Em đánh rơi khoảng trời tháng sáu
Bằng lăng phai nhạt cả nụ cười
Con dã tràng hồn nhiên vẫn đợi
Nên nặng lòng xe cát biển Đông
Em đánh rơi câu hò trên sông
Chiều nghiêng tuổi em con gái
Đánh rơi ngày xưa khờ dại
Nắng về cho ấm bàn tay...
Em đánh rơi mê say
Đi về miền hoang hoải
Ai có còn trở lại
Góp nhặt những vần thơ?
Bằng lăng phai nhạt cả nụ cười
Con dã tràng hồn nhiên vẫn đợi
Nên nặng lòng xe cát biển Đông
Em đánh rơi câu hò trên sông
Chiều nghiêng tuổi em con gái
Đánh rơi ngày xưa khờ dại
Nắng về cho ấm bàn tay...
Em đánh rơi mê say
Đi về miền hoang hoải
Ai có còn trở lại
Góp nhặt những vần thơ?