Thơ Dì điên

Tắt Nắng

Gà cận
Tham gia
20/9/14
Bài viết
690
Gạo
1.000,0
Dì điên

Hai bàn tay dì cộng lại được năm ngón tay
Bà sinh dì ra, sau ngày ông trở về từ Bình Trị Thiên khói lửa
Nhưng nỗi đau nào chỉ hiển hiện ngoài thân thể
Có ai ngờ, dì điên

Ai đã đày dì để mùa đông tắm đêm
Chỉ duy nhất manh áo phong phanh, không che nổi cơn run cầm cập
Dì chẳng chịu ăn, ngồi một chỗ mà gật và giật
Người gầy teo lại, ước chừng bằng đứa trẻ con

Tuổi thì lớn thêm dần, dì mỗi ngày nhỏ đi
Thi thoảng lên cơn, hầm hừ như con thú lạc
Mắt dì rồi không bao giờ biết khóc
Mà nước mắt cả nhà, cứ giấu nhau tuôn

Cả một đời người không bước khỏi làng thôn
Chữ cái dì học ngày xưa, chắc cũng chẳng còn trong kí ức
Thời gian của dì, mỗi ngày trôi qua không thật
Dì không hiểu nổi đêm ngày, dì ngủ ngồi, dì thức dậy chiều hôm

Dì là người đàn bà không hề biết đến tình yêu, mơ ước và những đứa con
Tuổi 25 dừng lại để chìm vào cơn điên sau tháng năm dài mặc cảm
Những ngón tay đau, hai bàn chân phù nề, làn da dần đen sạm
Tóc rụng nhiều, hàm răng cũng lưa thưa

Trong giấc ngủ ngồi, liệu dì có những cơn mơ
Trong thế giới của dì bây giờ liệu có thể gọi là cuộc sống
Thời gian đã qua đi nhưng chỉ toàn chấm lửng
Ai sẽ trả lời vì sao?

Dì mình là nạn nhân của chất độc da cam. Cả xóm làng đều biết, mỗi mấy ông chính sách không biết. Dì cứ thế mà chịu đựng cả gần 40 năm nay rồi! Đại gia đình mình chỉ muốn có một sự công nhận!

Tác phẩm đã được đưa ra Trang chủ: http://gacsach.com/article/96294/tho-di-dien.html (30/11/2014)
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành:

timbuondoncoi

Gà BT
Nhóm Tác giả
Nhóm Chuyển ngữ
☆☆☆
Tham gia
14/9/14
Bài viết
2.125
Gạo
300,0
Re: Dì điên
Đọc bài này mà chỉ muốn khóc thôi, tội nghiệp cho dì của Tắt Nắng và thương cho tất cả những nạn nhân của chất độc da cam. :((

Ai trong chúng ta cũng biết độc lập, tự do không phải là điều mãi mãi bất biến, nên thế hệ trước ngã xuống, thế hệ sau lại khoác áo xanh đứng vững kiên cường. Chiến tranh đã qua đi, nhưng hậu quả để lại thì còn mãi, những đứa trẻ dị tật bẩm sinh, những gương mặt ngây ngô trong hình hài người lớn, những sinh linh chưa kịp lớn lên đã vội từ giã cõi đời, đang ngày đêm quặn mình trong sự đau đớn bởi chất độc màu da cam. Giọt nước mắt âm thầm rơi trên nỗi đau của những con người đã dành trọn những tháng năm đẹp nhất trong đời cống hiến cho sự vẹn toàn lãnh thổ đất nước. Hạnh phúc ở nơi đâu trong đau thương cả quá khứ và hiện tại? Hồn đất nước, hồn thiêng dân tộc có lẽ từ nỗi đau mà ra.

P/s: hiểu nổi chứ em nhỉ?
 

Tắt Nắng

Gà cận
Tham gia
20/9/14
Bài viết
690
Gạo
1.000,0
Re: Dì điên
Đọc bài này mà chỉ muốn khóc thôi, tội nghiệp cho dì của Tắt Nắng và thương cho tất cả những nạn nhân của chất độc da cam. :((

Ai trong chúng ta cũng biết độc lập, tự do không phải là điều mãi mãi bất biến, nên thế hệ trước ngã xuống, thế hệ sau lại khoác áo xanh đứng vững kiên cường. Chiến tranh đã qua đi, nhưng hậu quả để lại thì còn mãi, những đứa trẻ dị tật bẩm sinh, những gương mặt ngây ngô trong hình hài người lớn, những sinh linh chưa kịp lớn lên đã vội từ giã cõi đời, đang ngày đêm quặn mình trong sự đau đớn bởi chất độc màu da cam. Giọt nước mắt âm thầm rơi trên nỗi đau của những con người đã dành trọn những tháng năm đẹp nhất trong đời cống hiến cho sự vẹn toàn lãnh thổ đất nước. Hạnh phúc ở nơi đâu trong đau thương cả quá khứ và hiện tại? Hồn đất nước, hồn thiêng dân tộc có lẽ từ nỗi đau mà ra.

P/s: hiểu nổi chứ em nhỉ?
Em biết, em hiểu. Nhưng có một điều em không thể chấp nhận được đó là: dì em không được công nhận là một nạn nhân! Đại gia đình em không cần những sự hỗ trợ, chỉ cần dì được gọi là nạn nhân của chất độc màu da cam thôi. Như một sự lý giải và thương xót cho số phận của dì. Dì không tự nhiên mà thành ra như thế!
 

tennycin

Homo sapiens
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
18/7/14
Bài viết
2.823
Gạo
700,0
Re: Dì điên
Nhà chị cũng có một cô giống thế, cô cũng bốn mươi rồi và cô chẳng biết gì cả. Thân thể như đứa con nít, chỉ biết ngủ và ăn, làm gò cũng không được, ai nói gì cũng không hiểu không nghe...
 

Tắt Nắng

Gà cận
Tham gia
20/9/14
Bài viết
690
Gạo
1.000,0
Re: Dì điên
Nhà chị cũng có một cô giống thế, cô cũng bốn mươi rồi và cô chẳng biết gì cả. Thân thể như đứa con nít, chỉ biết ngủ và ăn, làm gò cũng không được, ai nói gì cũng không hiểu không nghe...
... :(
 

ngocnungocnu

Gà trùm
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
11/9/14
Bài viết
5.250
Gạo
1.650,0
Re: Dì điên
Nhà chị cũng có một cô giống thế, cô cũng bốn mươi rồi và cô chẳng biết gì cả. Thân thể như đứa con nít, chỉ biết ngủ và ăn, làm gò cũng không được, ai nói gì cũng không hiểu không nghe...
Cảnh này nhiều nhà có lắm chị? Họ nhà em có mấy người cơ. :((
 

Lãng Khách

Gà BT
☆☆☆
Tham gia
14/8/14
Bài viết
1.095
Gạo
400,0
Re: Dì điên
Đọc mà thấy buồn quá.:(
 

Giản Đơn

Gà BT
Tham gia
23/8/14
Bài viết
1.557
Gạo
400,0
Re: Dì điên
Đọc thơ xong mà thấy tim đập dữ dội. Ngôn từ quá khó để diễn tả cảm xúc.
Cuộc đời sẽ không bao giờ có sự công bằng. Trước đây, bây giờ, và cả sau này. Con người bé nhỏ không thể thay đổi xã hội khác đi, chỉ có thể thay đổi cách nhìn để tìm được sự an nhiên trong tâm hồn. Cũng giống như việc lựa chọn cuộc sống vậy, hạnh phúc hay khổ đau là do chính chúng ta. Đôi khi, để mọi việc như nó đã đang và luôn thế, sẽ khiến người chịu tổn thương nhất (dù không hề biết) cũng hạnh phúc hơn.
 
Bên trên