Thơ Độc dược cho em

Tham gia
10/8/14
Bài viết
9
Gạo
100,0
Bài thơ này mình viết dựa vào nội dung của một clip ca nhạc.
( Painkiller - T-Ara )
Em trở về lúc bão giông đã đuổi vào tận cửa
Căn phòng nhỏ hoang tàn,phủ trắng một màu tang
Hình như... anh không còn đây nữa
Khung cảnh lặng im, khô đóa cúc giữa bàn.
Em mỉm cười, trên môi vốn dịu dàng.
Em sẽ dọn cho căn phòng như mới
Chiếc va - li chứa đôi ba bộ áo quần gấp vội
Em sắp xếp liền, sẽ tươm tất ngay thôi.
Tủ của anh,nó lên mốc mất rồi
Hàng móc áo sao không ai dùng tới?
Áo quần anh vẫn còn đang rất mới
Anh bỏ đi chẳng đem bộ nào à?
Chiếc áo này anh thích mặc lắm mà
Em nhìn áo là nhớ người mất đấy
Có phải ghét em mà anh làm vậy?
Em thấy đau, phải uống thuốc bây giờ!
Quần áo xếp xong rồi, anh đã về chưa?
Dọn dẹp nãy giờ, em đi tắm nhé.
Bao lâu rồi anh không tắm hả?
Bồn tắm khô queo, vòi sen rỉ ố kìa.
Anh bỏ quên chai dầu gội góc kia
Em mở thử, thơm mùi anh qúa đó
Về đi anh, không là em đem đổ.
Mất công anh mua cái khác, cho chừa.
Em lịm mình giữa hơi hướm dư thừa
Mùi của anh lấp tràn không gian nhỏ
Em mê mải, chìm sâu vào miền nhớ
Anh ở đâu, em thét gọi khan lời...
Em lại đau phải uống thuốc ngay thôi.
Rồi ngủ quên khi nào không hay biết
Thức giữa ban mai, cổ họng còn nghèn nghẹn
Em dậy ngay, còn vào bếp, anh à.
Hôm nay mình thịnh soạn một bữa nha
Em sẽ nấu nhiều món ngon anh thích
Và chờ anh trong bữa ăn
cổ tích
Và chờ anh cho đủ một gia đình.
Chờ lâu mà sao chưa thấy dáng anh
Em hết hẳn kiên nhẫn rồi đấy nhé.
Cơm nguội ngắt ngơ, trách anh thậm tệ
Em phải uống thuốc đây, đau nữa, hỡi người.
Thuốc đẩy hết ra ngoài, em vẫn gắng nuốt trôi.
Cơn đau buốt không ngừng đang hành hạ
Em trốn tránh cuộc tình đầy nghiệt ngã
Anh ở đâu đón em với, đi mà!
Không còn ai cho em đợi,
xót xa!
Em quay ngược kim đồng hồ về...ngày ấy
Nó vẫn gan lì chạy đi, không lùi lại
Nước mắt em trào,máu đẫm mỗi lần ho...
Em đang đau nỗi đau anh, không một chút đắn đo
Anh có đau thế này hay còn đau hơn nữa?
Thuốc đang phá ruột gan em cháy lửa
Qua hết chuỗi đau này, em sẽ hết bi thương...
Em kéo tấm khăn bàn, tung tóe vãi vương
Lại uống thuốc để cơn đau nhanh hết
Liều độc dược, xin mau cho cái chết
Em sợ, em chán chường, em tuyệt vọng, em rơi...
Những phút giây em chới với cuối đời
Em thấy anh, đồng hồ đang quay ngược.
Là ảo ảnh sau cùng từ liều độc dược
Hồn em nhẹ bay, đôi mắt khép, yên bình...
12h50 - 10/8/2014
10593153_739103899469402_52685239486030145_n.jpg
 
Bên trên