồng thời khẽ vỗ nhẹ một cái, một
đám thanh bạch quang cầu từ phía sau lưng hắn bắt đầu ào ào hiện ra. Theo đó
thanh âm “tích đùng ba.” cũng từ từ lớn dần lên.

Quái thú xa xa vừa thấy cảnh này, đồng tử
màu xanh biếc chợt co rụt lại, có chút không cam lòng gầm nhẹ một tiếng quay
đầu hoá thành một đoàn bạch quang hướng về hướng ngược lại kích bắn đi.

Hàn Lập không hề động thân đuổi theo mà
ngược lại chỉ thấy đão bạch quang kia sau khi biến mất ở chân trời thì hai cánh
khẽ run lên, lôi cầu không cùng ngọn tiểu sơn và ngân xích đang bay quanh ngoài
thân hắn đều biến mất không thấy, bộ dáng đã được hắn thu lại.

Đầu quái thú kia dù gì cũng là Hợp Thể Kỳ
tồn tại nhưng pháp lực của nó mặc dù không có tiêu hao nhiều như đầu ám thú bất
hạnh kia, tuy rằng rất phẫn nộ nhưng tình hình hiện tại của nó căn bản là không
có hy vọng chiến thằng Hàn Lập, sau một lúc cân nhắc không cam lòng mà rời đi.

Từ lúc Hàn Lập thu lấy kim sắc yêu đan vào
trong tay, Báo lân thú ở bên trong linh thú hoàn liên tục phát ra những tiếng
gầm nhẹ, bộ dáng hưng phấn không thôi, nó thậm chí nó còn trực tiếp dùng thần
niệm hướng tới Hàn Lập, bộ dáng thèm thuồng yêu đan trong tay hắn như thể cấp
bách không thể đợi được.

Hàn Lập mỉm cười, đem yêu đan trong tay bỏ
vào trong linh thú hoàn, nhất thời Báo lân thú đang ẩn thân trong đó lập tức
truyền ra một tiếng gầm đầy kinh hỉ, một hơi nuốt trọn viên yêu đan vào trong
bụng. Tiếp theo, lại hướng Hàn Lập truyền đến một tia cảm kích, sau đó lập tức
quay về chỗ cũ nằm xuống nhắm mắt không nhúc nhích, không lâu sau liền truyền
đến một tiếng ngủ say.

Bởi vì trước kia đầu linh thú này đã từng
nuốt một đống yêu đan của cao giai ám thú, Hàn Lập đối với hành động này cũng
không có kinh ngạc, trong lòng ẩn ẩn lại có vài phần chờ mong. Ám thú vương nội
đan tự nhiên hơn xa so với mấy viên cao giai ám thú nội đan trước, không biết
có thể đem tới biến hoá kinh người gì cho Báo lân thú.

Kế tiếp, Hàn Lập cứ như vậy trôi nổi trên
không trung, không hề có hành động gì khác nữa.

Mấy canh giờ sau, từng đám mây ngũ sắc chợt
phát ra một trận ầm ầm, phô thiên cái địa từ trên trời cao rơi thẳng xuống.
Thân hình Hàn Lập theo đó bị bao phủ vào bên trong, hồ quang chợt hiện, một cỗ
không gian dao động kinh người truyền ra. Sau một chén trà nhỏ công phu, ngũ
sắc vân vụ đầy trời cùng hồ quang đều quỷ dị biến mất, theo đó vị trí Hàn Lập
đứng lúc ban đầu đã không còn bóng người, bộ dáng như toàn bộ dị tộc nhân đã bị
pháp tắc của giới này mạnh mẽ trục xuất ra khỏi.

-----------------------

Bên trong một đám ngũ sắc quang hà chói
mắt, hai mắt Hàn Lập nhằm chặt lại, bộ dáng không thể mở mắt nhìn rõ quang cảnh
phái trước được, cho dù hắn có sử dụng tới Minh thanh linh mục thần thông đều
không thể nhìn thẳng mảy may. Tiếp theo đó, từ dưới chân đột nhiên không còn
chút cảm giác gì nữa thì một trận thiên toàn địa chuyển chợt xuất hiện. Ngay
khi hai chân hắn một lần nữa có cảm giác thì hắn đã ở trên một mảnh đất thì
trong tai lại truyền tới một thanh âm bạo liệt đinh tai nhức óc, theo đó từ
trên đỉnh đầu lại truyền đến một trận lạnh lẽo.

Hàn Lập trong lòng cả kinh, lúc này hắc khí
trên người chợt hiện lên, hắn không lưỡng lự liền đem Thiên ngoại ma giáp mặc
lên trên người.

“Đương.” một tiếng, hắn bỗng mở lớn hai mắt
ra. Chỉ thấy trên đầu không biết từ khi nào xuất hiện một thanh phi kiếm hơn
nửa thước, hàn quang lập loè đang bị một vòng hắc quang bắn ngược trở lại, căn
bản là không thể phá vỡ tầng phòng ngự này mảy may. Mà thanh phi kiếm này rõ
ràng là gã đãi hán trên đầu có một đôi sừng dài, ngoài thân có mặc một kiện
ngân giáp nào đó. Khôn ngờ lại là một gã Giác Xi Tộc.

Hàn Lập sắc mặt âm trầm, ánh mắt đảo qua
liền nhìn tới khoàng trời bên cạnh chỉ thấy khắp nơi toàn là các bảo vật liên
tục bay múa, linh quang đủ mọi màu sắc, thi thoảng lại xuất hiện chút tán loạn.

Hơn một ngàn dị tộc nhân đang thi triển
thần thông chém giết nhau tại đây. Trong số đó, hơn nửa đều là Giác Xi Tộc,
những người còn lại đều là những hộ vệ Thiên Vân đang chi trì bảo vệ pháp trận.

Ở bên tầng trời cao, hai chiếc chiến chu có
kích thước như hai toà thành đứng im không nhúc nhích trôi nổi trên cao mấy vạn
trượng, vô số Giác Xi Tộc nhân cùng Thiên Vân mười ba tộc tộc nhân đang đánh
nhau dính thành một đoàn trên không. Nguyên bản ở đây bố trí hai cái trận pháp thật
lớn cùng các loại cấm chế hầu như đã bị huỷ đi bảy tám phần, mà các nơi khác
phía xa xa trong Vân thành đồng dạng ánh lửa ngập trời, thanh âm chém giết
không ngừng vang lên, loạn thành một đám.

Kỳ quái chính là nơi đây lại không hề song
phương không hề phái ra thánh tộc tồn tại, tu vi cao nhất bất quá cũng chỉ là
Luyện Hư đỉnh giai tồn tại mà thôi. Tuy vậy mà trông nơi đây vẫn hỗn loạn cực
kỳ!

Pháp trận cực lớn trên mặt đất hiện tại
liên tục phát ra tiếng “vù vù”, bộ dáng vẫn đang tiếp tục truyền tống người trở
về nhưng xung quanh rõ ràng là chỉ có mình hắn. Chẳng thể trách, hắn vừa mới
truyền tống lập tới đã gặp ngay công kích phủ đầu của Giác Xi Tộc.

Hàn Lập sắc mặt một chút trở nên âm trầm,
ngẩng đầu hướng lên tên Giác Xi Tộc vừa công kích hắn liếc mắt một cái, đột
nhiên tay áo hướng lên không trung run lên một cái, một thanh tiểu kiếm màu
xanh kích bắn ra. Thanh sắc kiếm quang chợt loé lên liền tiến vào hư không
không thấy bóng dáng.

Tên Giác Xi Tộc giáp sĩ kia vừa thấy công
kích của mình bị chiến giáp cổ quái trên người Hàn Lập hất ngược trở lại, lại
vừa thấy bảo vật đối phương lại có thể thi triển ra không gian thần thông trong
lòng không khỏi than thầm một tiếng “không tốt.”, ngoài thân linh quang chợt
loé hướng về phía xa xa phá không chạy đi. Nhưng tất cả đều đã muộn!

Thanh sắc kiếm quang từ hư không chợt hiện
ra cách đỉnh đầu đãi hán ngay trong gang tấc, chợt loé lên liền quấn quanh cổ đãi
hán một cái, nhất thời cái đầu đãi hán lập tức bắn lên không trung, thân thể
không đầu chợt ngã nhào xuống mặt đất. Tiếp theo linh quang đãi phóng đem thi
thể không đầu cùng Nguyên anh trong nháy mắt đánh tan thành một đoàn hôi khí.

Hàn Lập mặt không chút biểu tình, lúc này
khẽ khoát tay một cái đem phi kiếm triệu trở về. Đúng lúc này, vài đão không
gian dao động bỗng nhiên cùng nhau xuất hiện, linh quang chớp động trước sau
liền hiện ra bốn đão nhân ảnh từ trung tâm pháp trận bước ra.

Hàn Lập hai mắt nhíu lại một cái liền nhận
ra một đôi nam nữ trong số đó, đúng là Liễu Thuý Nhi cùng Thạch Côn. Mặt khác
hai người còn lại là một gã trung niêm nam tử có khuôn mặt bình thường cùng một
tên thanh niên, cả hai đều là người trong nhóm của hắn lúc trước. Bất quá khi
ánh mắt Hàn Lập rơi lên trên người tên trung niên, đồng từ hắn chợt co rụt lại,
chỉ thấy linh áp từ trên người tên phương truyền tới rõ ràng là Hợp Thể sơ kỳ.
Người này lúc trước không có gì đáng chú ý vậy mà lại có thể may mắn tiến giai
thành công. Về phần hai người Liễu Thuý Nhi cùng Thạch Côn linh áp trên người
vẫn không chút thay đổi, hiển nhiên đều không thể thành công đột phá bình cảnh.

Lúc này, trung tâm một toà pháp trận khác
bên cạnh, linh quang chợt loé đã truyền tống bốn người trở lại. Hàn Lập ánh mắt
đảo qua một chút liền nhận ra một người trong số đó, chính là Nguyệt tiên tử,
còn lão giả họ Tư lại không thấy bóng dáng. Mà Nguyệt tiên tử trên mặt lại mang
theo vẻ tươi cười thản nhiên, khí tức trên người cùng trước kia hoàn toàn bất
đồng, bộ dáng cũng đã đột phá thành công tiến lên Hợp Thể sơ kỳ.

Báo cáo nội dung xấu

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3