Cảm nhận Ê-đen xa vời vợi

conruoinho

Gà ăn mày
Nhóm Chuyển ngữ
Gà về hưu
Tham gia
10/1/14
Bài viết
1.952
Gạo
4.000,0
edenxavoi.jpg

Cuộc thi Văn học tuổi 20 lần V (VH20V) vừa kết thúc. Nhiều năm về trước, tôi đã đọc và có tình cảm sâu sắc với một tác phẩm đoạt giải VH20 vào năm 1995, Lối đi ngay dưới chân mình của tác giả Nguyễn Lê My Hoàn, nhưng những tác phẩm VH20 sau đó thì không để lại cho tôi ấn tượng nào. Cuộc thi lần V này diễn ra trong một thời kì văn học trẻ ngày càng phát triển, trên mạng lẫn trên trang sách in, nên tôi rất tò mò. Thế nhưng có một tác giả trẻ nói với tôi, bạn ấy đã mất năm năm viết để dự thi nhưng rốt cuộc thì những tác phẩm được chọn lại chỉ là những thứ tình yêu vớ vẩn. Tôi tiếc cho sự cố gắng vô vọng của bạn, nhưng tôi cũng tự hỏi, có thật là văn học Việt đã hết hy vọng, người Việt trẻ chỉ còn mỗi chủ đề tình yêu? Thế là tự tôi bắt đầu một phong trào nho nhỏ cho bản thân: Đọc tất cả (nếu có thể) các tác phẩm VH20V đã được chọn xuất bản.

Dùng một tinh thần khách quan và sự mong muốn được khám phá, tôi chọn đại một quyển trong số sách được chọn in cho kì VH20V. Bìa sách màu xanh lá cây, một màu có ý nghĩa đặc biệt với tôi, nhưng cũng là một sắc màu mà tất cả những bài báo trắc nghiệm tâm lý tình yêu sẽ cho bạn biết đó là màu của sự ghen tị đố kị: những ngọn cỏ đồi bên kia lúc nào cũng xanh tươi hơn. Tính GATO (ghen ăn tức ở) là một tính xấu và cũng là một thói quen khó sửa nhất của con người. Bìa sách Ê-đen xa vời màu xanh lá cây, không biết là vô tình hay cố ý mà quyển sách cũng nói về những thứ xấu xa của con người. Nhưng những thứ xấu xa đó xuất phát từ đâu? Tôi không biết. Nhưng theo kinh thánh Ê-đen chính là vườn địa đàng nơi Thiên Chúa tạo ra con người, là một nơi xanh ngát tươi đẹp, cho đến khi con người bắt đầu bị cám dỗ và biết nhận thức…

Thay vì kể lại nội dung của Ê-đen xa vời, tôi xin kể nội dung của một câu chuyện khác mà tôi không ngừng nghĩ lại khi đọc Ê-đen xa vời: Có lần tôi đọc quyển Thân chủ (A time to kill) của John Grisham. Quyển sách kể về một câu chuyện xảy ra ở nước Mỹ, vào những năm 1980, một thời kì người da trắng và da đen vẫn còn kì thị nhau. Hai tên da trắng vừa ra tù đã bắt cóc một cô bé da đen mười hai tuổi để cưỡng hiếp và đánh đập hành hạ rất dã man, sau đó ném cô bé từ chiếc xe tải đang chạy xuống đường mặc cho sống chết. Trong xã hội thời ấy, một tội ác kinh khủng như thế nhưng hai tên tội phạm có lẽ nhiều lắm cũng chỉ bị vài năm tù. Người cha da đen thương xót con vô hạn, căm tức xã hội bất công và không thể chấp nhận pháp luật chỉ dành một bản án quá nhẹ cho hai tên da trắng cầm thú, bất chấp pháp luật và can ngăn của người bạn luật sư, đã xông vào tòa án và nổ súng bắn chết hai tên đó. Vụ án căng thẳng nhất của vị luật sư trẻ người da trắng Jake Brigance để bảo về tội nhân người da đen Carl Lee Hailey bắt đầu từ đó.

Một viên đạn chết người: trả thù hay là thay trời hành đạo, ai có quyền phán xét? Con người: da trắng hoặc da đen hoặc da vàng, ai có giá trị hơn ai? Đã bao nhiêu lần trong cuộc sống, tôi nhìn thấy những sai trái hay những bất công khiến tôi giận dữ đến muốn bóp chết chúng đi? Đã bao nhiêu lần tôi để những giận dữ đó quyết định hành động đúng đắn của mình? Đã bao nhiêu lần tôi để những giận dữ đó quyết định hành động sai trái của mình? Đúng hay sai, chỉ có chính tôi và bản ngã của mình có thể tự phán xét và chọn hướng đi cho mình. Còn bên ngoài xã hội, những thứ sai trái bất công sẽ tiếp tục sinh sôi nảy nở, và còn biết bao nỗi buồn khác ngoài kia mà tôi không nắm hết. Cuộc sống, mãi mãi là một sự đấu tranh. Ai sẽ thắng cuộc, Ê-đen sao xa vời quá…

Một lần nọ, tôi làm sai và sau đó rất lâu vẫn không nhận được sự tha thứ. Tôi đã tự hỏi, cần phải làm gì để người ta có thể độ lượng hơn với những lỗi lầm tôi đã gây ra?

Khi tôi lên mạng, mỗi ngày đọc được những câu chuyện thương tâm, những vụ án rung động dư luận, tôi tự hỏi, cần phải làm gì để người ta có thể nhân ái với nhau hơn?

Tại sao chúng ta không độ lượng hơn để có thể chịu đựng nhau nhiều hơn chút nữa, yêu thương nhau nhiều hơn chút nữa?

Tôi đã bắt đầu viết Ê-đen xa vời từ những hoang mang đó. Có thể sẽ chỉ là một ước mong đầy bế tắc, nhưng tôi vẫn không nguôi hy vọng, một ngày nào đó, nơi mà chúng ta đang sống sẽ thật sự bình yên….

La Nguyễn Quốc Vinh


Ấn tượng đầu tiên của tôi về VH20V là thế đó. Ê-đen xa vời là một tác phẩm như thế đó.
 

Mắt nắng

Gà BT
Tham gia
5/8/14
Bài viết
1.252
Gạo
1.000,0
Re: Ê-đen xa vời vợi
Sáng giờ cô viết lung tung cơ mà cứ bị đá văng miểng :), lúc vào Gác được cô muốn trả lời vào bài cảm nhận của R thì những suy nghĩ nó trở nên mơ hồ. Đặt một cái hẹn với R sau. *Chỉ chỉ bên trái* R thấy cô hem? Gà biến thái :(.
 

Gà BT
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
8/12/13
Bài viết
1.413
Gạo
250,0
Re: Ê-đen xa vời vợi
Mình chưa đọc quyển này dù rằng nó đã nằm trong tủ sách của mình khá lâu rồi, từ lúc mình tham gia một buổi giao lưu với các tác giả trẻ tham gia Văn học tuổi 20 lần 5.

Trong lần giao lưu đó, bạn La Nguyễn Quốc Vinh cũng chia sẻ rất nhiều về cuốn sách này của bạn cũng như hoàn cảnh nào đã đưa đẩy bạn quyết định chọn một đề tài nghe sơ qua có vẻ hoang đường, thần thánh đến vậy.

Dù chưa đọc chữ nào của cuốn này, nhưng mình chắc rằng Ê-đen mà tác giả mơ ước sẽ chẳng bao giờ có được bởi lẽ nói như bạn Len Ka đã viết trong bài cảm nhận về tác phẩm "Kẻ nhắc tuồng" của Donato Carrisi thì tội ác chỉ có thể giảm bớt, không thể tận diệt.

Hiện thực khắc nghiệt là vậy nhưng không có nghĩa là ta không được phép lý tưởng hóa điều gì đó. "Ê-đen xa vời" có lẽ mang mục đích ấy và mình cũng muốn tìm hiểu xem rốt cuộc tác giả sẽ giải quyết câu hỏi hiện thực này ra sao.
 

conruoinho

Gà ăn mày
Nhóm Chuyển ngữ
Gà về hưu
Tham gia
10/1/14
Bài viết
1.952
Gạo
4.000,0
Re: Ê-đen xa vời vợi
Sáng giờ cô viết lung tung cơ mà cứ bị đá văng miểng :), lúc vào Gác được cô muốn trả lời vào bài cảm nhận của R thì những suy nghĩ nó trở nên mơ hồ. Đặt một cái hẹn với R sau. *Chỉ chỉ bên trái* R thấy cô hem? Gà biến thái :(.
Hết thấy Gà BT rồi nhưng vẫn buồn cười quá cô ạ. :))

Hiện thực khắc nghiệt là vậy nhưng không có nghĩa là ta không được phép lý tưởng hóa điều gì đó. "Ê-đen xa vời" có lẽ mang mục đích ấy và mình cũng muốn tìm hiểu xem rốt cuộc tác giả sẽ giải quyết câu hỏi hiện thực này ra sao.
Vế đầu mình đồng ý. Còn vế thứ hai, mình nghĩ tác giả cũng nghĩ như mình: Không có ai có thể giải quyết được hiện thực này, nhất là khi họ muốn giải quyết nó một mình.
 

Mưa Mùa Hạ

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
6/8/14
Bài viết
2.926
Gạo
4.000,0
Re: Ê-đen xa vời vợi
Dạo này Mưa cũng đang thích tìm những kiểu sách này để đọc. Lần đầu ghé vào đây thăm Ruồi và thăm luôn bài viết này. Quyển này mình chưa đọc nhưng có thể sẽ tìm mua sau bài này của Ruồi. Đang đọc dở Hiểu về trái tim - Minh Niệm, cũng muốn viết một bài cảm nhận mà M chả viết nổi.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

conruoinho

Gà ăn mày
Nhóm Chuyển ngữ
Gà về hưu
Tham gia
10/1/14
Bài viết
1.952
Gạo
4.000,0
Re: Ê-đen xa vời vợi
Có dịp thì đọc thử đi Mưa. Lối viết (mở truyện) cũng thú vị lắm. :D
 

ngocnungocnu

Gà trùm
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
11/9/14
Bài viết
5.251
Gạo
1.500,0
Re: Ê-đen xa vời vợi
Bình thường em ít vào box cảm nhận, đúng là giờ mới thấy tiếc. Còn nhiều tác phẩm hay mà mình chưa được biết tới thật. Nhất là có nhiều tác giả Việt Nam mà em chưa biết tên.
 

conruoinho

Gà ăn mày
Nhóm Chuyển ngữ
Gà về hưu
Tham gia
10/1/14
Bài viết
1.952
Gạo
4.000,0
Re: Ê-đen xa vời vợi
Bình thường em ít vào box cảm nhận, đúng là giờ mới thấy tiếc. Còn nhiều tác phẩm hay mà mình chưa được biết tới thật. Nhất là có nhiều tác giả Việt Nam mà em chưa biết tên.
Dạo này văn học Việt Nam đang dần sống lại, nhiều tác giả trẻ viết rất tuyệt! :-bd
 
Bên trên