Thơ Em anh và cô ta (Phần 1)

Tường Vi PT

Gà con
Tham gia
7/8/19
Bài viết
25
Gạo
0,0
Có một ngày em bắt gặp cơn mưa
bầu trời xám đen, còn em thầm lặng
đưa đôi tay hứng hạt mưa rơi nặng
miệng thì thầm, thêm một mùa nữa rồi anh.

Mùa ta đến hay mùa ta xa
vẫn con đường với dòng người hối hả
bên tai em đôi lời anh bỏ ngỏ
ngày xưa nói gì, anh còn nhớ không anh?

Anh nói rằng đôi mình mãi không xa
cho dù ngày đông hay là ngày hạ
có anh nắm tay dù trên miền đất lạ
nụ cười môi em chắc chắn sẽ không tan.

Ấy thế mà chưa đi hết nửa không gian
anh đã vội vàng nắm tay ai đi mất
bỏ em lại với những câu được mất
kẻ khóc người cười, ai nhớ ai quên.

Em trở về với công việc thân quen
những ngày dealine không ai mua cơm tối
những cuối tuần không còn người chung lối
quán quen xưa chẳng cùng ai nữa bao giờ.

Đôi lúc giật mình nhìn thấy bóng dáng quen
đứng dưới tàng hoa như ngày xưa em vẫn thấy
lại ngỡ anh vẫn là anh năm ấy
chỉ dịu dàng, chăm sóc mỗi mình em.
(Còn nữa.)
P|S: Cảm ơn đất, cảm ơn trời, cảm ơn gió, cảm ơn mây, cảm ơn mấy anh đẹp trai chị xinh gái đã làm cuộc sống em tươi xanh long lanh...
 

Sunflower HMT

Gà cận
Tham gia
2/3/20
Bài viết
870
Gạo
0,0
Re: Em anh và cô ta (Phần 1)
Có một ngày em bắt gặp cơn mưa
bầu trời xám đen, còn em thầm lặng
đưa đôi tay hứng hạt mưa rơi nặng
miệng thì thầm, thêm một mùa nữa rồi anh.

Mùa ta đến hay mùa ta xa
vẫn con đường với dòng người hối hả
bên tai em đôi lời anh bỏ ngỏ
ngày xưa nói gì, anh còn nhớ không anh?

Anh nói rằng đôi mình mãi không xa
cho dù ngày đông hay là ngày hạ
có anh nắm tay dù trên miền đất lạ
nụ cười môi em chắc chắn sẽ không tan.

Ấy thế mà chưa đi hết nửa không gian
anh đã vội vàng nắm tay ai đi mất
bỏ em lại với những câu được mất
kẻ khóc người cười, ai nhớ ai quên.

Em trở về với công việc thân quen
những ngày dealine không ai mua cơm tối
những cuối tuần không còn người chung lối
quán quen xưa chẳng cùng ai nữa bao giờ.

Đôi lúc giật mình nhìn thấy bóng dáng quen
đứng dưới tàng hoa như ngày xưa em vẫn thấy
lại ngỡ anh vẫn là anh năm ấy
chỉ dịu dàng, chăm sóc mỗi mình em.
(Còn nữa.)
P|S: Cảm ơn đất, cảm ơn trời, cảm ơn gió, cảm ơn mây, cảm ơn mấy anh đẹp trai chị xinh gái đã làm cuộc sống em tươi xanh long lanh...

Buồn nẫu ruột. Tui cảm giác mình trở lại ngày anh ấy chia tay tui để đến bên cô gái ấy... Tui cũng đã từng khóc trên những vần thơ hệt như này.
 

Sunflower HMT

Gà cận
Tham gia
2/3/20
Bài viết
870
Gạo
0,0
Re: Em anh và cô ta (Phần 1)
Đau lòng, đau lòng. Bây giờ đằng ấy tìm được chân mệnh thiên tử rồi phải không?

Vẫn là một người. Anh ấy đi. Sau nhiều năm ròng đột ngột quay lại và đem theo lời xin lỗi, rồi tiếng yêu, và sự bù đắp cho tui (nói yêu từ năm 2009 đến năm 2016 quay lại). Mất cần đó năm để ảnh biết mình yêu ai.
Suốt quãng thời gian dài dằng dặc ấy, tim tui chết, tâm tui chết, hồn tui chết. Tui viết thơ như một kẻ điên. Tự đăng tự đọc, rồi lại khóc. Khóc mòn cả thanh xuân. Đau và hận. Mà vẫn yêu.
 

Sunflower HMT

Gà cận
Tham gia
2/3/20
Bài viết
870
Gạo
0,0
Re: Em anh và cô ta (Phần 1)
Đau lòng, đau lòng. Bây giờ đằng ấy tìm được chân mệnh thiên tử rồi phải không?

Đọc thơ bạn, tui có cảm giác đồng điệu. Tui cũng từng như thế. Nhưng cũng cảm ơn quãng ngày như thế để tui trưởng thành trong cô đơn. Bản lĩnh hơn, mạnh mẽ hơn, xinh đẹp hơn. Để sống tốt hơn. Tui biết thuận tự nhiên. Biết buông bỏ. Lúc tui buông bỏ ôm hình bóng ảnh, thì ảnh lù lù xuất hiện trước mặt, trong một chiều hiu hắt và lạnh của Hà Nội cuối tháng 2. Ảnh không dám ôm. Chỉ dám đứng nhìn. Nhưng ầng ậc nước mắt.
Đó là người đàn ông đầu tiên và cuối cùng khóc vì tui. Ngoài cha tui.

Cảm ơn trời, cảm ơn đất, đã đưa anh quay lại cùng tui viết nốt câu chuyện hai đứa từng viết, vần thơ hai đứa từng viết, và lời thề hai đứa đã nguyện ước với nhau.

Chuyện buồn nhưng kết có hậu bạn ạ.
 

Hitle-Đỗ

Gà tích cực
Tham gia
22/3/15
Bài viết
195
Gạo
0,0
Re: Em anh và cô ta (Phần 1)
Đọc thơ bạn, tui có cảm giác đồng điệu. Tui cũng từng như thế. Nhưng cũng cảm ơn quãng ngày như thế để tui trưởng thành trong cô đơn. Bản lĩnh hơn, mạnh mẽ hơn, xinh đẹp hơn. Để sống tốt hơn. Tui biết thuận tự nhiên. Biết buông bỏ. Lúc tui buông bỏ ôm hình bóng ảnh, thì ảnh lù lù xuất hiện trước mặt, trong một chiều hiu hắt và lạnh của Hà Nội cuối tháng 2. Ảnh không dám ôm. Chỉ dám đứng nhìn. Nhưng ầng ậc nước mắt.
Đó là người đàn ông đầu tiên và cuối cùng khóc vì tui. Ngoài cha tui.

Cảm ơn trời, cảm ơn đất, đã đưa anh quay lại cùng tui viết nốt câu chuyện hai đứa từng viết, vần thơ hai đứa từng viết, và lời thề hai đứa đã nguyện ước với nhau.

Chuyện buồn nhưng kết có hậu bạn ạ.
Nếu có thể, viết thành truyện đi cưng, nhiều lúc thấy cuộc đời mình sặc mùi ngôn tình ra phết. Kiểu như đọc nhiều nó vận vào người mình ấy. :))
 

Sunflower HMT

Gà cận
Tham gia
2/3/20
Bài viết
870
Gạo
0,0
Re: Em anh và cô ta (Phần 1)
Nếu có thể, viết thành truyện đi cưng, nhiều lúc thấy cuộc đời mình sặc mùi ngôn tình ra phết. Kiểu như đọc nhiều nó vận vào người mình ấy. :))

Viết rồi á. Tiểu thuyết luôn nhưng chưa kết. Và không đăng.
Có hai vợ chồng đọc. Sau này cho con đọc.
 
Bên trên