Phàm nhân tu tiên - Chương 1837
Chương 1837: Đãi chiến tái khởi
“Tàng lão quái không hư ngôn lừa dối chúng
ta chứ. Tên tu sĩ Nhân tộc diệt sát Lực tôn giả lại đúng lúc ở trong Ỷ Thiên
thành? Như vậy lão quái này định mượn lực lượng chúng ta công chiếm Ỷ Thiên
thành sao? Nhưng ta nghe nói thành này không giống mấy cứ điểm của nhân tộc bị
diệt trước đó, hết sức khó đánh!” Mỹ phụ vận y phục màu hồng phấn hướng sang
đồng bạn lo lắng nói.
“Yên tâm! Tàng lão quái kia tuy chỉ là tôn
giả được tạm điều tới, đồng thời có chút kiệt ngạo bất tuân, nhưng tuyệt không
giở trò dối trá với việc như thế này. Lần này chính là do Huyết Quang đãi nhân
tự mình phân phó, hắn sao cả gan chọc giận đãi nhân. Chỉ cần mục tiêu mà hắn
xác định không sai, có để hắn mượn lực chúng ta một lần cũng không ngại gì.”
Nam tử trung niên một thân trường bào màu bạc, lắc đầu trả lời.
“Điều này cũng phải. Tuy lúc trước chúng ta
rất nhanh tìm được nơi ba người Lực tôn giả ngã xuống nhưng vết tích hơn phân
nửa đều bị người thanh lý sạch sẽ, căn bản tìm không được điều hữu dụng gì. Bây
giờ Tàng lão quái có được tin tức chuẩn xác cũng là một việc rất may mắn. Ít ra
hai người bọn ta có điều hồi báo với đãi nhân rồi.” Mỹ phụ khẽ thở dài một hơi,
có chút bất đắc dĩ nói.
“Đích xác như thế, nếu không tìm được đồ
vật đãi nhân bị mất thì chúng ta sao dám tùy tiện trở về. Tốt, bây giờ đã có
manh mối. Tiếp theo chính là chuẩn bị một trường ác đấu rồi. Với các tu sĩ nhân
tộc đã đánh chết ba người Lực tôn giả, chúng ta dù có chí bảo mượn tạm từ thánh
tổ đãi nhân thì cũng phải rất cẩn thận. Huống hồ chúng ẩn thân trong Ỷ Thiên
thành, nếu muốn bức đi ra sợ rằng còn phải phí một phen tay chân nữa.” Trong
mắt nam tử trung niên chợt lóe hàn quang nói.
“Hừ, Tàng lão quái muốn nhờ chúng ta đối
phó Ỷ Thiên thành, tự nhiên hắn sẽ đi làm việc này. Nếu sự tình này còn không
làm được thì dựa vào cái gì liên thủ cùng chúng ta? Chúng ta chủ yếu lo xử lý
tên tu sĩ Nhân tộc diệt sát Lực tôn giả là được.” Mỹ phụ lại ngạo nghễ nói.
“Hắc hắc, ngươi cũng đừng xem thường bọn
người Tàng lão quái. Riêng hắn đã là tồn tại hợp thể hậu kỳ đãi thành, chỉ một
bước nữa trở thành thánh tổ. Tiểu tử Lãnh Nhận kia tuy niên kỷ không lớn nhưng
là hậu nhân chính thống của Tuyết Thiên thánh tổ, nghe nói một thân thần thông
hàn lãnh đến cả Tuyết Thiên đãi nhân cũng tán thưởng. Còn Vũ nha đầu kia cũng
có huyết mạch của Minh La thánh tổ năm đó, hẳn là cũng có một vài thủ đoạn lợi
hại để bảo mệnh. Yếu nhất cũng chỉ có Yên tôn giả xuất thân Hỏa Nguyên Thành
kia thôi.” Thanh âm trung niên nam tử bình tĩnh, vài lời đã nói đãi khái mạnh
yếu của mấy tên tôn giả đang công Ỷ Thiên thành, như sớm đã rõ lòng bàn tay.
“Điều này cũng đúng. Mấy người bọn họ tính
nhờ cậy, chúng ta cũng không thể không giúp một chút. Sư huynh, chúng ta nhanh
đi. Tới gần như vậy đám Tàng lão quái hẳn đã rõ chúng ta đến đây rồi.” Mỹ phụ
cười khúc khích nói.
Thời điểm nữ tử này vừa dứt lời, đám ma vân
đen thui trên sơn cốc bầu trời xa xa đột nhiên quay cuồng một trận. Tiếp theo
vang lên một hồi chuông cổ, từng đội hắc giáp kỵ sĩ từ trong ma vân bay ra.
Ở phía đầu chợt lóe thân ảnh một hắc giáp nam
tử, khóe miệng cười như ko cười lạnh lùng nhìn tới. Phía sau là Lãnh Nhận cùng
nữ tử Ma tộc nhỏ xinh.
Nữ tử nhỏ xinh nheo hai mắt, vẻ mặt tươi
cười. Còn thiếu niên băng lãnh vẫn với vẻ mặt không chút biểu cảm.
“Nhị vị đão hữu khổ cực rồi, tới được đây sớm
như thế thật ngoài dự liệu của lão phu.” Tàng lão quái cười ha hả, hướng sang
trung niên nam tử ôm quyền lớn tiếng nói.
“Không dám. Hai người chúng ta nhận được
tin thì lập tức không ngừng nghỉ mà đến. Xem ra không làm lỡ sự tình của mấy vị
đão hữu!” Mỹ phụ thản nhiên cười.
“Ha ha, nhị vị đão hữu nói đùa. Bất quá
ngày công chiếm Ỷ Thiên thành còn không xa. Có chuyện gì chúng ta vào trong cốc
hảo hảo trao đổi một phen.” Tàng lão quái thản nhiên cười, nhấc tay làm tư thế
mời.
“Được, ta hai người cũng đang muốn đão hữu
lý giải một điều, vì sao có thể khẳng định người chúng ta đang tìm hiện ở trong
Ỷ Thiên thành?” Trung niên nam tử liếc mắt quan sát hắc giáp nam tử, cũng cười
trả lời.
Sau đó chiến xa màu đen dưới thân được con
ma cầm hai đầu thật lớn lập tức bắn nhanh mà đi.
Hắc giáp nam tử nhẹ giọng cười, cũng mang
mấy người khác hạ xuống.
Kế tiếp hắc giáp nam tử, Âm Dương nhị sát
và các Ma tộc đỉnh cấp ở tòa đãi điện trong cốc thương thảo hơn phân nửa ngày
trời.
Cuối cùng khi các lão quái cùng đôi trung
niên nam nữ này từ bên trong đi ra, trên mặt bọn họ đều lộ vẻ thoả mãn!
...
Thời gian hơn mười ngày trôi qua rất nhanh.
Một ngày này, Hàn Lập đang khoanh chân
ngồi, bỗng nhiên nghe từng đợt kinh hô từ bên ngoài truyền vào!
Trong lòng khẽ động, hắn lập tức đứng dậy
đi ra cửa sổ.
Tay áo rung lên, một đão thanh hà cuồn cuộn
mà ra. Cửa sổ vốn được một tầng nhàn nhạt kim quang che đậy, lập tức đương một
tiếng tự mở ra.
Hàn Lập liếc nhìn bên ngoài thì sắc mặt
biến đổi, hóa thành một đão thanh hồng từ trong phòng bắn nhanh ra. Sau mấy cái
chớp động thì thân hình xuất hiện các mấy trăm trượng trong không trung, hướng
chỗ trên cao mà bay lên.
Chỉ thấy giữa trưa trên bầu trời, bảy vầng
thái dương lơ lửng đang bị những tầng bụi xám tro quỷ dị bao quanh rồi bắt đầu
lan tràn ra. Như bị người dùng bàn tay che khuất ánh dương lại.
Đám nhân tộc trong thành vừa thấy không
trung có dị tượng này thì trên mặt đều lộ vẻ sợ hãi.
Tuy đám cao tầng Ỷ Thiên thành đã tận lực
phong tỏa các thông tin liên quan đến ngày Ngũ Dương Hóa nguyệt nhưng không
khỏi vẫn dần dần lộ ra, làm cho người dân hoảng sợ.
Khi đó hai tu sĩ Hợp thể đứng ra bảo chứng
cam đoan, lòng người mới một lần nữa bình ổn.
Bất quá mọi người trong thành vừa thấy trên
không trung xuất hiện thiên triệu, trong lòng lại lần nữa trở nên hoảng loạn.
Cũng may cơ hồ cùng lúc này, các nơi trong
Ỷ Thiên thành đồng thời vang lên những tiếng chung minh, từng tu sĩ cao giai
mặc trang phục tứ đãi tông môn bắn ra, từng đội vũ trang tu sĩ hạng nặng cùng
lực sĩ nhân tộc từ nơi bí ẩn dồn dập bay lên đầu đường.
Bọn họ tuần tra mọi nơi, hoặc ở trên cao
hoặc trên mặt đất. Trong nháy mắt Ỷ Thiên thành trở nên sát khí tận trời.
Đám người đang kinh hoảng thấy thế thì trên
mặt buông lỏng, bị người tuần tra xua đuổi trở lại nơi ở của mình. Nhất thời kẻ
nhàn tạp trong bị quét sạch không còn, cả tòa cự thành trở an tĩnh dị thường.
Hàn Lập xem như không thấy hết thảy những
điều này, hai mắt nheo lại lẳng lặng nhìn dị tượng trên không trung.
Khi qua thời gian một bữa cơm, các vầng
thái dương đều triệt để biến thành một màu xám mênh mông. Sắc mặt Hàn Lập trầm
xuống, đột nhiên hướng một tòa cự điện phương xa bay đi.
Ỷ Thiên thành rất lớn nhưng nơi ở của hắn
được an bài cách đãi điện hội nghị không quá xa.
Vì vậy hơn một canh giờ sau, một đão thanh
hồng bắn nhanh tới bầu trời đãi điện. Chợt lóe đã hiện ra nơi cửa điện.
“Hàn huynh, ngươi tới muộn một chút!” Một
tiếng cười khẽ bỗng truyền ra từ cửa điện, theo đó một bóng người thướt tha
nhoáng lên, một nữ tử mangmặt na màu bạc xuất hiện.
Chính là Ngân Quang tiên tử!
“Thì ra là Ngân Quang đão hữu. Ta vừa ở bên ngoài hơi quan sát tình hình
trong thành. Xem ra sự an của bài Lâm tiên tử cùng Thanh Long đão hữu không
tồi, có gì xáo động động lớn.” Hàn Lập bình tĩnh trả lời.
“Đương nhiên. Lâm tỷ tỷ cùng Thanh Long thượng nhân tiến nhập cảnh giới Hợp
Thể nhiều năm, lại là Thái thượng trưởng lão tứ đãi tông môn, xử lý những sự
tình thế này tuyệt không có vấn đề. Trái lại Ngũ dương hóa nguyệt bắt đầu rồi,
sợ rằng Ma tộc đãi quân sẽ lập tức tới đánh một trận. Hàn huynh là chiến lực
lớn nhất trong trận chiến này, đến lúc đó còn cẩn thận một chút.” Nụ cười trên
mặt Ngân Quang tiên tử vụt tắt, ngưng trọng nói.
“Đa tạ tiên tử nhắc nhở, nhưng nói Hàn mỗ là chiến lực lớn nhất thật khoa
trương rồi. Pháp lực của Lâm Loan tiên tử cùng Thanh Long đão hữu không dưới
ta.” Hàn Lập thấy đối phương có vẻ chân thành, hơi ngạc nhiên nở nụ cười.
“Lâm tỷ tỷ cùng Thanh Long thượng nhân
không biết thực lực chân chính của Hàn huynh, bằng không...”
“Nhị vị đão hữu, xin mời đi vào trong điện
thương nghị đãi sự. Bản tọa vừa mới thu được tin, Ma tộc đãi quân lại lần nữa
xuất động, không bao lâu nữa sẽ đến.”
Ngân Quang tiên tử còn muốn nói vài câu với
Hàn Lập thì từ bên trong cửa điện truyền đến thanh âm có phần nôn nóng của
Thanh Long thượng nhân. Nàng chợt rùng mình ngừng lại.
“Ngân Quang đão hữu, chúng ta đi vào thôi.
Đừng để nhị vị đão hữu Thanh Long chờ lâu.” Hàn Lập cũng không muốn tiếp tục đề
tài vừa rồi, thuận thế nói.
“Được rồi, Hàn huynh chúng ta vào thôi.”
Ngân Quang tiên tử vô ý thức gật đầu rồi hai người sóng vai đi vào trong điện.
Trong đãi điện lúc này hội tụ dày đặc chừng
hơn trăm tu sĩ Luyện Hư cao giai trở lên, bốn phía còn có mấy trăm tên vệ sĩ
mặc giáp y đứng không nhúc nhích.
Trên điện song song để bốn cái ghế. Có hai
cái đặt hơi cao chút, hai cái còn lại thì sát hai bên.
Mà ở giữa đãi điện lơ lửng một quầng sáng
ngưng tụ thành hư ảnh thật lớn.
Chỗ trung tâm quầng sáng có một thành thị
kì diệu sừng sững nhìn có chút quen mắt. Tại bốn phía có từng đoàn hắc khí đang
chút nhuyễn động mà đến.