Thơ Đi qua kiếp người

Smigel Nguyễn

Gà BT
☆☆☆
Tham gia
3/7/14
Bài viết
1.235
Gạo
266,0
Trang viết cũ, thời gian làm ố màu
Như nỗi đau theo thời gian thôi se sắt
Như nhớ thương theo thời gian đã mờ nhạt
Và kỉ niệm xưa, theo đó, cũng phai tàn

Sẽ chẳng còn những ngày tháng lang thang
Cứ bước đi thôi, không cần lo nghĩ
Cứ vững tin vào tương lai hoàn mỹ
Mà chẳng ngờ, người ta, rẽ lối đi

Ta cứ dại khờ làm kẻ tình si
Để chuyện tình lâm ly, mà kết thúc không như cổ tích
Để người ra đi và từ đó vô âm tích
Còn mình ta, công chúa u mê chờ hoàng tử trở về

Thời gian trôi chẳng báo riêng ai, âm thầm, lặng lẽ
Một mình ta cô lẻ, cái bóng cũng đơn côi
Một mình ta với mình ta, thế thôi
Đi qua kiếp người...
 

Mưa Mùa Hạ

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
6/8/14
Bài viết
2.926
Gạo
4.000,0
Re: Đi qua kiếp người
Thỉnh thoảng chị cũng thích kiểu thơ suy ngẫm giống như em. Cảm ơn em về ý tứ bài thơ em đem đến cho chị. :x
 
Bên trên