Thơ Đồ hâm

Tắt Nắng

Gà cận
Tham gia
20/9/14
Bài viết
690
Gạo
1.000,0
Đồ hâm

Nghe bảo bên ấy đang vào mùa mưa
Áo em khô không? Những ngày bất chợt
Em nũng nịu ai khi trở giời thấy mệt
Trong câu chuyện hàng ngày, ai chia sẻ cùng em

Khi một thói quen trở thành thản nhiên
Dễ gì quên lúc nào em thức dậy
Dễ gì quên những khát thèm bỏng cháy
Dẫu chỉ hôn ôm và nắm lấy bàn tay

Trong những bàn tay mùa đông gầy như lá
Ai ủ tay em đêm phố mới qua mùa
Ánh đèn vàng sưởi mùa đông trước cửa
Em tiễn ai về sau một buổi đón đưa

Tôi từ ấy ghét ghen ngày chủ nhật
Ghét khi mưa, ghét lúc phố tan tầm
Ghét chính tôi trong một phần kỉ niệm
"Sao còn thương còn nhớ? Đồ hâm!"
 

tennycin

Homo sapiens
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
18/7/14
Bài viết
2.823
Gạo
700,0
Re: Đồ hâm
Ui, cả bài đang lãng mạn mượt mà, có cần phải tự trào câu cuối nặng nề vậy không Tắt Nắng?
 

Phong Vu

Gà cận
Tham gia
13/9/14
Bài viết
387
Gạo
600,0
Re: Đồ hâm
Từ Ta về đọc sách xem porn mới thấy chú Nắng quay lại thì phải.
Ui, cả bài đang lãng mạn mượt mà, có cần phải tự trào câu cuối nặng nề vậy không Tắt Nắng?
Ừ đúng là câu cuối tự dưng thấy trào phúng nặng nề đấy, nhưng tôi lại thích nó. Cảm giác cả bài thơ "tôi" đắm chìm trong quá khứ, đến câu cuối mới giật mình tỉnh ra.
 

tennycin

Homo sapiens
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
18/7/14
Bài viết
2.823
Gạo
700,0
Re: Đồ hâm
Từ Ta về đọc sách xem porn mới thấy chú Nắng quay lại thì phải.

Ừ đúng là câu cuối tự dưng thấy trào phúng nặng nề đấy, nhưng tôi lại thích nó. Cảm giác cả bài thơ "tôi" đắm chìm trong quá khứ, đến câu cuối mới giật mình tỉnh ra.
Hình như đúng là nhờ câu cuối anh main mới sực tỉnh ngộ ấy. Có điều mình vẫn thấy hụt hẫng, kiểu giống như đang mơ mộng thì ăn cái tát trời giáng ấy.
 

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0
Re: Đồ hâm
Từ Ta về đọc sách xem porn mới thấy chú Nắng quay lại thì phải.

Ừ đúng là câu cuối tự dưng thấy trào phúng nặng nề đấy, nhưng tôi lại thích nó. Cảm giác cả bài thơ "tôi" đắm chìm trong quá khứ, đến câu cuối mới giật mình tỉnh ra.
Thấy ông suốt ngày đi bình bầu thơ thẩn, hôm nào tự nặn ra một bài tôi coi. Văn chả viết, thơ chả làm, ông vô đây tán gái hả?
"Sao còn thương còn nhớ? Đồ hâm!"
Hình như đúng là nhờ câu cuối anh main mới sực tỉnh ngộ ấy. Có điều mình vẫn thấy hụt hẫng, kiểu giống như đang mơ mộng thì ăn cái tát trời giáng ấy.

Chả mấy khi tuôi đồng quan điểm với tay Phong Vũ này, tuôi cũng thấy câu hay nhất bài thơ là câu cuối. Chính bản thân tác giả cũng thấy "dễ gì" với "ghét", vậy thì phải tỉnh lại đi chớ, chìm đắm làm chi. Câu cuối tuôi thấy như kiểu, ơ đúng như bà nói ăn cái tát giáng trời, nhưng sau đó mới có thể tỉnh táo lại được.
 

vivian.nguyen

Iron Maiden
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
☆☆☆
Tham gia
10/12/14
Bài viết
1.134
Gạo
6.000,0
Re: Đồ hâm
Tui thì cho rằng, cái câu cuối là tự nói với mình. :D
Tự thương nhớ, rồi tự giễu cợt chính bản thân. Nhưng mà, đến cuối, tui cảm giác cha này vẫn chưa tỉnh. Tự giễu, nhưng nghe vẫn vấn vương lắm.
 

Tắt Nắng

Gà cận
Tham gia
20/9/14
Bài viết
690
Gạo
1.000,0
Re: Đồ hâm
Tui thì cho rằng, cái câu cuối là tự nói với mình. :D
Tự thương nhớ, rồi tự giễu cợt chính bản thân. Nhưng mà, đến cuối, tui cảm giác cha này vẫn chưa tỉnh. Tự giễu, nhưng nghe vẫn vấn vương lắm.
:) :) :)
 

Phong Vu

Gà cận
Tham gia
13/9/14
Bài viết
387
Gạo
600,0
Re: Đồ hâm
Chả mấy khi tuôi đồng quan điểm với tay Phong Vũ này, tuôi cũng thấy câu hay nhất bài thơ là câu cuối. Chính bản thân tác giả cũng thấy "dễ gì" với "ghét", vậy thì phải tỉnh lại đi chớ, chìm đắm làm chi. Câu cuối tuôi thấy như kiểu, ơ đúng như bà nói ăn cái tát giáng trời, nhưng sau đó mới có thể tỉnh táo lại được.
Chả đồng quan điểm tí nào. Tuôi bảo giật mình tỉnh ra, bà bảo như ăn cái tát giáng trời, thế thì đồng thế quái nào được. :v
 
Bên trên