Độc dược phòng bán vé - Chương 58
Tin tức Thẩm Lâm Kỳ cầu hôn ở
buổi họp báo rất nhanh chóng được lên các tờ báo lớn, các trang web, cũng trở
thành tâm điểm quan tâm của công chúng. Di động Mạch Nhiên gần như bị khủng bố,
các loại tin nhắn chúc phúc bay đến ngập trời, tất nhiên cũng không ít những
tin đe dọa, nói cô sau này ra khỏi nhà nên cẩn thận một chút.
Tuy rằng Mạch Nhiên không muốn
công khai tin tức về hôn sự, cũng rất e ngại phiền người khác, nhưng từ sau lần
cô bị bắt cóc, công ty lại rất quan tâm đến những tin nhắn kia, không chỉ đẩy
mạnh hệ thống bảo vệ mà còn sắp xếp một người theo giám hộ Mạch Nhiên 24 tiếng,
bảo vệ cô. Tất nhiên, người đó không ai khác mà chính là Thẩm công tử!!!
Thẩm Lâm Kỳ vì muốn bảo vệ Mạch
Nhiên mà không tiếc gì đích thân đến phòng làm việc của cô để làm việc. Mạch
Nhiên tuy rằng rất cảm động nhưng vẫn còn cảm thấy khó tin, cô quan sát người
đàn ông đang chăm chú đọc tài liệu trước mặt, anh vậy mà đã cầu hôn cô.
Mạch Nhiên đứng dậy khỏi sô pha,
đi đến trước bàn làm việc, đi tới đi lui một hồi, cuối cùng không nhịn được
phải cắt ngang công việc của anh: “Thẩm Lâm Kỳ, anh rốt cuộc có ý gì?”
“Có ý gì là ý gì?” Anh lật một
trang tài liệu, không hề ngẩng đầu lên.
Mạch Nhiên nóng nảy: “Đương nhiên
là chuyện cầu hôn. Không phải anh đang đùa giỡn đấy chứ?”
Anh cuối cùng cũng dừng việc,
ngẩng đầu nhìn Mạch Nhiên và hỏi lại: “Em nghĩ anh hay nói đùa vậy sao?”
Mạch Nhiên ngạc nhiên. Kỳ thực
hiểu biết của cô về Thẩm Lâm Kỳ chính là tuy anh suy nghĩ thâm sâu khó lường
nhưng quả thực anh là một người đã nói là làm. Cho nên, việc anh cầu hôn cô
trước mặt truyền thông như vậy, chắc chắn là vì anh muốn kết hôn với cô.
Thế nhưng, anh vì sao muốn kết
hôn cô? Vấn đề này, cô nghĩ kiểu gì cũng không ra! (điên mất, yêu thì cưới chứ
sao!!!!!)
Khi mẹ cô còn sống, bà đã từng
nói với cô, tình yêu trên thế gian là điều không thể lý giải, khi một người đàn
ông yêu một người phụ nữ, thì trên người bọn họ sẽ hình thành vị đạo có thể tạo
thành phản ứng hóa học kỳ diệu. Cho nên ngàn vạn lần đừng hỏi vì sao một người
thích một người, bởi vì thích không cần lý do.
Nhưng bà cũng nói với Mạch Nhiên
rằng, sau khi tình yêu đã đi tới hôn nhân, thì lãng mạn sẽ trở thành thực tế,
nam nữ còn có hoàn cảnh gia đình, thậm chí còn có thể có bệnh tật đi truyền,
cho nên hôn nhân là chuyện lý trí nhất, nếu một người đàn ông đã nói muốn kết
hôn với một người phụ nữ thì chắc chắn người phụ nữ cần phải suy nghĩ một chút
xem vì sao anh ta lại muốn kết hôn cùng mình.
Câu hỏi này Mạch Nhiên không thể
tự trả lời cho nên đành phải hỏi người trong cuộc: “Em biết anh không phải
người hay nói đùa, nhưng em chỉ muốn biết anh vì sao muốn kết hôn?”
“Em nghĩ sao?” Anh đem câu hỏi
vứt lại cho cô.
Mạch Nhiên tức giận: “Em đang hỏi
anh, anh đừng có phân tán sự chú ý của em. Em biết em không thông minh bằng anh,
diện mạo không bằng, càng không nói đến gia thế làm gì, hơn nữa em trai em còn
đang nằm viện, chưa biết ngày nào năm nào mới khỏi. Cho nên em không nghĩ ra vì
sao anh muốn kết hôn với em. Chuyện này đối với anh chẳng có gì tốt.”
Khi Mạch Nhiên nói xong, Thẩm Lâm
Kỳ đã đứng lên.
“Tốt?” Anh đi về phía cô, lại còn
lặp lại một từ này.
Mạch Nhiên căng thẳng, không biết
là mình có chọc giận anh hay không, nhưng để phòng tránh anh sau này nghĩ thông
suốt rồi hối hận, cô vẫn ngang ngạnh: “Vì em nghĩ, nếu không có lợi ích thì anh
sẽ không làm, cho nên em không rõ, tại sao anh lại muốn kết hôn?”
Thẩm Lâm Kỳ đã đi tới trước mặt
Mạch Nhiên. Bởi vì thân hình cao cho nên cô chỉ có thể ngẩng lên nhìn, cô thực
sự cảm thấy bất an, bất giác mà tự lùi về phía sau một bước.
Một giây sau, eo cô đã bị ôm lấy.
Cánh tay anh lực đạo rất lớn, đem
cô cố định lại trong lòng. Cô cố gắng ngẩng cao đầu để khiến cho mặt mình không
chạm vào cổ anh, nhưng bước chân không thể di chuyển được một chút.
“Anh làm gì vậy?” Cô chống hai
tay trước ngực anh, đỏ mặt hỏi.
Anh chỉ nhìn chằm chằm cô một
hồi, sau đó từng câu từng chữ phun ra: “Không phải em muốn biết có gì tốt sao?
Như vậy Bạch Mạch Nhiên, anh nói cho em nghe, chuyện tốt nếu anh lấy em là…”
Thẩm Lâm Kỳ dừng lại, trong lòng
Mạch Nhiên cũng hồi hộp hẳn lên.
“Anh thích em, muốn em ngoan
ngoãn ở bên anh, đó chính là điều tốt nhất.”
Mạch Nhiên bị khí thế thị uy của
Thẩm Lâm Kỳ làm cho chấn động.
Từ trước khi cầu hôn đến lúc tin
tức được truyền đi, mỗi một việc làm của anh đều khiến Mạch Nhiên không thể dự
đoán được. Cô cảm thấy đại não của mình không thể lý giải được hành vi của anh,
chỉ có thể nghĩ rằng kiếp trước hai người bọn họ mắc nợ nhau, cho nên đã định
trước đời này dây dưa, phải tìm đối phương đòi lại.
Số phận ràng buộc, lý do này nghe
không phải rất lãng mạn hay sao?
Cô gắng gượng khống chế mình
không được cười, vừa đẩy Thẩm Lâm Kỳ, vừa nói: “Được rồi, em biết rồi, anh
buông em ra đã, không có người đi vào trong thấy sẽ không hay.”
Nhưng Mạch Nhiên kháng cự đương
nhiên là chỉ phí công, anh không buông tha cô, mà vẫn nhìn cô chằm chằm, mặt
càng lúc càng gần lại.
Ngay lúc ấy, cửa phòng bị mở ra,
Linda chẳng biết ở đâu chạy vào kêu to: “Mạch Nhiên, nhanh lên, muộn rồi, đoàn
phim đang chờ em đến họp!”. Hét xong cô ta mới bình tĩnh nhìn lại toàn bộ cảnh
tượng trong phòng, lập tức sắc mặt biến đổi: “Thẩm. . . Thẩm tổng?! Em không
biết… Không biết anh đang…”
“Được rồi.” Mạch Nhiên cắt ngang
mấy lời lộn xộn của Linda, phất tay ra hiệu cho cô ta: “Chị cứ ra trước đi, em
ra luôn đây!”
“Ừ.” Linda nhận lệnh, lập tức
đóng cửa lại bỏ chạy .
Mạch Nhiên quay đầu, chủ động
thay Thẩm công tử hoàn thành việc anh đang muốn làm – hôn anh!
Sau đó, thừa dịp anh còn đang
ngạc nhiên, cô đẩy anh ra, chạy ra khỏi phòng làm việc.
ʚɞ.ɷ.ʚɞ
Mặc dù Mạch Nhiên và Linda bằng
tốc độ nhanh nhất chạy tới hội trường, nhưng vẫn là đến muộn nhất, trở thành
tâm điểm chú ý, mọi người đều nhìn cô thì thầm to nhỏ, nói vậy chắc chắn cũng
đều biết chuyên hôn sự của cô.
Mạch Nhiên không quan tâm phản
ứng của bọn họ. Vừa rồi trải qua cú sốc ngoài dự đoán là được Thẩm công tử cầu
hôn, bây giờ dù có chuyện gì xảy ra đi nữa, Mạch Nhiên cũng thật sự có khả năng
miễn dịch được rồi.Trước mặt bao ánh mắt đang nhìn mình, cô vẫn đi vào hội
trường bằng thái độ rất bình tĩnh, mặt không biến sắc.
Thế nhưng, chuyện tiếp theo khiến
Mạch Nhiên thật đau đầu.
Bởi cô tới trễ cho nên chỉ còn
một ghế trống duy nhất bên cạnh Khương Tuệ, dù sao cô ta cũng là bạn gái củ của
Thẩm Lâm Kỳ cho nên Mạch Nhiên vẫn cảm thấy có chút khó xử.
Khương Tuệ lại không thèm để ý,
thậm chí còn rất khách khí mà giúp cô kéo lại cái ghế, hoàn toàn không có nửa
điểm là đang diễn.
Kỳ thực, chính thái độ cô ta như
vậy lại càng khiến cho Mạch Nhiên thêm đau đầu. Thà cô ta cứ như các cô gái
khác trên phim, tỏ ra tràn ngập địch ý với Mạch Nhiên, thì Mạch Nhiên còn có
thể sẵn sàng tinh thần mà phòng bị. Như cô ta bây giờ, thật là khó phân biệt
bạn-thù, khiến Mạch Nhiên không biết nên dùng thái độ gì để mà đối đãi với cô
ta. Không còn cách nào khác, Mạch Nhiên chỉ nói câu cảm ơn rồi ngồi xuống bến
cạnh Khương Tuệ.
Nội dung buổi họp cơ bản xoay
quanh bộ phim, việc sắp xếp thời gian, thảo luận vai diễn. Tiết Lâm hầu như đã
lo lắng rất chu toàn rồi, cái tên cà lơ phất phơ này bình thường miệng lưỡi ác
độc, nhưng một khi đã làm việc thì không hổ danh là đại đạo diễn.
Mạch Nhiên còn đang sợ hãi không
ngớt thì bỗng nghe được Khương Tuệ nhỏ giọng bên cạnh: “Chúc mừng cô.”
Bạn gái của của vị hôn phu chủ
động lên tiếng chúc mừng, chuyện này quả thực khiến Mạch Nhiên trở tay không
kịp, chỉ biết nhìn cô ta gật đầu: “Cảm ơn.”
“Hôn lễ định tổ chức ở đâu? Có
định làm lễ đính hôn trước không?” Khương Tuệ còn thăm dò thêm nữa.
“Việc này, tạm thời vẫn chưa có
kế hoạch.” Mạch Nhiên kiên trì trả lời.
“Vậy thì mau chóng lên kế hoạch đi,
nếu không đợi sau khi bắt đầu quay thì sẽ không có thời gian đâu. À đúng rồi,
tôi có quen một nhà thiết kế áo cưới rất giỏi, nếu như hai người cần, tôi sẽ
giới thiệu cho hai người.” (Tiết Lâm thì quen lang y, Khương Tuệ thì quen nhà
thiết kế áo cưới! Bạn của Thẩm ca thật là pờ-rồ)
Người yêu cũ nhiệt tình này ngay
cả áo cưới cũng lo lắng thay cho cô rồi. Mạch Nhiên lệ rơi đầy mặt!
Ngay lúc ấy, giờ phút đau thương
của Mạch Nhiên đã tới.
“Bạch Mạch Nhiên, tôi vừa rồi nói
gì, cô nhắc lại cho tôi.” Tiết Lâm rất không khách khí mà bắt bẻ Mạch Nhiên.
Mạch Nhiên phiền muộn không ngớt,
tốt xấu gì hắn ta cùng là bạn thân của Thẩm Lâm Kỳ, bình thường hắn vừa thấy cô
đã kêu “Tiểu độc”, “Tiểu độc”, thật khiến cho cô không còn mặt mũi nào, không
thể thiết diện vô tư một chút được sao?
Chuyện này thật không có khả
năng, Mạch Nhiên chỉ có thể thành thực nói: “Xin lỗi, tôi vừa rồi bị phân tâm.”
Thế nhưng, Tiết Lâm tựa hồ cũng
không có ý định buông tha Mạch Nhiên, trái lại còn gây sự: “Đi họp mà còn phân
tâm sao? Như vậy cô còn muốn đóng phim sao?”
Mạch Nhiên bị hắn hỏi đến mộng
mị, đã từng nghe qua người này vô cùng mất nhân tính nhưng không ngờ được lại
đến mức này.
Lúc này phó đạo diễn cũng nhận ra
không khí căng thẳng, liền lập tức lên tiếng giảng hòa: “Tiết đạo anh đừng
trách Mạch Nhiên, cô ấy chỉ là do sắp kết hôn nên tâm tư còn chưa đặt vào bộ
phim.”
“Vậy sao?” Mạch Nhiên thấy vẻ tà
ác hiện lên trên mặt Tiết Lâm, “Vậy để suy nghĩ cho hiệu quả bộ phim, Bạch Mạch
Nhiên tiểu thư, phiền cô lùi chuyện kết hôn lại.”
(aaaaa…. tên Tiết Lâm đáng ghét
>_<)

