Thơ Để một mình con thèm những đòn roi

heonbykb

Gà tích cực
Tham gia
25/3/15
Bài viết
191
Gạo
100,0
Hồi còn bé con vẫn thường hay trách
Sao bố mẹ chẳng bao giờ hiểu con
Lúc nào cũng một hai câu nhỏ dại
Vang ầm nhà, tiếng khóc trận đòn roi

Vì trẻ nhỏ ai mà chẳng ham chơi
Rồi có lúc vui quên để phải gọi
Bảo làm sao không bực mình cho được
Ăn đòn rồi mà vẫn cứ thế thôi

Thời gian qua, con đã lớn khôn rồi
Nhưng vẫn thèm ăn roi như thuở nhỏ
Vẫn vểnh tai chờ nghe lời mắng mỏ
Nhưng im lìm, tĩnh lặng ở quanh đây

Mẹ ơi mẹ, có phải vì quá lâu?
Hay con lớn mẹ không thèm nói nữa
Mẹ lặng yên cười buồn sau khung ảnh
Để một mình, con thèm những đòn roi.
Lê Ngọc 24/02/2016
 

Sea_Sand

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
10/5/14
Bài viết
572
Gạo
600,0
Re: Để một mình con thèm những đòn roi
Khổ thơ cuối nghe buồn thế :'(.
 

forrestguy

Gà BT
Tham gia
22/8/14
Bài viết
1.030
Gạo
250,0
Re: Để một mình con thèm những đòn roi
Chỉ được mỗi khổ ba. Còn mấy khổ còn lại thì... không biết có nên gọi là thơ không.
 

forrestguy

Gà BT
Tham gia
22/8/14
Bài viết
1.030
Gạo
250,0
Re: Để một mình con thèm những đòn roi
Không vần ạ
Không hẳn. Nếu bạn hỏi những bạn khác hay xem những nhận xét của mình trước đây sẽ thấy mình không "soi" kỹ chuyện vần đâu. Cái mình "soi" là nhịp, điệu và luật. Rõ ràng là các khổ thơ của bạn có gì đó về nhịp và điệu không ổn, làm người đọc có cảm giác đọc văn xuôi hơn là đọc thơ.

Ví dụ khổ 1:

Hồi còn bé con vẫn thường hay trách
Sao bố mẹ chẳng bao giờ hiểu con
Lúc nào cũng một hai câu nhỏ dại
Vang ầm nhà, tiếng khóc trận đòn roi


từ câu hai đến câu bốn đều bị sượng. Chưa nói đến luật bằng trắc nhé. Chỉ cần sửa lại chút như vầy:

Hồi còn bé con vẫn thường hay trách
Sao chẳng bao giờ bố mẹ hiểu con?
Sao lúc nào cũng là con nhỏ dại?
Khóc ầm nhà với bao trận roi đòn.
 

heonbykb

Gà tích cực
Tham gia
25/3/15
Bài viết
191
Gạo
100,0
Re: Để một mình con thèm những đòn roi
Không hẳn. Nếu bạn hỏi những bạn khác hay xem những nhận xét của mình trước đây sẽ thấy mình không "soi" kỹ chuyện vần đâu. Cái mình "soi" là nhịp, điệu và luật. Rõ ràng là các khổ thơ của bạn có gì đó về nhịp và điệu không ổn, làm người đọc có cảm giác đọc văn xuôi hơn là đọc thơ.

Ví dụ khổ 1:

Hồi còn bé con vẫn thường hay trách
Sao bố mẹ chẳng bao giờ hiểu con
Lúc nào cũng một hai câu nhỏ dại
Vang ầm nhà, tiếng khóc trận đòn roi


từ câu hai đến câu bốn đều bị sượng. Chưa nói đến luật bằng trắc nhé. Chỉ cần sửa lại chút như vầy:

Hồi còn bé con vẫn thường hay trách
Sao chẳng bao giờ bố mẹ hiểu con?
Sao lúc nào cũng là con nhỏ dại?
Khóc ầm nhà với bao trận roi đòn.
Là chưa được mượt mà ạ. Còn về luật bằng trắc thì thơ 8 chữ cũng không còn đặt nặng vấn đề này lắm thì phải nhưng chắc vẫn cần cân đối.
 

forrestguy

Gà BT
Tham gia
22/8/14
Bài viết
1.030
Gạo
250,0
Re: Để một mình con thèm những đòn roi
Là chưa được mượt mà ạ. Còn về luật bằng trắc thì thơ 8 chữ cũng không còn đặt nặng vấn đề này lắm thì phải nhưng chắc vẫn cần cân đối.
Nếu muốn mượt mà thì phải xem trọng cả bằng và trắc. Còn nếu đã thấy nó không quan trọng thì thôi đừng làm thơ nữa. Uổng lắm!
 
Bên trên