Ai là Phượng, Ai cầu Hoàng?
Tiểu Hoả Nhi
Tình trạng sáng tác: Đang sáng tác
Lịch đăng: Hai ngày một chương, trừ lúc có việc không viết được.
Thể loại: Triết lý, lịch sử, viễn tưởng
Giới hạn độ tuổi đọc: 18+
Mở đầu:
Nàng, một linh hồn vô định trôi dạt ở khoảng "giữa" suốt hàng nghìn năm, nàng thậm chí quên mất cội nguồn của mình ngoại trừ cái chết quả cảm của nàng trong quá khứ, thiêu trong lửa.
Lạc vào thế giới giữa sự sống và cái chết, đó là một miền đất không có tận cùng, không có lối ra và cũng không có bất cứ sinh vật nào ở đó. Linh hồn nàng trơ trọi một mình, nàng tự nhạo bản thân đó là sự trần trụi duy nhất nàng có được khi ở đây, nhưng thời gian trôi đi, dù ký ức mất dần nhưng nàng vẫn tỉnh táo ý thức được bản thân đã chết.
Thời gian đã trôi qua quá lâu cho đến khi nàng nhận ra bên cạnh nàng có một con dao bạc và nàng đã tự chia tâm trí chính mình thành hai con người luôn tự hỏi đáp lẫn nhau trong đầu, một phần trong tâm trí nàng luôn tin tưởng rằng con người luôn tốt đẹp, và nàng đấu tranh cho phần kia đang nhạo báng lại tất cả bản năng, cảm xúc của con người.
Nàng cứ tiếp tục như thế cho đến lúc nàng tới giới hạn của bản thân mình rồi chợt nhận ra một thế giới phía sau cái ở "giữa" ấy đang vẫy gọi nàng.
Lạc vào thế giới giữa sự sống và cái chết, đó là một miền đất không có tận cùng, không có lối ra và cũng không có bất cứ sinh vật nào ở đó. Linh hồn nàng trơ trọi một mình, nàng tự nhạo bản thân đó là sự trần trụi duy nhất nàng có được khi ở đây, nhưng thời gian trôi đi, dù ký ức mất dần nhưng nàng vẫn tỉnh táo ý thức được bản thân đã chết.
Thời gian đã trôi qua quá lâu cho đến khi nàng nhận ra bên cạnh nàng có một con dao bạc và nàng đã tự chia tâm trí chính mình thành hai con người luôn tự hỏi đáp lẫn nhau trong đầu, một phần trong tâm trí nàng luôn tin tưởng rằng con người luôn tốt đẹp, và nàng đấu tranh cho phần kia đang nhạo báng lại tất cả bản năng, cảm xúc của con người.
Nàng cứ tiếp tục như thế cho đến lúc nàng tới giới hạn của bản thân mình rồi chợt nhận ra một thế giới phía sau cái ở "giữa" ấy đang vẫy gọi nàng.
“Liệu có cái gọi là “sự thật” không? Câu hỏi của ngươi có thể sai hoặc ngươi có thể không bao giờ có
được thứ không tồn tại. Dù sao đi nữa, nếu sự thật là “hỏi” thì ngươi phải tự tìm lấy câu trả lời.
Không ai có thể giúp ngươi. Ngươi không thể tồn tại nếu không nghi ngờ bất cứ điều gì.”
"Bây giờ, cuộc chiến đã thay đổi, người phải chiến đấu trên luật của kẻ khác, thế giới mà
người có quyền được chiến đấu bằng luật của người và kẻ thù phải tôn trọng điều đó là không tồn tại."
"Thật nực cười cho cái cách mà con người ban phát sự công nhận, ngay từ đầu nó vốn bất công rồi,
ngươi còn mong muốn điều gì nữa? Công bằng ư? Cho xin đi, không có đâu!"
"Hắn nghĩ hắn thua vì thiếu cảnh giác ư? Ha, không phải nên nói rằng hắn chết chỉ vì hắn đã tạo ra kẻ thù!"
được thứ không tồn tại. Dù sao đi nữa, nếu sự thật là “hỏi” thì ngươi phải tự tìm lấy câu trả lời.
Không ai có thể giúp ngươi. Ngươi không thể tồn tại nếu không nghi ngờ bất cứ điều gì.”
"Bây giờ, cuộc chiến đã thay đổi, người phải chiến đấu trên luật của kẻ khác, thế giới mà
người có quyền được chiến đấu bằng luật của người và kẻ thù phải tôn trọng điều đó là không tồn tại."
"Thật nực cười cho cái cách mà con người ban phát sự công nhận, ngay từ đầu nó vốn bất công rồi,
ngươi còn mong muốn điều gì nữa? Công bằng ư? Cho xin đi, không có đâu!"
"Hắn nghĩ hắn thua vì thiếu cảnh giác ư? Ha, không phải nên nói rằng hắn chết chỉ vì hắn đã tạo ra kẻ thù!"
Mục lục
Chương 1: Thế giới không có tận cùng.
Chương 2: Biểu tượng.
Chương 3:
...
Chương 1: Thế giới không có tận cùng.
Chương 2: Biểu tượng.
Chương 3:
...
Chỉnh sửa lần cuối: