Cô và tôi
Cô giấu hồn thơ trong mắt tôi,
Rồi say thu sắc quyện mây trời.
Cho người thương nhớ tìm đâu thấy?
Mơ màng vội trách cỏ cùng cây.
Rồi say thu sắc quyện mây trời.
Cho người thương nhớ tìm đâu thấy?
Mơ màng vội trách cỏ cùng cây.
Tôi gửi tơ đàn qua tóc cô,
Để đêm thao thức dạ âu sầu.
Thầm lo sương sớm ngày mai ấy,
Hoa lá trêu đùa tơ của tôi...
Để đêm thao thức dạ âu sầu.
Thầm lo sương sớm ngày mai ấy,
Hoa lá trêu đùa tơ của tôi...
Cô giấu nỗi buồn trong lời ca,
Văng vẳng ưu tư lá đã già.
Người qua ai biết tình ai đấy?
Chỉ kẻ bên đây khẽ chạnh lòng...
Văng vẳng ưu tư lá đã già.
Người qua ai biết tình ai đấy?
Chỉ kẻ bên đây khẽ chạnh lòng...