Ca nương - Cập nhật - Su

Minh Á

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
8/5/16
Bài viết
8
Gạo
0,0

Untitled (2).png

Ca nương
Tác giả: Su
Tình trạng: Đang sáng tác
Lịch đăng: Không xác định
Thể loại: Cổ Việt, tình cảm

Độ dài: Không xác định
Giới hạn độ tuổi: 15+
Cảnh báo nội dung: Không có
Văn án:
Khắp làng Tiểu Than đang nhôn nhao lên một sự kiện, đó là chuyện nhà ông bà Cả ở cuối làng có cô con gái sắp làm lễ mở xiêm áo. Ngoài mặt thì người ta thi nhau chúc tụng ông bà có phước này nọ, nhưng khi nghe lọt vào tai lại ra một ý tứ khác.
Suốt làng trên xóm dưới, từ trong nhà ra đến ngoài ngõ có mấy ai mà không biết cô Hoàn con nhà ông bà Cả là người hiền thục, đẹp người đẹp cả nết, nhưng ngặt cái nỗi là lại sinh ra trong gia đình truyền đời giáo phường, nên dù có đoan trang cách mấy đi chăng nữa, đến cuối cùng không phải đều trở thành mấy ả đĩ lăng loàn chuyên đi quyến rũ đàn ông thôi sao? Ấy thế là mấy bà mấy cô ngồi lê đôi mách bàn tán nhau đủ kiểu, cũng chẳng sợ vạ bay đến tai người khác, từ cây đa đầu đình đến quán nước cuối xóm đều trở thành nơi hội họp, bêu xấu nhau dưới cái lốt “miếng trầu là đầu câu chuyện”.
Người đời trăm cái miệng, có muốn ngăn cũng chẳng ngăn nổi.
- Tôi như thế nào kệ tôi! Mắc mớ gì mấy người cứ phải chõ mũi vào?
Nhân vật chính của các câu chuyện – cô Hoàn trong lòng gào thét.
Hết.
(*) Là câu thơ trích trong bài thơ Sầu chung của thi nhân Trần Huyền Trân tặng cụ Quách Thị Hồ, một nghệ nhân ca trù nổi tiếng, người có công đưa tiếng hát ca trù của Việt Nam đến với thế giới. Cụ thể:
"Tự cổ sầu chung kiếp xướng ca
Mênh mông trời đất vẫn không nhà
Người ơi mưa đấy? Hay sênh phách
Tay yếu gieo lòng xuống chiếu hoa...
Thôi khóc chi ai kiếp đọa đầy
Tỳ bà tâm sự rót nhau say
Thơ ta gửi tặng người ngâm nhé
Cho vút giọng sầu tan bóng mây".


Danh sách chương: Chương 1 Chương 2
 
Chỉnh sửa lần cuối:

LinnxD

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
26/7/16
Bài viết
196
Gạo
180,0
Lúc đầu đọc giới thiệu còn nghĩ hẳn là một câu chuyện rất ngược đây. Nhưng đọc xong chương 1, lên phần giới thiệu xem lại mới thấy thể loại có dòng tình cảm. :3
Văn phong của bạn đậm chất Việt. Từ cách dùng từ, cách xưng hô, các đồ dùng của người Việt... Làm tớ nhớ đến mấy câu chuyện dân gian. ^^ Thực sự rất ấn tượng.
Nhưng mà tớ có cảm giác bạn thưởng bỏ lửng những câu văn, viết chưa đến bến, khiến nó cụt cụt. Làm cho người đọc cảm thấy có chút luyến tiếc. Mong rằng bạn sẽ tập trung khai thác hết. ^^
Có xíu lỗi nè:

Nàng tờ mờ sáng đã phải thức dậy thổi cơm,

Có phải nên là: "Tờ mờ sáng, nàng đã phải thức dậy thổi cơm" không nhỉ? Kia giống văn nói mất rồi. ^^

Hoàn đâm ra nghi hoặc, mặc dù cậu Tân nhận ông bà Cả làm thầy mẹ nuôi đấy, nhưng ngày thường cậu ăn mặc rất giản dị, cũng rất gần gũi với nàng, chưa bao giờ có bộ dáng giống cậu chủ như hôm nay, thấy cậu Tân còn chưa trả lời, nàng lại cho rằng tại mình ngồi xa mới nghe không rõ, nên càng cố gắng vươn dài cổ ra ngóng.

Câu này hơi dài. Nên có một dấu chấm kết câu nhé. ^^

- Vâng, nhưng mà…, chuẩn bị gì nhỉ?

'',..." mới đúng chứ?

Nhìn cái cách cậu Tân ăn mặc chỉn chu như vậy,
Chỉnh chu.

- Bây giờ thì nên về chải tóc thay áo mới đúng chứ.

Đặt dấu hỏi chấm hoặc chấm than thì đúng hơn.

theo phản xạ rụt cánh tay đang bị giữ lại, nhưng vẫn không thoát được ánh mắt sắc như dao của Đào, Hoàn quay người về phía Đào, cúi đầu ấp úng:

Theo tớ là dấu chấm.

Chúc bạn viết tốt nhé!
Và chào mừng thành viên mới của Gác. Mặc dù tớ cũng chẳng phải là cũ. :))
 

Minh Á

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
8/5/16
Bài viết
8
Gạo
0,0
Lúc đầu đọc giới thiệu còn nghĩ hẳn là một câu chuyện rất ngược đây. Nhưng đọc xong chương 1, lên phần giới thiệu xem lại mới thấy thể loại có dòng tình cảm. :3
Văn phong của bạn đậm chất Việt. Từ cách dùng từ, cách xưng hô, các đồ dùng của người Việt... Làm tớ nhớ đến mấy câu chuyện dân gian. ^^ Thực sự rất ấn tượng.
Nhưng mà tớ có cảm giác bạn thưởng bỏ lửng những câu văn, viết chưa đến bến, khiến nó cụt cụt. Làm cho người đọc cảm thấy có chút luyến tiếc. Mong rằng bạn sẽ tập trung khai thác hết. ^^
Có xíu lỗi nè:



Có phải nên là: "Tờ mờ sáng, nàng đã phải thức dậy thổi cơm" không nhỉ? Kia giống văn nói mất rồi. ^^



Câu này hơi dài. Nên có một dấu chấm kết câu nhé. ^^



'',..." mới đúng chứ?


Chỉnh chu.



Đặt dấu hỏi chấm hoặc chấm than thì đúng hơn.



Theo tớ là dấu chấm.

Chúc bạn viết tốt nhé!
Và chào mừng thành viên mới của Gác. Mặc dù tớ cũng chẳng phải là cũ. :))

Oa! Có nàng nhận xét tôi vui lắm! Tại tôi mới tập tành viết truyện, nên còn nhiều hạn chế. Cảm ơn nhé! Những nhận xét của nàng tôi sẽ cố gắng sửa.
Vấn đề truyện có ngược hay không mời nàng xem những hồi sau sẽ rõ. Truyện hãy còn dài.
À, về mấy câu cụt cụt ấy, thực sự là tôi không có ý tưởng câu cú lắm nên mới thành ra như thế, tôi sẽ thử lại xem sao, mong nàng thông cảm!
Một lần nữa cảm ơn vì đã theo dõi và nhận xét nhiệt tình! Tôi mừng đến rơi lệ luôn ý!
Arigato gozaimasu!
 

Hoàng_Linh

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
15/3/16
Bài viết
9
Gạo
0,0
Mình nghĩ là đoạn "chụp cho nàng cái mũ lẳng lơ bay bướm" ấy nên thay là "lẳng lơ ong bướm" vì mình nhớ một câu Kiều là "Tường đông ong bướm đi về mặc ai" thì có lẽ dùng ong bướm hợp lý hơn!
 

miaomia

Gà con
Tham gia
7/8/16
Bài viết
6
Gạo
0,0
Cánh tay lại bị ai đó túm lấy, Hoàn nhất thời sửng sốt quên cả phản ứng.

- Bây giờ thì nên về chải tóc thay áo mới đúng chứ?

Hóa ra là bị cậu Tân giữ
Mình thấy ý ở đoạn này có vẻ hơi thừa nhỉ? Xét theo ngữ cảnh thì hẳn là cậu Tân giữ tay lại rồi. Ý kiến riêng của mình thôi, tại đang đọc mượt bỗng khựng lại một chút.
 

Minh Á

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
8/5/16
Bài viết
8
Gạo
0,0
Mình thấy ý ở đoạn này có vẻ hơi thừa nhỉ? Xét theo ngữ cảnh thì hẳn là cậu Tân giữ tay lại rồi. Ý kiến riêng của mình thôi, tại đang đọc mượt bỗng khựng lại một chút.
Cảm ơn nhé! Mình còn phải nhờ vào nhận xét của mọi người mới tốt lên được.
:-*:-*:-*
 
Bên trên