Cảm nhận 1988: Tôi muốn trò chuyện cùng thế giới

conruoinho

Gà ăn mày
Nhóm Chuyển ngữ
Gà về hưu
Tham gia
10/1/14
Bài viết
1.952
Gạo
4.000,0
1988-hotdeal.jpg

(Nguồn: hotdeal)

Tác phẩm: 1988 I want to talk with the world
Tác giả: Hàn Hàn

Thật là lạ, đọc hết sách rồi bây giờ mới để ý tựa sách là "I want to talk with the world" chứ không phải "I want to talk to the world." Tựa sách dường như làm cho quyển sách trở nên khiêm tốn hơn, như là một cuộc trò chuyện chứ không phải một sự lên mặt dạy đời. Phải nói rằng tuy tựa đề khá ấn tượng, nhưng mở đầu của quyển sách dường như không tạo cho tôi chút hứng thú nào. Do đó, tôi chuyển sang đọc Trường An Loạn trước. Đọc xong Trường An Loạn, tôi mới cảm thấy quyển này chợt có ý nghĩa hơn.

Cuộc hành trình với 1988, Na Na, anh Đinh Đinh, số 10, Lưu Nhân Nhân, Mạnh Mạnh, v.v. chỉ diễn ra trong vỏn vẹn ba ngày, nhưng đọc xong làm cho người ta có cảm giác như thể đã quen biết với tác giả cũng như những nhân vật này từ rất lâu. Đọc quyển sách như thể đang được cùng tác giả trò chuyện, được anh kể cho nghe câu chuyện xảy ra trong ba ngày du hành, thấy như đang được một người bạn đường thuật lại câu chuyện cho mình nghe. Có đôi khi tôi khao khát được đi xa, được trải nghiệm, nhưng trong câu chuyện này, không phải đi thì mới có trải nghiệm, mà chính do con người chúng ta tự nhận thức mọi thứ xung quanh thế nào, thì đó mới thành trải nghiệm của chúng ta.

Tôi muốn chào đón những ngôi sao lấp lánh đầy trời.
Tôi muốn chảo đón đàn tôm kéo đàn tuôn ra sông.
Tôi muốn chào đón cỏ dại đầy gai đâm xuyên da thịt mình.
Tôi muốn ngẩng đầu chào đón ánh mặt trời rọi xuống những tia nắng gay gắt.


Cũng như trong Trường An Loạn, tác phẩm này dường như mượn chuyện bên Đông để nói chuyện bên Tây. Ẩn trong những câu chuyện là những suy nghĩ của tác giả về đời sống xã hội thực dụng ngày nay. Từ chuyện đầy triết lý con ếch chết trong nồi nước sôi có nhảy ra hay không, đến chuyện thầm kín của các quý ông khi "giao lưu" với cô gái điếm, v.v. Câu chuyện đời lan man từ chuyện này đến chuyện khác, từ tuổi thơ đến lúc trưởng thành, quá khứ và hiện tại. Có quá nhiều cảm xúc để có thể viết lại gọn gàng trong một bài bình sách như thế này. Và càng có quá nhiều nhận thức khiến chúng ta phải dừng lại một lúc để suy nghĩ, và quan trọng hơn là để nghiệm ra xem chúng ta có thay đổi thế nào về những quan điểm đã từng có hay không? Có những kết luận hoặc phản ứng bất ngờ về một quan điểm hoặc sự kiện, mà chỉ có đọc từ lời văn Hàn Hàn thì nó mới được lột tả một cách bất ngờ như thế.

1988 giống như những người xung quanh tôi, đường quốc lộ giống như thế giới phức tạp này, ở một nơi càng không có trật tự, tôi càng có cảm giác an toàn. Cái giá của cảm giác an toàn này chính là bạn phải luôn tập trung tinh thần, nếu không bạn sẽ bị những phương tiện giao thông khổng lồ nghiền nát.

Tôi có đọc sơ qua vụ lùm xùm chuyện Hàn Hàn có phải là tác giả thật của những bài viết này hay không. Người ta nói có quá nhiều bài viết đầy chính kiến chỉ ra những sai trái trong xã hội và quá nhiều những lập luận quá vững chắc mà một anh chàng chưa tốt nghiệp trung học như Hàn Hàn không thể nào viết ra được. Và cũng như một độc giả đã nói trên amazon.com, tôi cho rằng chuyện đó không quan trọng. Cứ cho là Hàn Hàn chỉ là "người đại diện" của blog Hàn Hàn đi, thì cũng có sao đâu? Cái quan trọng là những suy nghĩ, cảm xúc, và lời văn của tác giả rất thật, do đó, dù có là ai viết, thì những thứ đó cũng là lời của người trẻ nên nói, và những lời đó thông qua Hàn Hàn đã truyền tải được đến độc giả, bơm máu tinh thần cho lớp người đang tìm hướng đi cho mình. Nếu muốn bắt chước văn hóa Trung Quốc, tôi ước chi có nhiều tác giả Việt trẻ dám viết về những thứ như vậy hơn thay vì chỉ viết những tác phẩm ngôn tình cho hợp thị hiếu. Nếu chỉ bắt chước những cái xấu của nước bạn, thật uổng phí tuổi trẻ đầy nhiệt huyết.

Hồi ức của tôi còn trống một khoảng thời gian của thời niên thiếu, tuổi thơ của tôi, tuổi thanh niên của tôi, chỉ là lát cắt đã trôi qua vùn vụt, tôi chỉ là một người bình thường có đủ loại khẩu hiệu và biểu ngữ ghi lại quá trình trưởng thành, những gì phổ biến thì tôi theo đuổi nó, ai xinh đẹp thì tôi theo đuổi người đó, còn tôi đã làm gì trong suốt một thời thiếu niên?

Thời tiết đang dần trở nên tệ hơn, nhưng tôi cũng phải lên đường thôi. Tôi lái chiếc xe du lịch đời 1988, rẽ quặt vào quốc lộ 318 trong đêm tối mịt mù bao phủ bởi một màu đục ngầu mà không rõ là sương mù hay ám khí. Chiếc xe của tôi rõ ràng là màu trắng ngà, vậy mà mấy cô em xinh tươi thấy nó đều thốt lên: Ôi, màu trắng sữa. 1988 đáng ra đã ra đi từ lâu rồi, tôi mua nó chỉ bằng giá của một đống sắt vụn, nhưng cũng may nhờ có thằng bạn tôi nó mới được trở lại hình hài như ngày hôm nay. Tôi và thằng bạn nhìn thấy 1988 nằm lăn lóc bên ven đường, lúc đó chỉ còn trơ lại cái vỏ và bộ khung xe.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Mắt nắng

Gà BT
Tham gia
5/8/14
Bài viết
1.252
Gạo
1.000,0
Re: 1988: Tôi muốn trò chuyện cùng thế giới
Cô thích câu R viết: Có quá nhiều cảm xúc để có thể viết lại gọn gàng trong một bài bình sách như thế này.
Cô đang học hỏi cách viết giống R. Vì cô cũng hay viết lan man dẫn đến phân tích lùm tùm xùm, đó là điều không nên phải không R? Viết kỹ quá thì người ta đọc xong không cần đọc tác phẩm chính nữa, hoặc dễ dẫn người ta theo chủ ý của mình mà chủ ý này nhiều khi sai be bét nội dung của tác giả muốn gởi gắm. :)

1988: Tôi muốn trò chuyện cùng thế giới. Cô chưa đọc nó nhưng theo lời bình của R, cô liên tưởng đến cuốn Phố đi qua phố của Đinh Vũ Hoàng Nguyên và Chơi với thời gian của Trần Đình Toàn. Không biết có đúng không? Nhưng cô cũng để lại đôi dòng với Ruồi. Cám ơn R nhiều, cuốn nào R giới thiệu cô cũng cố tìm đọc đó ;;).

Không biết vì sao, cái giao diện hôm nay, cô gõ bình thường mà chữ lúc to lúc nhỏ... Híc.
 

conruoinho

Gà ăn mày
Nhóm Chuyển ngữ
Gà về hưu
Tham gia
10/1/14
Bài viết
1.952
Gạo
4.000,0
Re: 1988: Tôi muốn trò chuyện cùng thế giới
Cô thích câu R viết: Có quá nhiều cảm xúc để có thể viết lại gọn gàng trong một bài bình sách như thế này.
Cô đang học hỏi cách viết giống R. Vì cô cũng hay viết lan man dẫn đến phân tích lùm tùm xùm, đó là điều không nên phải không R? Viết kỹ quá thì người ta đọc xong không cần đọc tác phẩm chính nữa, hoặc dễ dẫn người ta theo chủ ý của mình mà chủ ý này nhiều khi sai be bét nội dung của tác giả muốn gởi gắm. :)
Mỗi người một cách viết, Ruồi nghĩ miễn sao viết ra hết suy nghĩ của mình là được ạ. Ruồi cũng thích đọc những phân tích và ý kiến riêng của người viết trong bài bình sách, đúng sai cũng không sao ạ, phải có chủ ý thì mới có chuyện để thảo luận chứ ạ. Chỉ khi nào bài viết toàn tóm tắt cốt truyện thì Ruồi mới ngán thôi cô ạ. Thật ra Ruồi có một cái tật là không nhớ hết những nội dung và tình tiết trong sách, lại hay nói lan man, cho nên nếu viết theo con đường tóm tắt thì (1) là không nhớ hết, (2) là kể cái này thì phải kể cái kìa, xong kể hết cốt truyện luôn và độc giả không còn gì mà đọc nữ, nên Ruồi rất tránh viết tóm tắt. Nhưng cái Ruồi luôn nhớ là cảm xúc khi đọc một quyển sách nào nên chủ yếu viết lại cảm xúc là chính. :D (Cũng có nhiều sách đọc xong không có ấn tượng gì thì không có viết lại cảm xúc hi hi.)
Hàn Hàn có lẽ cũng khá giống Đinh Vũ Hoàn Nguyên khi ở trên blog, còn trong Có con phố vừa đi qua phố thì Ruồi không rõ lắm vì thấy Có con phố vừa đi qua phố nó thơ và thuần Việt hơn, có lẽ phong cách Hàn Hàn khá giống truyện ngắn Tuật Chuột và tiểu luận Nguyễn Huy Thiệp nhất. Chơi với thời gian thì Ruồi chưa xem ạ mà mới xem sơ qua thì nó như câu chuyện 12 con giáp nên có lẽ không giống lắm ạ.

TB: Hình như sắp có nâng cấp diễn đàn gì đó nên giao diện đang bị thay đổi chút, chắc vài hôm sẽ hết thôi cô ạ. :D
 

Mắt nắng

Gà BT
Tham gia
5/8/14
Bài viết
1.252
Gạo
1.000,0
Re: 1988: Tôi muốn trò chuyện cùng thế giới
"Có một phố vừa đi qua phố" thật sự đáng cho ta đọc mà ngẫm sự đời. R ơi, cô biết Gác đang thay đổi chút chút... :D. Tuật Chuột và tiểu luận Nguyễn Huy Thiệp Cô cũng chưa đọc...;;). Bây giờ cô mới thấy cái sự đọc của mình còn lan man quá. :)
 

Mắt nắng

Gà BT
Tham gia
5/8/14
Bài viết
1.252
Gạo
1.000,0
Re: 1988: Tôi muốn trò chuyện cùng thế giới
À đâu có lan man đâu cô Mắt nắng. Truyện ngắn đó trong tập truyện Phố đi qua phố đó ạ. :3
Cô tưởng R nói đến tiểu luận Nguyễn Huy Tưởng :D. Hi còn Nguyên lấy tựa đề để báng bổ người làm thơ, vừa thâm vừa... Rất ư là... Đọc Nguyên viết cười nhưng xót xa quá... Chắc cô hết dám làm thơ kẻo y mắng nhà thơ khóc ra vần toàn lũ đần mà hâm hâm :(:P. Nhưng cuối cùng lão Tuật cũng về ép vợ đọc thơ, nhờ đọc tiểu luận của Nguyễn Huy Thiệp :)):)).
Trong "Có một phố vừa đi qua phố" cô thích nhất truyện ngắn "Nhà cuối ngõ". Chết cười vì giọng văn sau đó là đọng lại một xót xa khó diễn tả. Nhất là câu cuối Mụ Điếc nói: - Lũ nó chắc lại nói đểu cái gì đây. :( Văn Nguyên thâm bà cố :)):)):)):)). Cơ mà 1988: Tôi muốn trò... nếu viết theo cách của Nguyên, có lẽ nó nhẹ nhàng hơn phải không Ruồi.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

conruoinho

Gà ăn mày
Nhóm Chuyển ngữ
Gà về hưu
Tham gia
10/1/14
Bài viết
1.952
Gạo
4.000,0
Re: 1988: Tôi muốn trò chuyện cùng thế giới
Trong "Có một phố vừa đi qua phố" cô thích nhất truyện ngắn "Nhà cuối ngõ". Chết cười vì giọng văn sau đó là đọng lại một xót xa khó diễn tả. Nhất là câu cuối Mụ Điếc nói: - Lũ nó chắc lại nói đểu cái gì đây. :( Văn Nguyên thâm bà cố :)):)):)):)). Cơ mà 1988: Tôi muốn trò... nếu viết theo cách của Nguyên, có lẽ nó nhẹ nhàng hơn phải không Ruồi.
Thật ra câu chuyện này cũng có nhiều đoạn (nếu không muốn nói thẳng ra là cốt truyện hoàn toàn là) buồn man mác á cô... ví dụ như về mục đích của chuyến đi, về cuộc đời của Na Na, v.v. Ruồi thích cái văn phong của Hàn Hàn, như cô nói đó "chết cười vì giọng văn sau đó là đọng lại một xót xa khó diễn tả." :)
 

hyoyoung97

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
14/4/14
Bài viết
753
Gạo
2.500,0
Re: 1988: Tôi muốn trò chuyện cùng thế giới
Đây là một trong những cuốn sách hiếm hoi cậu bạn thân mua tặng em. Em thích kiểu viết cảu tác giả, đúng như chị nói bên trên, "chết cười vì giọng văn sau đó là đọng lại một xót xa khó diễn tả." :x. Chị conruoinho , chị còn nhớ em hông á?;;)
 
Bên trên