Thơ Beautiful

sunnyhopehanh

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
14/5/18
Bài viết
379
Gạo
0,0
613854beca77c4f1ade4c8032b9267357691d698.jpg


Anh à,
Có thể giảm bớt vẻ đẹp xuống,
Được không?

Anh thực sự quá đẹp
Như một pho tượng hoàn mĩ.
Anh có phải con của mặt trời không,
Mà xung quanh anh đầy tia nắng?
Này, anh là pháp sư à,
Sao khiến tim em đánh trống thế?

Em yêu anh,
Yêu mọi thứ của anh!
Nụ cười của anh,
Không từ gì có thể tả lại chính xác.
Nụ cười ấy,
Ngọt ngào, ấm áp
Đôi chút dễ thương, tinh nghịch.
Anh biết lí do em cố học toán không?
Để tìm ra công thức tạo ra đôi mắt biết cười
Đôi mắt mà chỉ anh mới có!

Em học văn
Để miêu tả chính xác nụ cười.
Em học toán
Để tìm công thức tạo ra đôi mắt.
Em học anh
Để có thể đứng trước anh mà nói:"I love you!"
Em học sử
Để biết quá trình em đổ anh ra sao.
Em học lí
Để đo em yêu anh nhường nào.
Em học nhạc
Để hiểu anh hát hay đến đâu.
Để cảm nhận từng điệu anh nhảy.
Em học mĩ thuật
Để "kể" vẻ đẹp của anh.
Và sau cùng,
Em học địa
Để đi được con đường đến tim anh ngắn nhất!

Nhưng dù em có cố...
Cũng không từ nào chính xác miêu tả được nụ cười.
Không thể tìm ra công thức làm ra đôi mắt.
Cũng chẳng thể bước đi trên con đường ngắn nhất!
Em vẫn không đủ can đảm
Đừng trước mặt anh nói:"I love you!"

Thôi đành vậy,
Em dõi theo từ xa cũng đủ rồi.
Anh đẹp lắm,
Em lấy đâu tư cách để với tới!
Một con nhỏ xấu xí,
Tầm thường như em
Chỉ dám mơ mộng thôi!
Vì em biết,
Đời nào anh lại thích em chứ?
Chúng ta còn chưa từng nói chuyện.
Anh quá nổi bật, còn em thì mờ nhạt
Hà cớ gì duyên phận phải đưa ta đến với nhau?

Mỗi lần nhìn thấy anh,
Em lại sợ
Sợ không thể nhìn anh lần nữa.
Em vươn tay níu kéo thời gian
Nhưng anh vẫn bước đi.

Một ngày nào đó,
Có phải em sẽ mất anh?
Không, không phải
Anh chưa từng là của em cơ mà...
 
Bên trên