Duy Ngã Độc Tôn - Chương 885 - 886
CHƯƠNG 885: GẶP LẠI TIÊN HẬU NGHE CỔ HUẤN!
Như vậy, Bất Tử Chân Thần gia tộc Thần Vương khi xưa, hắn phá Giới phi
thăng là chuyện như thế nào?
Lúc này, phía chân trời cực xa đột nhiên truyền tới một giọng nữ nhu hòa:
- Tiểu tử kia, đánh đủ rồi chưa, ngươi thật muốn đánh tan cả nơi Thần Vực
này hay sao?
Chân trời xa xôi, một chiếc xe lóe lên ánh vàng chói mắt, do tám con Kỳ Lân
xanh lục kéo đi, một trận tiên nhạc êm dịu vang lên, chiếc xe từ xa đến gần,
nhìn như chầm chậm, thực tế đã nhanh tới mức tận cùng, thoáng cái
Nếu như tên lùn xanh Thứ Long Ngạn cùng đoàn người Tần Lập trở về, nhất
định sẽ nhanh chóng bỏ trốn, Tiên Thi! Lại gặp Tiên Thi!
Mấy người Hô Diên Kiêu Dưởng đã thấy qua cỗ xe lóe lên ánh vàng này, thấy
vậy không khỏi hiện lên vẻ hoảng sợ nhìn chăm chăm chiếc xe kia, lẩm bẩm:
- Trời ạ, Tiên Thi, làm sao nó tới đây được, lại còn nói chuyện? Không phải
nó... chỉ có thể hoạt động ở Tử Long Cổ Khoáng thôi sao?
- Tiểu tử kia, nói xấu sau lưng người ta là không tốt nha.
Giọng nữ nhu hòa kia lại vang lên.
Mấy người Hô Diên Kiêu Dưởng hai mặt nhìn nhau, không ngờ thì thầm nhỏ như
vậy, đối phương cũng có thể nghe được.
Tần Lập cũng hết sức cảnh giác, lần trước lúc gặp Tiên Thi, hắn cảm giác
bên trong chiếc xe vàng kim kia ẩn chứa một cỗ khí tức nguy hiểm. Lần này gặp
lại, cổ khí tức nguy hiểm kia lại biến mất không thấy.
Nói cách khác, lần này đối phương cố ý thu liễm khí tức của mình.
Hơn nữa, Tần Lập cũng không tùy tiện gọi ra hai chữ Tiên Thi này, Thi, Đại
Bỉểu đã chết, đối phương lại mở miệng nói chuyện tùy tiện gọi hai chữ này, rõ
ràng là một loại không tôn trọng.
Cho nên, Tần Lập áp dụng sách lược im lặng xem diễn biến, hắn muốn nhìn xem
tồn tại siêu nhiên ở bên trong Tử Long Cổ Khoáng, đi đến đây là vì chuyện gì.
Tám con Kỳ Lân xanh lục đi đến chỗ cách đoàn người Tần Lập mấy chục thước,
vững vàng dừng lại. mang theo một cỗ uy áp mơ hồ. Những người ở đây, đều có một
loại cảm giác: uy áp trên tám con Kỳ Lân xanh lục kia, một khi bộc phát ra, như
thế sẽ đáng sợ như núi lửa phun trào!
Chiếc xe vàng kim lóe ra hào quang, như một mặt trời cỡ nhỏ, bên trong lại
truyền ra tiếng nói nhu hòa:
- Tần Lập, ngươi không cần phải lo lắng, ta tới đây không phải vì tìm ngươi
gây sự. Ta là tới giúp ngươi.
- Giúp ta?
Tần Lập có chút không hiểu được, trước đừng nói mình có cần sự trợ giúp hay
không, hắn căn bản không nhận biết đối phương mà!
- Đúng vậy, giúp ngươi.
Tiếng nói nhu hòa rất khẳng định, nói:
- Ngươi không cho chính ngươi có chút lỗ mãng hay sao? Hay là ngươi cảm
thấy Lâm Thông Thiên kia tự giữ thân phận địa vị rất cao, sẽ không tùy tiện ra
tay với ngươi?
Tiếng nói ngừng một chút, nói tiếp:
- Nếu như nghĩ như thế, vậy thì ngươi sai rồi. Cho đến giờ Lâm Thông Thiên
không phải là kẻ chờ người khác đánh tới cửa, mới có thể phản kích lại. Một lần
trước, năm mươi năm trước là các ngươi trốn đủ nhanh, nếu không thì các ngươi
tuyệt đối không thoát khỏi tay hắn. Hắn theo sát sau đó, phái Liên quân Thần
Vực đánh Giới Hạ, không phải đã nói rõ hắn có loại thói quen này hay sao? So
với loại uy hiếp như ngươi, hắn thà rằng buông tha cơ hội phá Giới phi thăng,
cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!
- Ta biết, ta cũng sẽ không bỏ qua hắn!
Tần Lập nhàn nhạt nói.
- Ồ? Ha ha ha ha! Tần Lập, cái tên tiểu tử ngươi thật là có tự tin. Ngươi
có biết rằng, bằng vào cảnh giới của ngươi hôm nay, muốn chiến thắng Thông
Thiên Đại Đế thì rõ ràng là người si nói mộng! Cảnh giới Đế vương, nhiều chia
làm bảy trọng, mỗi một trọng đều cách nhau rất xa. Lâm Thông Thiên đã là Đế
vương thất trọng đỉnh, còn ngươi tối đa cũng chỉ là tam trọng thôi? Thật sự
chống lại hắn, ngươi không hề có bất cứ cơ hội gì!
- Ngươi là ai? Vì sao phải giúp ta?
Ánh mắt Tần Lập hơi lóe lên, nhìn chiếc xe vàng kim trước mắt.
- Ta là ai? Hì hì, thời đại siêu cổ có người gọi là Tiểu Tiên Tử, về sau
thế giới siêu cổ tan vỡ, ta cũng ngủ say. Khi ta tỉnh lại lần nữa, mọi người
gọi ta là Tiên Hậu, ngươi cũng gọi Tiên Hậu là được, về phần vì sao giúp ngươi,
điều này...
Tiếng nói nhu hòa kia như có chút khó xử, hơi dừng một lát, sau đó nói:
- Nói cho đơn giản, Bất Tử Chân Thần lão tổ gia tộc Thần Vương năm xưa, ở
thời đại của hắn, được xưng là... Tiên Vương! Hiện giờ, ngươi hiểu rồi chứ?
- Cái gì?
Ngọc Châu bên cạnh Tần Lập, vẻ mặt kinh dị hô lên, đôi mắt vốn bình tĩnh
tràn ngập không thể tin nổi. Nữ nhân trước mắt cho rằng là Tiên Thi, lại cùng
gia tộc Thần Vương có sâu xa như thế? Vậy thì vì sao, gia tộc Thần Vương còn bị
diệt?
- Tiểu cô nương, cô rất kỳ quái, phải không?
Tiên Hậu khẽ thở dài, tiếng thở dài này bao hàm tang thương cùng tịch mịch
vô tận:
- Ta cảm giác được trong thân thể cô chảy huyết mạch gia tộc Thần Vương.
Đúng thế, ta, chính là... Lão tổ mẫu gia tộc Thần Vương, Tần Lập, bây giờ ngươi
đã rõ, vì sao ta phái giúp ngươi rồi chứ?
Trời ạ!
Mọi người đều bị nữ nhân này nói dọa ngây ngốc. Dựa theo khí tràng của nữ
nhân này, nàng hoàn toàn không cần phải nói dối gạt người. Nhưng chân tướng sự
thật, làm cho người ta cảm giác không thể tin nổi.
- Năm đó, lão tổ Bất Tử Chân Thần gia tộc Thần Vương Ô Trường Thiên còn là
thiếu niên, thực lực chỉ có cảnh giới Địa Tiên, lại to gan lớn mật xông vào Tử
Long cổ Khoáng tìm kiếm bảo vật. Đụng phải một cổ thi Hoàng Giả lưu lại từ thời
đại siêu cổ, thiếu chút nữa bị Cổ Thi Hoàng Giả kia chém giết, vừa vặn ta gặp
được, cứu hắn ra. Sau đó, ta theo hắn đi Cửu Địa...
Từ những lời Tiên Hậu sâu kín kể lại, đoàn người Tần Lập rốt cuộc hiểu được
gia tộc Thần Vương năm xưa làm sao quật khởi được.
Làm một người thời đại siêu cổ, có được đại thần thông, thực lực Tiên Hậu
hùng mạnh tự nhiên không cần nghi ngờ. Lúc thời đại siêu cổ tan vỡ, Tiên Hậu
phong ấn chính mình, rơi vào ngủ say. Sau vô số năm, Tiên Hậu tỉnh lại, một
thân thực lực cũng không còn được một phần mười trước kia. Đây, là cái giá phải
trả cho việc tự phong ấn chính mình, Mặc dù là thế, thực lực Tiên Hậu ở nơi
Thần Vực này vẫn đứng trên đỉnh cao!
Nàng cùng lão tổ Bất Tử Chân Thần gia tộc Thần Vương Ô Trường Thiên yêu
nhau, Tiên Hậu lấy ra toàn bộ bảo vật của mình, đem một Ô gia vốn bình thường
vô cùng, mạnh mẽ chế tạo thành một gia tộc Thần Vương huy hoàng hùng mạnh.
Cũng đem Ô Trường Thiên lão tổ gia tộc Thần Vương, đẩy lên cảnh giới Đế
vương đỉnh.
Nhưng mà, lúc này giữa hai người lại sinh ra vết rách!
Tiên Hậu trải qua trận biến đổi kinh thế thời đại siêu cổ, cho rằng chỉ cần
có thể sống, sinh hoạt ở thế giới này, chính là hạnh phúc lớn nhất. Nhưng mà, Ô
Trường Thiên lúc đó đang lúc ý chí hăng hái, ngạo nghễ thiên hạ, lại không cho
là như vậy. Hắn cảm thấy, người sống một đời, phải có điều truy cầu.
Cho nên, Ô Trường Thiên kiên trì muốn thông qua truyền tống trận Thập Địa,
phá Giới ra ngoài. Một khi có thể phá vỡ Giới này, như vậy thực lực của hắn
nhất định có thể cao hơn một bước, thành tựu Bất Tử Chân Thần.
Nhưng Tiên Hậu lại rõ ràng, thần thú thời đại siêu cổ, thậm chí là nhân
loại thời đại siêu cổ, cảnh giới Bất Tử Chân Thần cũng không tính là một khủng
bố cỡ nào.
Hơn nữa, Bất Tử Chân Thần cũng không có khả năng đạt đến bất tử chân chính!
Đặc biệt lúc đó gia tộc Thần Vương đã đạt đến một đỉnh cao, nếu như Ô
Trường Thiên vừa đi, gia tộc Thần Vương khẳng định thịnh cực mà suy.
Hai người khắc khẩu rất nhiều năm, đến cuối cùng ai cũng không thuyết phục
được ai. Ô Trường Thiên trực tiếp dùng rất nhiều di bảo siêu cổ, lại thêm một
chiếc Thiên Vương Lệnh do Tiên Hậu đưa cho hắn, mở ra truyền tống trận Thập
Địa, phá Giới phi thăng, thành tựu Bất Tử Chẩn Thần.
Tiên Hậu thương tâm, rời khỏi gia tộc Thần Vương, trở về Tử Long cổ Khoáng.
Hai nhân vật đỉnh phong gia tộc Thần Vương, như thế biến mất, để cho Lâm
Thông Thiên một cơ hội lớn lao. Lâm Thông Thiên trộm được thân vật, thu gom đại
số mệnh thiên hạ, thành tựu cảnh giới Đế vương, hủy diệt gia tộc Thần Vương.
Lúc Tiên Hậu biết chuyện này, gia tộc Thần Vương đã bị diệt sạch. Người yêu
Tiên Hậu đi xa gia tộc bị diệt, lúc đó từng muốn trực tiếp tiêu diệt Lâm Thông
Thiên. Chẳng qua suy tính ra gia tộc Thần Vương còn tồn tại hậu nhân, liền đè
nén chuyện này xuống, muốn chờ hậu nhân gia tộc Thần Vương đi tìm Lâm Thông
Thiên báo thù. Bởi vì đã không có Thiên Vương Lệnh siêu cổ, Lâm Thông Thiên căn
bản không cách nào giống như Ô Trường Thiên năm xưa, phá Giới phi thăng!
Lúc này Tiên Hậu mở cửa xe, hiện ra dung mạo phương hoa tuyệt đại, xuất
hiện trước mắt mọi người, ánh mắt nhu hòa nhìn Ngọc Châu cùng đoàn người Tần
Lập:
- Hiện giờ, các ngươi hẳn đã rõ ràng, vì sao lúc các ngươi đi vào Tử Long
Cổ Khoáng chưa từng gặp phải nguy hiểm gì rồi chứ? Trừ các ngươi ra, bất cứ kẻ
nào tiến vào Tử Long Cổ Khoáng có thể sống được rồi đi, đều tính là may mắn.
Không có ai có thể tới nơi đó, mang đi dù chỉ một mảnh lá cây!
Lúc này Ngọc Châu lệ rơi đầy mặt, đứng giữa trời cao quỳ xuống, nức nở nói:
- Ngài thật là lão tổ mẫu sao? Ngọc Châu bái kiến lão tổ mẫu!
Tiên Hậu như một tiên nữ bước lên một bước, không thấy nàng có động tác gì,
đã tới trước người Ngọc Châu, ôn nhu nói:
- Đứng lên đi, đứa nhỏ, con là hậu nhân gia tộc Thần Vương, ta sẽ làm cho
con trở nên càng mạnh hơn!
Tiên Hậu nói rồi, nhìn thoáng qua Tần Lập, mở miệng nói:
- Đứa nhỏNgọc Châu, phải đặt nó họ Ô. được không? Tần Lập. đây là chuyện
duy nhất ta cầu ngươi!
- Ấv... Tiên Hậu, ta... Ta cùng Ngọc Châu...
Tần Lập muốn nói Ngọc Châu không phải nữ nhân của mình.
Lại bị Tiên Hậu cắt lời:
- Ta làm chủ, gả nàng cho ngươi. Lẽ nào ngươi cho rằng, hậu nhân gia tộc
Thần Vương ta không xứng với ngươi sao?
Giọng nói Tiên Hậu vẫn nhu hòa như trước, nghe rất êm dịu, không mang theo
một tia khói lửa, nhưng Tần Lập lại cảm nhận một tia áp lực lớn lao từ trong
đó.
Tính tình Tần Lập trước giờ thà gãy chứ không cong, vừa định từ chối, bỗng
nhiên thấy từ trong ánh mắt Tiên Hậu một tia cầu xin, trong lòng Tần Lập mềm
nhũn. Đây... cũng là một nữ nhân đáng thương mà!
Từ thời đại siêu cổ sống tới ngày nay, cuối cùng đã sống bao nhiêu năm?
Không ai biết, nhưng đời này nàng đã trải qua rất nhiều gập gềnh. Nhất là người
yêu đi xa. Không biết tung tích, gia tộc bị diệt, lại phải ẩn nhẫn không phát,
một mình cô độc ở trong Tử Long cổ Khoáng, chỉ làm bạn với những cổ thi Hoàng
Giả. Đúng thật là, rất không dễ dàng.
Tần Lập nhìn thoáng qua Ngọc Châu, thầm nghĩ nếu nàng từ chối, Tiên Hậu hẳn
sẽ không phản đối được? Nào không ngờ tới. Tần Lập gặp phải, lại là đôi mắt xấu
hổ ẩn ẩn đưa tình của Ngọc Châu...
CHƯƠNG 886: MÁU CHẢY THÀNH SÔNG!
Ôi...
Trong lòng Tần Lập thở dài một tiếng, thầm nghĩ thôi vậy, không phải thêm
một lão bà hay sao?
Lúc này, Tiên Hậu nhìn các nàng Thượng Quan Thi Vũ nói:
- Các ngươi sẽ không phản đối chuyện này chứ?
Các nàng Thượng Quan Thi Vũ lắc đầu cười khổ, Tần Lập là phu quân các nàng,
Ngọc Châu là tỷ muội tốt của các nàng. Thu Ngọc Châu, có thể làm cho Tần Lập
trở nên càng mạnh hơn, dù là trong lòng các nàng có chút ý nghĩ, cũng tuyệt đối
không thể biểu hiện ra vào Lúc này, Cho nên, đồng loạt lắc đầu.
Tiên Hậu tức thì mặt mày rạng rỡ, dung mạo phương hoa tuyệt đại tràn ngập
mỉm cười thoải mái.
- Được, các ngươi đi theo ta, tiến vào Tử Long cổ Khoáng, ta sẽ tăng lên
thực lực cho mọi người! Tiểu công chúa Thú tộc, đừng vội báo thù, đợi khi trở
ra Tử Long cổ Khoáng. Nhất Địa này cô được thực lực vô địch. Thú tộc chấn hưng,
chính cô có thể hoàn thành!
Nhìn ra Linh Nhi có chút không thoải mái, Tiên Hậu nhàn nhạt nói một câu.
Trong lòng mọi người, đều nhảy dựng lên.
Làm cho mọi người đều có bước tăng lên? Lời này ngoại trừ Tần Lập năm mươi
năm trước, sợ rằng cũng chỉ có vị đại thần siêu cổ trước mắt dám nói!
Chiếc xe vàng kim phá không bay đi, tiếng nói Tiên Hậu truyền từ bên trong
ra:
- Những năm gia tộc Thần Vương bị diệt, ta ở trong Tử Long cổ Khoáng lại tìm
được không ít bảo vật, đem các ngươi nâng lên cảnh giới Đế vương, không thành
vấn đề, về phần ngươi... Tần Lập, ta có thể cho ngươi nâng lên đến cảnh giới Đế
vương thất trọng...
Khu hạch tâm Tử Long cổ Khoáng, nơi mà tử khí nồng đậm nhất, đoàn người Tần
Lập quỳ trước một phần mộ. Ngọc Châu từ lâu đã khóc đến gần như ngất đi, các
nàng Thượng Quan Thi Vũ cũng rơi đầy nước mắt.
Ngay cả mấy người Phong Tử Ngạc, Ngao Thưởng Hải, Diệt Tuyệt Thượng Nhân,
Trường Mi Lão Nhân cùng Mạc Thanh Sơn, cũng đều vành mắt đỏ hồng quỳ ở đó, sắc
mặt bi thương.
Không ai ngờ tới, cái mà Tiên Hậu gọi là làm cho mọi người đều được tăng
lên, lại là dùng một loại phương thức như vậy.
Nhất mạch đơn truyền thừa
Dùng sinh mệnh trả giá, dùng lực linh hồn bổn nguyên đem toàn bộ lực lượng
của mình chia cho mọi người ở đây!
Trừ Tần Lập cùng Ngọc Châu, Tiên Hậu căn cứ thực lực mỗi người bọn họ, hoặc
nhiều hoặc ít, đưa mỗi người bọn họ toàn bộ tăng lên tới cảnh giới Đế vương
nhất trọng!
Ngọc Châu, được tăng lên cảnh giới Đế vương tam trọng!
Còn Tần Lập, là thất trọng!
Tiên Hậu trả một giá đắt, là vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới này, ngay cả
linh hồn cũng tản đi.
Dùng lời nàng nói cuối cùng, là ở trên đời này không có vĩnh hằng chân
chính. So với sống sót cô đơn tịch mịch, không bằng dùng lực sinh mệnh bổn
nguyên đi làm chút chuyện có ý nghĩa.
Trong chớp mắt cuối cùng. Tiên Hậu rất vui
vẻ, nàng nói nàng cảm ứng được nam nhân âu yếm kêu gọi nàng, linh hồn bổn
nguyên của nàng sẽ đi theo gặp gỡ Ô Trường Thiên, có thể, một ngày nào đó sau
này, mọi người n có thể gặp được nàng, người yêu của nàng sẽ làm cho nàng khôi
phục tất cả ký ức.
Chẳng qua, khẳng định không phải ở thế giới
này.
Tiên Hậu đi rất an tường, nhưng nỗi đau
trong lòng mọi người cũng không giảm đi chút nào.
Vừa đến Tử Long cổ Khoáng, chuyện đầu tiên
mà Tiên Hậu làm chính là trấn trụ mọi người. Cảnh giới Đế vương thất trọng
đỉnh, trực tiếp làm cho mọi người ngay cả mở miệng nói chuyện cũng không được.
Tần Lập cũng chân thật cảm giác được cảnh
giới Đế vương thất trọng đáng sợ bao nhiêu. Nghĩ tới mình nếu thật sự bằng vào
cảnh giới Đế vương tam trọng, một đường giết tới, sợ rằng còn chưa giết tới Cửu
Địa, đã bị Thông Thiên Đại Đế xóa sổ rồi.
Bởi vì, Thông Thiên Đại Đế sẽ tuyệt đối
không cho mình cơ hội giết lên Cửu Địa!
Không ai ngờ tới, Tiên Hậu lại chọn dùng
thủ đoạn mãnh liệt như thế, không hề có một chút đường lui nào. Tiên Hậu đã qua
đời, vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới này.
Như là nàng nói, có thể một ngày nào đó,
mọi người thật sự đạt tới một cảnh giới, sẽ thật sự gặp lại nàng ở một thế giới
hoàn toàn xa lạ. Nhưng điều này, chỉ là có thể, không ai biết có thể thực hiện
được hay không.
Kể cả Tần Lập đã bước lên cảnh giới Đế
vương thất trọng.
Các nàng Thượng Quan Thi Vũ dìu Ngọc Châu,
một bước đi ba lần quay đầu rời khỏi nơi này. Tám con Kỳ Lân xanh lục trong
nháy mắt Tiên Hậu qua đời, tất cả phát ra tiếng rít gào, nháy mắt hóa thành
những hạt căn bản, tiêu tán trong không khí.
Chiếc xe cổ lóe ánh vàng kim, cũng nháy mắt
tiêu tan giống như... chưa từng xuất hiện trên thế giới này.
Lúc đoàn người Tần Lập rời khỏi Tử Long cổ
Khoáng, nhìn thấy mấy chục cổ Thi Hoàng Giả trôi nổi trong tử khí dày đặc, phát
ra tiếng tru gào bi thống.
Có thể, bọn nó cũng cảm ứng được, vị chúa
tể Tử Long cổ Khoáng đã rời xa bọn họ?
Tần Lập khẽ lắc đầu, mang theo mọi người
trực tiếp nhắm hướng Thú Thần Thành, hư không hoành độ đi tới.
Chờ đợi đoàn người Tần Lập, là chừng vạn võ
giả nhân loại!
- Tần Lập, ngươi còn dám xuất hiện ở đây!
- Tần Lập, ngươi chém giết vương tử Nhịa,
tội không thể tha!
- Hôm nay, những người các ngươi đừng mơ
sống rời khỏi nơi này!
- Giết các ngươi, chúng ta sẽ đem giết sạch
toàn bộ Thú tộc Nhất Địa. Từ nay về sau, Nhất Địa này sẽ không còn tồn tại Thú
tộc nữa!
Một đám Vương tộc Nhị Địa cùng Tam Địa, hai
mắt đỏ đậm gào thét, nhìn đoàn người Tần Lập bên này, nghiến răng nghiến lợi,
hận không thể xé xác ăn sống uống máu!
Linh Nhi tử bên cạnh Tần Lập chậm rãi bước
ra, ánh mắt của nàng vô cùng bình tĩnh nhìn đại quân vạn người ngoài Thú Thần
Thành. Ánh mắt xẹt qua người bọn họ, nhìn trên thành lầu cửa Thú Thần Thành,
treo mấy chục chiếc đầu còn đang đẫm máu!
Đó, tất cả đều là đầu các loại Thú tộc,
hiển nhiên vừa bị giết không lâu.
- Các ngươi chiếm địa bàn Nhất Địa ta, giết
Thú Vương cha ta, chém con dân Thú tộc ta. Bây giờ, còn gào thét muốn giết
chúng ta.
Linh Nhi tiếng nói lạnh băng, dường như
xuyên thấu ra từ hàn băng vạn năm:
- Bây giờ, nếu tất cả các ngươi tự sát, ta
sẽ cho các ngươi một cái toàn thây.
- Ha ha ha ha, tiểu công chúa Thú tộc, đầu
óc cô có bệnh hay sao? Tự sát? Cô thật là có lòng tin với Tần Lập, thật là mạnh
mẽ lắm sao! Đừng tưởng rằng các ngươi có một Tần Lập vào tới cảnh giới Đế
vương, liền thiên hạ vô địch! Các ngươi chọc giận Vương tộc Nhị Địa chúng ta,
lão tổ tông chúng ta đã xuất quan, gọi Tần Lập lăn ra đây chịu chết!
Một Thần Vương Vương tộc Nhị Địa chỉ vào
Linh Nhi mắng to.
Đồng thời, một Lão già râu tóc bạc trắng,
hành động chậm chạp đi ra từ trong đám người. Lão giả bộ dạng tiều tụy, nhìn
như sắp chết đi, đôi mắt đục ngầu, trên mặt đầy lốm đốm. Ngẩng đầu, hai mắt khoảng
khắc bắn ra hai đạo thần quang, bắn về phía Linh Nhi!
Thần quang trực tiếp xuyên thủng hư không,
lưu lại hai đấu ấn không thể xóa nhòa, ra tay tàn nhẫn cực điểm, hơn nữa hoàn
toàn không hề có chút nhắc nhỡ cảnh báo gì, trực tiếp muốn giết người!
- Hừ!
Linh Nhi hừ lạnh một tiếng, đôi mắt cực đẹp
cũng bắn ra hai đạo thần quang, nửa đường đụng vào hai đạo thần quang bắn ra từ
Lão già kia.
Oong!
Trong không khí truyền đến một trận tiếng
động kỳ quái do không gian vặn vẹo sinh ra. một cỗ năng lượng khủng bố nổ tung
từ chỗ ánh mắt hai người giao nhau, khuếch tán lan tràn ra ngoài.
Linh Nhi đứng yên không nhúc nhích, lão già
kia cũng không hề lay động chút nào, nhưng trong đôi mắt đục ngâu khoảng khắc
bắn ra hai đạo tinh quang, khuôn mặt già nua tràn ngập không thể tin nổi.
- Làm sao như thế được? Đế vương? Nàng ta
là cường giả cảnh giới Đế vương?
Lão già lẩm bẩm nói, trực tiếp làm cho đám
người Nhị Địa cùng Tam Địa hóa đá tại chỗ.
Tiểu công chúa Thú tộc, không phải nói là
cường giả cảnh giới Thần Vương hay sao? Làm sao chỉ mới mấy ngày ngắn ngủi,
liền có thể trở thành Đế vương? Điều này... điều này không thể nào!
Lúc này, Ngọc Châu đi lên trước, nhỏ giọng
nói bên tai Linh Nhi:
- Người này giao cho tỷ, những người khác
tùy muội chém giết!
Linh Nhi khẽ gật đầu, nàng biết cảnh giới
Lão già này mạnh hơn mình. Vừa rồi thử một chút. Linh Nhi dốc toàn lực, còn Lão
già kia bởi căn bản không dự liệu được Linh Nhi cũng là cảnh giới Đế vương, cho
nên căn bản không đốc toàn lực!
Ngọc Châu mỗi một bước đều như đạp trên đạo
vận, chậm rãi bước về phía Lão già râu tóc bạc trắng kia. Nhưng gần như chỉ
nháy mắt, đã tới trước mặt Lão già này.
Còn những người kia, lại còn không ý thức
được, điều này nguy hiểm cỡ nào!
Ngọc Châu vươn ra ngón tay ngọc nhỏ dài,
chỉ lên trán Lão già râu tóc bạc trắng này một cái. Một cái lỗ máu, nháy mắt
xuất hiện trên đầu Lão già kia!
- Cảnh giới Đế vương nhị trọng, rất mạnh
hay sao?
Ngọc Châu giọng nói lành lạnh, tràn ngập
khinh thường.
Lúc Tiên Hậu truyền thừa, chẳng những làm
cho Ngọc Châu tăng lên cảnh giới Đế vương tam trọng, hơn nữa cũng đem toàn bộ
công pháp truyền cho Ngọc Châu!
Dù sao, Ngọc Châu mới là con cháu dòng
chính gia tộc Thần Vương!
Tiên Hậu làm như vậy, không tính là tự tư!
Cho nên, Ngọc Châu cảnh giới Đế vương tam
trọng, trên thực tế đã có thực lực khiêu chiến cường giả Đế vương tứ trọng.
Chém giết một kẻ cảnh giới Đế vương nhị trọng, thật là... không đáng nói!
- Trời ạ, thế giới này điên rồi sao? làm
sao thoáng cái, bỗng nhiên xuất hiện nhiều Đế vương như vậy?
Gần như tất cả người liên quân Vương tộc
Nhị Địa cùng Tam Địa đều trợn tròn mắt. Bọn họ tràn ngập lòng tin tới đây, muốn
dùng chiến thuật biển người diệt sát Tần Lập ở Nhất Địa.
Tổn thất bọn họ phải nhận, Thông Thiên Đại
Đế nhất định sẽ bù đắp cho hai Thánh địa.
Nhưng không ai ngờ tới, chuyến đi này của
bọn họ, lại trở thành hành trình tử vong!
Sau lưng Linh Nhi đột nhiên mọc ra một đôi
cánh màu đen thật lớn dài hơn ba mươi thước, hai cánh chấn động, lăng không bay
lên!
Đây cũng là lần đầu tiên, Linh Nhi thể hiện
ra bản thể của nàng. Tuy rằng không hoàn toàn thể hiện ra, nhưng cũng đã đủ
kinh người rồi!
Một cỗ oai lực Đế vương khủng bố trực tiếp
bao phủ ngoài Thú Thần Thành, đè lên đầu hàng vạn Liên quân Nhị Địa cùng Tam
Địa.
- Trốn đi!
Không biết ai hô trước một tiếng, gần như
mọi người đều điên cuồng bỏ chạy tứ tán.
Nhưng mà, hết thảy đều là uổng công. Tốc độ
Linh Nhi nhanh đến mức khó tin chiêu thức uy lực hung mãnh, không ngừng đánh về
phía những chỗ đoàn người đông đúc nhất. Những người này quá nửa đều là cảnh
giới Thánh Chủ căn bản không có sức chống lại, trực tiếp bị đánh giết tại chỗ.
Một ít người miễn cưỡng đạt đến cảnh giới
Thần Vương, cũng chỉ có thể chống lại một lát mà thôi!
Linh Nhi hận thấu xương những kẻ này, hoàn
toàn không có chút biểu tình thương hại gì, một đạo kiếm khí chém ra, thường
thường là cả chục cả trăm người bị chém giết!
Ngoài Thú Thần Thành, máu chảy thành sông!

