Đền đi!
Hơn nửa cuộc đời đã đi qua cha tôi
Thời gian chỉ ngừng lại trên tấm ảnh duy nhất của cha chụp hồi trai tráng
Ông thầy bói ngày nào xem tướng cho cha nói rằng hậu vận của cha rất sáng
Nhưng gần hết cuộc đời cha vẫn gắn bó cùng ruộng rau
Mắt cha tôi rất sâu
Đủ để bao dung những điều tôi biết rằng đó là nghịch lý
Khi còn là trẻ con, tôi rất giận cha vì cha hiền trước những con người ích kỷ
Chỉ biết vơ hết cho mình
Có những đêm cha dậy pha trà và ngồi lặng thinh
Không tiếng thở dài và vươn tay đập muỗi
Tôi hé mắt nhìn, chỉ nhìn len lén thôi mà không dám hỏi
Biết cha sẽ cười giấu tất cả vào trong
Con sông của cha tôi dài nhưng chỉ duy nhất một khúc sông
Bắt đầu cuộc đời bằng một số không bụng tròn vo chứa bao nhiêu là tha thứ
Để vai gầy đi và những vết chân chim... Cha ơi! Bao nhiêu thì đủ?
Cha nhận hết về mình, đặt vào tên thằng con trai duy nhất một chữ "Nhân"
Cha tôi đã đi qua bao nhiêu mùa xuân để tiễn tôi vào mùa xuân
Trong mùa xuân của tôi có dáng cha tiễn tôi lên xe rồi vội vàng trở về với công việc đồng áng
Giữa trưa cha dang nắng
Dành tiền cuối tháng cho con
Tôi biết mặt trời trên cao rất tròn
Nhưng rọi xuống nhân gian bao nhiêu hình méo mó
Bất công! Dối trá! Lọc lừa! Níu cái bóng cha tôi giữa đồng khắc khổ
Đền đi!
Hơn nửa cuộc đời đã đi qua cha tôi
Thời gian chỉ ngừng lại trên tấm ảnh duy nhất của cha chụp hồi trai tráng
Ông thầy bói ngày nào xem tướng cho cha nói rằng hậu vận của cha rất sáng
Nhưng gần hết cuộc đời cha vẫn gắn bó cùng ruộng rau
Mắt cha tôi rất sâu
Đủ để bao dung những điều tôi biết rằng đó là nghịch lý
Khi còn là trẻ con, tôi rất giận cha vì cha hiền trước những con người ích kỷ
Chỉ biết vơ hết cho mình
Có những đêm cha dậy pha trà và ngồi lặng thinh
Không tiếng thở dài và vươn tay đập muỗi
Tôi hé mắt nhìn, chỉ nhìn len lén thôi mà không dám hỏi
Biết cha sẽ cười giấu tất cả vào trong
Con sông của cha tôi dài nhưng chỉ duy nhất một khúc sông
Bắt đầu cuộc đời bằng một số không bụng tròn vo chứa bao nhiêu là tha thứ
Để vai gầy đi và những vết chân chim... Cha ơi! Bao nhiêu thì đủ?
Cha nhận hết về mình, đặt vào tên thằng con trai duy nhất một chữ "Nhân"
Cha tôi đã đi qua bao nhiêu mùa xuân để tiễn tôi vào mùa xuân
Trong mùa xuân của tôi có dáng cha tiễn tôi lên xe rồi vội vàng trở về với công việc đồng áng
Giữa trưa cha dang nắng
Dành tiền cuối tháng cho con
Tôi biết mặt trời trên cao rất tròn
Nhưng rọi xuống nhân gian bao nhiêu hình méo mó
Bất công! Dối trá! Lọc lừa! Níu cái bóng cha tôi giữa đồng khắc khổ
Đền đi!
Chỉnh sửa lần cuối: