Thơ Đống rơm

Tắt Nắng

Gà cận
Tham gia
20/9/14
Bài viết
690
Gạo
1.000,0
Đống rơm

Lúc chúng tôi còn nhỏ
Mùa gặt là trò chơi
Đon lúa tuốt đi rồi
Ấy còn là rơm rạ

Nắng giữa trưa mùa hạ
Mẹ gẩy rơm ngoài đồng
Rơm chín sợi vàng ong
Thồ về nhà chất đống

Đống rơm ngày mùa nóng
Lũ tôi lộn mèo chơi
"Trốn tìm nhé bay ôi!"
Nằm phủ rơm kín mặt

Có những khi mùa gặt
Nước trắng đồng mênh mông
Mùa ấy có như không
Đông trâu gầy dơ xác

Lấy chi nấu cơm nác
Lấy chi lót ổ gà
Tôi chẳng được bên bà
Cùng tuốt rơm bện chổi

Thời gian trôi rất vội
Lũ tôi lớn xa quê
Đứa mô cũng mong về
Bên đống rơm mùa gặt...
 

ngocnungocnu

Gà trùm
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
11/9/14
Bài viết
5.250
Gạo
1.650,0
Re: Đống rơm
Mỗi lần sau mùa gặt,
Tôi đều thích đốt rơm,
Người ta cho kì quái,
Tôi cười: "Em bé mà."
 
Bên trên