Thơ Cơn mưa bất chợt

sunnyhopehanh

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
14/5/18
Bài viết
379
Gạo
0,0
Trời tối sầm lại.
Sắp mưa rồi.
Lòng bỗng buồn đến lạ!

Trời lại nắng.
Ngắm nhìn trời.
Lại muốn mưa nhiều hơn.

Đơn giản là vì:
Lòng buồn sẽ được gột rửa.
Khi tôi khóc sẽ không ai nhìn thấy!

Trời nắng.
Lớp mặt nạ được đeo lại.
Có ai hiểu được tâm tư của tôi?
Nó phức tạp,
Nó bi quan,
Nó sầu thảm!

"Save me"
Khi xoay ngược lại sẽ thành
"I'm fine"...
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Mashiro-miuna

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/3/18
Bài viết
1.965
Gạo
908,0
Re: Cơn mưa bất chợt
Tui đạo luôn nhé?
 

sunnyhopehanh

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
14/5/18
Bài viết
379
Gạo
0,0
Re: Cơn mưa bất chợt

Mashiro-miuna

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/3/18
Bài viết
1.965
Gạo
908,0
Re: Cơn mưa bất chợt
Nói không phải khoe chứ tui nhìn trời sắp mưa rồi viết ra đó.cuteonion4 Vì không tốn chất xám lắm nên đạo đi.cuteonion46
Nhìn trời mưa mà chỉ viết được vậy thôi á? Nói không phải khoe chứ mấy bài tôi viết đều là tự nhiên tuôn ra.
 

sunnyhopehanh

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
14/5/18
Bài viết
379
Gạo
0,0
Re: Cơn mưa bất chợt
Nhìn trời mưa mà chỉ viết được vậy thôi á? Nói không phải khoe chứ mấy bài tôi viết đều là tự nhiên tuôn ra.
Dạo này tui nổi hứng viết ngắn, tiết kiệm chữ ấy mà.
 

Mashiro-miuna

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/3/18
Bài viết
1.965
Gạo
908,0
Re: Cơn mưa bất chợt
Đạo đây. Nhìn mà học hỏi đi nè!

Tôi trốn dưới cái bóng
Của những đám mây đen
Của những hạt mưa rào
Lặng im rơi nước mắt

Tôi đứng dưới ánh nắng
Chói chang của mặt trời
Nở nụ cười vui vẻ
Nói rằng "I'm ok."

Mưa rơi
Tôi lại mong có nắng
Để chẳng ai thấy được
Những dòng nước tràn mi
Nắng lên
Tôi lại thèm cơn mưa
Để có thể tự do
Bộc lộ nỗi buồn này

Khi tôi cười
Mọi người đều thấy
Lúc tôi sầu
Được mấy ai hay?
Vậy nên...
Chỉ có thể đeo vào cái mặt nạ
Mặt nạ cười
Che giấu tâm tình như đêm đen
Không ai hiểu tôi
Không ai hiểu tôi đang muốn khóc
Không ai biết rằng
Đằng sau nụ cười tươi tắn ấy...
Là bi thương
Là đau đớn
Là khổ sở
Là sợ hãi

Mưa rơi, tôi trốn một góc gặm nhấm cô đơn
Nắng về, tôi cầm cái mặt nạ mỉm cười với tất cả
Ngày qua ngày, sống trong vỏ bọc của chính mình
Có ai hiểu, tôi đang cố gắng chống đỡ?
Không ai!

Nếu nước mắt là cách thể hiện vụng về của hạnh phúc
Thì nụ cười là sự che giấu hoàn hảo của nỗi đau
"Save me", làm ơn cứu tôi
Lại trở thành...
"I'm fine", tôi hoàn toàn ổn.
 

sunnyhopehanh

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
14/5/18
Bài viết
379
Gạo
0,0
Re: Cơn mưa bất chợt
Đạo đây. Nhìn mà học hỏi đi nè!

Tôi trốn dưới cái bóng
Của những đám mây đen
Của những hạt mưa rào
Lặng im rơi nước mắt

Tôi đứng dưới ánh nắng
Chói chang của mặt trời
Nở nụ cười vui vẻ
Nói rằng "I'm ok."

Mưa rơi
Tôi lại mong có nắng
Để chẳng ai thấy được
Những dòng nước tràn mi
Nắng lên
Tôi lại thèm cơn mưa
Để có thể tự do
Bộc lộ nỗi buồn này

Khi tôi cười
Mọi người đều thấy
Lúc tôi sầu
Được mấy ai hay?
Vậy nên...
Chỉ có thể đeo vào cái mặt nạ
Mặt nạ cười
Che giấu tâm tình như đêm đen
Không ai hiểu tôi
Không ai hiểu tôi đang muốn khóc
Không ai biết rằng
Đằng sau nụ cười tươi tắn ấy...
Là bi thương
Là đau đớn
Là khổ sở
Là sợ hãi

Mưa rơi, tôi trốn một góc gặm nhấm cô đơn
Nắng về, tôi cầm cái mặt nạ mỉm cười với tất cả
Ngày qua ngày, sống trong vỏ bọc của chính mình
Có ai hiểu, tôi đang cố gắng chống đỡ?
Không ai!

Nếu nước mắt là cách thể hiện vụng về của hạnh phúc
Thì nụ cười là sự che giấu hoàn hảo của nỗi đau
"Save me", làm ơn cứu tôi
Lại trở thành...
"I'm fine", tôi hoàn toàn ổn.
Bà có biết tại sao Save me lại trở thành I'm fine không?
 
Bên trên