Giấc mộng giang sơn - Chương 15 + 16
Chương
15: Thương Nhân
Lâm Phong đi qua trung đình, bên trong có một cô
nương y phục đắt tiền đã đứng tại nơi đó chờ, nhìn bộ dáng của nàng ước chừng
hai mươi tuổi, tướng mạo giống như những cô nương trẻ tuổi mỹ lệ, khí chất
không thua bất luận kẻ nào, không cùng kiểu mỹ miều như Lâm Phong nhưng cũng
đồng dạng là xinh đẹp động lòng người.
Lâm Phong cũng không nghĩ qua một nữ nhân có thể bộ
dáng mỹ lệ kiểu này, dĩ nhiên loại mỹ lệ này cũng phải dựa vào trang phục nữa.
“Vị này chính là Tần đại lão bản?” Lâm Phong tiến
lên hai bước, cười nói.
Nàng ta lộ ra nụ cười giảo hoạt tựa như một con hồ
ly: “Ngươi rất có lòng tin, biết ta nhất định sẽ gặp ngươi?”
Nàng quơ quơ tờ giấy trên tay, là tờ giấy trắng
tinh một chữ cũng không có.
Lâm Phong cười nói: “Cái này gọi là hết thảy không
cần lời nào, nếu không phải là như thế, Tần lão bản thế nào lại có hứng thú
nhìn xem ta là hạng người gì, lại đồng ý gặp ta đây? Hơn nữa nếu như Tần đại
lão bản âm thầm quan sát ta nhưng nhìn không ra ta là loại người gì cũng không
đáng được ta đầu tư, như vậy ta không cần vào trong nói chuyện nữa.” Sợ rằng
không ai có thể nghĩ đến, một tờ giấy trắng có thể làm Tần lão bản hứng thú,
nếu không những nam tử theo đuổi nàng không phải là tất cả cũng đã tiến dần
từng bước rồi sao?
Tần Mộ Quân ánh mắt trong suốt nheo lại: “Nhưng
ngươi cũng quên rồi, là ta mời ngươi tiến vào, nếu như ngươi không thể cho ta
đáp án hài lòng, ta lập tức cũng có thể đuổi ngươi ra ngoài.”
Lâm Phong cười một tiếng: “Điều kiện là song
phương, nếu như Tần lão bản không phải là người thông minh, ta đây cũng sẽ lập
tức quay đầu đi.”
“Ngồi.” Tần Mộ Quân đối với Lâm Phong cảm thấy hứng
thú, hướng cái ghế bên cạnh bĩu môi một cái, Lâm Phong cũng không khách khí
liền ngồi xuống, uống trà buổi sáng sớm là tốt nhất, lúc này bên trong nội sảnh
rộng lớn vắng vẻ, không có một người, đủ thấy Tần Mộ Quân đối với người khác
rất đề phòng.
Như thế cũng phải, Lâm Phong mới có thể yên tâm
cùng nàng đàm luận.
Sửa sang suy nghĩ một chút, Lâm Phong lộ ra một nụ
cười tự tin: “Nói kế hoạch của ta trước, ta muốn hỏi một chút, Tần lão bản,
cách nhìn của ngươi đối với thương nhân là gì?”
Ánh mắt Tần Mộ Quân hơi động một chút, nhẹ nhàng
nói: “Với thương nhân mà nói, thật ra thì tương đối rộng khắp, từ nhân văn địa
lý, cho tới quan liêu thu mua, có sự kiện không ngờ tới cũng có thể thành được
đại sự, buôn bán, từ xưa tới nay chính là ‘hí kịch’ trọng yếu ở Ân Tang, ở Ân
Tang, buôn bán không chỉ cần đầu óc, còn phải có quan hệ với những tài chủ cùng
thủ đoạn làm việc.”
“Ba! Ba!” Lâm Phong đồng ý vỗ tay: “Nói thật hay,
thật ra thì thương nhân, đầu óc lên kế hoạch, buôn bán đơn giản là thấp mua cao
bán, như vậy chẳng phải người người cũng có thể thành tài chủ? Điểm mấu chốt
chính là thủ đoạn và gian tế, mà thủ đoạn cùng mạng lưới của người của ta,
ngươi đứng thứ nhất, ta nghĩ ngươi không giống với mọi người nơi này, mà ngươi
có mạng lưới gian tế khổng lồ không ai ngờ tới.”
Tần Mộ Quân khôn khéo chớp chớp ánh mắt: “Nói như
thế chẳng lẽ là một trong tứ đại tài chủ, thủ đoạn của Tần Mộ Quân ta còn chưa
đủ lợi hại?”
“Có thể trở thành một trong tứ đại tài chủ ở Bắc
Thần, đương nhiên là có chút ít thủ đoạn.” Lâm Phong khẳng định, Tần Mộ Quân lộ
ra một tia cười thỏa mãn, mọi người đều là muốn được khen, lời ngon ngọt ai ai
cũng thích nghe. Song, Lâm Phong đột nhiên xoay chuyển lời nói: “Nhưng là, mục
tiêu của Tần lão bản nếu như là một trong tứ đại tài chủ, chỉ sợ đã kinh động
tới không ít người.”
Tần Mộ Quân cũng không tức giận mà là thật hứng thú
nhìn nàng: “Vậy ngươi cảm thấy mục tiêu của ta hẳn là cái gì?”
“Nếu Tần lão bản yêu tiền, lại không bàn về vấn đề
này là thật hay giả, tại sao không làm vị tài chủ đệ nhất Bắc Thần? Cho tới –
vị trí Ân Tang đệ nhất!” Lâm Phong khẽ mỉm cười, mặt không đổi sắc nói từng chữ
từng chữ rõ ràng, toàn thân một cỗ khí bá đạo khẽ toát ra, làm Tần Mộ Quân kinh
ngạc mở to hai mắt nhìn.
Lẩm bẩm tự nói: “Ân Tang đệ nhất, đệ nhất...” Rồi
quay đầu lại nhìn vẻ mặt tự tiêu tự phiếu thưởng thức trà của Lâm Phong, Tần Mộ
Quân hít một hơi lãnh khí, có cảm giác: “Ngươi có dã tâm rất lớn!”
Đến đây, nàng không thể không tin, Lâm Phong tuyệt
đối không phải là một nữ nhân bình thường, nếu như là nữ nhân bình thường, lời
như thế làm sao dám nói được! Thương nhân đệ nhất Ân Tang, chỉ sợ là ‘phú khả
địch quốc’ a! Như thế, hoàng quyền nhất định không bỏ qua. (Phú khả địch quốc: giầu có quá đối địch
vương quyền).
Nhưng là, Tần Mộ Quân cũng không phải nữ nhân bình
thường, nàng có thể làm được thương nhân, dĩ nhiên cũng có dã tâm cực kỳ khổng
lồ, con người là khó khống chế nhất, nàng hiểu, Lâm Phong đã nắm bắt được điểm
yếu của nàng, đó chính là người suất sắc!
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
“Ta tên là Lâm Phong, là một nữ nhân không thuộc về
thời đại này.” Lâm Phong từ trước đến giờ không hề giấu giếm thân phận của
nàng, bất quá nàng luôn nói mơ hồ không rõ, để người khác suy đoán không ra.
Tần Mộ Quân mặc dù không hiểu ý của nàng, cũng đã
hô hấp liên tục, vội vàng nói: “Vậy ngươi nói một chút, ngươi đến tột cùng có
kế hoạch gì?”
“Tần lão bản, làm thương nhân, đương nhiên phải có
điều kiện, ta và ngươi cũng là thương nhân, ngươi sẽ không cho là ta đây sẽ đem
phương pháp độc nhất vô nhị của mình nói cho ngươi biết đi?” Lâm Phong cười rất
giống đạo tặc, cười đến mờ ám, trước kia Tần Mộ Quân luôn cao ngạo ở trên người
khác, lúc này nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Lâm Phong, nàng suýt nữa có cảm
giác vô lực.
“Ha ha ha...” Tần Mộ Quân lắc đầu cười to, không
biết là đang cười mình quên mất điều trọng yếu như vậy hay là cười Lâm Phong
thực sự quá gian trá.
Lấy giấy bút dựng khế ước, Tần Mộ Quân nói về sau
sản nghiệp có ba phần thuộc về Lâm Phong, nàng có thể tùy thời đến sản nghiệp
Tần thị, bản thân đóng thủ ấn sau đó đặt ở trên bàn: “Ta không phải là tin
tưởng ngươi, thương nhân không tin bất luận kẻ nào, thương nhân chỉ tin vào ích
lợi, cho nên chỉ cần ngươi có bản lãnh đem nó lấy đi, sau này ngươi và ta chính
là quan hệ hợp tác.”
Trong lòng Lâm Phong vui sướng, mặc dù là đã thành
công ba phần, nhưng là sản nghiệp Tần thị thế nào hôm nay nàng cũng có chút
hiểu rõ, nếu có sự ủng hộ của nàng ta, ba phần sản nghiệp này không thể nói là có
thể bao quát cả một quốc gia, nhưng ruộng tốt ngàn mẫu cũng đủ vượt qua chín
đời dùng rồi.
Nàng ta đem mặt kề sát Lâm Phong cũng đừng mơ tưởng
từ thần sắc của nàng trông được ra những thứ gì.
“Tần lão bản đúng là hào phóng, tốt, giao dịch này
Lâm Phong ta làm.” Lâm Phong gật đầu, khẽ mỉm cười, đột nhiên thần sắc lạnh như
băng nói: “Ta hỏi Tần lão bản, ngươi đã từng giết người chưa?”
Tần Mộ Quân trong lòng càng kinh ngạc, nhưng trên
mặt lại không tỏ vẻ gì, cười lạnh nói: “Giết người? Ngươi cảm thấy ta ngày hôm
nay đứng được ở vị trí này, có thể không giết người sao? Mặc dù không phải
chính mình động thủ, nhưng âm thầm cũng đã ra tay không biết bao lần.”
“Tốt!” Lâm Phong lo lắng nhất là nàng có lòng dạ
đàn bà: “Như vậy Tần lão bản, ngươi có từng nghĩ tới việc đặc biệt thành lập
một tổ chức thu thập các phương diện tình báo, chuyên làm chuyện người khác
không dám làm, cũng không dám mua bán?”
Tần Mộ Quân trong mắt tinh quang chớp động: “Ngươi
nói mua bán đến tột cùng là cái gì?”
“Giao dịch binh khí, còn có giao dịch lương thảo!”
Lâm Phong không cố tình giấu giếm, nàng cần tiền, cho nên, hắc đạo chính là địa
phương buôn lậu lớn nhất, nàng cũng hỏi thăm qua ở thời đại này, binh khí là
hàng cấm giao dịch, mà lương thảo, đoán chừng cũng không có thương nhân nào dám
đi làm cái loại làm ăn này, trên chiến trường nếu có chút ít sai sót cũng sẽ
rơi đầu, nếu bị quân địch phát hiện, kết quả chỉ có một chữ.
Lâm Phong xuất thân hắc đạo, mang bộ dáng hắc đạo
đến nơi đây, thật đúng là đem hù người khác giật nảy mình nga.
Dĩ nhiên, nàng cũng không nghĩ tới, thời điểm này
nàng đáp ứng, sau này Ân Tang có một cỗ thế lực cực kỳ khổng lồ chính là thế
lực buôn lậu, mà Tần Mộ Quân, cũng trở thành hậu thuẫn kinh tế lớn nhất hợp lực
với Lâm Phong cùng Bắc Thần Thiên thống nhất thiên hạ.
Hít vài hơi lãnh khí, Tần Mộ Quân cố gắng làm cho
mình tỉnh táo lại, nàng tự nói với mình, nữ nhân trước mắt đưa ra đề nghị tuyệt
đối là một cơ hội phát tài tốt nhất từ trước đến nay, lập tức hỏi vấn đề của
mình: “Nhưng là, mạng lưới gian tế của ta liên lạc chưa đủ để chống đỡ phạm vi
lớn như vậy, ngươi phải biết rằng, buôn bán binh khí nếu như bị bắt sẽ có hậu
quả gì.”
Lâm Phong cười lạnh: “Ta còn tưởng rằng Tần Đại lão
bản thông minh như vậy, ta không phải mới vừa rồi nói với ngươi là muốn thành
lập một tổ chức đặc biệt sao? Nếu có thể cái tổ chức kia ở trong bóng tối, cho
dù bọn họ bị sờ gáy thì thế nào? Ngươi chỉ cần nắm được nhược điểm của bọn họ,
chỉ cần bọn họ thấy được sự lợi hại của ngươi, còn ai dám khai ra ngươi? Hơn
nữa... Ngươi không biết một câu nói sao? Tiền có thể sui ma khiến quỷ!”
“Tổ chức như vậy có thể thành lập sao?” Tần Mộ Quân
cau mày nói.
Lâm Phong liếc ánh mắt băng lãnh nhìn nàng: “Ta
không tin ngươi không có người nấp ở chỗ tối hỗ trợ, nếu không hắn, ngươi giải
quyết như thế nào?”
Tần Mộ Quân không thể làm gì khác hơn là cười khổ,
nữ nhân này thật sự có đủ khôn khéo: “Những người đó không đủ thực lực để hoàn
thành nhiệm vụ này, thứ nhất bọn họ đều là tiểu thám tử tình báo, võ công
thường thường, chúng ta giết người, cũng là đi mời người.”
Lâm Phong suy nghĩ một chút, bước khởi đầu thật có
chút khó khăn, nếu như không có những thủ hạ vào sanh ra tử, khó có thể hành
động được, bất quá ở đây Tần Mộ Quân đã có mạng lưới tình báo bước đầu, như vậy
nàng chỉ cần huấn luyện một nhóm sát thủ, ít nhất có thể hoàn thành giao dịch
buôn lậu, như vậy hết thảy cũng có thể giải quyết.
“Tốt, ngươi đã có mạng lưới tình báo, ta đây cũng
không thể việc gì cũng không làm, với năng lực của ngươi thu dưỡng một đám cô
nhi hẳn là không có vấn đề gì, đi tới các tòa lâu, góc đường tìm một nhóm thiếu
niên tầm mười lăm mười sáu tuổi trở lại, ta chỉ muốn bốn mươi người, trong hai
tháng ta giúp ngươi huấn luyện ra một nhóm đội có thể hoàn thành nhiệm vụ. Nhớ
kỹ, ta muốn những người trẻ tuổi, những người này không có vướng mắc gia đình,
hơn nữa trẻ tuổi thì nhiệt huyết dâng cao, nếu như vô ý bị bắt cũng sẽ không dễ
dàng khai ra ân nhân của mình.”
“Ngươi xác định ngươi có thể?” Mặc dù là câu hỏi,
Tần Mộ Quân cảm thấy câu trả lời của Lâm Phong nhất định là khẳng định.
Lâm Phong khẽ mỉm cười, ống tay áo khẽ động, vỗ cái
ghế nhẹ nhàng: “Tần lão bản, ta nghĩ lời nói dư thừa ta không cần phải nói, hôm
nay ta mặc dù là tới nói chuyện làm ăn, cũng có chuyện trọng yếu làm phiền tới
ngươi.”
Trong lúc bất chợt, cái ghế bị ‘chia năm xẻ bảy’
nát vụn như than! Lâm Phong nâng khóe miệng cười, nàng mấy ngày nay đã vận công
điều chỉnh, nàng hẳn là cao thủ, một cao thủ không tệ. Mặc dù cùng Bắc Thần
Thiên biến thái vẫn còn có đoạn khoảng cách, nhưng uy hiếp người cùng ám sát,
cũng không thành vấn đề.
Tần Mộ Quân lần này là hoàn toàn u mê, nàng nằm mơ
cũng không nghĩ tới Lâm Phong một mỹ nhân như hoa như ngọc dĩ nhiên lại là một
cao thủ võ học! Bất quá rốt cuộc là gặp qua mà như đã quen, lập tức cười lên:
“Không biết Lâm cô nương hôm nay tới đây là có ý gì?”
“Chỉ cần Tần lão bản bán cho ta vài cuộn vải bố!”
“Một tháng sau, ta ở chỗ này chờ ngươi.”
Lâm Phong khẽ mỉm cười, đi về phía cửa, trong lòng
có chút đắc ý, hắc đạo thương nhân, thật ra thì hỗ trợ lẫn nhau, nếu như không
có thế lực của hắc đạo, thương nhân làm sao có thể xưng vương xưng bá đây?
Chương
16: Dự Tiệc (Thượng)
Nàng cười lạnh liếc nhìn Bắc Thần Thiên một cái,
ngươi thì tốt rồi, ngồi ở chỗ này an nhàn, có vấn đề gì cũng vứt cho ta?
Bắc Thần Thiên dùng ánh mắt cười đáp lại: không
ném cho ngươi chẳng lẽ ta ném cho người khác? Chớ nói ta tin tưởng bọn hắn, bọn
hắn cũng không đủ năng lực nắm chắc hết thảy!
Bắc Thần Thiên cũng không phải tin Lâm Phong, mà
hắn tin tưởng năng lực của Lâm Phong, cũng tin nàng tạm thời không thoát khỏi
bản thân mình.
Lâm Phong trong lòng hừ một tiếng không nói lời
nào, theo hướng bên trong đi vào.
Đột nhiên, một nữ nhân trong đám người ngồi ở phía
sau đứng lên: “Chậm đã! Vị cô nương này, ngươi đây là muốn đi đến đâu a? Dự
tiệc cũng có quy củ của dự tiệc, nơi này chính là hoàng cung, vi phạm quy củ
theo lý là phải trừng phạt!”
Lâm Phong liếc nhìn nàng ta một cái, nhìn qua tựa
hồ là thiên kim chi nữ của vị quan lớn nào đó, lập tức lạnh lùng cười một
tiếng: “Ta không phải là người trong cung, mà là thương nhân, có phải tuân theo
quy củ hay không?” Cùng Tần Mộ Quân nói chuyện với nhau, Lâm Phong đã hiểu,
thương nhân ở Ân Tang có một thân phận tương đối kỳ lạ, trừ hoàng đế ra, bọn họ
cơ hồ người nào không thích liền không bán cho, có khi ngay cả hoàng tử cũng phải
nịnh bợ đại thương nhân, huống chi là danh môn bình thường?
Đại đa số mọi người hiểu trong thời loạn thế,
không có lực lượng có tư chất, tới chỗ nào cũng không thể thực hiện đại sự
được. Đừng bảo là đại thương nhân tới, dù là tiểu thương nhân cũng căn bản
không để ý tới lời mời của ngươi, tỷ như tứ đại tài chủ, cho dù bọn họ có đi
mời, chỉ sợ mấy vị kim chủ cũng sẽ không tới. Bất quá trong chuyện này cũng có
tin vịt, thương nhân tạo liên minh là một nguyên nhân lớn, nếu không ở thời đại
“vương quyền chí thượng” bọn họ nhất định khó làm ăn.
Nữ nhân đang thưởng thức miết canh càng thêm tức
giận: “Ngươi không nên trợn tròn con mắt nói lời bịa đặt! Ngươi là thương nhân
cái gì, rõ ràng là kỹ nữ! Nơi này ngươi có tư cách lên tiếng? Ngươi nói chuyện
nực cười như thế chẳng lẽ không sợ bị trị tội khi quân sao? Nơi này mỗi người
đều không phải là người ngươi có thể động vào!”
Bắc Thần Thiên đang ngồi phía trên cách khá xa xa,
lúc này lạnh nhạt nói chuyện: “Vũ Phong tiểu thư nói đùa, chẳng lẽ nơi đây
không có phong phạm nói chuyện, như vậy nói chuyện với ngươi là không có phong
phạm? Nàng là người Bổn vương mang đến, Bổn vương có thể chứng minh nàng là
thương nhân, ngươi là cố tình không nể mặt Bổn vương?” Đôi mày từ gương mặt
lãnh ngạo khẽ giương lên, khí phách, trong mắt hàn quang nổi lên cơ hồ làm
người ta không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn, mọi người rối rít cúi đầu,
không dám chọc giận con sư tử mạnh mẽ trong Bắc Thần Thiên.
Bắc Thần Thiên, chính là vương quân tương lai,
điều này tuyệt đối chuẩn xác, cho dù là hiện tại, lời nói của hắn ở trong triều
cũng có trọng lượng rất lớn, làm xấu mặt Bắc Thần Thiên, chỉ sợ không ai có lá
gan này!
Vũ Phong là chi nữ của tả tướng đương triều, nàng
sớm ái mộ Bắc Thần Thiên đã lâu, suốt ngày ở bên trong khuê phòng, không hiểu
thế sự, lúc này bị người xui khiến nên lỗ mãng đứng ra, lại bị Bắc Thần Thiên
chỉ trích ở trước mặt mọi người, trong lòng động ầm ầm, không biết nên nói cái
gì cho phải.
Lâm Phong chính là muốn Bắc Thần Thiên đau đầu,
đến lúc này mới nhìn chung quanh một vòng, chậm rãi mở miệng: “Ta nói cho các
ngươi biết, ta cũng không cần điện hạ che chở, các ngươi nếu không tin ta là
thương nhân, hãy nhìn chứng từ này đi.” Nàng đã sớm có chuẩn bị, chứng từ giấy
trắng mực đen từ trong tay áo lấy ra, chính là giấy mà Tần Mộ Quân đã ký cho
nàng.
Rất nhiều tướng sĩ không quen biết nàng lập tức
hít sâu một hơi, nữ tử này có ánh mắt rất sắc bén!
Lúc này Lâm Phong không cần giấu giếm, bởi vì nàng
cần phải có một địa vị để đặt chân ở nơi này, đây cũng là kế hoạch tốt, ba thị
nữ họ Cẩm cùng Âu Dương Hiểu cũng biết nàng đi tìm Tần Mộ Quân, cho dù giấu
giếm thì Bắc Thần Thiên cũng sẽ biết, chẳng bằng thẳng thắn đi.
Nhưng là về chuyện hắc đạo cùng thương đạo, nàng
dĩ nhiên sẽ không ngốc nghếch mà nói ra.
Lâm Phong nhìn thấy mọi người biến đổi sắc mặt,
chắc là bị sản nghiệp của Tần thị hù dọa rồi, ngay cả sắc mặt cũng thay đổi
một mảnh, nàng tiếp tục chậm rãi kể chuyện: “Ta chỉ giúp Tần đại lão bản làm
ăn, về phần nội dung thì không thể trả lời, xin hỏi hiện tại ta có thể vào chỗ
ngồi chưa?”
Mọi người thấy ánh mắt của nàng liền tràn đầy kính
sợ, có thể làm cho Tần Đại lão bản vốn keo kiệt viết chứng từ này, nàng làm ăn
gì đây? Mặc dù không biết thái độ kia là giả hay thật, họ đã nể mặt Lâm Phong,
lúc này đã không ai dám hoài nghi, trưởng nam tử tọa ở bên cạnh Bắc Thần Thiên
cười nói: “Dĩ nhiên có thể, cô nương xin mời ngồi!” Rồi hướng về phía sau mấy
người hầu khiển trách: “Còn không mau mang thêm bàn!”
Lâm Phong nhìn chung quanh một chút, Bắc Thần
Thiên nhìn ánh mắt của nàng đầy tò mò cùng thăm dò, Âu Dương Hiểu cũng không
biết đang suy nghĩ gì, trong lòng tính toán xong, nàng đi tới bên cạnh Âu Dương
Hiểu ngồi xuống.
“Đã như vậy, ta cùng Âu Dương là bằng hữu, không
cần thêm bàn, ta ngồi đây!” Xoay đầu lại hỏi Âu Dương Hiểu: “Âu Dương ngươi sẽ
không cự tuyệt chứ?”
Âu Dương Hiểu cũng sững sờ trong chốc lát, nhìn
thấy Bắc Thần Thiên phía đối diện tay đương dừng tại trên không trung, trong
lòng cất tiếng cười to, lấy cây quạt che nửa bộ mặt, cười nói: “Lâm cô nương
muốn ngồi bên cạnh ta, mời tự nhiên, chỉ sợ người khác ăn dấm chua, cố ý muốn
tách chúng ta ra nha.”
Lâm Phong nửa giận nửa oán nhìn Bắc Thần Thiên
trừng mắt: “Âu Dương công tử không cần để ý, tiểu nữ tử tự biết có chừng mực.”
Người khác xem lại thấy là làm nũng, thực chất nàng hướng phía Bắc Thần Thiên
tàn bạo cảnh cáo: ngươi còn dám đùa bỡn lão nương, cẩn thận ta làm thịt ngươi!
Bắc Thần Thiên kinh ngạc một lúc lâu, lúc này
không nhịn được mà cười, Lâm Phong làm vậy là cảnh cáo hắn ít can thiệp vào
cuộc sống của nàng, chỉ sợ cũng là muốn báo thù chuyện tính toán ban ngày của
nàng, tất cả mọi người đều cho nàng là nữ nhân của hắn, nàng muốn ngồi bên cạnh
Âu Dương Hiểu, thực làm hắn mất mặt mà. Hắn sớm biết Lâm Phong khác biệt với nữ
nhân bình thường khác, lúc này sự hiểu rõ càng thêm khắc sâu, bất quá điều này
cũng làm cho tâm tình Bắc Thần Thiên dễ chịu hơn, nếu là loại nữ nhân vừa nhìn
thấy hắn liền đỏ mặt liều mạng muốn làm nữ nhân của hắn, Bắc Thần Thiên chẳng
muốn nhìn một cái.
Bắc Thần Thiên chưa từng quá quan tâm đến vấn đề
mặt mũi? Trong triều trên dưới lại có người nào có lá gan ‘thuyết tam đạo tứ’?
Hành động lần này của Lâm Phong thật sự không có mang đến cho hắn đả kích, hắn
lại cười một cái, cũng không ngại.
Lâm Phong nhìn thấy bộ dáng hắn, trong lòng không
khỏi khen ngợi, tốt lắm Bắc Thần Thiên! Quả nhiên không câu nệ lễ giáo, trên
người hắn có một loại mùi vị ngang ngược, cho nên cho dù hành động lần này của
nàng làm cho người ta mở rộng tầm mắt cũng không ai dám nói lời nào.
Phong phạm vương giả, chính là từ từng chút từng
chút thể hiện ra, đầu tiên, vương giả cường đại hơn, thứ hai, vương giả cũng
không phải giống như những tiểu thuyết YY (tự
sướng) như vậy, hòa ái hòa thân ôn nhu đứa ngốc, thân là Vương nhất định
phải làm cho người sợ! Nếu như người khác không sợ ngươi, vậy ngươi làm Vương
sớm muộn gì cũng sẽ bị cho rớt đài!
Lâm Phong sở dĩ cùng Bắc Thần Thiên đến Ân Tang,
cũng là bởi vì nàng xem trọng năng lực Bắc Thần Thiên, Bắc Thần Thiên có năng
lực làm cho nàng có lý do tin tưởng, ngày sau hắn chắc chắn nhất thống thiên
hạ.
Đi tới nơi khác chắc chắn rất nguy hiểm, bởi vì
Bắc Thần Thiên đã phát hiện nàng, cho nên không bằng sống ở Bắc Thần, về phần
còn có một ý đồ không rõ, điều này vượt ra khỏi phạm vi tự hỏi của Lâm Phong,
nàng không muốn suy nghĩ nhiều.
Tướng sĩ ở phía sau Bắc Thần Thiên có không ít
người từng tận mắt thấy thủ đoạn của Lâm Phong, biết nữ nhân này ở điện hạ bên
cạnh có thân phận đặc thù, họ một chút cũng không dám giống như những người
khác cười hì hì, ngay cả mời rượu nàng cũng rất mực cung kính.
Hôm nay Lâm Phong đã cố ý thu khí thế lại, giả
dạng làm một đại mỹ nữ bình thường, nhưng trong lòng nàng luôn luôn cảnh giác.
Làm ra bộ dáng cao cao tại thượng không ai bì nổi cũng là vì nghe nhìn lẫn lộn,
lúc đầu người khác tuyệt đối sẽ không nghĩ nàng là một lưỡi dao sắc bén, nhiều
nhất họ chỉ cho nàng là hồng nhan họa thủy.

