Thơ Bão lớn - Tuổi thơ

Mashiro-miuna

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/3/18
Bài viết
1.965
Gạo
908,0
Đọc bài của Tác Giả Nhí, tự dưng trong Miu máu văn thơ nổi lên. Miu không cần Nhí bình nếu như Nhí không muốn, Nhí chỉ cần đọc thôi. Bài này Miu tặng Nhí.

Tuổi thơ đi qua đầy chóng vánh
Như cánh diều trên nền trời trong xanh
Chẳng đọng lại gì trong con tim non nớt
Buồn vui tất cả đều qua nhanh

Tôi ngẩn ngơ nhìn bầu trời tắt nắng
Chợt nghĩ về một kí ức xa xăm
Lâu lắm rồi, tôi chạm vào hạnh phúc
Bằng đôi tay bé nhỏ, non mềm này

Khi ấy, tôi vẫn gọi một nơi là nhà
Có cha mẹ và hai đứa em
Lũ trẻ con nghịch như quỷ sứ
Đã theo tôi suốt thời thơ ấu này

Cha tôi hiền, tựa như dòng nước mát
Má tôi cười, vầng sáng nhẹ bao quanh
Tấm ảnh chụp chung, tôi vẫn giữ
Vẫn nâng niu như báu vật thế gian

Mà giờ đây, sao ai cũng một ngả
Má vẫn cười, nhưng tràn ngập buồn đau
Cha vẫn nói, mà giọng thì rầu rĩ
Mặt khắc khổ, hằn một nét càu nhàu

Em tôi ấy, đứa trẻ trưởng thành sớm
Nó dửng dưng, nhìn những cuộc đánh nhau
Chẳng muốn nói, can ngăn càng không có
Nó hiểu, mọi thứ dừng lại rồi

Em tôi ấy, đứa trẻ nhỏ non nớt
Nó nhìn đời bằng ánh mắt ngô nghê
Nó cười tươi, giống như dòng sữa ấm
Làm tim tôi, càng thêm buồn xót đau

Căn nhà nhỏ, hoang tàn lại trống vắng
Con tim nay khao khát một tình yêu
Của người cha - người đàn ông rầu rĩ
Một ngày gặp, chỉ hai tiếng mà thôi

Họ bảo tôi là đứa trẻ côi cút
Không có cha, chỉ là đứa mồ côi
Nhưng ông ta, vẫn sống sờ sờ đấy
Chỉ là... gặp, cũng tựa người dưng

Đêm cứ lạnh, ngày cũng lạnh
Tuổi thơ trôi, trống vắng một người cha
Ừ thì thiếu, nhưng tôi vẫn có má
Nhìn má khóc, mà lệ cũng tuôn rơi

Tôi bảo má, bỏ cha đi má à
Cần gì hành hạ mình như thế
Tôi đã lớn, đã tự lập lắm rồi
Nhưng má cười, con không hiểu được đâu

Có gì mà con không thể hiểu
Con mười sáu, đã lớn rồi má ơi!
Con hiểu rõ, mình muốn và làm gì
Nhưng người lớn, họ phức tạp làm sao!

Ừ thì thiếu, con cũng chẳng cần nữa
Cứ càng nhìn, tim lại nặng, càng đau
Lòng cứ càng trùng xuống
Tuổi thơ này, mong bão lớn qua mau
 

Tác Giả Nhí

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
14/8/16
Bài viết
303
Gạo
0,0
Re: Bão lớn - Tuổi thơ
Gầ như là nguyên tập 1 của Nhí hay đấy, chưa trau chuốt, và hàm súc choa lắm, được cái là đong đầy tình cảm nhẹ nhàng à dù hơi nhục, nhưng nó còn hay hơn bài truyện ngắn của Nhí, tại sao? Không thể tin được, gru, cắn cắn, không nỡ cắn, không cắn! Rất hay, nhưng có vài câu chưa xuông, cố lên, nể thiệt Nhí viết mà ghi ra cả một bài thơ dài thiệt dài, ghê! Giỏi đấy!:D2onion182onion186onion286onion286onion286onion28
 

Phú Quang

Gà tích cực
Tham gia
29/6/17
Bài viết
79
Gạo
0,0
Re: Bão lớn - Tuổi thơ
Đỉnh quá, vì đọc thơ hay nên phải mò vào tận truyện gốc để đọc :x
 

Cô Nàng Song Ngư

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
12/6/18
Bài viết
44
Gạo
0,0
Re: Bão lớn - Tuổi thơ
Miu ơi! Ngư thấy Miu lớn đi làm nhà thơ là vừa. Miu ghi gần bằng nhà văn nổi tiếng rồi đó. Sau này có thơ mới nhớ báo cho Ngư nha. Yêu Miu! :) :) :)
 

Mashiro-miuna

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/3/18
Bài viết
1.965
Gạo
908,0
Re: Bão lớn - Tuổi thơ
Miu ơi! Ngư thấy Miu lớn đi làm nhà thơ là vừa. Miu ghi gần bằng nhà văn nổi tiếng rồi đó. Sau này có thơ mới nhớ báo cho Ngư nha. Yêu Miu! :) :) :)
Ấy, đừng khen Miu thế, Miu lại vọng tưởng bây giờ. Thật ra thơ Miu không giỏi lắm đâu, chẳng qua muốn thử xem thế nào thôi:">. Nhưng bao giờ có thơ mới Miu nhất định báo Ngư.
 

Cô Nàng Song Ngư

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
12/6/18
Bài viết
44
Gạo
0,0
Re: Bão lớn - Tuổi thơ
Ấy, đừng khen Miu thế, Miu lại vọng tưởng bây giờ. Thật ra thơ Miu không giỏi lắm đâu, chẳng qua muốn thử xem thế nào thôi:">. Nhưng bao giờ có thơ mới Miu nhất định báo Ngư.
Nhớ nói cho Ngư khi có thơ mới đó.
 

Mashiro-miuna

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/3/18
Bài viết
1.965
Gạo
908,0
Re: Bão lớn - Tuổi thơ
Tác Giả Nhí, Miu lại tặng Nhí một bài nữa đây. Vẫn là câu nói cũ, không cần bình nếu Nhí không muốn. Bài này Miu tặng Nhí.
Trời vẫn lạnh, đêm cũng lạnh
Nỗi bất an cứ ngày càng lớn hơn
Tôi thẫn thờ nhìn về nơi cánh cửa
Cố chấp đợi hình bóng một người cha

Nhưng cứ chờ, chờ mãi, lại chờ mãi
Mà người ấy nào có xuất hiện đâu
Đôi khi ngẩn ngơ nhìn điện thoại
Nước mắt ầng ậng một tầng sương

Những cú điện thoại ngày càng ít
Những lời hỏi thăm bỗng vơi đi
Lí do "Bố rất tốt" tôi ngớ ngẩn tự tạo
Giờ bỗng hóa hư không chẳng còn gì

"Bố bận lắm! Rồi bố sẽ gọi về!"
Những đêm thâu an ủi mình như thế
Mà cuối cùng vẫn ê ẩm, cay đắng
Đồ ngu! Ông ta hết quan tâm mày rồi!

Tôi hóa điên trong biển lửa ghen tị
Vì cớ gì lại phải sẻ chia cha?
Với một kẻ không quen lại không biết
Vì cớ gì phải lặng im thế này?

Trái tim tôi gào lên cơn thổn thức
Mà khuôn mặt vẫn chỉ nở nụ cười
Cười vì tim ấm nay lạnh ngắt
Cười vì lòng đau chẳng thể vãn hồi

Tôi cứ cười, tuổi thơ đầy nụ cười
Mà ai biết, đằng sau cay đắng, ngàn đau thương?
Tôi hoạt bát, tôi vui vẻ
Mà ai hiểu, đó chỉ là vỏ bọc
Của vết thương tâm hồn mãi không nguôi

Họ bảo tôi là con bé hay cười
Họ bảo tôi đáng yêu và hóm hỉnh
Mấy ai thấy, tôi chẳng hề có bạn
Ngày sinh nhật, cứ lủi thủi một mình

Tôi trưởng thành, bướng bỉnh và chống đối
Thời gian trôi, bất chợt bỗng nhận ra
Tôi và má, khi nào thì xa lạ
Chẳng còn thân, gần gũi như ngày xưa

Tôi cười xuề, nghĩ má chỉ đang bận
Má đi tập, người gầy hẳn một vòng
Má bảo ốm rồi cha sẽ trở lại
Tôi nhếch môi, mà mắt phủ đầy sương

Má ơi, không phải đâu má à!
Ông ấy, sao mà trở lại nữa!
Má ơi, thôi đi mà má ơi!
Đừng tự khổ mình, làm khổ cả lòng con!

Bọn con lớn, đã hiểu chuyện hết rồi!
Đâu ngây thơ, mong chờ người cha ấy
Đâu dại khờ, chờ đợi một cuộc gọi
Đâu còn mơ những tháng ngày đẹp tươi

Má biết không, con bỗng quên rồi đấy
Dáng hình ông, và cái giọng rầu rầu
Ngày càng nhạt, cái gì cũng phôi phai
Con sắp quên, sắp quên hết cả rồi!

Ký ức nay chỉ còn màu trắng xóa
Cả tươi vui, tủi nhục và nỗi buồn
Con đều quên, chẳng còn muốn nhớ
Cứ chôn sâu vào đáy lòng, trái tim

Nhưng má ơi, sâu thẳm con khao khát
Một lần nữa, được nhìn thấy cha cười
Được ông ôm vào lòng như báu vật
Mà thủ thỉ: "Con à, cha yêu con."

Con đã thấy, một người cha hôm nào ấy
Người gầy gò, luộm thuộm, mặt vàng khè
Mà vẫn để con mình được đầy đủ
Một quả bóng, cái thơm làm ấm lòng

Mấy thứ đó con thấy xa xỉ quá
Mặt cúi sâu, chôn đầu vào sách này
Mà đôi mắt, không nhịn được hoen đỏ
Con ước, thiên thần ơi, con ước!
Một lần thôi, con có một người cha!
Một người cha luôn mỉm cười hiền hậu
Một người cha yêu thương con hết mình
Một người cha luôn đứng sau ủng hộ
Dẫu con làm đúng hay làm sai

"Cha à, con ước một lần thôi
Được nhìn thấy cha cười một lần nữa
Không phải cười rầu rĩ hay gượng gạo
Mà là nụ cười... của một người cha..."


Nước mắt lần nữa rơi
Cả trong mơ con vẫn ước
Cha à, cha ơi!
Đừng bỏ con... đừng bỏ con...!

Tags: Cô Nàng Song Ngư, juliadressshort1001, meokeongot, đồng cỏ xanh, Phú Quang, sunnyhopehanh.
 

Tác Giả Nhí

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
14/8/16
Bài viết
303
Gạo
0,0
Re: Bão lớn - Tuổi thơ
Nhí đang có một ý nghĩ, thôi để Nhí bật mí cho miu viết luôn đi, miu còn hay hơn truyện nhí, mà nhí cũng lười, bài này ngoại trừ vài chỗ lọng cọng, nhưng giàu cảm xúc, miu thấy sao với đề nghị ày? Sao viết hay quá vậy, chia bớt cho Nhí iết, xuất sư được rồi đấy
 

Mashiro-miuna

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/3/18
Bài viết
1.965
Gạo
908,0
Re: Bão lớn - Tuổi thơ
Nhí đang có một ý nghĩ, thôi để Nhí bật mí cho miu viết luôn đi, miu còn hay hơn truyện nhí, mà nhí cũng lười, bài này ngoại trừ vài chỗ lọng cọng, nhưng giàu cảm xúc, miu thấy sao với đề nghị ày? Sao viết hay quá vậy, chia bớt cho Nhí iết, xuất sư được rồi đấy
Ứ chịu đâu! Miu viết thơ nhờ vào văn của Nhí mà. Văn Nhí truyền cảm hứng cho Miu, giờ Nhí không viết văn thì thơ Miu sẽ không còn chân thật và hay nữa đâu! Mà Miu không thích xuất sư, Miu mới quang minh chính đại nhận được một sư phụ, ăn no rửng mỡ à mà tặng cho người khác? Miu còn bám Nhí dài dài, dài thiệt dài ý... ^^
 
Bên trên