
#Pedophilia
#Ấu_dâm
#Lạm_dụng_tình_dục
Mấy ngày qua, vấn đề Ấu dâm lại nổi lên rầm rộ. Người ta chửi rủa, mạt sát, sợ hãi, phẫn nộ nhưng lại rất ít người bận tâm đến phương pháp phòng tránh tối đa cho chính người thân mình.
Ấu dâm không phải căn bệnh thời đại, càng không phải vì internet lên ngôi nên đạo đức con người bỗng biến chất. Đây là một căn bệnh có thể nói đã tồn tại suốt chiều dài lịch sử nhân loại. Nôm na thì đây là một trong những hội chứng Lệch lạc tình dục hoặc Tâm lý biến thái. Và chúng ta dù muốn dù không cũng phải chấp nhận sự tồn tại của nó. Vậy có nghĩa là chúng ta khoanh tay đứng nhìn?
Không!
Chúng ta cần nhận thức rõ về căn bệnh này để bảo vệ tối đa cho những người xung quanh mình, thay vì cứ có động tĩnh gì đó ngoài xã hội thì căm hận, thì mắng chửi, thì lên án; rồi khi sự vụ đi qua, lắng chìm xuống lại quên lãng, lại tặc lưỡi bảo rằng người thân chúng ta sẽ khác, những người thường xuyên tiếp xúc với con em chúng ta khác Lũ ấu dâm kia. Xin thưa rằng, Ấu dâm không phân biệt tuổi tác, giới tính, giai cấp, chủng tộc, học thức, đẹp xấu, sang hèn. Cũng không phải cứ có con cháu giới tính nữ thì mới phải lo. Hay ông A, bà B, anh C, chị D đạo đức/ giàu có thế thì không bao giờ làm những việc đồi bại như thế được. Bất kỳ ai trong chúng ta cũng có thể là những kẻ Ấu dâm và bât kỳ ai trong lũ trẻ ngoài kia cũng đều có thể trở thành nạn nhân của Ấu dâm.
Tôi là một người mẹ, tôi không học cao, tôi càng không nhân từ hay bao dung. Nguyên tắc dạy con xưa nay của tôi là thế này. Khi con bắt đầu có nhận thức, biết nghe, biết ghi nhớ thì điều đầu tiên tôi dạy con không phải lễ phép, vâng lời, ngoan ngoãn, hiếu thảo hay cái bỏ mịa gì cao vời cả, mà là dạy chúng:
1. Không cho phép bất kỳ ai động vào những bộ phận nhạy cảm trên cơ thể con. Kể cả người đó có là người thân trong gia đình hay thầy cô ở trường. Nếu có phải lập tức la to lên, bỏ chạy, cầu cứu hoặc báo khẩn cấp với bố mẹ, người lớn, cảnh sát.
2. Không cần là bộ phận nhạy cảm, chỉ cần ai đó có hành vi thân thiết cùng con mà con không thích thì con được quyền tỏ thái độ dứt khoát. Nếu đối phương vẫn không thay đổi, con phải hành xử như cách phòng tránh ở điều 1.
3. Đi ngủ phải luôn luôn khóa cửa phòng, kể cả là ở nhà.
4. Mọi thành viên trong gia đình nếu muốn vào phòng riêng của nhau đều phải gõ cửa, lên tiếng.
5. Không tiếp xúc gần với người lạ.
6. Không phân biệt, phán xét bề ngoài của người khác.
7. Khi thấy bản thân có những sở thích đặc biệt, khó hiểu, kỳ lạ, nhất là về vấn đề giới tính thì không nên xấu hổ hay ngại ngần, cứ chia sẻ với bố mẹ.
Tôi chấp nhận con tôi trở thành đứa trẻ kém hòa đồng, kém thân thiện, không ngoan vì tôi không muốn chúng trở thành nạn nhân của Ấu dâm và càng không hy vọng chúng là kẻ thủ ác.
Chúng ta đôi khi luôn sợ người thân mình trở thành nạn nhân mà quên bẵng hoặc từ chối chấp nhận rằng chúng cũng có thể là kẻ thủ ác.
(Đôi dòng trong buổi chiều tạm gác lại bài giảng chánh khóa để dành cho một đề tài cũ mà mới: ẤU DÂM.
Nếu có thể, xin hãy chia sẻ cùng người thân, người xung quanh. Cảm ơn!)