Tôi cảm thấy tự do
Khi tôi chôn mình trong cái hộp
Cái hộp rỗng
Bìa các tông.
Bốn bức tường bao quanh
Trên đầu là trần
Dưới đất là sàn
Nhưng tôi không đi bằng chân.
Họ nói tôi thiếu tự do
Họ đá vào cái hộp
Họ coi thường điều đó.
Và với những suy nghĩ méo mó
Họ cố mở toang cái hộp ra
Trên đầu là trần và dưới đất vẫn là sàn
Sàn ướt.
Vì tràn nước.
Sàn hay mặn.
Và sàn ít khi tanh.
Khi tôi buông con dao ra
Làn da mong manh
Tự hoại?
Liệu đây có phải là cách tốt nhất không?
Họ và tôi đều cho rằng sự thật mất lòng
Nhưng bản thân họ không chịu chấp nhận sự thật.
Và cứ thế, những hoang tưởng, dị tật
Họ coi như tôi điên khi tôi nhận ra
Sự thật là sự thật là sự thật là
Họ chỉ muốn sự thật một nửa
Và không hiểu sao khi tôi van nài lắp cửa
Họ cố tình lờ đi rồi lại làm
Và giờ họ càn họ quét.
Họ không được tự do, và của tôi họ sẽ dẹp
Nhưng họ không biết
Đằng sau bức tường kia
Đằng sau cánh cửa kia
Là một sự tự do vô cùng lớn
Và những cơn sóng ảo từng đợt
Nhấn chìm tôi trong dòng nước muối chảy ra từ mắt
Xa hơn những vết cắt
Xa hơn những dải băng trắng
Tôi nhìn vào tâm hồn sâu thẳm
Tôi đang ngồi im hay tôi đã chết rồi?
Và lửa hận thù châm đuốc mồi
Tôi nhận ra
Sự tự do
Nằm ở
Một nơi không có thực.
Đùa bạn chút thôi, tôi biết chứ
Nhưng tôi không nói cho bạn đâu.
Mở cánh cửa thần, mở lòng dạ
Thải hết ruột gan, một bể máu.
Cái chết là nơi tôi tìm về.
Có những bí mật không thể giấu.
Nhưng
Mọi chuyện sẽ khác
Trong
Cái hộp
Rỗng
Bìa các tông
Không có thật.
Khi tôi chôn mình trong cái hộp
Cái hộp rỗng
Bìa các tông.
Bốn bức tường bao quanh
Trên đầu là trần
Dưới đất là sàn
Nhưng tôi không đi bằng chân.
Họ nói tôi thiếu tự do
Họ đá vào cái hộp
Họ coi thường điều đó.
Và với những suy nghĩ méo mó
Họ cố mở toang cái hộp ra
Trên đầu là trần và dưới đất vẫn là sàn
Sàn ướt.
Vì tràn nước.
Sàn hay mặn.
Và sàn ít khi tanh.
Khi tôi buông con dao ra
Làn da mong manh
Tự hoại?
Liệu đây có phải là cách tốt nhất không?
Họ và tôi đều cho rằng sự thật mất lòng
Nhưng bản thân họ không chịu chấp nhận sự thật.
Và cứ thế, những hoang tưởng, dị tật
Họ coi như tôi điên khi tôi nhận ra
Sự thật là sự thật là sự thật là
Họ chỉ muốn sự thật một nửa
Và không hiểu sao khi tôi van nài lắp cửa
Họ cố tình lờ đi rồi lại làm
Và giờ họ càn họ quét.
Họ không được tự do, và của tôi họ sẽ dẹp
Nhưng họ không biết
Đằng sau bức tường kia
Đằng sau cánh cửa kia
Là một sự tự do vô cùng lớn
Và những cơn sóng ảo từng đợt
Nhấn chìm tôi trong dòng nước muối chảy ra từ mắt
Xa hơn những vết cắt
Xa hơn những dải băng trắng
Tôi nhìn vào tâm hồn sâu thẳm
Tôi đang ngồi im hay tôi đã chết rồi?
Và lửa hận thù châm đuốc mồi
Tôi nhận ra
Sự tự do
Nằm ở
Một nơi không có thực.
Đùa bạn chút thôi, tôi biết chứ
Nhưng tôi không nói cho bạn đâu.
Mở cánh cửa thần, mở lòng dạ
Thải hết ruột gan, một bể máu.
Cái chết là nơi tôi tìm về.
Có những bí mật không thể giấu.
Nhưng
Mọi chuyện sẽ khác
Trong
Cái hộp
Rỗng
Bìa các tông
Không có thật.