Mưa đêm lạnh tím môi mềm
Trăng rơi nặng trĩu, thềm nhà xác xơ
Ai sầu ướt đẫm vần thơ
Nhìn ra thăm thẳm, vai gầy run run.
Hút hun gió thổi ngày mùa
Xua đi mấy tiếng hồn người nỉ non
Đêm về lòng nghe héo hon
Thêm đâu một kiếp chênh chao sóng tình.
Đinh ninh hoa nở đầu hè
Dè đâu héo rũ, hoa tàn, sắc phai
Mở lòng chi để thành sai
Cớ sao gõ cửa khiến mình liêu xiêu?
Dặn lòng đừng có nghĩ nhiều
Mà sao thao thức văn đàn bao đêm
Nghĩ mà “cục tức” nổi lên
Chúc cho ai đó trắng đêm như mình!
14102020___
Trăng rơi nặng trĩu, thềm nhà xác xơ
Ai sầu ướt đẫm vần thơ
Nhìn ra thăm thẳm, vai gầy run run.
Hút hun gió thổi ngày mùa
Xua đi mấy tiếng hồn người nỉ non
Đêm về lòng nghe héo hon
Thêm đâu một kiếp chênh chao sóng tình.
Đinh ninh hoa nở đầu hè
Dè đâu héo rũ, hoa tàn, sắc phai
Mở lòng chi để thành sai
Cớ sao gõ cửa khiến mình liêu xiêu?
Dặn lòng đừng có nghĩ nhiều
Mà sao thao thức văn đàn bao đêm
Nghĩ mà “cục tức” nổi lên
Chúc cho ai đó trắng đêm như mình!
14102020___
Chỉnh sửa lần cuối: