Phàm nhân tu tiên - Chương 1731 - 1732
Chương 1731: Thiên Hồ yêu nữ
“Ha ha, không có gì. Cho dù bần đão không
nói chuyện này thì sớm muộn gì cũng sẽ có đão hữu khác nói cho đão hữu biết.
Hơn nữa sau này, nói không chừng bần đão cũng có thể có vài chuyện nhỏ cần
phiền đão hữu ra tay giúp đỡ!” Vạn Cốt chân nhân cười híp mắt nói.
“Chân nhân quá khách khí rồi, sau này nếu
quả thật có chuyện mà Hàn mỗ có thể giúp được thì Vạn Cốt đão hữu cứ mở miệng
là được.” Bất kể là thật hay giả, Hàn Lập cũng vẫn mỉm cười đáp ứng một lời lấy
lệ.
Cũng bởi thế nên quãng thời gian sau đó,
hai người cư xử với nhau càng tỏ ra hòa hợp.
Sau khi trao đổi một chút về các tâm đắc
khi tu luyện, vị Vạn Cốt chân nhân này thậm chí còn cố ý đưa tới một đội nữ đệ
tử dáng người thướt ta tới, cho Hàn Lập thưởng thức một màn thiên ma diễm vũ
ngập tràn hương diễm một phen rồi mới tự mình tiễn hắn đến trước truyền tống
pháp trận, dõi mắt theo hắn cho đến khi rời đi.
Ngay sau khi thân ảnh của Hàn Lập biến mất
trong linh quang của truyền tống trận, nụ cười trên mặt của lão đão lập tức thu
liễm, trái lại trở nên âm trầm hơn mấy phần.
Đúng lúc này, bỗng nhiên không gian ở phụ
cận bỗng nhiên chấn động, một thân ảnh thướt tha yêu kiều thoáng chốc đã hiện
ra phía sau lão đão, từ đó cũng truyền đến một tiếng cười kiều mỵ cực kỳ:
“Thế nào, Vạn Cốt huynh cảm thấy có khả
năng mượn sức người này không? Mặc dù cũng uổng phí một phen tâm cơ, nhưng kết
quả là chúng ta lãng phí thời giờ a.”
Nữ tử này thân khoác một tấm lụa trắng
mỏng, khuôn mặt kiều diễm như hoa, chẳng những trang phục trên người giống y
hệt mà ngay cả mặt mũi cũng có bảy phần tương tự với người lúc trước lão đão đã
ôm vào lòng ra vẻ cưng chiều hết mực.
Nhưng chỉ một chút bất đồng như vậy, cũng
lập tức khiến cho nữ tử này cùng với nữ tử được cưng chiều kia trở thành hai
người hoàn toàn bất đồng. Trong mắt nàng này tràn đầy xuân ý làm say lòng
người, nhất cử nhất động đều toát ra mị lực kinh người khiến cho nam nhân có
thể trở nên rồ dại, mị lực ấy căn bản không phải nữ tử được cưng chiều kia có
thể sánh được dù chỉ một chút.
Vạn Cốt chân nhân nghe thấy thanh âm của cô
gái, trên mặt cũng không có chút dị sắc nào, ngược lại quay người lại nói:
“Thành hay không thành cũng không thể nhìn
ra được vào lúc này. Người này mặc dù tuổi trẻ, nhưng có thể tiến vào cấp Hợp
Thể kỳ lại là người như thế nào. Nhưng có một điểm có thể khẳng định, nếu chúng
ta không bỏ nhiều tâm tư để mượn hơi hắn, nhất định là không được. Huống chi
tiềm lực của người này quả thực rất lớn, nói không chừng qua mấy trăm năm nữa,
có thể lại tiếp tục lên cấp một lần nữa. Mượn sức của một mình hắn có thể sánh
với mượn sức của mấy lão Hồ ly không thể nhờ vả gì được kia, thậm chí còn mạnh
hơn rất nhiều.
“Lên cấp Hợp Thể trung kỳ? Ngươi đề cao vị
Hàn đão hữu này quá đấy. Ngay cả khi hắn có thể lên cấp Hợp Thể sơ kỳ trong
thời gian ngắn như thế, nhưng kể từ cảnh giới này trở đi, lên cấp ở mỗi tầng về
sau lại càng khó khăn căn bản phía trước không thể so sánh. Nếu không ta và
ngươi đã lên cấp Hợp Thể hơn mấy vạn năm, sao có thể dậm chân mãi ở Hợp Thể
đỉnh phong, mà pháp lực cũng vì thế không thể tiến bộ thêm chút nào. Hơn nữa
không nói riêng gì hai người chúng ta, những tên Hợp Thể kỳ khác ở hai tộc Nhân
yêu phần lớn không phải cũng đồng dạng dậm chân tại chỗ ở cảnh giới này sao. Có
thể tiến vào cấp trung kỳ chẳng qua là một số ít ỏi thôi. Hậu kỳ thì lại càng
thêm hiếm hoi. Người này cho dù tư chất hơn người, cũng phải chờ sau mấy ngàn
năm mới có thể có cơ hội đột phá khỏi sơ kỳ. Nếu quả thực trước khi Ma Kiếp phủ
xuống hắn có thể lên cấp trung kỳ, lại nguyện ý che chở bổn tiên tử, cho dù là
lấy thân báo đáp ta cũng cam tâm tình nguyện.” Diễm nữ thở dài một hơi lẩm bẩm.
Vừa nghe tới hai chữ “Ma Kiếp.”, sắc mặt
Vạn Cốt chân nhân hơi đổi, trong mắt còn hiện lên một chút sợ hãi.
Nhưng dù sao hắn cũng không phải là người
bình thường, trong chốc lát thần sắc lại khôi phục như thường, lạnh lùng nói:
“Ma Kiếp lần trước, ta và ngươi đều đã tự
mình nếm trải. Sự đáng sợ của Cổ Ma tộc vốn không cần phải bàn cãi. Những tán
tu Hợp thể kỳ của hai tộc Nhân Yêu vậy mà cũng vẫn lạc hơn phân nửa, tổng cộng
cũng chỉ còn không quá bốn, năm tên có thể sống sót từ trong Ma Kiếp. Mà những
Hợp Thể kỳ khác có thế lực lớn bên mình còn sống sót lại hơn xa so với tán tu.
Nguyên nhân cuối cùng cũng chỉ là do tán tu chúng ta đơn thân độc mã chiến đấu
nên mới bị những tên Cổ Ma cao cấp kia cứ lần lượt diệt trừ. Cho nên trước khi
Ma tai lần này bộc phát, bọn ta nhất định phải cố hết sức mượn sức những đồng đão
tán tu Hợp Thể kỳ, tụ tập nhau lại, chắc tỷ lệ sống sót sẽ lớn hơn nhiều.”
“Mặc dù lời của đão hữu cũng có chút hợp
lý, nhưng ta vẫn cảm thấy bỏ nhiều khí lực ra như vậy để tập hợp các đồng đão
tán tu lại cũng không nhất định có tác dụng. Ngược lại ngươi trực tiếp giải tán
Bạch Cốt môn rồi đầu nhập vào làm thủ hạ của Tam hoàng, ta thì quay lại nghĩ
biện pháp lẩn vào làm thủ hạ của một vị Yêu vương nào đó là được, dù sao dưới
bóng đãi thụ chỗ nào cũng mát cả.” Ánh mắt của nữ tử sau khi chớp động một
trận, liền bĩu môi nói.
Hóa ra nàng này lại là một tên yêu tộc!
“Hừ, đừng mơ tưởng có chuyện tốt như thế.
Ta với ngươi vốn đã quen tản mạn tự do tự tại rồi, sao có thể đầu nhập dưới tay
người khác, bị người ta ước thúc. Nếu không thì trước kia ngươi cũng sẽ không
rời bỏ Hồ tộc, ta cũng không từ chối lời mời của Tam Hoàng đời trước mà tiêu
dao cho đến nay. Huống chi, bình thường chúng ta không cho những thế lực lớn
này mượn chút khí lực nào, hiện giờ đột nhiên đi tìm bọn họ nương tựa thì ngay
cả bọn họ có hoan nghênh chúng ta cực kỳ, nhưng sau này chắc chắn cũng trở thành
pháo hôi bị người ta điều khiển. Nếu quả thực có chuyện gì nguy hiểm, chắc chắn
là đưa những người vừa mới tìm nơi nương tựa như chúng ta ra chống trước. Nếu
đã như vậy thì bạn chân nhân thà rằng một thân một mình, tự do tiến thối. Huống
hồ, cứ cho là chỗ mà thế lực của Tam Hoàng Thất Yêu vươnng cố thủ cũng không
phải là tuyệt đối an toàn. Ma Kiếp lần trước, cũng có ba tên yêu Vương và một
gã Nhân Hoàng chết trận. Bọn ta hiện giờ là làm những việc chu đáo để phòng
ngừa bất trắc thôi. Cứ thêm một đão hữu Hợp Thể kỳ gia nhập với chúng ta thì tỷ
lệ sinh tồn trong Ma Kiếp lại lớn hơn một phần. Dù sao bản chân nhân thà rằng
tin tưởng mình chứ không đem tính mạng giao cho người bên cạnh.” Lão đão âm
trầm trả lời.
“Nếu quả thực như thế thì Vạn Bảo đãi hội
lần này chính là một cơ hội để liên lạc với những đồng đão tán tu khác rồi. Nếu
không thì ngoài cái này ra, bình thường cũng sẽ không tìm được những người khác
như ý. Vậy tu sĩ nhân tộc sẽ giao cho chân nhân đó. Yêu tộc nhất phương ta sẽ
đích thân ra mặt khuyên nhủ. Tin rằng những tán tu này, ngay cả có người biết
phong thanh chút tin tức gì về Ma Kiếp, nhưng tuyệt đối cũng sẽ không hiểu rõ
được như chúng ta, biết chắc chắn sẽ bộc phát trong ngàn năm. Đúng rồi, trước
khi đến đây, ta đã cùng con Hắc lang kia nói qua một chút về chuyện này, có vẻ
như hắn đối với chuyện này cũng có chút hứng thú. Bất quá muốn đả động được
hắn, tất nhiên còn cần phải nói thêm một chút.” Diễm nữ tựa hồ như bị lão đão
thuyết phục một lần nữa, sau khi trầm ngâm một chút cũng gật đầu nói.
“Thật quá tốt. Thiên Khôn Hắc Lang đão hữu
trước kia đã từng cùng với Thiên Khuê Lang Vương tranh giành Yêu Vương vị, có
lực chiến tới hết một ngày một đêm mới chịu thua, thần thông đương nhiên không
phải tán tu bình thường có thể so bì. Mà bên Nhân tộc thì những người khác ta
không rõ ràng lắm, nhưng Thiên Âm lão tổ ở núi Thiên Âm cùng với ta cũng có một
chút giao tình, lần này đến tham gia Vạn Bảo đãi hội, việc thuyết phục hắn hẳn
là không thành vấn đề.” Vạn Cốt chân nhân nghe vậy, mừng rỡ nói.
“Nếu quả thật có thể thuyết phục hai vị này
thuận lợi gia nhập, cho dù không thể mượn sức những người khác, chúng ta cũng
có thể miễn cưỡng tự vệ trong Ma Kiếp.” Nữ tử đột nhiên cười một tiếng, trên
mặt bách mị câu sinh, mị lực phát ra trong nháy mắt phảng phất như dâng cao gấp
bội.
Cho dù Vạn Cốt chân nhân tinh thông thuật
Thải Âm Bổ Dương như vậy nhưng nhìn thấy vẻ mặt của nàng này ánh mắt cũng không
khỏi nhất thời hoảng hốt.
“Sao vậy? Vạn Cốt hunh chẳng lẽ còn muốn
thử một chút song tu chi đão trên người thiếp thân hay sao? Nếu quả thực chân
nhân có ý này thì thiếp thân cũng không ngại thử một chút thủ đoạn của chân
nhân!” Nữ tử vừa thấy bộ dạng của Vạn Cốt chân nhân như vậy, nụ cười trên mặt
càng tỏ ra kiều mỵ.
Phảng phất như chỉ cần một câu nói của đối
phương là khối thân thể mềm mại tựa không xương kia sẽ mặc cho lão đão hưởng
thụ tùy thích.
Nhưng lão đão vừa nghe thấy lời nói cực kỳ
mê người này liền rùng mình một cái, lập tức liên tục khoát tay, nở nụ cười
khổ:
“Tiên tử thật biết nói đùa! Tiên tử vốn là
thân Thiên hồ, không phải bần đão có thể so bì. Lão đão cũng không phải còn trẻ
trung nỗi gì, ta vẫn còn muốn sống thêm mấy năm nữa.”
“Vậy thì thật là đáng tiếc. Thiếp thân quả
thực muốn cùng đão hữu trao đổi một chút song tu chi đão. Đáng tiếc là đão hữu
có tà tâm nhưng lại không có tặc đảm a.” Nữ tử Yêu tộc cười khanh khách, trên
mặt mị ý càng thêm tăng lên vài phần.
Lão đão miệng niệm một câu đão hiệu, không
dám nhìn thẳng vào mặt nàng này nữa, vội dời ánh mắt đi, đồng thời cũng chuyển
đề tài.
“Nói tới vấn đề này, Vạn Huyễn Huyền chi
thuật của Hoa tiên tử quả thực đã đến trình độ lô hỏa thuần thanh. Khi tiên tử
giả trang thành thị thiếp của ta, ngay cả bần đão đã biết rõ nhưng cũng không
tài nào cảm giác được có chỗ nào không ổn cả. Ta nghĩ ngay cả vị Hàn đão hữu
kia, sẽ lại càng không thể nhìn ra được gì khác thường. Quả không hổ là Thiên
Hồ nhất tộc, nói về thiên phú ẩn nặc cùng với biến hóa, cho dù ngay cả trong
rất nhiều chủng tộc trong yêu tộc cũng phải đứng trong ba hạng đầu.
“Hừ, Vạn Cốt đão hữu, ngươi quả thật nghĩ
là đối phương không nhìn ra ta giả dạng hay sao?” Vừa nghe lão đão nói như vậy,
nữ tử vốn đang cười dài đột nhiên thu nụ cười lại, thanh âm trở nên băng hàn.
“Lời này của tiên tử có ý gì?” Lão đão vừa
nghe lời này, thật sự ngẩn người.
“Vạn Cốt đão hữu không phát hiện cũng không
có gì lạ, bởi vì vừa rồi khi ta giả trang làm người ngươi cưng chiều, trong
thần niệm của đối phương có một tia ba động khác thường, phát ra hoàn toàn
hướng về phía ta. Nếu không phải ta đã đã sớm thi triển bí thuật cảm ứng, cũng
toàn tâm toàn ý chú ý tới người này thì sẽ không thể nào phát hiện ra cái gì.
Thần niệm của vị Hàn đão hữu này mạnh quả thực là bình sinh tới giờ ta mới
thấy. Nếu quả thực muốn so sánh thì sợ rằng cũng không thua đám người Tam Hoàng
Thất Yêu Vương.” Nữ tử có chút trầm mặc, nói với vẻ ngưng trọng dị thường.
“Lại có chuyện này!” Vạn Cốt chân nhân tự
nhiên hít vào một hơi, sắc mặt âm tình bất định.
“Bất quá, Vạn Cốt huynh cứ yên tâm. Đối
phương tuổi trẻ như vậy đã có thể lên cấp Hợp Thể, khẳng định là phải có thiên
phú khó có thể tin nổi ở một số phương diện. Đây cũng không phải là điều khó
hiểu. Hơn nữa, mặc dù hắn có thể nhìn ra mặt mũi của ta là ảo hóa mà thành,
nhưng chân nguyên pháp lực của thiếp thân đã sớm dùng bí thuật của Thiên Hồ
Nhất tộc trong khoảng thời gian ngắn hoàn toàn khóa lại. Cho dù hắn có tu vi
thông thiên cũng tuyệt không thể nhìn ra ta ở Hợp Thể kỳ. Hơn nữa ta cũng không
có bất kỳ động tác nào lỗ mãng, nên hắn có thể nhìn ra hai người chúng ta cũng
không có chút ác ý nào. Nếu không cũng sẽ không cùng với Vạn Cốt đão hữu chuyện
trò lâu như thế mới cáo từ rời đi.”
“Tiên tử nói cũng có đão lý, cùng lắm thì
lần sau gặp mặt, nếu hắn quả thật muốn hỏi rõ, ta tùy tiện tìm cớ ứng phó là
được.” Lão đão sau khi suy nghĩ một chút, thần sắc cũng trở nên hòa hoãn.
“Thật ra thì cho dù có cho người này biết
thân phận thật của ta thì cũng có sao. Bổn tiên tử chẳng lẽ không thể gặp người
khác hay sao. Nữ tử ưỡn người, nói như quát lớn.
Vạn Cốt chân nhân nghe vậy da thịt trên mặt
co quắp lại, nhất thời cũng chỉ có thể cười khổ không nói lên lời.
Chương 1732: Tiên tửu cùng Động Thiên Thử Vương
Vị Hoa tiên tử của Hồ tộc này cũng là một
nhân vật tai tiếng, trước kia đã từng thoát ly khỏi Thiên Hồ nhất tộc, đã từng
một hơi hút khô chân dương chi khí của hàng trăm thanh niên ưu tú trong yêu
tộc. Đến nỗi bị Thiên Hồ Vương đích thân truy sát một thời gian ngắn mà vẫn còn
có thể thoát được tính mạng.
Lão đão nào dám để cho người khác dễ dàng
biết được rằng nàng này cùng hắn có liên hệ rất lớn cơ chứ.
“Được rồi, nếu đã bước đầu tiếp xúc qua với
vị Hàn đão hữu này như vậy rồi thì mấy ngày tới bần đão muốn bế quan một chút.
Gần đây việc tu luyện của ta bỗng nhiên có chút thành quả, ta tính cẩn phải cẩn
thận tìm hiểu một chút. Chỗ này của ta không tiện để tiên tử ở lại vậy trước
hết xin tiễn khách.” Lão đão lại cùng nàng này nói qua vài câu rồi cũng buông
ra lời tiễn khách.
“Cái lão đão ngươi đúng là đồ giảo hoạt! Rõ
ràng là ngươi sợ ta hạ thủ với cái đám đồ tử đồ tôn ít ỏi kia của ngươi nên hết
lần này tới lần khác nói tới cái gì bất tiên. Nơi rộng rãi như thế này, sao có
thể nói chỗ cho một mình bản tiên tử cũng không có. Bất quá nói đi phải nói
lại, những môn nhân đệ tử mà ngươi mang đến lần này, tư chất quả có chút không
tồi. Nghe nói vài đứa con cháu mà ngươi thích nhất cũng ở trong đó, Vạn Cốt đão
hữu cần phải cẩn thận một chút đấy.” Nữ tử khẽ cười, thoáng một cái, thân hình
bỗng biến mất tại chỗ không thấy đâu nữa.
Một khắc sau, linh quang trong truyền tống
trận lóe sáng, nàng này bỗng nhiên xuất hiện nơi đó.
Bất quá mặt mũi nữ tử lúc này lại biến
thành rõ ràng lại y như nữ tử được Vạn Cốt chân nhân cưng chiều khi trước.
Khi lão đão nghe đối phương nói vậy, sắc
mặt không khỏi trắng bệch đi mấy phần, vội vàng nhấc tay một cái, trong lòng
bàn tay đột nhiên xuất hiện một khối lệnh bài màu bạc, cũng hướng pháp trận quơ
một cái.
Âm thanh vù vù vừa vang lên từ pháp trận
truyền tống, trong nháy mắt nữ tử đã truyền tống vô tung vô ảnh.
Vị Vạn Cốt chân nhân này cười khổ lắc đầu,
cũng xoay người lại đi.
Cùng thời gian đó, Hàn Lập trở lại chỗ
mình, một mình ngồi ở vị trí chủ ở đãi điện, đang im lặng trầm ngâm suy tính gì
đó.
Vị Vạn Cốt chân nhân này rốt cuộc có chủ ý
gì.
Nếu muốn bảo là vừa thấy hắn đã hợp ý, mới
nảy ra ý giao hảo, tự nhiên hắn không tin chút nào.
Huống chi, trước đó cái tên sủng cơ trong
lòng lão đão đã thi triển Huyễn Hóa Chi Thuật cực kỳ cao minh, che đi khuôn mặt
thật, lại càng thêm khả nghi mấy phần.
Bất quá, hắn cũng không cảm nhận được ác ý
gì từ những cử động của đối phương nên mới yên tâm nói chuyện với lão đão hồi
lâu mới rời đi.
Tất nhiên nếu quả thật đối phương có mưu đồ
gì đi nữa thì với thần thông hiện tại của hắn cũng có thể đánh một trận với Hợp
Thể hậu kỳ, đương nhiên là không cần phải quá e ngại.
Cũng phải nói nếu Hắc Vực trao đổi hội kia thần
bí giống như đối phương nói thì quả thật hắn muốn tham gia một chút.
Dù sao hắn vốn cũng không trông mong có thu
hoạch lớn gì ở Vạn Bảo đãi hội giữa ban ngày ban mặt kia.
Lần này hắn đến đây một nửa là vì có hẹn
ước với nữ tử yêu tộc không biết tên kia, một nửa nghĩ là nhân cơ hội này kết
giao nhiều một chút với tu sĩ cùng giai, tìm hiểu thêm xem Tam Hoàng Thất Yêu
Vương là nhân vật lợi hại cỡ nào! So với một số thánh giai mà hắn tiếp xúc ở dị
tộc thì ai mạnh ai yếu hơn.
Nhưng nếu quả thật hắn có thể mua được
lượng lớn tài liệu yêu thú từ nữ tử yêu tộc đó, lại có thể kiếm được gì đó từ
Hắc Vực trao đổi hội thì các tài liệu phụ trợ luyện chế Vô Cực Sơn thứ hai hẳn
là có hi vọng gom đủ.
Nếu là như thế, sau khi luyện chế Hàn Lập
có thể có thêm một chí bảo trong người.
Mà nếu như có hai tòa Vô Cực Sơn trong
người thì ứng phó với Đãi Thiên kiếp mấy vòng đầu mấy vòng đầu là chuyện vô
cùng dễ dàng.
Huống chi tòa Vô Cực Sơn thứ ba kia, có vẻ
như cũng không phải là không có hi vọng tìm được. Bất quá phải kiên nhẫn chờ
thêm nhiều năm, cũng phải xem xem vị đệ tử ký danh kia có thật sự tu thành Hàn
Phách Thần Thông hay không nữa.
Tài liệu của một tòa Cực Sơn trong Nguyên
Hợp Ngũ Cực Sơn kia chính là Hạo Âm Hàn Phách Sơn kỳ hàn vô cùng.
Hạo Âm chi thạch hình thành nên núi này
không giống với Huyền Ngọc, cho dù là nó cũng ở vùng đất chí hàn, nhưng bình
thường không phát ra hàn khí, chỉ sau khi bị kích thích mới có thể phát ra Hàn
Phách chi khí kỳ hàn vô cùng.
Vật này bản thân cũng ở cách mấy vạn trượng
dưới sông băng, mà xung quanh vạn trượng lại có hàn khí che dấu nên cho dù dùng
thần niệm quét qua căn bản cũng không thể nào phát hiện ra tung tích của nó.
Phương pháp duy nhất cũng chỉ có thể là tìm
người có Hàn Phách Thần Thông tương tự, sử dụng Hàn Phách trong thể nội mới có
thể cảm ứng được Hạo Âm chi thạch từ xa.
Về phần khoảng cách cùng phạm vi cảm ứng
thì đương nhiên hoàn toàn phụ thuộc vào Hạo Âm chi thạch lớn nhỏ thế nào cùng
với uy năng Hàn Phách của người tu luyện.
Hạo Âm Hàn Phách Sơn mà hắn tìm đương nhiên
lớn vô cùng, chỉ cần Hàn Phách thần thông có chút đãi thành, có chút cảm ứng
trong phạm vi vạn trượng, tuyệt đối không phải là việc không có khả năng.
Dĩ nhiên có thể thuận lợi tìm được núi này
hay không, Hàn Lập cũng không có nắm chắc.
Cũng may những nơi cực hàn mà hắn biết đến
thì xung quanh hai tộc Nhân Yêu cũng có không ít.
So với những loại Vô Cực Sơn khác thì tài
liệu chế núi này cũng dễ tìm kiếm nhất.
Nhưng có thể tìm được Hạo Âm Hàn Phách Sơn
hay không thì đương nhiên là chuyện có trời mới biết được.
Bất quá vừa nghĩ tới có liên quan tới Đãi
Thiên kiếp sau này, dĩ nhiên Hàn Lập không thể buông tha cho bất kỳ tia hi vọng
nào.
Đây cũng là nguyên nhân hắn sau khi hắn
phát hiện Bạch Quả có thân thể Băng Tủy Hàn Phách liền cứu giúp không chút do
dự.
Nếu không ngay cả khi hắn có thể phục dụng
lượng lớn linh đan, cứu giúp tiểu nha đầu cũng không mất đi thời gian dài tu
luyện như thế, nhưng nhất định là trì hoãn hơn trăm năm khổ tu.
Mà nếu hắn có thể luyện chế thành Hàn Phách
Vô Cực Sơn như vậy sau khi thần thông hắn lại tiến thêm một bước cũng có thể
tìm hiểu một chút xem có biện pháp phá giới để cho phân thân áp chế pháp lực,
trở lại nhân giới hay không. Nhân giới mà hắn phi thăng vậy mà có hai nơi đều
có bóng dáng của Bắc Cực Nguyên Quang, tỷ lệ có thể tìm được Bắc Cực Viễn Sơn
chắc chắn vô cùng lớn.
Nếu là vậy thì ngoại trừ ngọn Vô Cực Sơn
cuối cùng, hắn có hi vọng tìm được tới bốn tòa.
Nếu sau này phúc tinh cao chiếu để hắn tìm
được tài liệu của tòa Cực Sơn cuối cùng, rồi từ đó có thể luyện chế thành
Nguyên Hợp Ngũ Cực Sơn. Chắc rằng trong một thời gian rất dài, Đãi Thiên kiếp
kia căn bản không tạo thành uy hiếp đối với hắn.
Mà nếu có nhiều thời gian như vậy, hắn nghĩ
việc đánh sâu vào Đãi thừa, thập chí đến một bước cuối cùng kia, cũng không
phải là không có cơ hội thực hiện.
Nét mặt Hàn Lập như bình tĩnh, nhưng tâm
niệm thì vận chuyển không ngừng.
Sau một lát, hắn liền đứng lên khỏi chỗ
ngồi, hướng một bên thiên môn của đãi điện đi tới.
Hai ngày này, hắn định tiếp tục nghỉ ngơi
dưỡng sức trong điện, sau đó sẽ sang bên Thiên Nguyên Thánh Hoàng một chuyến,
lấy những tài liệu phụ trợ luyện chế Hồng La Tiên Tửu kia.
Nếu định tham gia Hắc Vực đãi hội này mà
trước đó có thể điều chế ra một chút Hồng La Tiên Tửu, lại đụng phải một số tu
sĩ thích rượu như mạng thì giá trị trao đổi của nó lớn có thể nghĩ được.
Nếu ngay cả linh dược bảo vật trên người
hắn rất nhiều, nhưng cũng không có nhiều thứ có thể lấy ra trao đổi. Vạn năm
linh dược tuy rằng hiếm có, nhưng đối với tu sĩ Hợp Thể mà nói, còn chưa tính
là cái gì quá trân quý. Mà một số trọng bảo khác, phần lớn lại có chỗ hữu dụng,
quả thực không nỡ lấy ra trao đổi.
Cứ như thế cho đến buổi tối, Hải Đãi Thiếu
cùng với Khí Linh Tử mới mang khuôn mặt hưng phấn trở về.
Hàn Lập vừa cảm nhận được hai người đã xuất
hiện ở truyền tống trận tầng một đã mở ra cấm chế này từ xa, để hai người có
thể đi vào, cũng thản nhiên phân phó vài câu.
Hai người này mặc dù những lời muốn nói đầy
một bụng nhưng cũng chỉ có thể ngoan ngoãn quay về chỗ ở của mình.
Hai ngày sau, Hàn Lập lại một lần nữa một
thân một mình đi thăm Thiên Nguyên Thánh Hoàng đang cư ngụ tại một tòa cung
điện khác trong Nghênh Tiên Cung, cũng lấy một lượng lớn tài liệu dùng riêng
cho chế tiên tửu.
Hơi có chút đáng tiếc là, nghe vị Thánh
Hoàng này nói vốn là đã đến chỗ hai đãi yêu vương “Hắc Phong Vương.” và “Ly Hỏa
Giao Vương.” sớm một bước, nhưng do có một số sự việc nên hai người này không
còn ở trong Cửu Tiên Sơn.
Nhưng chức rằng trong ngày Vạn Bảo đãi hội
chính thức khai mạc, bọn họ sẽ trở về.
Hàn Lập tự nhiên có chút tiếc nuối, nhưng
bởi vì vội chế tiên tửu, nên cũng không quá để ý đến chuyện này.
Hắn cũng không nán lại ở chỗ Thiên Nguyên
Thánh Hoàng lâu, rất nhanh cáo từ rời đi, trở về nơi ở của mình.
Hàn Lập ở trong một gian mật thất đã chuẩn
bị sẵn từ trước, cứ dựa theo thượng cổ điển tịch ghi lại, lấy ra lượng lớn Hồng
La quả, bắt đầu chế Hồng La Tiên Tửu.
Hắn cứ vùi đầu vào chuyện đó, hơn nửa tháng
cũng không rời khỏi mật thất một bước.
Nhiều Hồng La quả như vậy, đương nhiên hắn
không thể nào một hơi ủ chế hết được.
Ngoại trừ hai bình đã đáp ứng tặng cho
Thiên Nguyên Thánh Hoàng, Hàn Lập cũng chỉ chế ra thêm có bảy, tám bình.
Trong lòng Hàn Lập cũng là vô cùng minh
mẫn.
Ngay cả Hồng La Tiên Tửu này chưa bao giờ
xuất hiện ở Linh giới, mà là Tiên giới linh tửu, nhưng nếu một lần lấy ra quá
nhiều, giá trị của nó tự dưng giảm đi rất lớn.
Hơn nữa bởi bản thân Hồng La Tiên Tửu cũng
có hiệu quả kỳ diệu là cải thiện thể chất, kéo dài tuổi thọ, Hàn Lập còn phải
để chính mình cũng uống nữa.
Chế được xong tiên tửu, rốt cục Hàn Lập
cũng trút được một bầu tâm sự. Trong những ngày kế tiếp, mặc dù phân nửa cũng ở
trong điện đả tọa tu luyện, nhưng cũng thỉnh thoảng ra ngoài tiếp xúc với một
chút tu sĩ cùng giai khác mới đến.
Hắn cũng cùng hai ba người trong số đó nói
chuyện có chút hợp ý, liền kết hạ một chút giao tình.
Về phần Vạn Cốt chân nhân kia vẫn vô cùng
nhiệt tình đối với Hàn Lập như trước, thậm chí còn muốn mời Hàn Lập tham gia
một hội trao đổi nhỏ chỉ tu sĩ Luyện Hư trở lên mới có thể tham gia, khiến Hàn
Lập cũng đổi được vài tài liệu cần thiết.
Điều này khiến cho ấn tượng của Hàn Lập đối
với vị Vạn Cốt chân nhân này vẫn có chút không tệ.
Nhưng càng ngày trôi qua, lão quái Hợp Thể
kỳ tiến vào Nghênh Tiên Cung tự nhiên càng nhiều hơn.
Đến khi chỉ còn khoảng gần một tháng trước
khi Vạn Bảo đãi hội khai mạ thì vài tòa Nghênh Tiên Cung đã hơn một nửa có
người ở.
Trong đó có một số là thái thượng trưởng
lão của các thế lực lớn, một số thì là bá chủ một phương. Về phần những tán tu
như Hàn Lập thì thực sự không có mấy người.
Có điều các nhân vật trong Tam Hoàng Thất
Yêu Vương ngoại trừ Thiên Nguyên Thánh Hoàng cũng chỉ có Động Thiên Thử Vương
trong Thất Yêu Vương là đã đến.
Chẳng qua vị Thử Vương này vừa vào trong
Cửu Tiên Sơn liền lập tức hướng thẳng đãi môn đi tới, không gặp bất cứ một ai,
tỏ ra vô cùng thần bí.
Bất quá nói tới cái này thì vị Động Thiên
Thử Vương vốn là một trong những người thần bí nhất trong Thất đãi Yêu Vương.
Nghe nói hàng năm dùng bí pháp che dấu thân hình, những người trong hai tộc
Nhân Yêu có thể thấy được bộ mặt thật vốn cũng không có mấy.
Quỷ dị nhất chính là, vị Thử Vương này rốt
cuộc có thần thông nào trong người thì không có mấy người có thể nói ra được.
Có vẻ như vị Yêu Vương này cũng không giao
thủ với người khác ở trước mặt người ngoài. Vốn dĩ trước đây có một chút cao
cấp từng đắc tội hắn, nhưng tất cả đều lần lượt biến mất khỏi hai tộc.
Điều này khiến cho không ai khẳng định
được, có phải là vị Thử Vương này âm thầm động tay chân hay không.
Cho nên dù vị Động Thiên Thử Vương mặc dù
không phải có danh khí lớn nhất trong Thất Yêu vương, nhưng tuyệt đối không có
ai dám dễ dàng trêu chọc.