Tản văn Em có thể yêu anh được không?

Vì Em Là Nắng

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
8/12/13
Bài viết
909
Gạo
2.000,0
Tôi bắt đầu một trò chơi tình yêu. Một trò chơi mà bản thân tôi luôn xác định rõ vị trí của mình ở đâu.

Tôi là một cô gái ngoan theo ý kiến của rất nhiều người. Tôi không ham chơi, thành tích học tập luôn đứng vào top 3 của lớp. Ngoan ngoãn, lễ phép và được rất nhiều người yêu mến.

Tôi bắt đầu cuộc sống tự lập khi vào đại học. Có rất nhiều điều mới mẻ tôi được tiếp xúc. Mang trong mình tư tưởng của mười tám năm, tôi vẫn làm một sinh viên chăm ngoan. Ngoài giờ học chính, tôi chỉ ở phòng trọ. Nếu như không làm bài tập, thì tôi lên mạng. Tôi đọc báo, có rất nhiều tin tức mới, những điều để nói với các bạn.

Tôi và anh quen nhau qua mạng. Anh miêu tả cho tôi về bản thân mình. Anh thông minh. Tôi và anh nói chuyện với nhau rất hợp. Anh cho tôi cảm giác thân quen và tin tưởng. Tôi và anh thử yêu. Thay đổi từ cách xưng hô, anh quan tâm tôi qua những tin nhắn, điều đó cũng khiến trái tim tôi rung rinh.

Tôi có thấy ảnh của anh. Anh đẹp trai và tri thức hơn tôi tưởng tượng. Chúng tôi nói chuyện với nhau hàng ngày. Lúc chưa có người yêu, tôi luôn thắc mắc: tại sao người ta lại nói chuyện với nhau nhiều như vậy?

Mọi chuyện hoàn toàn tốt đẹp. Anh luôn nhắc nhở tôi trong học tập, quan tâm tới sức khỏe của tôi. Tôi cảm thấy hạnh phúc thật sự.

Chúng tôi chỉ nói chuyện với nhau qua mạng, qua tin nhắn điện thoại mà chưa từng gặp mặt. Anh nói: anh tôn trọng quyết định của em. Điều đó khiến tôi thực sự tin tưởng anh. Tôi đã từng bị lừa dối, bởi bạn thân của mình, người mà tôi rất tin tưởng. Chính vì vậy tôi ít khi đặt niềm tin vào người khác. Tôi sợ bản thân mình bị tổn thương. Nỗi đau ấy, thực sự tôi không muốn gặp lại.

Anh là người lạ đầu tiên tôi tin tưởng. Thực sự tin tưởng.

Thời gian cứ thế trôi qua. Dần dần tôi nhận ra anh khác với những gì tôi nghĩ. Qua những câu chuyện của anh, tôi thấy anh không thực sự tốt như tôi nghĩ. Nhưng trong cuộc sống này, không có ai tốt hơn ai, và cũng không có ai xấu hơn ai.

Tôi chấp nhận sai lầm của anh, những tính cách của anh. Chấp nhận sở thích của anh, nếu như chúng tôi còn tiến xa, tôi sẵn sàng thay đổi vì anh.

Có một thứ hạnh phúc... là chia xa. Nhưng sao trái tim tôi lại đau đến thế. Tôi chấp nhận hư hỏng vì anh, chấp nhận thay đổi vì anh. Nhưng có lẽ chút lòng tốt cuối cùng khiến anh không thể làm vậy với tôi. Anh nói: quên anh đi! Anh đã lừa dối em, đừng yêu anh nữa. Tôi chấp nhận bị lừa dối để yêu anh, bên cạnh anh. Nhưng anh không cần tôi nữa rồi. Vĩnh viễn không cần.

Tôi không tìm anh. Bởi tôi nhận ra, thực ra chúng tôi đang chơi một trò chơi tình yêu, không hề ràng buộc. Người tự ảo tưởng là tôi. Tôi không biết anh ở đâu, học lớp nào, bạn bè anh ra sao. Tất cả những điều đó, tôi đã không hề hỏi anh, dù chỉ là một lần.

Chúng tôi chỉ nói những chuyện đùa, về một vấn đề nào đó mới phát sinh và tranh luận cùng nhau. Chưa bao giờ chúng tôi nói đến một vấn đề liên quan đến bản thân mình. Bởi vì trong tôi luôn quan niệm nó là một trò chơi. Đến khi thực sự đắm chìm trong nó, sống trong nó, anh lại rời xa tôi.

Một ngày mưa dài, tôi lắng nghe bản nhạc không lời quen thuộc. Bản nhạc mà mỗi lần muốn khóc tôi lại mở. Thật nhẹ nhõm khi những giọt nước mắt rơi. Có khoảnh khắc trái tim tôi như bị bóp nghẹt, khi nhớ tới anh – người tôi đã tin tưởng.

Sau cuối cùng tôi lại trở về vị trí của mình. Không có anh, chỉ còn lại những kỉ niệm về anh. Tôi vẫn nhớ anh thích xem bóng đá, thích đi dưới mưa. Nhiều lúc tự hỏi, có phải điều đó anh cũng lừa tôi không? Những thứ tốt đẹp tới với mình đều khiến con người ta nghi ngờ tính chân thực của nó. Cũng như tôi, hoài nghi anh.

Thời gian đã trôi qua khá lâu. Tôi đã trưởng thành lên nhiều. Biết che giấu cảm xúc của mình, biết lắng nghe trái tim mình lên tiếng. Thỉnh thoảng trong những nỗi buồn, tôi tìm thấy hình ảnh của anh. Thực lòng tôi vẫn muốn gặp lại anh. Nói với anh: liệu em có thể yêu anh lần nữa được không?

Cảm xúc ấy, chỉ nhất thời mà thôi. Bởi tất cả chỉ là hoài niệm!...
 
Chỉnh sửa lần cuối:

ChanhPu

Gà tích cực
Tham gia
7/3/14
Bài viết
154
Gạo
400,0
Re: Em có thể yêu anh được không?
Cảm động quá. :(
 

ChanhPu

Gà tích cực
Tham gia
7/3/14
Bài viết
154
Gạo
400,0
Re: Em có thể yêu anh được không?
Giờ có vẻ có nhiều trường hợp thế này.
Nhưng cũng do cách viết, đơn giản lại có cái gì đó rất cảm xúc nên lúc đọc cảm giác cuốn hút hơn nhiều. ;)
Cứ như là chuyện của chính mình viết về mình ấy. :P
 

Vì Em Là Nắng

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
8/12/13
Bài viết
909
Gạo
2.000,0
Re: Em có thể yêu anh được không?
Giờ có vẻ có nhiều trường hợp thế này.
Nhưng cũng do cách viết, đơn giản lại có cái gì đó rất cảm xúc nên lúc đọc cảm giác cuốn hút hơn nhiều. ;)
Cứ như là chuyện của chính mình viết về mình ấy. :P
Chính xác là tớ viết về bản thân mình. :">:">:">:"> Tự dưng nhớ anh ấy quá. >:)>:)>:)>:)>:)
 

Vì Em Là Nắng

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
8/12/13
Bài viết
909
Gạo
2.000,0
Re: Em có thể yêu anh được không?
Lại lợi dụng ngày cá để nói thật. :D
Đúng là phải chuyển 1/4 thành ngày "Quốc tế nói thật" mới đúng. :))
Năm nào ngày cá tớ cũng nói thật lòng. Dù hỏi bất cứ chuyện gì. :">:">:">:">:">:">
 

ChanhPu

Gà tích cực
Tham gia
7/3/14
Bài viết
154
Gạo
400,0
Re: Em có thể yêu anh được không?
:P:P:P
 
Bên trên