Duy Ngã Độc Tôn - Chương 621 - 622

CHƯƠNG 621:
TRẤN CHỈ BẢO KHÍ MẠNH ĐẾN THÁI QUÁ!

Yêu thích lớn nhất của Lãnh Dao chính là
luyện chế các loại đan dược, nhưng rất nhiều loại đan dược trên đan phương Thái
cổ đều không có phối phương, tìm không được tài liệu, điều này làm cho nàng cảm
thấy hết sức phiền muộn.

Tuy nhiên nhìn thấy Tần Lập lấy từ trong
nhẫn trữ vật ra một đống lớn thiên tài địa bảo, ánh mắt Lãnh Dao liên trở nên
vô cùng sáng ngời, thinh thoảng còn phát ra mấy tiếng thét to. Đến cuối cùng,
đôi môi nhỏ nhắn đã không khép lại được, nàng trợn mắt há mồm nhìn Tần Lập,
hỏi:

- Phu quân, nhiều thiên tài địa bảo như
vậy, rốt cuộc làm sao chàng tìm được? Chàng... mấy năm này chàng đã đi nơi nào?

Tần Lập cười cười, nói:

- Mạy năm nay huynh đều đi những nơi cách
đây mấy trăm vạn dặm, cũng không cố ý tìm tòi. đều là đi ngang qua liên hái đem
trở về.

- Nhất định đã trải qua không ít nguy hiểm
phái không!

Ánh mắt Lãnh Dao hơi ướt. đôi mắt thu thủy
nhìn thẳng Tần Lập.

- Còn được, phu quân muội rất lợi hại mà!

Tần Lập mặt dày khoe khoang một câu. Trên
thực tế đúng như lời Lãnh Dao nói. phàm là thiên tài địa bảo, thì xung quanh
nhất định có linh thú cường đại trông coi.

Trên thế giới này, không chỉ có là nhân
loại cường đại, rất nhiều linh thú cũng mạnh mẽ đến mức đáng sợ. Như tồn tại
đáng sợ mà Tần Lập gặp ở đáy biển sâu. đến giờ Tần Lập cũng không dám đi trêu
chọc nó.

Mấy năm nay Tần Lập cũng gặp qua mấy linh
thú mạnh đến biến thái, thậm chí có hai lần trộm được thiên tài địa bảo liền bỏ
trốn mất bóng không chút hình tượng. Bởi vì Chống lại linh thú đang nổi điên,
kết quá tốt nhất là lưỡng bại câu thương.

Nhưng những điều này, Tần Lập không muốn
nói ra làm cho Lãnh Dao lo lắng. Tuy rằng chuyện này ã qua đi. nhưng kỳ thật
mạo hiểm không phái là một chuyện tốt. ít nhất thì người quan tâm đến mình sẽ
không coi mạo hiểm là một chuyện tốt lành.

Đôi mắt tinh thuần của Lãnh Dao giống như
nhìn thấu lòng người, nhìn vào trong mắt Tần Lập. nhỏ giọng nói:

- Lần sau. không cần mạo hiểm như vậy nữa.

Tuy nhiên tiếp theo. Lãnh Dao liền biểu
hiện ra cuồng nhiệt của một tông sư luyện đan, mừng rỡ nói:

- Có những thiên tài địa bảo này. liền có
thể luyện chế ra rất nhiều loại đan dược mới!

- Ấy... Không phải nàng muốn luyện chế ngay
bây giờ chứ?

Tần Lập có chút tròn mắt.

- ừ? Có vấn đề gì sao?

Lãnh Dao nhìn Tần Lập có chút mơ hồ.

- Đương nhiên là có vấn đề!

- Thế nào?

- Hiện giờ là thời gian phu quân kiểm tra
thân thể muội!

Trong mấy ngày tiếp theo, Tần Lập đi xem
động phủ mỗi người tu luyện, mỗi người không ngoại lệ đều liều mạng tu luyệiL
ngoài trà Tiêu Hắc lười biếng sắp làm phụ thân kia.

Cuối cùng. Tần Lập đi tới Hoàng Kim Cung.
Tòa kiến trúc xa hoa khí thế cổ xưa này, đứng vững đồ sộ giữa khu hoang tàn
vắng vẻ. tản ra khí thế chấn động lòng người.

Tần Lập đi tới đây. lại chỉ cám thấy được
một cám giác thân thiết thật sâu. Hoàng Kim Cung này trải qua vô số năm. cũng
đã sớm sinh ra một tia linh trí. nhưng lúc Tần Lập vừa đột phá đến cảnh giới
Lôi Kiếp, loại cảm giác này cũng không rõ ràng.

Còn hiện giờ. Tần Lập trải qua tu luyện
nhiều năm, tuy rằng còn chưa đạt đến cảnh giới Địa Tiên, nhưng lĩnh ngộ pháp
tắc thiên đạo đã rất sâu. cho nên lúc này Tần Lập cảm ứng được hết sức rõ ràng
loại cảm giác thân thiết do Hoàng Kim Cung tản mát ra đối với mình.

Thân hình Tần Lập chợt lóe. tiến vào trong
Hoàng Kim Cung tầng hai. Trọng lực liền ập tới như thủy triêu. nhưng Tần Lập
chỉ khẽ cười. Hôm nay, loại trọng lực này đã không còn quá nhiều uy hiếp với
hắn. ở trong Hoàng Kim Cung nghi ngoi ba bốn canh giờ cũng sẽ không cảm thấy áp
lực.

Ngẩng đầu ngước nhìn những thứ trôi nổi
trên đỉnh đầu, Tần Lập mún cười. Mỗi lần đi vào Hoàng Kim Cung, hắn đều sẽ lấy
đi một vài thứ, m mục tiêu của Tần Lập lần này, chính là cái Trấn Chỉ màu xanh
đậm. (trấn chỉ: đồ chặn giấy, ở đây là cái thứ ông Bao Chửng đập bàn hoài ấy)

Lần trước đi vào Hoàng Kim Cung, Tần Lập
từng thử muốn lấy được cái Trấn Chỉ này. nhưng không thể thành công. Hiên nhiên
uy lực Trấn Chỉ này phái cao hơn cả Ấn Chương cùng Nghiễn Thai, nói không chừng
đây là một kiện Kiếp Khí.

Tần Lập ngưng Thần tĩnh khí. điều chinh
trạng thái toàn thân đến mức tốt nhất, sau đó thân hình phóng mạnh lên phía
trước.

Trọng lực khổng lồ trong Hoàng Kim Cung, ầm
ầm ép hắn ngược trở xuống.

Tần Lập sừng sững không lùi, cười dài một
tiếng, thân người vọt lên giữa không trung, vươn tay bắt lấy Trấn Chỉ này. Lần
trước, chính vào lúc này liền bị Trán Chỉ phát ra một cỗ lực lượng cường đại
đánh văng, cho nên hiện giờ trong lòng Tần Lập không có chút hưng phán, hết sức
bình tĩnh cầm lấy cái Trấn Chỉ.

Quả nhiên, chỉ trong khoảng khắc trên cái
Trấn Chỉ xanh đậm này bộc phát ra một cỗ lực lượng cường đại, muốn đánh văng
cánh tay Tần Lập ra ngoài. Nhưng Tần Lập đã sớm có chuẩn bị, Tiên Thiên Tử Khí
trong cơ thể theo bàn tay trực tiếp ép tới cái Trấn Chỉ.

- Xuống cho ta!

Tần Lập quát lớn một tiếng, toàn thân bộc
phát ra quang mang màu tím chói mắt, trực tiếp đánh vâng trọng lực áp bách, sau
đó tay còn lại lấy ra Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm, cười lạnh nói:

- Không xuống, lão từ chém nát ngươi.

Nói cũng kỳ quái, chiếc Trấn Chỉ xanh đậm
nắm gọn trong bàn tay. dài không tới một xích (0. 33m). đột nhiên thu hồi tất
cả nàng lượng, tùy ý cho Tần Lập nắm lấy nó hạ xuống mặt đất.

Quả nhiên là bảo vật đã sinh ra một tia
linh trí. Tần Lập nhìn chằm chằm bên trên chiếc Trấn Chỉ có vô số đường hoa vãn
cổ xưa, trong lòng âm thâm kinh ngạc, hô to vị lão sư Hô Diên Bác quá biến
thái, ở trên một chiếc Trấn Chỉ xanh đậm không quá lớn này, khắc đến hơn bốn
mươi cái trận pháp.

Quả nhiên là kỳ nghệ siêu phàm mà!

Chân chính làm cho người ta cám thấy biến
thái, đó là hơn bổn mươi trận pháp này. toàn bộ đều là trận pháp trọng lực!

Bổn mươi cái trận pháp trọng lực. đây tuyệt
đối không phải đơn giản như một cộng một. Rất nhiều trận pháp chồng cùng một
chỗ. sinh ra uy lực đâu chỉ gấp vài lần?

- Lão sư này quả thật là người tới phát
nghiện mà!

Tần Lập không nhịn được than thờ. Hoàng Kim
Cung, chính là một Thánh Khí đập người, mà chiếc Trấn Chỉ này, lại cũng dùng để
đập người. Tường tượng đến chiếc Trấn Chỉ này chuyên dùng cho vãn nhân, ném ra
đập người, cảm giác có chút... là lạ sao ấy!

Không biết vì sao. bỗng nhiên Tần Lập nhớ
tới từ cục gạch... Chẳng qua dùng chiếc Trấn Chỉ gia trì thêm bốn mươi mấy cái
trận pháp trọng lực đi đập người, khẳng định rất sảng khoái. Tần Lập nhe răng
cười khặc khặc, như thế mới thỏa mãn ác thú của hắn.

Tần Lập cầm chiếc Trấn Chỉ này, nhìn thoáng
qua chiếc Mao Bút (bút lông) bề ngoài thật bình thường, nhưng thực tế lại khắc
rất nhiều trận pháp mà hiện giờ bản thân hắn còn không cách nào hiểu được. Biết
rõ bây giờ mình còn không có thực lực lấy chiếc Mao Bút kia xuống, cũng sẽ
không đi thử nghiệm vô vị. Nên biết rằng lần trước lúc thứ lấy chiếc Trấn Chỉ
này, đã bị cỗ lực lượng mãnh liệt của nó bắn ra thiếu chút nữa nội thương.

Tần Lập lại đi hậu viện Hoàng Kim Cung, hái
một ít trái cây ẩn chứa lượng lớn linh lực, ngây người nhìn một ao lớn linh
thủy. Hiện giờ linh thạch trong nhẫn của hắn đã không còn mấy, có ý muốn lấy
một ít linh thủy ra ngoài. Nhưng nhìn những loại thực vật tươi tốt xanh mướt
trong hậu viện Hoàng Kim Cung, Tần Lập vẫn lắc đâu. không làm ra loại chuyện mô
gà lấy trứng.

Không có linh thạch, có thể dùng đủ loại
phương pháp kiếm lấy, nhưng linh thủy trong Hoàng Kim Cung nếu khô cạn. vậy tôn
thất thật quá lớn. Bởi vì bây giờ Tần Lập đã biết, sỡ dĩ Hoàng Kim Cung có thể
vận hành nhiều năm như vậy, hoàn toàn không tách khỏi linh thủy này. Bên trên
các loại thực vật cực phẩm ẩn chứa lượng lớn linh khí. linh khí tản mát ra sẽ
ngưng kết thành linh thủy, sau đó cung cấp ngược lại cho những thực vật cực
phẩm này.

Đồng thời, linh thủy dư thừa có thể được
dùng duy trì hệ thống vận hành Hoàng Kim Cung. Cho nên. đây là một vòng tuân
hoàn lớn. một khi phá hoại bất kỳ một khâu nào cũng sẽ làm hệ thống tuần hoàn
này xảy ra vấn đề. Bởi vậy, cho đến này Tần Lập cùng các nàng Thượng Quan Thi
Vũ đều rất ít hái những trái cây thực vật này.

Đương nhiên, nếu có điều kiện cũng có thể
đồ thật nhiều linh thạch vào trong ao linh thủy kia, nó sẽ từ từ được chuyển
hóa thành linh thủy.

Đáng tiếc, hiện giờ Tần Lập cùng bọn người
Thượng Quan Thi Vũ bản thân cũng đã thiếu linh thạch sử dụng, nào có linh thạch
thừa rót vào trong đó?

May mà vận hành Hoàng Kim Cung không cần
một lượng lớn linh thạch làm nền tảng, chỉ cần Tần Lập tới cảnh giới là cỏ thể
điều khiên bình thường. Nếu không, một quái vật khổng lồ như thế, mỗi lần Khởi
động sẽ tiêu hao bao nhiêu linh thạch? Chỉ sợ dù là đại thế lực như Hải gia
cũng không tiêu hao nổi.

Từ điểm này có thể nhìn ra được thực lực
chân chính của Hồ Diên Bác. luyện kim cùng trận pháp quả thật đã tinh thông đến
bậc hóa cảnh.

Càng rõ ràng những điều này, càng làm cho
Tần Lập cảm thấy hướng tới văn minh thời đại Thái cổ. Ngẫm lại thời đại trăm
nhà đua tiếng, là một loại huy hoàng cỡ nào. Mà hết thảy. lại bị những người
nơi Thần Vực phá hoại, cố ý thả Vực Ngoại Thiên Ma đi vào. khiến cho cả Trang
Châu bị đả kích trọng đại.

Sau khi kiến thức qua võ già Đông Hoang,
cùng nghe nói qua chuyện tình ở Nam Cương. Tần Lập liền nghĩ tới Trung Châu
thời đại Thái cổ nhất định đã từng là trung tâm chân chính của thế giới này. Mà
Đông Hoang Nam Cương Tây Vực Bắc Vực ở thời đại Thái cổ, khăng định cũng không
cỏ văn minh huy hoàng như thế. vì vậy mãi cho đến hôm nay tuy rằng bên kia rất
mạnh, nhưng cũng không mạnh hơn Trung Châu nhiều lắm.

Tần Lập đi ra bên ngoài, muốn thử xem rốt
cuộc chiếc Trấn Chỉ này có uy lực cỡ nào. Ánh mắt rơi trên một ngọn núi đá cách
đó mấy trăm dặm. tòa núi đá này địa thế cực hiểm. bốn phía đều là vách đá cao
vút. chỉ cỏ một ít cây cối sinh trường trên núi đá. Ngọn núi cao chừng ngàn
thước, nhưng tạo ra một loại cảm giác áp bức.

- Là nó!

Tần Lập nghĩ vậy. liền bay vụt về phía ngọn
núi kia.

Lúc còn cách ngọn núi đá mấy trăm thước.
Tần Lập dừng ở trên không trang, cầm chiếc Trán Chỉ trong tay, đưa lực lượng
truyền vào trong chiếc Trấn Chỉ này, một đoàn quang mang xanh đậm lành lạnh
chợt bùng nổ.

- Đi!

Tần Lập quát một tiếng, chiếc Trấn Chỉ trực
tiếp đánh xuống ngọn núi đá.

Ầm ầm ầm!

Một tiếng nổ kinh thiên động địa, giống như
trời cũng sập xuống, cả đất bằng cũng run lên. kéo theo mấy trăm dặm cùng chấn
động.

Nhìn lại chỗ ngọn núi đá này đã thổi lên
bụi mù đầy trời. đá vụn to nhỏ bị nổ bay khắp bốn phía.

Đá vụn đánh lên hộ thể cương khí trên người
Tần Lập. phát sinh tiếng vang bùm bùm. Cỗ lực lượng lan tràn này làm cho Tần
Lập kinh hãi, đợi cho đám mây hình nấm tản đi. Tần Lập trợn mắt há mồm nhìn một
màn trước mắt.

Nơi này vốn là một ngọn núi đá cao ngàn
thước, bị chiếc Trấn Chỉ cỡ một xích này mạnh mẽ nô nát, chỉ còn lại một cái bệ
cao không đến hai mươi thước.

- Dựa vào, thật là đáng sợ! Đây là uy lực
gia trì bổn mươi mấy cái trận pháp trọng lực

sao?

Tần Lập thì thào tự nói.

CHƯƠNG 622:
LÔI KIẾP CŨNG KHÔNG PHẢI MẠNH NHẤT!

Vô số đá vụn giáng xuống từ trên trời, phủ
lên phạm vi mấy chục dặm, đập nát bét những cô thụ che trời, rải đều cả một
vùng bằng phẳng toàn đá vụn.

Bốn phương tám hướng bay đến rất nhiều bóng
người, sau khi đến gần đều trợn mắt há mồm nhìn cảnh tượng nơi này. Sau đó,
nhìn thấy Tần Lập ở giữa không trung, toàn bộ trừng mắt thật lớn, miệng há to,
ngây ra như phỗng.

Thứ này là Bảo Khí không cần nghi ngờ,
không phải Kiếp Khí. nhưng uy lực nó bạo phát ra chỉ sợ không kém Kiếp Khí bao
nhiêu.

Những người đến đây, ánh mắt nhìn Tần Lập
đều là lạ. Đôi mắt quyến rũ của Xà Xà nhìn vào Tần Lập. giọng ngọt lịm nói:

- Công tử, đây là... bảo vật gì vậy? Làm
sao lại có uy lực lớn như thế?

Tần Lập buồn cười ném chiếc Trấn Chỉ cho Xà
Xà, nói:

- Cô thử xem, nếu có thể khổng chế thì đưa
cho cô luôn vậy!

Tuy rằng Bảo Khí này mạnh đến thái quá,
nhưng đối với Tần Lập mà nói lại không quá trọng yếu. Dùng Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm
thi triển Duy Ngã Cửu Kiếm, uy lực chỉ sẽ càng mạnh hơn chứ không yếu.

Bọn người Bạch Trang Sơn cùng Tào Hồng khóe
miệng co rút. trong lòng đều hối hận lại bị con tiêu xà này giành trước nữa
rồi.

Xà Xà vẻ mặt mừng rỡ tiếp nhận Bảo Khí này.
hưng phán không thôi, đưa nguyên lực vào trong, trực tiếp ném xuống một ngọn
núi khác nhỏ hơn một chút.

Lại một tiếng nổ Ầm ầm, một đám mây nấm
khổng lồ mọc lên. đá vụn bay tung xung quanh. Bụi mù qua đi. ngọn núi nhỏ trực
tiếp bị san phăng.

- Ti!" Mọi người ở đây đều không nhịn
được hít vào một hơi lạnh. Nhất là lão vượn Bạch Trang Sơn không nhịn được vươn
tay sờ đâu mình, thâm nghĩ nếu bị thứ này đánh trúng, sợ rằng sẽ trực tiếp đè
thành cặn bã mất.

-

Bạch Trung Tuyết trợn mắt há mồm nhìn hai
ngọn núi bị san phẳng trong khoảng khắc, thì thào nói.

Linh Ưng cùng Mặc Ưng khẩn trương dựa sát
vào người Kim Điều, vẻ mặt đầy sợ hãi.

Khóe miệng Kim Điều co quắp kịch liệt, mí
mắt cụp xuống, ngoan ngoãn đứng đó. không dám nhìn tới Xà Xà đang liếc nhìn thị
uy xung quanh. Đừng nói trực tiếp bị đập trúng, cho dù là xẹt ngang qua cũng sẽ
tạo ra thương tôn khủng khiếp đó.

Tào Hồng tặc lưỡi, nhỏ giọng lẩm bẩm nói:

- Quá bạo lực rồi. quả thật quá bạo lực.
Sát thủ chú ý là một kích phải chết, sát thủ là một môn nghệ thuật... Thứ này
không hề có mỹ cảm. không hề có mỹ cảm...

Bạch Trung Hỏa thành thật hiền hậu, đa mặt
cũng co rút một chút, nhìn bề ngoài có chút vặn vẹo dữ tợn. Một lúc lâu sau.
mới thở phào một cái. quay đầu bỏ đi. trong lòng thẩm nghĩ: Còn may là trước
kia ta không cỏ đắc tội con rắn này, từ nay về sau chỉ sợ là đại ca cũng không
dám dễ chọc đến nàng nữa.

Xà Xà đứng đó đắc ý vênh vang, quét nhìn
xung quanh, đặc biệt là lúc nhìn đến lão oan gia Bạch Trung Sơn lại càng thêm
đắc ý. Dù là Tần Lập cũng chịu không nổi. ho khẽ một tiếng rồi nói:

- Những người chưa có cũng không cần gấp.
Lão Bạch, còn có Tào Hồng, lân sau lấy được Bảo Khí thích hợp cho các người sử
dụng, nhất định sẽ cho các người.

Bạch Trung Tuyết cạnh đó lẩm bẩm:

- Vì sao không phải cho ta trước?

Tần Lập cười khổ nói:

- Đều có phần, đều có phần mà...

Quả thật, giữa võ giả Lôi Kiếp có trang bị
Bảo Khí cùng không có Bảo Khí có chênh lệch rất lớn. Vốn thực lực Xà Xà khiêu
chiến võ giả Lôi Kiếp một đánh một, thắng bại cũng chỉ khoảng năm: năm. Dù sao
nàng vào cảnh giới Lôi Kiếp không lâu. nhưng hiện giờ thì dù có

ba võ giả Lôi Kiếp cùng đổng thời vây công
nàng, thì nàng cũng sẽ không rơi xuống hạ phong.

Trấn Chỉ Bảo Khí vừa ra, ai dám phong!

Tần Lập trấn an xong những linh thú này,
mang bọn họ trở về Tần Gia Bảo. Đã tu luyện đến cảnh giới này, có bế quan tu
luyện cũng không có ý nghĩa nữa, không bằng đi ra ngoài lịch lãm một phen.

Vừa lúc Tần Lập lấy được tấm bản đồ Thái cổ
thứ tám, Tần Lập gần như đã xác nhận được tấm bản đồ Thái cổ kia hẳn ở trong
tay Hà Vô Nhai cung chủ Lãnh Thu Cung. Mà Hà Vô Nhai một lòng muốn giết mình,
cố ý rải chuyện mình là vương giả từ đồng ra ngoài, dẫn tới Hải gia cùng đám
người lão tổ đế vương bộ tộc từ đồng tán tu.

Nếu không phái có mấy lão tổ đế vương từ
đồng Lãnh Thu Cung ngăn cản, sợ rằng năm đó mình đã rất khó rời khỏi Lãnh Thu
Cung.

Mối thù này, không thể không báo. Tấm bản
đồ Thái cổ thứ tám, nhất định phái lấy được.

Cho nên, Tần Lập quyết định lần này dẫn
theo các thanh viên đi nơi cực Tây, quang minh chính đại khiêu chiến Lãnh Thu Cung.

Các thành viên trong nhóm Tần Lập hiện giờ.
trừ bỏ hắn ra, thực lực mạnh nhất tự nhiên là Cơ Ngữ Yên đã chạm đến bên lề Địa
Tiên. Ngoài ra, tiến vào cảnh giới cảnh giới Lôi Kiếp có Thượng Quan Thi Vũ, Xà
Xà, Tào Hồng, Bạch Trung Sơn, Bạch Trung Hỏa, Bạch Trung Tuyết, Kim Điêu. Tính
thêm Cơ Ngữ Yên cùng Tần Lập. tổng cộng là chín vị võ giả Lôi Kiếp.

Linh Ưng cùng Mặc Ưng đều ở cảnh giới Đan
Nguyên Anh Hóa đỉnh. Lần này Tần Lập chuẩn bị chỉ dẫn theo người cảnh giới Lôi
Kiếp đi, cho nên Linh Ưng cùng Mặc Ưng, bao gồm cả Tần Văn Hiên, Tần Tuyết. bọn
người Cơ Như Nguyệt đã tiến vào cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa. đều ở lại Tần Gia
Bảo tiếp tục tu luyện.

Lần này Tần Lập trở về cũng không thể gặp
được bọn người Tần Văn Hiên Tần Tuyết Cơ Như Nguyệt Tây Qua. Bởi vì những người
này đều lựa chọn bế tử quan, không đạt đến cảnh giới Lý tường sẽ không chịu
xuất quan.

Cho nên, Tần Lập lưu lại Tiểu Hắc Thải Hồng
Linh Ưng Mặc Ưng trấn thủ Tần Gia Bảo. ở giữa đoàn người Tần Lập. ngoại trừ một
mình Lãnh Dao ở Đan Nguyên Anh Hóa đỉnh ra, chín người khác đều là cường giả
Lôi Kiếp.

Đồng thời trên người Thượng Quan Thi Vũ. Cơ
Ngữ Yên. Xà Xà đều có ít nhất một kiện Bảo Khí. Những người khác, trên người
cũng mang theo mấy kiện Linh Khí uy lực rất mạnh.

Lúc này đây Tần Lập chuẩn bị tiến vào nơi
cực Tây. trừ bỏ khiêu chiến Lãnh Thu Cung lấy được tấm bản đồ Thái cổ thứ tám
ra. còn muốn thu được lượng lớn linh thạch cùng cướp lấy vài món Bảo Khí.

Đối với việc cướp đồ của người khác, Tần
Lập cũng không có gánh nặng tâm Lý. Bởi vì Tần Lập Tin tưởng chỉ cân hắn vừa lộ
diện nơi cực Tây, liên nhất định sẽ có người không nhịn được muốn đánh cướp
hắn. về phần ai đánh cướp ai. vậy phải xem thực lực cùng vận

Năm đó khi Tần Lập đi tới nơi cực Tây. từng
xây dựng một tòa truyền tống trận ở một nơi hoang vắng. Chỉ cần thiết đặt một
toà truyền tống trận là có thể bớt thời gian đi đường.

Tần Lập hiện giờ thiết đặt loại truyền tống
trận đã quen tay nhẹ nhàng. Mấy năm nay hắn ở các nơi Trung Châu, mở ra mấy
chục tòa động phủ đã đặt rất nhiều truyền tống trận.

Loại truyền tống trận cỡ nhỏ này. mỗi lần
có thể truyền tống hai mươi người. Bởi vậy. đoàn người bọn họ chỉ một lần liền
truyền tống đi qua.

Khoáng cách tới nơi cực Tây lần trước đã có
mấy năm, lần này trở lại mọi người đều có chút cảm khái. Thời gian mấy năm ngắn
ngủi, nơi cực Tây không có biến hóa quá lớn. mà thực lực mỗi người bọn họ đều
đã tăng lên diện rộng.

Ánh mắt mọi người không hẹn mà cùng tập
trung trên người Tần Lập. trong ánh mắt đều tràn ngập cảm kích. Nếu như không
phải Tần Lập. bất cứ một người nào trong bọn họ đều tuyệt đối không cỏ khả năng
thành tựu như ngày hôm nay.

Đều nói người mạnh nhất thời đại Thái cổ là
cảnh giới Địa Tiên, nhưng ai có thể biết được Địa Tiên là bộ dáng gì. Võ giả
Lôi Kiếp là người mạnh nhất mà bọn họ từng thấy qua, còn đoàn người này ngoại
từ Lãnh Dao còn ở cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa đỉnh ra. tất cả đều đột phá đến
cảnh giới Lôi Kiếp.

Nói cách khác, trên cơ bản đoàn người bọn
họ đã đứng ở trên đỉnh thế giới này.

Mà đây có thể nói là mục tiêu chung cực của
tất cả các võ già. Nhưng bọn họ đều biết, chỉ cần kiên định đi theo không rời
bên cạnh Tần Lập. một ngày nào đó bọn họ sẽ rảo bước tiến lên trình tự càng cao
hơn.

Đó... là nhất định!

Tòa truyền tống trận này cách thành Thông
Thiên khoảng chừng hơn một ngàn dặm, đoàn người cũng không dịch dung, đều bằng
tướng mạo sẵn có đi vào thành Thông Thiên.

Ngoại trừ Tần Lập, bộ dạng những người khác
đối với võ giả nơi cực Tây đều coi như thật xa lạ. Bởi vì năm đó Cơ Ngữ Yên bị
Thánh Hoàng nhất mạch phát lệnh truy nã, hình dáng cũng được không ít người nơi
cực Tây biết đến. nhưng lần này bọn họ tới là khiêu chiến quang minh chính đại.
Bởi vậy không ai quan tâm bị nhận ra.

Hình dạng Tần Lập so với trước kia cũng
không thay đổi quá lớn. chỉ là càng thêm thành thục ôn trọng. Hắn vừa mới đi
vào thành Thông Thiên ở bên này, thành chủ Lý Long Xuyên bên kia thành Thông
Thiên liền biết đến.

Lý Long Xuyên ngồi trên ghế, ánh mắt thâm
thúy. ngưng Thần trầm tư.

Một vài người ngồi bên dưới, cũng không dám
quấy rối thành chủ suy nghĩ. Một lúc lâu sau, Lý Long Xuyên mới phục hồi tinh
Thần lại từ trong trầm tư, khẽ thở dài:

- Lần này Tần Lập đến đây, thật không phái
chuyện gì tốt cả.

Lý Dịch Xuyên đệ đệ Lý Long Xuyên bên cạnh,
cười nói:

- Ca ca không cần lo lắng, giữa thành Thông
Thiên chúng ta cùng Tần Lập vẫn không có thù hận gì. ngược lại chỗ Uyên Nhi còn
có chút sâu xa. tin rằng Tần Lập sẽ không đặt ánh mắt tới trên người chúng ta.

Lý Uyển bên cạnh, ánh mắt sáng ngời nhìn
phụ thân, nói:

- Cha, vì sao ngài không cho nữ nhi đi gặp
mặt cảm tạ Tần Lập? Nếu không có Tần Lập. chỉ sợ nữ nhi đã sớm...

Lý Long Xuyên khoát tay, cắt lời nữ nhi,
trầm giọng nói:

- Không phải không cho con đi cảm tạ Tần
Lập. thậm chí phụ thân con còn muốn đích thân đi gặp cảm tạ Tần Lập nữa. Nhưng
hiện giờ chúng ta không biết rõ ràng ý đồ Tần Lập đến đây, tùy tiện lên cửa sợ
rằng không quá tốt.

Lý Long Xuyên nói xong, nhìn ánh mắt thất
vọng của nữ nhi. trong lòng thở dài, nói:

- Thế này đi. Dịch Xuyên, đệ phái hai người
đi tới khách sạn Tần công tử ở trọ. đưa một thiệp mời. nói ngày mai ta muốn bái
phòng hắn.

Lý Uyển lập tức chuyển thành vẻ mặt tươi
cười như hoa, hưng phấn nói:

- Thật tốt quá!

- Tốt cái gì. không cho con đi!

LÝ Long Xuyên câng mặt nói một câu. sau đó
phất tay đuổi Lý Uyển đang cong môi thật cao đi ra ngoài.

Thẳng đến khi Lý Uyển đi rồi. một lão nhân
bề ngoài tuổi già sức yếu. vẻ mặt đầy nếp nhăn mới nhẹ giọng nói:

- Thành chủ làm rất đúng, Tần Lập kia thật
không quá xứng!

- Đúng vậy. nếu như không có những tồn tại
này. chỉ riêng Hải gia hay Lãnh Thu Cung ta còn không sợ. bằng vào thực lực Tần
Lập hiện giờ. dù để Uyên Nhi làm thiếp, chỉ cần nàng đồng ý. ta làm cha cũng
không có gì để nói, dù sao ta cũng không phái loại người cổ hủ than khẽ một
tiếng, cười khô nói:

- Nhưng hiện giờ ngay cả những tồn tại kia
cũng bắt đầu quan tâm tới Tần Lập. đồng thời muốn cướp lấy những bảo vật trên
người hắn, trừ đi hậu hoạn. Uyên Nhi theo hắn. quả thật chẳng khác nào tự mình
nhảy vào hố lửa. ôi. ngày mai ta đi gặp Tần Lập. khuyên hắn một lời. vẫn nên
tìm một nơi trốn đi. Dù sao,...Lôi Kiếp cũng không phải tồn tại mạnh nhất trên
thế giới này!

Báo cáo nội dung xấu