Đông về rồi, có lạnh lắm không em?
Em có muốn ăn kem như những ngày xưa ấy
Gió lạnh rồi, em nhớ quàng khăn ấm
Mình xa nhau rồi, anh chẳng thể bên em...
Đông về rồi, em có thấy cô đơn?
Mỗi khi buồn, em có còn muốn khóc
Hay em cười, một nụ cười khô khốc
Mình xa nhau rồi, anh chẳng thể lau giọt nước mắt em rơi...
Đông về rồi, giờ mỗi người một nơi
Trái tim anh tả tơi theo ngọn gió mùa lạnh buốt
Trái tim em, anh biết
Bao nhiêu vết xước chẳng hề dễ phai mờ!
Giá như tất cả chỉ là một giấc mơ
Đông về rồi, em đừng chờ anh nữa
Chuyện chúng mình như thế là dang dở
Đông về rồi, chúng mình phải xa thôi...
Ở nơi này, anh lạnh lắm người ơi
Ở nơi đó, mong mặt trời tỏa nắng
Ở nơi này, một mình anh im lặng
Nhìn nắng về nơi đó với em...
Một Đời Quét Rác
Em có muốn ăn kem như những ngày xưa ấy
Gió lạnh rồi, em nhớ quàng khăn ấm
Mình xa nhau rồi, anh chẳng thể bên em...
Đông về rồi, em có thấy cô đơn?
Mỗi khi buồn, em có còn muốn khóc
Hay em cười, một nụ cười khô khốc
Mình xa nhau rồi, anh chẳng thể lau giọt nước mắt em rơi...
Đông về rồi, giờ mỗi người một nơi
Trái tim anh tả tơi theo ngọn gió mùa lạnh buốt
Trái tim em, anh biết
Bao nhiêu vết xước chẳng hề dễ phai mờ!
Giá như tất cả chỉ là một giấc mơ
Đông về rồi, em đừng chờ anh nữa
Chuyện chúng mình như thế là dang dở
Đông về rồi, chúng mình phải xa thôi...
Ở nơi này, anh lạnh lắm người ơi
Ở nơi đó, mong mặt trời tỏa nắng
Ở nơi này, một mình anh im lặng
Nhìn nắng về nơi đó với em...
Một Đời Quét Rác