Hồi còn bé con vẫn thường hay trách
Sao bố mẹ chẳng bao giờ hiểu con
Lúc nào cũng một hai câu nhỏ dại
Vang ầm nhà, tiếng khóc trận đòn roi
Vì trẻ nhỏ ai mà chẳng ham chơi
Rồi có lúc vui quên để phải gọi
Bảo làm sao không bực mình cho được
Ăn đòn rồi mà vẫn cứ thế thôi
Thời gian qua, con đã lớn khôn rồi
Nhưng vẫn thèm ăn roi như thuở nhỏ
Vẫn vểnh tai chờ nghe lời mắng mỏ
Nhưng im lìm, tĩnh lặng ở quanh đây
Mẹ ơi mẹ, có phải vì quá lâu?
Hay con lớn mẹ không thèm nói nữa
Mẹ lặng yên cười buồn sau khung ảnh
Để một mình, con thèm những đòn roi.
Lê Ngọc 24/02/2016
Sao bố mẹ chẳng bao giờ hiểu con
Lúc nào cũng một hai câu nhỏ dại
Vang ầm nhà, tiếng khóc trận đòn roi
Vì trẻ nhỏ ai mà chẳng ham chơi
Rồi có lúc vui quên để phải gọi
Bảo làm sao không bực mình cho được
Ăn đòn rồi mà vẫn cứ thế thôi
Thời gian qua, con đã lớn khôn rồi
Nhưng vẫn thèm ăn roi như thuở nhỏ
Vẫn vểnh tai chờ nghe lời mắng mỏ
Nhưng im lìm, tĩnh lặng ở quanh đây
Mẹ ơi mẹ, có phải vì quá lâu?
Hay con lớn mẹ không thèm nói nữa
Mẹ lặng yên cười buồn sau khung ảnh
Để một mình, con thèm những đòn roi.
Lê Ngọc 24/02/2016