Niệm Niệm Hôn Tình - Quyển 4 - Chương 51-1

Chương 51

Em Ở Lại Chiếu Cố Anh

Nhìn hắn như vậy làm cô đau lòng muốn khóc nhưng cô vẫn cố kìm nén. Lúc này, nếu cô khóc thì sẽ làm cho hắn có cảm giác càng đáng thương hơn mà thôi.

 “Ngạn diễm……”

Lục Dung Nhan vội tới trước, rót một ly nước đưa cho hắn, tay kia vỗ nhẹ sau lưng hắn trấn an: “Sẽ không có việc gì.”

Lục Ngạn Diễm liếc đôi mắt sâu hun hút nhìn cô, nhận lấy ly nước súc miệng sạch sẽ.

Hắn cố ra ngoài, chân vẫn còn vô lực: “Cô tới làm gì?”

Giọng hắn không  hề nhẹ nhàng. Hắn cố ra ngoài, cả người đổ mồ hôi ướt đẫm. hắn lãnh đạm nói: “Tôi đây không cần cô!”

Hắn cởi áo sơ mi vứt đại xuống đất, sang phòng thay đồ thay quần áo sạch sẽ.

Lục Dung Nhan đi theo sau hắn, nhặt áo bẩn dưới đất lên, vừa lúc hắn đi ra nhìn thấy cô thì cau mày: “Không hiểu tôi nói gì à?”

“Em ở lại chiếu cố anh.” Cô biết lúc này tâm trạng hắn không tốt, cơ thể cũng mệt mỏi, chẳng viêc gì phải xung đột với hắn cả.

“Tôi có nói tôi cần cô chiếu cố sao?” Lục Ngạn Diễm nói, đưa tay giật lấy chiếc áo trên tay cô ném vào thùng rác. “Tôi lặp lại, tôi không cần cô! Nếu không muốn bị đuổi việc thì nhanh biến đi làm đi!”

“Anh cảm thấy anh dọa em như vậy có tác dụng sao?”

Lục Dung Nhan nhẹ nhàng, đi tới thùng rác nhặt chiếc áo ra. “Anh đi tắm đi, có gì chút nữa nói!”

Lục Ngạn Diễm ánh mắt hung ác trừng mắt nhìn cô, “Cô không phải đã đi rồi sao? Còn trở về làm cái gì? Lục Dung Nhan, nơi này cũng đã không phải nhà của cô!”

“Em đi mở nước cho anh, anh ngâm nước ấm một chút sẽ dễ chịu hơn.”

Lục Dung Nhan miệng nói, bóng dáng đã biến mất trong phòng tắm.

Đột nhiên bước chân cô khựng lại, cổ tay bị một bàn tay mạnh mẽ nhắm chặt, sau đó bị lôi ngược về phía sau, hắn gầm nhẹ: “Cô nghe không hiểu tôi nói sao?”

Có lẽ vì quá tức giận nên gân xanh trên trán hắn nổi lên, khuôn mặt cũng trở nên có chút huyết sắc hơn.

Lục Dung Nhan quay đầu nhìn hắn, cũng chỉ nhìn thế thôi, không lên tiếng.

Lục Ngạn Diễm có cảm giác n hư đấm vào bị bông, thật bất lực. “Nói gì đi chứ!”

“Em không  biết nên nói gì!” Hốc mắt cô ẩm ướt.

“Biến! Câu nói này, tôi không muốn nói tới lần thứ ba!” Lục Ngạn Diễm buông bàn tay bé nhỏ ra.

“Em không đi!” Lục Dung Nhan kiên trì.

“Lục Dung Nhan…”

“Anh đây là đang tự coi mình như ngừoi nhiễm HIV tự cách ly à?”

 “…” Lục Ngạn Diễm cau mày, sau một lúc lâu, hắn lạnh nhạt nhếch mép, “Nếu đã biết, còn chưa cút?”

Lục Dung Nhan xoay người bước vào phòng tắm, vừa đi vừa nói: “Lục viện trưởng, thật uổng, anh lại là bác sỹ đó, AIDS lây nhiễm thế nào anh không rõ à?”

Nói tới đây, cô bỗng thấy hình như không thích hợp nên quay đầu lại nói tiếp: “Hơn nữa anh cũng uống thuóc chống ph ơi nhiễm rồi, cho nên chắc chắn anh sẽ không sao đâu!”

“Tôi có việc hay không cũng không phải do cô định đoạt!” Lục Ngạn Diễm đứng ở cửa phòng tắm nhìn cô.  

Lục Dung Nhan  mở nước ấm, bắt đầu hứng nước vào bồn cho hắn.

Đi ra khỏi phòng tắm, ngang qua hắn cô đưa tay tính sờ trán hắn thì bị hắn bắt được, ánh mắt cảnh giác: “Muốn làm gì?”

“Có sốt không?”

“Phát sốt sao?”

 “Em sờ thử.”

“Đã nói không có!”

“Buông tay em ra đã nào.”

“……” Lục Ngạn Diễm buông tay cô.

Lục Dung Nhan lại đưa tay lên định sờ trán hắn nhưng lại bị Lục Ngạn Diễm nghiêng đầu tránh đi, Lục Dung Nhan bực mình trừng mắt nhìn, rồi lại đưa tay ra. Lần này, sờ được lên trán hắn.

Không biết, có phải do bị cô trừng  mắt không mà lúc này hắn thật ngoan  ngoãn không lộn xộn đứng yên.

“Như thế này mà còn nói là không sốt!”  

 “Sốt nhẹ mà thôi, không có gì vấn đề lớn.”

“Anh mau đi tắm nước ấm. cả người toàn mồ hôi, coi chừng cảm lạnh.”

Lục Ngạn Diễm thật hiếm khi lại nghe lời, vào trong phòng tắm.

Lục Dung Nhan không yên tâm, dặn dò nói: “Anh đừng khóa cửa.”

“Làm gì?”

“Kêu đừng khóa thì đừng khóa, không ai thèm nhìn trộm anh đâu!”

“Có cho cũng không dám!”

“……”

Kết quả, Lục Ngạn Diễm ở trong phòng tắm gần nửa tiếng đồng hồ vẫn chưa ra tới.

Bên ngoài, Lục Dung Nhan đã bắt đầu kìm nén không được, cô vội gọi : “Lục Ngạn Diễm?”

“……” Bên trong không có tiếng đáp lại.

“Lục Ngạn Diễm?”

Nàng gõ gõ phòng tắm môn.

Vẫn là không có hồi âm.

“Anh không trả lời thì em vào đó nha!”

Vừa nói, cô vừa đẩy cửa.

Báo cáo nội dung xấu

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3