Truyện ngắn Tập truyện ngắn: Hành lang thanh xuân

Bạn nào ghé ngang cho Yên xin vài giây nhận xét ạ ^^

  • Truyện khá tốt

  • Quá ảo

  • Tạm ổn

  • Không có gì đặc biệt, nhạt nhẽo

  • Tệ >_<


Results are only viewable after voting.

Đinh Ngọc Diệp

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
30/8/14
Bài viết
579
Gạo
0,0
Re: Tập truyện ngắn: Hành lang thanh xuân
Hơ hơ, sao mà tui thấy nó gượng gượng tình tiết thế nào á. Nữ chính có một quá khứ đau thương, nam chính thấu hiểu nó và muốn làm tan băng đọng trong trái tim cô ấy, hình ảnh tưởng tượng ra rất đẹp. Anh man chính đúng là number one rồi nhưng làm sao mà ảnh lại yêu nữ chính vậy và chịu bị nữ chính "ngược" lên "ngược" xuống vậy? Nó không thuyết phục lắm.
Bỏ qua chi tiết này thì truyện thú vị, đối thoại tự nhiên, hài hước. :-bd
 

Ngọc Sinh Yên

Gà tích cực
Tham gia
16/7/15
Bài viết
148
Gạo
40,0
Re: Tập truyện ngắn: Hành lang thanh xuân
Ừa hén. :-o Em thêm thắt tùm lum mà không để ý chi tiết này, cũng có nghĩ qua nhưng viết chưa tới.
Cảm ơn chị đã đọc và chỉ lỗi cho em ạ! :x
 

Đinh Ngọc Diệp

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
30/8/14
Bài viết
579
Gạo
0,0
Re: Tập truyện ngắn: Hành lang thanh xuân
Truyện này còn phần nào nữa không em?
 

Ngọc Sinh Yên

Gà tích cực
Tham gia
16/7/15
Bài viết
148
Gạo
40,0
Re: Tập truyện ngắn: Hành lang thanh xuân
Truyện này còn phần nào nữa không em?
Dạ còn ạ, nhưng dạo này em bận quá chẳng viết nổi chữ nào. T^T Em thích viết về phụ nữ nên xếp luôn vào 1 tập cho gọn, để sáng tác dần.
 

Ngọc Sinh Yên

Gà tích cực
Tham gia
16/7/15
Bài viết
148
Gạo
40,0
Re: Tập truyện ngắn: Hành lang thanh xuân
iphone 156.jpg

(Ảnh: Echo Bodiless)

Nhật ký nàng Anna
28.09.2015
Trời sáng, Anna vươn mình, chào tạm biệt Lan. Hôm nay trông Lan buồn buồn, Anna cũng không vui theo. Mà ngày nào Lan lại chẳng buồn...
Cánh cửa khép lại, nàng thẫn thờ nhìn theo bóng Lan khuất dần. Vào nhà kiểm tra một vòng, mọi thứ vẫn bình thường. Anna về chỗ ngủ của mình, mặc kệ Choco đang quấn quýt bên cạnh mà đánh một giấc dài.

Sau khi tỉnh dậy, nàng chạy thẳng lên phòng Tố theo thói quen. Nhìn căn phòng trống không, gương mặt đang hớn hở cứng lại, lần nữa thẫn thờ. Tố đâu còn ở nhà nữa...
Ngày xưa, mỗi lần nàng ngủ nướng Tố sẽ gọi nàng dậy rồi lên chơi đùa tại căn phòng này. Lúc thì nghịch len, khi thì bắt bóng, nàng và Tố sẽ lăn lộn khắp mặt đất, tiếng cười vang lấp đầy ngôi nhà rộng lớn. Khi mệt, Tố sẽ ôm nàng thật chặt, thầm thì những điều mà nàng không hiểu được. Còn bây giờ... Anna ủ rũ, quay lại chỗ ngủ của mình chờ Lan về. Choco nằm bên cạnh, hai đứa buồn ngẩn ngơ nhìn ra cái hồ nhỏ ngoài vườn.

Anna ở đây từ lâu lắm, lâu đến mức nàng chẳng nhớ đã mấy vạn lần nắng lên trước sân nhà, nắng trải trên hồ nước chóa cả mắt. Tố gọi những lúc ấy là "trời sáng".

"Sáng rồi, Anna lười, dậy mau!"
"Choco, kêu Anna dậy. Trời sáng từ lâu rồi, hai nhóc làm biếng vừa thôi. Lên đây chơi với chị!"
Anna sực tỉnh, rồi lại chán nản nhắm chặt hai mắt. Ngày nào cũng nghe thấy giọng nói của Tố trong cơn mơ màng. Bao giờ mới được gặp Tố "thực"?

Anna, Anna, Anna...
Tố ơi...
Anna, Anna, Anna...
Tố...
Anna, Anna...
Về đi Tố. Nếu không, em sẽ quên cái tên Anna này mất.

Nàng vốn không có tên. Ngày mới bước vào nhà, Tố đã ôm nàng rồi luôn miệng gọi "Anna, Anna, cưng tên là Anna, biết không?" Sau đó lại chỉ vào mình: "Chị là Tố," rồi chỉ vào người đang đứng bên cạnh, "mẹ chị là Lan, Lan - Tố, nhớ kỹ nha!"

Anna vẫn nhớ, nhớ rất kĩ đấy thôi. Nhưng giờ đâu còn nghe được giọng nói của Tố nữa... Nàng cũng yêu Lan như yêu Tố, nhưng Lan bận lắm, hiếm khi ôm nàng, chơi đùa với nàng như Tố đã từng. Từ ngày Tố đi, Lan buồn bã hơn nhiều. Nàng làm nũng, bày trò Lan cũng chỉ cười gượng, rồi lại mệt mỏi bên bàn làm việc. Ngôi nhà im lìm cả ngày, không có tiếng người trò chuyện. Lúc đầu, Lan còn gọi: "Anna, Choco, ăn cơm." Nàng có thể nhận ra sự hững hờ, mệt mỏi trong những câu nói ít ỏi ấy.
Dần dần, Lan chỉ đặt bát cơm xuống đất một cách chán chường, cả căn nhà vang lên vài tiếng sột soạt, rồi lại rơi tõm vào sự im lặng... đến lạnh lòng.

***

Anna đợi đến lúc ánh nắng tắt dần, không gian lạnh đi thấy rõ Lan mới về. Nàng chạy đến bên Lan, vui mừng tíu tít, Choco cũng nhảy cẫng lên. Lan vỗ nhẹ đầu hai đứa, vội vã vào trong làm cơm. Anna định theo Lan vào bếp, chợt nghe tiếng gọi quen thuộc trước cổng:
"Mẹ ơi! Con về rồi!"
Nàng và Choco lao nhanh ra cửa, bám vào các song sắt kêu ầm ĩ. Lan theo sát đằng sau, nở nụ cười tươi rói khác hẳn ngày thường, mở cửa cho Tố và... kẻ mà Anna ghét nhất: Huy.
Nàng theo sát Tố, từ lúc cô vào cửa cho đến hết bữa cơm, cố ý ngồi chen giữa cô và Huy. Trên bàn cơm, mọi người trò chuyện rôm rả, tiếng nói cười vang khắp không gian thay cho sự vắng lạnh thường ngày. Sau khi xong bữa, Anna lập tức xông đến, Tố dang hai tay ôm chặt lấy nàng.
"Anna mập, Anna già, Anna lùn... Có nhớ chị không?"
Anna không hiểu lắm, nhưng cũng mặc kệ Tố đang nói gì, chồm lên hôn liên tục vào mặt, vào tay Tố. Mừng rỡ một lúc lâu, Tố quay sang ôm Choco. Nàng ngồi bên cạnh, chờ Tố rảnh rỗi lại đùa giỡn với mình, chợt một bàn tay "không lạ lắm" đặt trên đầu nàng. Anna lập tức quay lại, cắn bàn tay đó một phát nhưng vồ hụt. Nàng tức tối la toáng lên.
"Anna, hư!"
Là giọng của Tố. Anna cứng đờ, cảm giác tủi thân dâng lên, nàng chạy thẳng lên lầu. Nàng biết, mỗi khi Tố mắng nàng "hư" tức là nàng đã làm sai, Tố rất tức giận. Nhưng nàng không sai!

Anna tức tối hất mạnh đống thảm trượt xuống cầu thang. Từ ngày cái người gọi là "Huy" xuất hiện, một khoảng thời gian ngắn sau đó Tố không ở đây nữa. Hắn đã cướp Tố đi, để Lan cô đơn một mình, để Anna và Choco chẳng còn ai cưng nựng, thương yêu như ngày xưa. Nàng ghét hắn thì có gì là sai đâu chứ! Nàng mặc kệ, Tố đáng ghét, Tố "hư"!

Nàng chạy vào phòng Lan, nằm xuống ngủ trong cơn giận, lòng lại không yên. Xung quanh tối đen, ngày mai trời sáng Tố lại đi rồi, phải mấy trăm lần trời sáng nữa mới được gặp Tố. Nàng nhớ Tố lắm, nàng muốn được nằm trong lòng Tố như xưa, nhưng mà... Tố vì tên đáng ghét kia mắng nàng, Anna giận, Anna không thèm Tố nữa!

***

Ánh nắng rọi thẳng vào mắt làm Anna khó chịu lăn qua một bên, mơ màng một lúc lâu mới nhớ ra chuyện hôm qua. Nàng ỉu xìu gục đầu xuống, trời sáng, nghĩa là Tố đi mất rồi.

Khoan đã, không đúng! Mùi của Tố còn rất rõ ràng, Tố ở... Đây!
Anna nhào lên nệm, nằm giữa Lan và Tố làm cả hai giật mình tỉnh giấc. Tố cười khúc khích thơm hờ lên trán nàng, Lan nhíu mày không vui lắm, nhưng rồi lại mỉm cười đi kéo rèm cửa sổ. Lâu lắm rồi Lan mới cười thế này, nụ cười hiền dịu, yêu chiều của ngày trước...
Anna nằm trong vòng tay của Tố, nũng nịu cọ cọ, hít lấy hít để mùi hương yêu dấu, nghe Lan và Tố trò chuyện. Không khí trong phòng lại đầm ấm như xưa, khi tên đáng ghét kia chưa đến đây.

"Mẹ chuyển đến sống chung với tụi con đi mà."
Anna thấy Lan cười:
"Cô thôi đi, bà già như tôi đến phá rối vợ chồng son các cô làm gì, không khéo chưa được mười ngày nửa tháng hai đứa đã tìm cách đuổi mẹ về rồi."
Tố vội vàng nói:
"Mẹ... Chắc chắn không có chuyện đó xảy ra đâu, mẹ ở nhà một mình buồn lắm. Lỡ như... Sống chung không phải tốt hơn sao? Nhà chồng đã có hai anh chồng lo, bây giờ con với Huy ở nhà riêng, mẹ sang ở chung đâu có gì bất tiện. Huy không để bụng đâu, ảnh còn hối con đưa mẹ về nữa kìa."
Lan gạt phắt:
"Chờ mẹ về hưu, hai đứa bây có con đã rồi tính gì thì tính."
"Mẹ à..."
"Lo đánh răng rửa mặt cho sớm, hôm nay là thứ hai đó. Con với thằng Huy phải chuẩn bị đi làm, chín rưỡi mẹ cũng phải đến công ty. Chừng nào rảnh thì về thăm mẹ, nói nhiều quá. Đi lẹ lên!"
Nàng thấy khóe mắt Lan lấp lánh.
Lan ra khỏi phòng, khẽ nhìn nàng một cái. Anna chợt thấy bất an.
Tố siết nhẹ vòng tay đang ôm Anna rồi cũng bỏ đi, mặc nàng một mình ngơ ngẩn trên chiếc nệm còn vương hơi ấm. Lại phải xa Tố nữa sao?

Lan mở cửa tiễn Tố và Huy, Anna cùng Choco cố ôm Tố lại mà không được, dây xích ngắn quá. Huy vừa định xoa đầu hai đứa thì Anna nhe nanh, buộc hắn tránh xa ra. Nhìn Choco đang mừng rỡ vẫy đuôi với Huy, nàng phát bực cắn thằng ngốc kia một cái. Hắn là kẻ thù của chúng ta đó, mừng cái gì mà mừng?! Nghĩ bụng, nàng bực bội trông theo bóng xe đã khuất dần.
Lan quay vào nhà, không dắt xe đi ngay như mọi hôm mà ngồi tựa vào ghế, tay che trán. Anna lớn tiếng gọi, Lan giật mình, ra mở xích cho hai đứa. Đôi mắt Lan rưng rưng, Anna cũng buồn lây. Nàng ôm chầm lấy Lan, hôn khẽ lên đôi mắt ấy làm Lan bật cười, đẩy nàng ra, lau mặt rồi đi ra cửa.

Anna lặng lẽ tạm biệt Lan, cánh cửa khép lại, bóng Lan xa dần. Nàng kiểm tra một vòng quanh nhà, chẳng có gì bất thường, thế là lại quay về chỗ ngủ, lại bỏ mặc Choco đang nhảy nhót một bên. Ngủ dậy, lại háo hức chạy lên trước phòng Tố, lại thẫn thờ nhìn căn phòng trống vắng. Bên phòng đối diện, mùi hương của Tố vẫn còn vấn vít...

Tố ơi, chừng nào Tố lại về thăm Anna?
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0
Re: Tập truyện ngắn: Hành lang thanh xuân
Chị tưởng 3 con chó cơ mà, sao ở đây có 2 con thôi?
Đây là sau câu truyện Thầm Lặng Như Nắng Đông hở? ^^. Vẫn đôi Tố với Huy. Truyện này nhẹ nhàng và dễ thương lắm, nhưng cái kết chị nghĩ chưa đạt, nó nên hướng tới hoặc kết bằng việc bà Lan chuyển tới ở với con gái, con rể; Anna quen với Huy hoặc nhận ra thỏa hiệp với Huy mới có nhiều thời gian bên cạnh Tố, chứ thế này hơi lửng lơ con cá vàng. ^^
 

Ngọc Sinh Yên

Gà tích cực
Tham gia
16/7/15
Bài viết
148
Gạo
40,0
Re: Tập truyện ngắn: Hành lang thanh xuân
Chị tưởng 3 con chó cơ mà, sao ở đây có 2 con thôi?
:)) :)) :)) Nhóc thứ 3 nhà em là con của 2 đứa kia, nhưng cho vào thì nhà bà Lan không đủ "lặng" nên thôi. Ngày nào tụi nó cũng giỡn ầm ầm, em ở nhà một mình hoài mà hàng xóm cứ tưởng nhà đông người lắm. =))

Anna quen với Huy hoặc nhận ra thỏa hiệp với Huy mới có nhiều thời gian bên cạnh Tố
Hay à nha, có thời gian em sẽ viết lại kết theo hướng này. Thanks chị iu. ^^
Truyện này em viết sau cái Tuyết đọng... có 1 tuần thôi, lúc đó rảnh nhưng mất hứng nên xếp xó. Hôm nay nói chuyện "người thứ năm" với chị mới lôi ra sửa tí chút rồi đăng lên nên nó lửng lơ thế, chủ yếu là con bé lười suy nghĩ ý mà. :P
 

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0
Re: Tập truyện ngắn: Hành lang thanh xuân
Hic, sao chị đọc thấy rối quá em, quay mòng mòng với cả đám: Quang, Thiên, Thành... Mở đầu truyện là Quang lên bảng, sao cuối truyện lại là Thiên? Có mỗi cậu Thành là không bị lẫn à. Túm lại chị hình dung được không khí của câu chuyện nhưng các nhân vật thì rối quá.
Một bóng người vạm vỡ chạy nhanh qua bàn cô, lấy máy tính rồi lại chạy ngược lên bảng.
=> Chị hình dung là cậu này đang viết bảng, cần máy tính nên quay xuống "mượn", động tác này nhanh như chạy? Đúng không? Nhưng chỗ này em miêu tả kiệm lời quá. Thêm nữa dù sao cũng đang trong lớp, nên dùng "bước nhanh" thay cho "chạy nhanh".
Cô tập trung học hành suốt những năm cấp ba cũng nhờ một khoảng thời gian iêu đương với Quang hồi lớp chín.
=> Câu này chị không hiểu lắm. Vì sao iêu Quang lớp 9 nên cấp 3 tập trung học? Vì muốn giỏi hơn cậu ta, tốt hơn cậu ta? Nếu thế thì thêm 1, 2 câu vô chớ, kiệm lời quá.
Mai vốn là “con nhà người ta”, suốt mười năm đi học chưa hề phạm một lỗi nhỏ xíu nào, (thế mà) bây giờ biết ăn vụng, biết nhắc nhỏ bài cho nhau,

- Tui nhớ hồi mới chuyển xuống đây bà hiền lành nhỏ nhẹ lắm mà, bây giờ lanh mồm lanh miệng quá ha.
Len lén nhích ra xa:
- Tại tui gần mực thì đen. Oái!
=> Ai len lén nhích ra xa?
 

Ngọc Sinh Yên

Gà tích cực
Tham gia
16/7/15
Bài viết
148
Gạo
40,0
Re: Tập truyện ngắn: Hành lang thanh xuân
quay mòng mòng với cả đám: Quang, Thiên, Thành... Mở đầu truyện là Quang lên bảng, sao cuối truyện lại là Thiên
Cả truyện nói về những rung cảm đầu tiên của Mai, mấy cậu Quang, Thiên... toàn là vai phụ nên ít đất diễn, có lẽ em diễn dạt chưa tốt nên chị thấy khó hiểu. ^^

nhưng các nhân vật thì rối quá.
Rối về nội dung, hay sao chị? Em chưa hiểu lắm. :-?

=> Chị hình dung là cậu này đang viết bảng, cần máy tính nên quay xuống "mượn", động tác này nhanh như chạy? Đúng không? Nhưng chỗ này em miêu tả kiệm lời quá. Thêm nữa dù sao cũng đang trong lớp, nên dùng "bước nhanh" thay cho "chạy nhanh".
=> Câu này chị không hiểu lắm. Vì sao iêu Quang lớp 9 nên cấp 3 tập trung học? Vì muốn giỏi hơn cậu ta, tốt hơn cậu ta? Nếu thế thì thêm 1, 2 câu vô chớ, kiệm lời quá.
=> Ai len lén nhích ra xa?
Em đã sửa. :x Tự xem đi xem lại cũng chả thấy được lỗi của mình nằm ở đâu.

Có mỗi cậu Thành là không bị lẫn à
Hic, ít ra em cũng tự an ủi được là xây dựng thành công nhân vật này, nổi bật nhất đám. :P

Ý tưởng của em đại khái là thế, nhưng không biết đặt bối cảnh sao cho bớt rối. >_< À, chỗ bên trên chị hỏi về Quang em có thêm vào cho rõ hơn rồi:
Nếu trước khi quen hắn cô còn ôm mộng mơ về một mối tình đẹp như tranh vẽ, thơ mộng như tiểu thuyết và chàng hoàng tử chỉ có trong cổ tích thì bây giờ hoàn toàn ngược lại. So với cuộc sống (tạm gọi là) bận rộn của Mai, một tên bạn trai gia trưởng, thích thể hiện và luôn muốn nắm quyền chủ đạo là quá phiền phức. Thêm tính cách chẳng quen bị ràng buộc, những tin nhắn thăm hỏi đều đặn như bữa cơm của Quang đủ làm cô phát cáu. Vì vậy, Mai chẳng muốn dính líu đến thứ sinh vật phiền phức mang danh "bạn trai" một lần nào nữa, ít nhất là trong lúc cô cần chăm chút cho việc học tập.
Có khá hơn không chị? :-ss
 

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0
Re: Tập truyện ngắn: Hành lang thanh xuân
Cả truyện nói về những rung cảm đầu tiên của Mai, mấy cậu Quang, Thiên... toàn là vai phụ nên ít đất diễn, có lẽ em diễn dạt chưa tốt nên chị thấy khó hiểu. ^^
Lời này đúng. Khi viết em phải biết là người đọc hoàn toàn dựa vào câu chữ của em để hình dung câu chuyện, còn trong đầu em thì có sẵn khung cảnh và nội dung truyện em chỉ làm việc là truyền tải nó ra câu chữ. Thế nên xuất phát điểm của em và người đọc là khác nhau. Em phải cẩn thận trong diễn đạt hơn.
Rối về nội dung, hay sao chị? Em chưa hiểu lắm. :-?
Về nội dung và cả về trình bày em ạ. Các nhân vật chưa tách bạch nhau rõ ràng, gây rối. Kiểu như chưa xong anh này đã quàng anh sau, mà quàng cũng được nhưng làm ơn nói rõ rõ tí. Đó là nội dung, còn về trình bày thì ví dụ:
Mai hơi bực mình, sao tên ma mới này cứ dòm chừng cô hoài vậy? Còn chưa kịp lên tiếng hỏi cô gặp hắn khi nào thì tên ấy đã chuyền một mảnh giấy qua cho cô. Nét chữ cũng giống như bao tên con trai khác... cẩu thả vô cùng. Trên mảnh giấy viết: "I love natural and love you".

I love natural and love you...

Nắn nót viết dòng chữ ấy lên tấm thiệp, Mai đỏ bừng mặt chuyền nó cho cậu bạn cùng bàn, tim đập thình thịch. Thiên mở ra, nhìn một lát, rồi quay sang nói với Mai bằng điệu bộ vừa tỉnh vừa đẹp trai:
- Tui hông biết tiếng Anh!
Lũ nhóc xung quanh nhảy vào, một đứa la lên oang oang:
- Tụi bây ơi! Con Mai tỏ tình với thằng Thiên nè!
Mai xấu hổ chạy vụt đi, trước khi ra khỏi lớp còn nghe được câu nói của Thiên:
- Mày la lớn chi vậy? Tao làm bộ để nhỏ Mai không ngại, giờ mày làm nó giận rồi kìa!
Sau cái câu chị in đậm ấy, em nên thêm câu: Dòng chữ ấy khiến Mai sực nhớ ra, sau đó em thêm dấu ba chấm vô, thế thì người ta hiểu đoạn in nghiêng của em là nói về quá khứ. Còn trình bày như em, chị phải đọc hết đoạn in nghiêng mới hiểu là em đang nhớ lại. Thiệt tình, chỗ ấy thấy không khó hiểu nhưng thấy rối.
Ý tưởng của em đại khái là thế, nhưng không biết đặt bối cảnh sao cho bớt rối. >_< À, chỗ bên trên chị hỏi về Quang em có thêm vào cho rõ hơn rồi:
Ý tưởng truyện này good, chị thích, đừng bỏ ý tưởng này mà để đó độ 1 tuần sau đó đọc lại, tự cảm nhận những chỗ chưa ổn và sửa lại. Truyện này chị ok đọc bản sửa lại cho em vì chị thích ý tưởng.
Có khá hơn không chị? :-ss
Rõ hơn nhiều rồi. ^^
 
Bên trên